Quỹ Tích Thần Lực kết tinh: Quỹ Tích Chi Thần máu huyết kết tinh biến thành, dung hợp có thể cường hóa huyết mạch.
Thấy trò chơi trong điện thoại thần bí hiển thị không có vấn đề, Chu Văn mới để Nhân vật tí hon hấp thu Quỹ Tích Thần Lực kết tinh.
Lực lượng Quỹ Tích bị Nhân vật tí hon luyện hóa, thuộc tính phát sinh biến hóa, thuộc tính tốc độ tăng lên 21 điểm, đằng sau hiện hai chữ chú giải(Quỹ Tích).
-Quỹ Tích thánh điện vậy mà thật đối với tốc độ có tăng lên, đánh bậy đánh bạ trúng.
Chu Văn âm thầm buồn cười, mặc dù lúc trước hắn cho rằng Quỹ Tích thánh điện đối ứng hẳn là tốc độ, nhưng tình huống bên trong Quỹ Tích thánh điện, khiến hắn tưởng tượng hoàn toàn khác, Quỹ Tích thần lực kết tinh có thể giúp tốc độ tăng lên, khiến Chu Văn cũng có chút ngoài ý muốn.
Chu Văn cùng Lý Huyền lại hỏi A Lai nhiều vấn đề, hắn giống như thật sự quên đi nhiều chuyện, chỉ nhớ rõ chính mình đến từ một địa phương gọi Lang Gia trấn, cha của mình là thủy thủ, hắn tốt nghiệp trung học theo gót lão ba lên thuyền, về sau ở trên biển gặp gió lốc, chuyện sau đó, hắn không nhớ được.
Trong lòng Chu Văn đối với A Lai có chút hoài nghi, dự định về sau dẫn hắn ra ngoài, tìm hiểu rõ lai lịch của hắn.
Có điều trước đó, nhất định phải chờ thí luyện Thánh địa kết thúc mới được.
Nguyên bản Chu Văn muốn đi vài tòa Thánh điện khác, kiếm vài khỏa thần lực kết tinh, nhưng phát hiện những tòa Thánh điện đó triệt để đóng cửa, hiển nhiên thần lực kết tinh đã bị người khác lấy đi.
-Bên trong Liên bang quả nhiên tàng long ngọa hổ, mới mấy ngày thôi, thần lực kết tinh vậy mà đều bị người chiếm.
Chu Văn có chút bận tâm Lý Huyền.
Nếu như Tiên Thiên Vô Cực thể cũng bị người cướp đi, Lý Huyền không có hi vọng.
Thời điểm đang suy tư, đột nhiên nghe được âm thanh trên bầu trời, phong vân cuốn lên, tựa như trời sập, tạo thành vòng xoáy khổng lồ.
Thân thể Chu Văn không tự chủ hướng về vòng xoáy bay đi, thấy bốn phía Thánh địa, đều có bóng người bay lên trời, bị hút vào bên trong vòng xoáy.
Chu Văn không có kháng cự cái vòng xoáy hấp lực kia, mặc chính mình bay về phía vòng xoáy, còn vỗ vỗ bả vai Lý Huyền.
Xuất hiện loại tình huống này, chỉ có một khả năng, lục đại Thánh Điện thần lực kết tinh đều bị người cướp đi, cho nên mới sẽ sớm kết thúc, Thánh địa mở ra lối đi ra.
Lý Huyền không chút nào để ý:
-Nếu đến không đến, vậy ta không có duyên, không có đặc thù thể chất cũng không sao, ta dựa vào Mệnh cách bản thân Bất Hủ chiến thần, có thể xông pha thiên hạ.
-Ngươi nói không sai, không có thể chất đặc thù, cũng chưa chắc là chuyện xấu.
Chu Văn luôn cảm thấy lục đại Thánh Điện đều có chút quỷ dị.
-Được rồi, ngươi đừng an ủi ta, ta từ nhỏ đến lớn nhận được nhiều đả kích, chút chuyện nhỏ này còn không đến mức để cho ta uể oải, thất vọng.
Lý Huyền nghĩ Chu Văn đang an ủi hắn.
Chu Văn không có nói lí do rõ ràng, dù sao có nhiều người đều muốn đặc thù thể chất, Chu Văn cũng không có chứng cứ gì, chẳng qua suy đoán, nói rõ lí do cũng không có tác dụng gì.
Tính cả A Lai cùng một chỗ, ba người hướng về vòng xoáy bay đi, bay đến phụ cận vòng xoáy, vừa hay nhìn thấy Phổ La Tư cũng bị hút tới, Phổ La Tư còn hung hăng trừng Chu Văn liếc mắt.
-Chu Văn, đừng cao hứng quá sớm, việc này vẫn chưa hết đâu.
Phổ La Tư nói xong, đã bị hút vào bên trong vòng xoáy.
Ba người Chu Văn bị hút vào, rất nhanh bọn hắn trở về phía trên tảng đá Thánh đàn.
