- Xuân Thu, ngươi đang làm gì? Làm chuyện ngươi nên làm.
Trương gia Đại bá cảm thấy chuyện này có chút không đúng.
Trương Xuân Thu cũng không để ý tới hắn, không nghe thấy nữ nhân trả lời, tự mình nói tiếp:
- Địa Hỏa động, Thi Hoa sinh, Hoạt Tử nhân, chỉ khi nào ba điều kiện này được đáp ứng đầy đủ, Thiên Nữ Hạn Bạt mới có thể xuất thế.
- Coi như ta không muốn xuất thế, muốn diệt Trương gia, cũng dễ như trở bàn tay.
Thanh âm của Hạn Bạt lần nữa truyền tới, nàng nói như vậy, tựa hồ đã đồng ý ba điều kiện Trương Xuân Thu nói.
Trương Xuân Thu tiếp tục nói:
- Ngươi bị trấn áp ở đây, một nửa bị trấn áp, thế nhưng một nửa kia, chỉ sợ muốn nhờ Địa hỏa và lực lượng Thi hoa, để bản thân tiến thêm một bước.
- Cái này cũng là di ngôn của tên họ Trương kia?
Hạn Bạt nói.
Trương Xuân Thu không trả lời, chẳng qua tự mình nói tiếp:
- Hiện tại xem ra, ngươi đã gần thành công hoặc thành công, nhưng loại lực lượng cực âm này, căn bản không cách nào đột phá quy tắc lực lượng trên thế gian, đồng thời thứ kia cũng không phải lực lượng thế gian này có, cho nên ngươi nhất định phải mượn nhờ thân thể của nhân loại, mới có thể buông xuống thế giới này.
- Thế nhưng vấn đề ở chỗ, người này không phải người bình thường, điều kiện cần hẳn là có thể tiếp nhận Cực Âm chi hỏa, nhưng không thể có thuộc tính Âm thuần khiết, mà loại thể chất này vô cùng hiếm, coi như Trương gia chịu Ma khí xâm nhập vô tận tuế nguyệt, chỉ sợ có mỗi tiểu muội muội ta có được thể chất như vậy.
- Thì sao?
Hạn Bạt không phủ nhận.
- Cho nên coi như ngươi mạnh thế nào, coi như ngay cả ngón tay ngươi không cần động, có thể tiêu diệt Trương gia ta, thế nhưng ngươi không có thân thể tiểu muội ta, vậy ngươi không cách nào chân chính tiến vào thế giới này, chỉ có thể sống chui lủi trên thế gian.
Trương Xuân Thu nói.
- Xuân Thu, ngươi đang làm gì?
Thanh âm Trương gia Đại bá xúc động, rõ ràng bị tức không nhẹ.
Nếu Hạn Bạt bị chọc giận, như vậy toàn bộ Trương gia, coi như người Trương gia lưu lạc bên ngoài, cũng khó tránh khỏi đại kiếp, bởi Ma tính đã ăn sâu vào trong gen của người Trương gia.
- Gia chủ…
Thấy Trương Xuân Thu căn bản không để ý tới hắn, Trương gia Đại bá muốn nhờ Trương Tư Ưu hạn lệnh ngăn cản Trương Xuân Thu nói hươu nói vượn.
Trương Tư Ưu chẳng qua lạnh nhạt nói:
- Xuân Thu là tiểu tử hiểu rõ phân tấc, hắn biết nên làm cái gì, cái gì không nên làm.
Trương gia Đại bá còn muốn nói tiếp cái gì, Hạn Bạt bên kia lại nói, hẳn chỉ có thể tạm thời nhẫn nại.
- Ngươi nói đều đúng, như vậy, ngươi dám dùng tính mạng toàn gia ngươi, ngăn cản ta xuất thế sao?
Thanh âm Hạn Bạt Thiên Nữ lãnh đạm nói.
- Không dám, ta chẳng qua có một điều kiện nho nhỏ, nếu ngươi có thể xuất thế, Trương gia ta không có công lao, cũng có khổ lao, bọn họ chỉ yêu cầu điều kiện nho nhỏ của không quá phận chứ?
Trương Xuân Thu nói.
- Nói một chút, ngươi có điều kiện gì.
Hạn Bạt nói.
- Ta muốn khế ước với ngươi.
Trương Xuân Thu dường như đã nghĩ từ sớm, trực tiếp nói.
- Cái này đúng là điều kiện nho nhỏ.
Hạn Bạt Thiên Nữ nói móc:
- Chẳng lẽ ngươi không biết, nếu ta dung hợp thân thể của nhân loại, không cần Thủ Hộ giả bình thường khác, cần khế ước với nhân loại, cũng có thể đột phá quy tắc hạn chế của Địa Cầu?
- Ta biết, ngươi cũng không cần khế ước, nhưng điều này không có nghĩa ngươi không thể khế ước, điều kiện của ta là, ngươi khế ước với ta, trở thành Thủ Hộ giả của ta, dùng hạn định mười năm, sau mười năm ngươi có tự động đi, bằng không cho dù người Trương gia chết hết, ngươi đừng mơ có được nàng.
