Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Chơi Game (Thần Sủng Ta Muốn An Tĩnh)

Chương 220: Chiến lan thi








Sân thi đấu Phối sủng Tiểu Lâm, là địa điểm A Sinh lựa chọn đối chiến.

Một đời người trẻ tuổi sáu đại gia tộc, không thiếu người hai ba mươi tuổi.

Năm đó An Thiên Tá trấn áp, đánh tàn phế một đời trước, hiện tại thế hệ mới, bị phế đi hơn ba mươi người thuộc lục đại gia tộc, đây là điều vô cùng nhục nhã đối với lục đại gia tộc Lục đại anh hùng.

-Còn may, thế hệ này của lục đại gia tộc, còn có Lan Thi, bằng không chúng ta chỉ có thể ngậm đắng nuốt cay.

Hạ Băng nhìn thoàng Lan Thi đang ngồi nghỉ ngơi, vẻ mặt có chút phức tạp nói.

Nàng vẫn muốn đuổi theo thậm chí siêu việt Lan Thi, có điều vô luận nàng cố gắng thế nào, khoảng cách càng kéo càng xa, dần dần không theo kịp bóng lưng của Lan Thi.

Rõ ràng Lan Thi không được di truyền đặc thù thể chất, rõ ràng Lan Thi cũng không có tu luyện Nguyên Khí quyết gia tộc, nhưng hắn cứ như vậy, cứ xuất sắc khiến người ta không có suy nghĩ đuổi kịp hắn.

-Tốt, thế giới cũng chỉ có một tên Lan Thi.

Hạ Băng trong lòng thầm than một tiếng, không biết là bi ai, hay vui mừng.

-Đến.


Độc Cô Xuyên đột nhiên nói.

Hạ Băng đảo mắt nhìn qua, quả nhiên thấy Chu Văn cùng Lý Huyền và A Sinh cùng đi tới sân thi đấu, A Sinh và Lý Huyền lưu lại trên khán đài nhìn, Chu Văn thân một mình đi vào trong sân.

Lan Thi thấy Chu Văn, đứng lên, tiến vào trong sân thi đấu.

Con em của các đại gia tộc tương đối bình tĩnh, có lẽ người ngoài cảm thấy Chu Văn còn chút cơ hội, nhưng trong đầu bọn hắn nghĩ, Chu Văn căn bản không có bất kỳ cơ hội nào, dưới Sử thi, Lan Thi vô địch, coi như một số người lên cấp Sử thi, cũng chưa chắc có thể thắng hắn.

Bên trong một góc khán đài, có một nam một nữ, hai người đều đội mũ, đeo kính mát, che hơn phân nửa khuôn mặt, có đều người bọn hắn vẫn rất quen thuộc, vẫn có thể nhận ra được, đầu là Lệ Tư và Kiều Tư Viễn.

-Ngươi thấy thế nào?

Kiều Tư Viễn nhìn Chu Văn cùng Lan Thi trong sân hỏi.

Vẻ mặt Lệ Tư âm u nói:

-Lan Thi thiên phú kỳ tài, bên trong thế hệ không ai có thể so với hắn càng ưu tú, Chu Văn không có khả năng thắng.

Kiều Tư Viễn hờ hững nói:

-Ngươi không được quên, Chu Văn từng tiếp xúc qua Tỉnh Đạo Tiên, nếu như hắn thật sự được Tỉnh Đạo Tiên coi trọng, ngươi cảm thấy Lan Thi nhất định có thể thắng sao?

-Có thể.

Lệ Tư hết sức khẳng định nói:

-Cục trưởng ngài không phải người của lục đại gia tộc, có lẽ biết rõ Lan Thi, người này, thiên phú của hắn không có gì sánh kịp, trừ phi lực lượng tuyệt đối nghiền ép, bằng không không ai có thể đánh bại hắn.

Kiều Tư Viễn nhếch miệng mỉm cười, không có phản bác Lệ Tư, ngược lại hỏi:

-Xác nhận lại một lần, nhân thủ sắp xếp chuẩn hết.

Lệ Tư khẽ gật đầu, nhân viên cục giám sát đặc biệt phân bố trên sân thi đấu, lấy được liên hệ, xác nhận bọn hắn tới vị trí chưa.

-Cục trưởng, tất cả đều vào vị trí, hôm nay Chu Văn mọc cánh cũng không thoát.

Lệ Tư chuyển lời tới Kiều Tư Viễn.


Kiều Tư Viễn không nói gì, chẳng qua nhìn về phía A Sinh đang ngồi trên khán đài, A Sinh ăn mặc áo khoác, đội mũ, đang ở nghiêm túc quan sát đấu trường bên trong tình huống, tựa hồ hoàn toàn không có chú ý bên này.

-Có người kia, sợ nhiệm vụ lần này không dễ hoàn thành, nếu như bên cạnh ta có người trầm ổn như vây, không phải như Lệ Tư, ta cũng không cần mệt mỏi như vậy.

Trong lòng Kiều Tư Viễn thầm than.

