Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Chơi Game (Thần Sủng Ta Muốn An Tĩnh)

Chương 1322: Vận rủi bùng nổ








- Ngươi là ai? Cái này có quan trọng không? Trong mắt của ta, ngươi là ai cũng không đáng kể.

Chu Văn bình tĩnh nói.

- Kẻ vô tri không biết sợ, ngươi cho rằng ta là những Thủ Hộ giả rác rưởi được truyền tới từ Dị thứ nguyên sao? Ta chính là Thủ Hộ giả còn sống sót từ thời kỳ thần thoại, mặc dù ngươi có thể mượn Thần thoại dịch tấn thăng Khủng Cụ cấp, nhưng trong mắt của ta, ngươi chỉ là hài nhi cầm đao mà thôi!

Thủ Hộ giả nhìn chằm chằm Chu Văn nói.

- Nói xong chưa? Nói xong liền chuẩn bị lên đường đi.

Chu Văn nói xong, triệu hoán Long Vương khôi giáp và Tu La đao ra.

Chu Văn rất hiểu rõ về Thủ Hộ giả, Thủ Hộ giả lợi hại chân chính, cho dù Thủ Hộ giả còn sống sót từ thời đại thân thoại, đều nhận quy tắc Địa Cầu áp chế.

Hạn Bạt Thiên Nữ trâu không? Rất bỏ mẹ! Không phải vẫn bị nhốt bên trong Ma mộ sao, không khế ước với nhân loại, nàng chỉ có thể bị áp chế bên trong Ma mộ không thoát ra được.

Vô luận trước đây Thủ Hộ giả này mạnh mẽ thế nào, hiện tại nàng đứng chỗ này, vừa không khế ước vừa không bị áp chế, vậy Thủ Hộ giả này không có khả năng là Thiên Tai cấp, cùng lắm là Khủng Cụ cấp.

- Ngươi là Tặc vương?


Thấy Long Vương khôi giáp và Tu La đao, Thủ Hộ giả kia lập tức nhận ra Chu Văn, không khỏi biến sắc.

Cái tên Tặc vương này, bây giờ trên Địa Cầu “Siêu Hot”, cho dù Thủ Hộ giả cũng biết cái tên này.

Long Vương khôi giáp và Tu La đao tựa như Tù Long giáp và Lục Tiên kiếm của Nhân Hoàng, rất dễ bị nhận ra.

Đương nhiên, Thiên Tử kiếm cũng dễ bị nhận ra, chẳng qua món đồ kia thiếu tính công kích, bình thường Chu Văn rất ít khi sử dụng.

Tặc vương liên tiếp đánh bại Nhã và Tiên, tự nhiên có lực lượng đỉnh tiêm Khủng Cụ cấp, mặc dù Thủ Hộ giả này tự nhận không kém hơn so với bọn hắn, nhưng không dám nói có thể chiến thắng.

Nhưng khiến Thủ Hộ giả kia kinh hãi không chỉ vậy, bởi Chu Văn trước mắt rõ ràng là nhân loại tinh khiết, không cần bất luận ngoại lực gì có thể tùy tiện đột phá đến lực lượng Khủng Cụ cấp.

Lúc này Thủ Hộ giả kia mới ý thức, lúc trước người kia Vương Lộc nói, không phải Nhân Hoàng mà Chu Văn trước mặt này.

- Nhân loại thuần khiết có thể tấn thăng Thần thoại sao? Điều đó không có khả năng, hắn nhất định sử dụng một loại ngoại lực nào đó, chỉ do ta không nhìn ra thôi, có lẽ dùng một loại Thần thoại dịch chế tạo từ một loại Dị thứ nguyên sinh vật đặc thù nào đó.

Thủ Hộ giả kia thầm nghĩ.

Chu Văn căn bản không muốn nói chuyện, Tu La đao trực tiếp bổ tới.

Thân hình Thủ Hộ giả kia thoát một cái, từng đạo ảo ảnh xuất hiện, trong chốc lát khắp nơi trong sân đều có thân ảnh của nàng, căn bản không cách nào nhận biết đâu là thật, đâu là giả.

Ảo ảnh bốn phương tám hướng cùng nhau vây công Chu Văn, trên người các ảo ảnh này đều có khí thế kinh khủng và gợn sóng Nguyên khí mạnh mẽ, căn bản không biết công kích nào là thật, công kích nào là giả.

Lực lượng một người muốn đồng thời phòng ngự tất cả công kích, tự nhiên không thể nào!

- Ta được lực lượng Sâm La Vạn Tượng, ngay cả chân thân của ta ngươi còn không phân biệt được, làm thế nào đấu với ta?

Các ảo ảnh đồng thời mở miệng nói chuyện, ngay cả gợn sóng âm thanh cũng giống nhau như đúc.

Vẻ mặt Chu Văn bất động, không hề để ý tất cả công kích tới, cầm Tu La đao chém về phía một chỗ không người, dùng tư thái Thiên Ngoại Phi Tiên bá đạo, trong nháy mắt chém một ngọn núi nhỏ thành hai khúc.

Công kích đầy trời rơi trên thân Chu Văn đều biến thành bọt nước, không thể làm bị thương hắn.