Trương Xuân Thu vuốt ve quan tài nói.
- Trương. . . Xuân. . . Thu. . .
Trương gia Đại bá vừa sợ vừa giận, hắn trăm triệu lần không ngờ, Trương Xuân Thu dám tính toán như vậy, đây không khác gì cầm tính mạng toàn bọ Trương gia thỏa mãn lợi ích của hắn.
- Ngươi cảm thấy, hiện tại ngươi có tư cách bàn điều kiện với ta sao?
Hạn Bạt nói.
- Có.
Trương Xuân Thu chém đinh chặt sắt nói:
- Nếu ngươi có thể mạnh mẽ cướp nàng đi, tự nhiên không cần đặt điều kiện với chúng ta, nếu ngươi đã bàn điều kiện với chúng ta, vậy chúng ta tự nhiên có tư cách bàn điều kiện, ngươi nói đúng không?
Hô!
Địa hỏa đột nhiên tăng vọt, trong nháy mắt bao phủ khu vực phụ cận, không chỉ Trương Xuân Thu, ngay cả tất cả mọi người Trương gia, đều bị Địa hỏa bao phủ.
Kỳ quái là, người Trương gia không bị thiêu chết, thậm chí quần áo trên người không bị cháy, chẳng qua đầu tóc và con mắt không ít người Trương gia, bắt đầu chuyển biến trắng lóa, móng tay dần dần biến thành ngọc thạch, hơn nữa tốc độ cao sinh trưởng.
Không ít người Trương gia đều thống khổ ôm đầu ngã trên mặt đất, tựa như trong đầu bọn hắn, có thứ gì đó đang gặm nhấm đầu có của bọn hắn.
Trương Xuân Thu đứng mũi chịu sào, tóc của người khác chỉ chậm rãi biến thành màu trắng, còn tóc của hắn trong nháy mắt trắng bệch, con mắt biến thành màu ngọc thạch, từ xa nhìn lại như người mù lòa.
Thân thể Trương Xuân Thu run rẩy kịch liệt, nhưng hắn không kêu thảm giống người khác, càng không ngã xuống đất kêu khổ, hắn vẫn khiên quan tài đứng nơi đó, yên lặng chịu đựng hết thảy.
Tóc của hắn, ánh mắt của hắn, móng tay của hắn, thậm chí làn da của hắn đều chuyển thành màu trắng trong hỏa diễm trắng lóa, dưới hỏa diễm thiêu đốt, tựa hồ sinh mệnh của hắn đang nhanh chóng bị xói mòn.
- Ba mươi giây nữa, ngươi sẽ chết!
Thanh âm Hạn Bạt Thiên Nữ lần nữa truyền đến, như Quân Vương cao cao tại thượng.
- Xuân Thu, ngươi không nên hồ nháo, ngươi sẽ hại chết tất cả chúng ta. . .
Trương gia Đại bá cố nén đau đầu thống khổ, muốn xông tới, thay thế Trương Xuân Thu đem quan tài đưa vào bên trong Thi Hoa.
Nhưng hăn vừa mới đứng lên, đã bị Trương Tư Ưu bên cạnh đè lại.
- Nhị đệ, ngươi làm cái gì vậy? Ngươi cũng muốn để Trương gia chúng ta tuyệt hậu sao?
Trương gia Đại bá cả giận nói, không thèm gọi hai tiếng gia chủ.
Trương Tư Ưu nói không biểu cảm:
- Trương gia chỉ có người đứng, không có kẻ chết quỳ, muốn bàn điều kiện, vậy phải công bằng mới được.
- Quấy rồi, bắt Trương Xuân Thu lại đi.
Trương gia Đại bá ra lệnh thân tín của hắn.
Nhưng thân tín của hắn vừa mới đứng ra, đã bị từng người Trương gia ngăn lại.
- Các ngươi. . . Các ngươi đều không muốn sống?
Trương gia Đại bá vừa sợ vừa giận.
- Trương gia chúng ta có Tổ Thiên Sư, có Anh Hùng Vương, tựa như gia chủ nói, từ xưa đến nay, chỉ có người hùng Trương gia sống sót, không có phế vật Trương gia quỳ chết, không quản thành Ma hay không, người Trương gia ta cũng muốn làm Hỗn Thế Ma Vương, mà không phải biến thành Ma Khuyển kéo dài hơi tàn…
Một lão nhân Trương gia gần đất xa trời, co quắp trên mặt đất, hai tay dùng sức nắm lấy gậy chống, gắng gượng chịu đựng, nói với Trương Xuân Thu:
- Hài tử, buông tay đi làm đi, người Trương gia có thể sợ chết, nhưng không thể chết uất ức, chết cũng phải chết thoải mái, lão tử mở đường cho ngươi.
Bành!
Lão nhân kia giơ gậy lên, một côn hung hăng nện lên đỉnh đầu của hắn, lập tức máu tươi trên đỉnh đầu của hắn chảy xuống, ngã lăn chết tại chỗ.