Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Chơi Game (Thần Sủng Ta Muốn An Tĩnh)

Chương 209: Thái dương thần điện








Mọi người đều kinh ngạc, Phổ La Tư tính trong gia tộc Lục đại anh hùng, cũng có chút danh tiếng, vậy mà lại bị Lý Huyền đánh lui, quả thực có chút làm người ta giật mình.

- Đó không phải là Lôi thần tướng sao? Trước đó hắn tại thị trường giao dịch mua được Lôi thần tướng, vậy mà có Lôi thần dẫn kỹ năng, thật vận khí tốt quá mà.

Lập có người nhận ra Lôi thần kiếm trong tay Lý Huyền.

- Đúng là vận khí tốt, hai trăm vạn mua được một đầu Lôi thần tướng có kỹ năng Lôi thần dẫn, tiểu tử này hên quá mà.

Có người đố kỵ nói.

Thời điểm lúc trước tại thị trường giao dịch, Lý Huyền bỏ ra hai trăm vạn mua trứng Lôi thần tướng, còn bị người ta chế giễu, rõ ràng giá thị trường bên ngoài chỉ cần bốn năm mươi vạn có thể mua được trứng Lôi thần tướng, tự nhiên ở chỗ này mua, thật ngu xuẩn mà.

Nhưng sau khi thấy Lôi thần tướng có Lôi thần dẫn, không ít người đố kỵ đỏ ngầu mắt.

Truyền kỳ đệ nhất công Phối sủng quả nhiên danh bất hư truyền, ngay cả Phổ La Tư am hiểu Lôi lực lượng, vẫn bị thua thiệt không nhỏ.


- Danh xưng Phổ La Tư con trai của Lôi điện cũng chỉ đến như thế, ngay cả một đầu Phối sủng hệ lôi cũng đánh không lại, thật sự làm người ta thất vọng.

Lý Huyền tính kế chọc giận Phổ La Tư, khiến Phổ La Tư cùng hắn đơn tả độc tấu, kiểu này có thể kéo dài nhiều thời gian hơn.

- Phổ La Tư, hắn đang cố ý chọc giận ngươi, mong muốn kéo dài thời gian.

Hạ Băng nói.

Phổ La Tư khẽ gật đầu, con ngươi màu vàng óng bên trong hình như có lôi điện lấp lánh, nhìn chằm chằm Lý Huyền nói:

- Chúc mừng ngươi, ngươi đã thành công chọc giận ta, bây giờ ngươi chết đi.

Phổ La Tư động thủ, có điều không phải có một mình hắn, mấy tên đệ tử của gia tộc Lục đại anh hùng, đếu tấn công Lý Huyền, muốn nhanh chóng giải quyết Lý Huyền, sau đó đi phá hư thí luyện của Chu Văn.

- 16 năm năm trầm luân không người biết, hôm nay một kiếm chiến quần hùng, không cầu tên lưu truyền thiên cổ sử, chỉ cầu không thẹn Bất Hủ tên.

Lý Huyền tay cầm Lôi thần kiếm, đứng ngạo nghễ trước Thái Dương thần điện, vẻ mặt chưa bao giờ nghiêm túc như hiện tại.

Kiếm xuất ra như sấm, , khuấy động lên từng vòng từng vòng gợn sóng, nghênh hướng đám người Phổ La Tư công kích.

Chu Văn đi vào Thái Dương thần điện, vốn cho là thần điện cũng chỉ là một tòa cung điện mà thôi, tiến vào về sau, mới phát hiện bên trong Thái Dương thần điện là một mảnh hư không.

Trong một vùng hư không, có một vầng Thái Dương, bắn ra thần mang sáng chói, phảng phất như nó là trung tâm của vũ trụ.

Chu Văn đạp trên những phiến đá huyền phù trong hư không, những thềm đá này kéo dài tới Thái Dương trong hư không kia.

- Cầu đạo giả, đạp lên thềm đá hướng đi Thái Dương, khoảng cách Thái Dương càng gần, ngươi càng có khả năng thu hoạch được thái dương chi thần lực lượng.

Một thanh âm mờ ảo trong hư không vang lên.


Chu Văn không cảm giác được Vương Chi Thán Tức có phản ứng dị thường, dậm chân hướng về trước mặt thềm đá đi đến, sau khi đi mấy bước, Chu Văn cũng cảm giác nhiệt độ chung quanh tựa hồ tăng lên rất nhiều.

Nhiệt độ tăng lên quá nhanh, vẻn vẹn đi được hơn mười cái thềm đá, Chu Văn cảm thấy mình như đi vào trong lò lửa.

Ngược lại tiểu điểu đứng trên vai của hắn, bộ mặt như thể đang hưởng thụ, tựa như nhiệt độ càng cao càng khiến nó dễ chịu.

Chu Văn trước khi tiến vào Thái Dương thần điện, đem Nguyên Khí quyết đổi thành Cổ Hoàng kinh, Cổ Hoàng kinh tựa hồ cũng có được bộ phận Hỏa chi lực lượng, nhưng lại hoàn toàn khác biệt Thái Dương thần điện lực lượng.