Bên trong cục giám sát đặc biệt luôn có nhân viên có nhiều đặc quyền, người của lục đại gia tộc đều muốn có người của mình trong cục giám sát đặc biệt, những người kia có năng lực như thế nào, rất khó nói.

Mặc dù trong lục đại gia tộc không thiếu người ưu tú, nhưng xuất thân trong lục đại gia tộc, để bọn hắn hết sức kiêu ngạo, đôi khi rất khó trở thành một giám sát viên tốt.

-Một giám sát viên tốt, không chỉ cần đơn giản thực lực mạnh mẽ. Có điều, xem ra điều gì cũng có hai mặt, nếu không có những người này bên trong cục giám sát, cục giám sát không có đặc quyền lớn như vậy.

Kiều Tư Viễn quay đầu nhìn Lệ Tư nói:

-Để cho mấy giám sát viên giám sát A Sinh, hắn có bất kỳ dị động gì, lập tức báo cáo, cho dù chi tiết nhỏ nhất.

Kỳ thật trong lòng Kiều Tư Viễn cũng có chút mong đợi, hắn đang mong đợi mấy tên xuất thân từ lục đại gia tộc, hi vọng mấy tên này có thể bỏ được tính kiêu ngạo, đến ngày đó, bọn hắn có thể là giám sát viên đáng sợ nhất.

Lệ Tư có chút xem thường:

-Hắn chỉ là một tên phụ tá của An Thiên Tá, đề chúng ta cẩn thận giám sát còn ra thể thống gì.

Kiều Tư Viễn chỉ có thể kiên trì nói rõ lí do

-Không nên xem thường hắn, A Sinh, mấy năm nay hắn là người phụ trách công tác bảo an, không biết bao nhiêu người đánh chủ ý lên An gia, nhưng An gia từ đó đến giờ chưa xảy ra vấn đề gì, người như vậy, không thể khinh thị.

-Ngươi biết hắn tại Lạc Dương còn có ngoại hiệu gì không? Phó quan ma quỷ, trong quân đội nhắc đến tên của hắn, không hề thua kém An Thiên Tá.

Lệ Tư mặc dù cảm thấy Thánh Thành là địa bàn của bọn hắn, chỉ giám một tên Phó quan thôi cũng không tính là gì, nhưng dù sao Kiều Tư Viễn là cấp trên của nàng, cho nên Lệ Tư vẫn liên hệ mấy tên giám sát viên, dặn dò bọn hắn vài câu.

Trong sân, Chu Văn đi tới trước mặt Lan Thi, trong tay không cầm bất kỳ vũ khí gì, Trúc đao bị hắn để trong không gian hỗn độn, căn bản hắn cũng không muốn sử dụng Trúc đao.

Trúc đao xuất thủ tất thấy huyết, nếu không sẽ cắn trả, Chu Văn mặc dù không quá tin tưởng chuyện như vậy, có điều cảm thấy không cần thiết rút đao, bởi hắn căn bản không am hiểu đao pháp, Trúc đao hành hạ người mới còn có khả năng, đánh với Lan Thi một trận, ngược lại sẽ trở thành sơ hở.

-Bọn hắn nói ngươi có hai con Thần thoại Phối sủng, là thật hay giả?

Lan Thi nhìn Chu Văn hỏi.


-Sợ chênh lệch sao? Ta cũng có ý định sử dụng Phối sủng.

Chu Văn nói.

Lan Thi sáng lạn cười một tiếng, lộ ra hai hàng răng trắng như tuyết

-Ta bắt đầu có chút hồi hộp rồi.

-Đã như vậy, vậy thì xuất thủ nhanh đi, ra còn chuẩn bị về nhà chơi đùa đây.

Chu Văn trực tiếp đi lên trước một bước, Thất Tán chưởng thức thứ nhất không hẹn, chụp về phía Lan Thi.

Thất Tán chưởng thức thứ nhất là một thức chí cương chí dương, là chiêu thức thẳng thắn, linh hoạt, một thức này cùng Chu Văn luyện Hôi tẫn chưởng kình lực có chút khác biệt, có điều Chu Văn vẫn đem Hôi tẫn kình lực dung hợp trong chiêu thức này.

Lan Thi cũng không tránh né, đồng dạng tiến đón, chỉ thấy trong lòng bàn tay xuất hiện vết đỏ tía, thoạt nhìn là một loại Nguyên Khí kỹ đặc thù nào đó.

Bành!

Chu Văn chỉ cảm thấy lòng bàn tay như kim đâm đau đớn, không khỏi lui lại thu chưởng, Lan Thi ngực chấn động, kịch liệt chập trùng, cũng lui hai bước.

Chu Văn nhìn thoáng qua bàn tay của mình, thấy phía trên giống bị vô số cây kim đâm tràn đầy huyết điểm, khắp bàn tay, không khỏi nói ra:

-Thật là một Nguyên Khí kỹ âm hiểm.

-Như nhau, Nguyên Khí kỹ của ngươi cũng hết sức độc.

Lan Thi cười nói.