Mà đằng sau hòn non bộ kia, Thủ Hộ giả kia mở to hai mắt nhìn, một mặt biểu lộ không thể tin, thân hình không bị khống chế lui lại, chính giữa gáy nàng có một đạo tơ máu đang từ từ khuếch tán.

Nàng lui ra không được mấy bước, chân đụng phải một khối đá, thân thể lập tức phân thành hai nửa, ngã xuống đất, tươi máu nhuộm đỏ bụi cỏ bên cạnh.

Bên trong thần thoại, ngay cả Biến Hóa thuật của Lục Nhĩ mi hầu trong Hỗn Thế Tứ Hầu đều không gạt được Động Thế, huống chi là Thủ Hộ giả kia.

- Thương thể của ngươi chỉ có thể do ngươi tự khôi phục thật, chẳng lẽ không có biện pháp nào khác?


Chu Văn thu hồi Tu La đao và Long Vương khôi giáp, không thèm nhìn thi thể kia, đi tới trước mặt Vương Lộc hỏi.

Vương Lộc lắc đầu, nói:

- Không cách nào, lực lượng may mắn để ta rất khó bị thương, nhưng nếu thụ thương vậy chỉ có thể để bản thân tự khôi phục, không cách nào trị liệu, trước đã ta đã sử dụng qua Đan Tinh và lực lượng trị liệu, kết quả đều vô dụng.

- Cảm ơn.

Chu Văn giận dữ nói, nếu như không phải vì cho hắn mượn Phối sủng, Vương Lộc sẽ không bị thương.

- Không phải vừa rồi ngươi giúp ta sao, hòa nhau!

Vương Lộc quay đầu nhìn về phía chỗ đang khói tại Vương gia, lo lắng nói:

- Bây giờ không phải thời điểm nói chuyện, phải nghĩ biện pháp hóa giải lực lượng vận rủi trên người Vương Thiền mới được…

- Cái này giao cho ta đi, ta sẽ dẫn Vương Thiền rời đi một quãng thời gian, chờ ngươi khôi phục sẽ trả lại nàng.

Chu Văn nói xong, trực tiếp lách mình đi.

- Như vậy sao được. . .

Vương Lộc muốn ngăn cản, nhưng Chu Văn đã biến mất.

Năm năm không thấy, Vương Thiền đã trưởng thành, thành thiếu nữ yêu kiều.

Lúc này Vương Thiền đang thất kinh, nàng có khả năng cảm giác được lực lượng vận rủi trên người nàng đang phát huy tác dụng, Vương gia đang phát sinh rối loạn cùng một nhịp với lực lượng vận rủi của nàng.

- Vương Thiền, còn nhận ra ta không?

Chu Văn thuấn di đến trước mặt Vương Lộc, nhẹ giọng kêu:

- Chu Văn!

Vương Thiền thấy Chu Văn, đầu tiên vui vẻ, muốn đi qua nhưng lập tức lại vội vàng lui lại, vội la lên:

- Ngươi đừng tới đây, nhanh lên, không nên tới gần ta, sẽ gặp nguy hiểm.

- Đừng sợ, ta biết trên người ngươi xảy ra vấn đề, tỷ tỷ ngươi để ta tới vì giải quyết vấn đề trên người ngươi, đi theo ta.

Chu Văn giơ bàn tay đến trước mặt Vương Thiền.


Vương Thiền hơi do dự một chút, đưa tay về phía Chu Văn.

Chu Văn nắm tay Vương Thiền, trực tiếp sử dụng năng lực truyền tống tinh tế, đi tới phía trên mặt trăng.

- Đứng bên người ta, đừng cách xa quá.

Chu Văn sử dụng lực lượng Nhân Hoàng, để lực lượng Nhân Hoàng tản ra sức mạnh của sự sống, khiến Vương Thiền có khả năng sinh tồn trên mặt trăng, không đến mức thiếu dưỡng khí chết.

- Đây là mặt trăng sao?

Vương Thiền tò mò đánh giá bốn phía, nơi này không giống như tưởng tượng của nàng.

- Đúng vậy, đi theo ta.

Chu Văn mang theo Vương Thiền đi về phía Nguyệt Thần miếu.

Lực lượng vận rủi của Vương Thiền quá mạnh, Chu Văn mang nàng tới đâu cũng không phù hợp, cho nên tạm thời đi tới chỗ Nguyệt Thần, hi vọng có thể nhờ Thái Âm nương nương thu lưu Vương Thiền một quãng thời gian.

Chỉ cần chờ vết thương của Vương Lộc khôi phúc, lực lượng vận may phát suy tác dụng, vậy có thể mang Vương Thiền trở về.

Bành!

Chu Văn đi không bao xa, đột nhiên mũi chân đá phải một cái chân khác của hắn, trực tiếp dùng một tư thái ngã gục xuống đất.

Ngay cả Chu Văn cũng không biết, lúc ấy lại mơ hồ, không thể phản ứng lại.

- Không có việc gì. . .

Chu Văn vừa mới nói không có việc gì, Vương Thiền bởi không thích trọng lực nơi này, xông đến quá mạnh, đầu trực tiếp đụng vào người hắn.