Chu Văn muốn mang theo A Lai đi tra một chút thân phận, tuy nhiên lại phát hiện rất nhiều người trẻ tuổi đều không hề rời Thánh đàn, ngược lại đem Thánh đàn vây, mục tiêu rõ ràng là hắn cùng Lý Huyền.
-Các ngươi vây quanh ở nơi này làm gì? Còn không mau tránh ra, chẳng lẽ còn muốn ở chỗ này đánh nhau hay sao?
Lý Huyền bĩu môi một cái nói.
Hiện tại bọn hắn đã ra ngoài, bên trong Thánh địa, bọn hắn có thể làm gì thì làm, nhưng khi ra ngoài cần phải bị pháp luật Liên bang khống chế.
Mặc dù nói sáu đại gia tộc được hưởng đặc quyền, tuy nhiên không có đặc quyền trắng trợn đánh một đại biểu An gia.
-Lan Thi, là hắn.
Không ai để ý Lý Huyền, Ước Hàn chỉ Chu Văn, đối một bên Lan Thi nói.
-Ngươi là Chu Văn?
Lan Thi hơi kinh ngạc nhìn Chu Văn.
-Ngươi là Lan Thi?
Chu Văn cũng hơi kinh ngạc, trước khi đến Khương Nghiễn đã cảnh cáo hắn, hắn cần kiêng kỵ duy nhất một người tên là Lan Thi.
-Là ngươi phế Nguyên Khí hải của bọn hắn.
Lan Thi nhìn Chu Văn hỏi.
-Đúng vậy. có điều bọn hắn tìm ta đây sự trước.
Chu Văn nguyên bản không có dự định muốn nói rõ lí do, nhưng nhìn thoáng qua Lan Thi, hắn vẫn giải thích một câu.
Lan Thi gật gật đầu:
-Cái này không trọng yếu, ta muốn cùng ngươi chiến một trận, địa điểm cùng thời gian ngươi tuyển.
-Bởi vì ta là đại biều An gia?
Chu Văn biết Lan Thi lấy việc đánh bại An Thiên Tá làm mục tiêu.
-Không phải vì ngươi đại biều cái gì, vì ngươi là Chu Văn, ngoại trừ An Thiên Tá ra, ngươi là kẻ thứ hai ta cảm thấy hứng thú. Nguyên bản bọn hắn gọi ta tới, ta cũng không có tính toán muốn xuất thủ, có điều ngươi là Chu Văn, ta có hứng thú muốn đánh với ngươi một trận.
-Có thể không đánh nhau được không, đánh nhau là chuyện hết sức phiền phức.
Chu Văn mở ra tay nói ra.
Hắn cũng không phải Phong Thu Nhạn, một tên cuồng chiến, đối với đánh nhau mà không có giá trị thực tế gì, không có hứng thú gì, nếu có thời gian, Chu Văn càng muốn chơi game hơn.
-Cùng ta chiến một trận, vô luận thắng thua, ta đều bảo đảm ngươi an toàn rời đi Thánh Thành, bằng không ngươi cuối cùng vẫn có chút phiền phức, những tên kia không dễ dàng buông tha ngươi. So với cùng ta chiến một trận, những tên kia sẽ làm mất nhiều thời gian chơi game của ngươi hơn?
Lan Thi đột nhiên xích lại gần Chu Văn, dùng thanh âm chỉ có hắn có thể nghe được, ghé vào lỗ tai hắn nói.
-Xem ra ta không có biện pháp nào cự tuyệt, có điều thời gian địa điểm do ta chọn.
Chu Văn nhún vai nói.
Lời Lan Thi nửa thật nửa giả, có điều có một chút hắn nói không có sai, hậu đại Lục đại anh hùng gia tộc không dễ dàng từ bỏ ý đồ, tại Thánh Thành là cơ hội tốt nhất của bọn hắn, khẳng định không có khả năng để Chu Văn dễ dàng rời đi như vậy.
Chu Văn mặc dù không hề hi vọng Lan Thi có thể giúp hắn, có điều có thể kéo dài một chút thời gian, để A Sinh có thể chuẩn bị hơn.
-Trong hai ngày, thời gian địa điểm ngươi tùy tiện chọn.
Lan Thi nói.
-Lan Thi, hai ngày thời gian quá dài đi…
Ước Hàn lập tức gấp gáp, hắn sợ Chu Văn thừa cơ chạy.
Lan Thi khẽ cười khẽ nói:
-Hắn sẽ không chạy, các ngươi yên tâm đi.
-Không cần hai ngày, trưa mai đi, đánh xong ta còn muốn về nhà sớm.
Chu Văn nói.
-Tốt, địa điểm đâu?
Lan Thi nói.
-Đến lúc đó thông tri ngươi.
Chu Văn không trực tiếp trả lời, hắn chuẩn bị trở về, để A Sinh chọn địa điểm, dùng năng lực A Sinh, nhất định hắn có thể chọn địa điểm thích hợp.