Nguyên bản Chu Văn coi Cổ Hoàng kinh cùng hệ lực lượng có thể cho hắn tại Thái Dương thần điện chiếm chút lợi lộc, nhưng bây giờ lại phát hiện, chuyện không đơn giản như vậy, hắn dùng hết toàn lực cùng Thái Dương thần huy đối kháng, cũng chỉ đi hai mươi mấy bước, mồ hôi nhễ nhại, nếu tiếp tục đi tới đích, nói không chừng không đến vài chục bước, hắn sẽ bị Thái Dương phơi thành cái xác khô.

Bất đắc dĩ, Chu Văn đành phải sử dụng Nguyên Khí kỹ Liên Hoa phật thể, dựa vào Nguyên khí hộ thể chống lại Thái Dương lực lượng, nhưng dù vậy cũng chỉ giúp Chu Văn đi nhiều hơn vài bước mà thôi, khoảng cách tới |Thái Dương trong hư không vẫn còn quá xa xôi.

- Xem ra người bình thường quả nhiên không thể thừa nhận Thái Dương thần điện lực lượng, trừ phi tu luyện đối ứng Nguyên Khí quyết, được thần điện tán thành, bằng không coi như cường giả Sử thi tới, cũng không có khả năng đi đến Thái Dương.

Chu Văn nghĩ đến đây, có chút thoái ý.

Hắn chỉ tìm đột phá chi đạo, không phải liều mạng, nếu không có khả năng, đi tiếp nữa cũng không cần thiết.

Thời điểm Chu Văn muốn lui, Cổ Hoảng kinh trong cơ thể mình, tự động chuyển hóa thành Mê Tiên kinh, Mê Tiên kinh chậm dãi vận chuyển, Mê Tiên kinh trở nên hư ảo, dần dần biến thành ấm áp.

Bên ngoài cơ thể Chu Văn Thái Dương thần huy tựa như hết nóng bỏng, khiến Chu Văn lập tức mừng rỡ.

- Mê Tiên kinh cuối cùng tạo nên tác dụng, chẳng lẽ nói lần này có hi vọng tấn thăng rồi?

Trong lòng Chu Văn vui vẻ, bỏ suy nghĩ bỏ cuộc, tiếp tục hướng về phía trước.

Nhờ có tác dụng của Mê Tiên kinh, Thái Dương thần huy đối tác động lên hắn càng ngày càng nhỏ, chiếu vào trên thân Chu Văn, khiến Chu Văn cảm giác hâm nóng dào dạt, không còn cảm giác nóng rực.

- Nếu như ta tu luyện Xạ Nhật quyết, tới Thái Dương thần điện, hẳn có hiệu quả như vậy.

Trong lòng Chu Văn suy tư, từng bước hướng về Thái Dương.


Nguyên bản Thái Dương xa tận cuối chân trời, bây giờ gần hơn rất nhiều, mỗi bước Chu Văn đều cảm thấy mình đang tiến rất gần vầng Thái Dương kia.

- Đây cũng không phải hẳn là khảo nghiệm, rõ ràng đây là chọn người, người được Thánh Điện chọn trúng, tùy tiện có thể tới gần, nếu không được chọn, cố gắng thế nào cũng vô dụng, không phải Chu Văn may mắn có Mê Tiên kinh, coi như hắn có tấn thăng Sử thi, cũng không có khả năng đi tới Thái Dương. Nói chung trên thế giới này không có cái gì công bình, thần tích Thái Dương thần điện cũng không ngoại lệ.

Đang suy tư, cự ly của Chu Văn tới Thái Dương càng gần, Thái Dương cũng không chói mắt như trước, Chu Văn có thể thấy rõ ràng bộ dáng của Thái Dương.

Nguyên lai đây không phải Thái Dương thật, là một hạt giống màu vàng, toàn thân như kim tinh.

Chu Văn nhìn thoáng qua tiểu điểu trên bờ vai, thấy nó y nguyên một bộ khoan thai tự đắc bộ dáng, tựa hồ hoàn toàn không có bị ảnh hưởng, không khỏi âm thầm giật mình.

Hắn có Mê Tiên kinh, tác dụng làm mê hoặc Thái Dương thần điện cơ chế, nên không nhận được Thái Dương thần điện lực lượng áp chế, cho nên có thể đi đến nơi đây.

Nhưng tiểu điểu không có Mê Tiên kinh, hoàn toàn dựa vào thể chất thân thể chống chọi.

- Không biết, mẫu thân con tiểu điểu này không biết đạt đến đẳng cấp nào, nhìn bộ dáng này của nó, chỉ sợ mẹ của nó, không chỉ dừng lại ở cấp độ Sử thi.

Chu Văn Văn từng bước một tiến lên, cự ly tới hạt giống càng ngày càng gần, không chút nào chịu bất kỳ ảnh hưởng gì.

Cuối cùng, Chu Văn đi hết một thềm đá cuối cùng, hạt giống gần trong gang tấc, hắn chỉ cần khẽ vươn tay là có thể cầm tới cái hạt giống Thái Dương kia.