Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Chơi Game (Thần Sủng Ta Muốn An Tĩnh)

Chương 1297: Hỗn thế tứ hầu








Chu Văn nhìn tê dại cả da đầu, mặc dù bên trong truyền thuyết Đông khu cổ đại, xác thực có rất nhiều sinh vật lấy Long làm thức ăn, nhưng nghe nói và tận mắt nhìn thấy là hai việc khác nhau.

Tận mắt thấy một đầu Giao Long bị nuốt sống nhai sống, khiến Chu Văn hi vọng Cự Viên ăn chay tan vỡ.

Mà một đầu Giao Long, sống sờ sờ bị hút ra từ biển sâu, loại bản lãnh này, Chu Văn tự hỏi mình không làm được.

Một đầu Kim Mao Cự Viên đã khủng bố như vậy, mà bốn tên Hầu tử này đều giống như vậy, hắn còn dưới mí mắt người ta, bị bốn đầu Cự Viên kinh khủng như vậy nhìn chằm chằm, Chu Văn cảm thấy vô cùng bất ổn.

Cũng may, bốn đầu Cự Viên kinh khủng kia, tạm thời chưa ra tay với hắn.

- Phải nghĩ biện pháp rời khỏi địa phương quỷ quái này mới được.

Chu Văn nhìn chân Kim Mao Cự Viên một chút, lúc này đã không có dũng khí đi qua thử.

Bây giờ người ta vẫn không có dự định động thủ, nói không chừng định biến mình thành tồn lương dự trữ, vạn nhất hắn chạy, nói không chừng người ta không vui.

Nhà ai ném đi hơn một trăm cân thịt không đau lòng? Ngược lại hiện tại Chu Văn không dám mạo hiểm, đứng nơi đó không dám loạn động.


Cho dù bốn Khủng Cụ cấp Hoàng Kim chiến thần vây quanh hắn, đỉnh đầu còn có Ba Tiêu Tiên tọa trấn, Chu Văn vẫn có bất kỳ cảm giác an toàn nào.

Chu Văn bất động, bốn đầu Chu Văn kinh khủng kia cũng không có động tĩnh gì, cứ như thế nhìn chằm chằm hắn, thoạt nhìn không có ý định động thủ.

- Chẳng lẽ chúng nó dự định để mình làm tồn lương sao? Cũng không đúng đi, ta chỉ có tí thịt, đối với chúng nó, chỉ sợ không nhét vừa kẽ răng đi, nó một hơi ăn hết một đầu Giao Long, để ta làm tồn lương làm gì?

Chu Văn mơ hồ cảm thấy hơi kỳ quặc.

- Sớm biết đã mang Băng Nữ tới, ít nhất có cố vấn viên, nói không chừng nàng biết bốn đầu Cự Viên này là thứ gì?

Trong lòng Chu Văn hơi hối hận, hối hận không nên để Băng Nữ và U Liên tại Lạc Dương.

Bên trong thần thoại truyền thuyết Đông khu, có rất nhiều loại viên hầu nổi danh, nổi tiếng nhất chính là vị Mỹ Hầu Vương.

Có điều nhìn bộ dáng bốn đầu Cự Viên này, Chu Văn liên tưởng đến nhiều cái.

Mỹ Hầu Vương là Linh Minh thạch hầu, mà bên trong Hỗn Thế Tứ Hầu, còn có Lục Nhĩ mi hầu, Thông Tí viên hầu và Xích Khào mã hầu, nơi này có bốn đầu viên hầu, để Chu Văn không khỏi liên tưởng đến Hỗn Thế Tứ Hầu.

Chu Văn cẩn thận từng li từng tí dò xét chúng nó, muốn nhìn một chút, có thể tìm ra đặc điểm của Hỗn Thế Tứ Hầu trên người chúng nó không?

Nhìn một lúc lâu, Chu Văn cũng không phát hiện một đầu Cự Viên nào có cánh tay đặc biệt dài, cũng không phát hiện đầu Cự Viên nào sáu lỗ tai.

- Xem bốn đầu Cự Viên này không quá giống Hỗn Thế Tứ Hầu, mà cũng chưa nghe nói bên trong thần thoại hay truyền thuyết nào có một đám Cự Viên đứng trên mai rùa giơ thạch khí lên.

Nghĩ đến thạch khí, Chu Văn không khỏi hiếu kỳ.

Bốn đầu Cự Viên này, khẳng định là Khủng Cụ cấp, thậm chí có khả năng mạnh hơn, mà bốn Cự Viên này cùng nhau bảo vệ Thủ Hộ giả chi kén, đây là Thủ Hộ giả cường đại cỡ nào?

Trước đó Chu Văn cũng từng nghe nói, giữa Thủ Hộ giả và Thủ Hộ giả có sự chênh lệch, có một chút Thủ Hộ giả có tiềm lực hạn chế, chỉ tấn thăng Khủng Cụ cấp, rất khó tiến thêm một bước nữa, nhưng có ít Thủ Hộ giả có khả năng tấn thăng Thiên Tai cấp, thậm chí Mạt Thế cấp.

Kỳ lạ nhất là, căn cứ A Sinh nói, Thủ Hộ giả được nuôi dưỡng trên Địa Cầu, tựa hồ tiềm lực sẽ không quá thấp.

Ngược lại Dị thứ nguyên trực tiếp truyền tống Thủ Hộ giả tới, nếu thời điểm tới là Khủng Cụ cấp, vậy tựa hồ không còn tính trưởng thành nữa, trên cơ bản sẽ trì trệ không tiến, đừng nói tấn thăng, thực lực bên trong Khủng Cụ cấp cũng thuộc dạng trung bình hoặc chót.


Kỳ thực Chu Văn một mực không rõ lắm quan hệ giữa Thủ Hộ giả và Dị thứ nguyên sinh vật, Thủ Hộ giả chi kén trên Địa Cầu, phần lớn đều có một Dị thứ nguyên sinh vật mạnh mẽ thủ vệ.

Nhưng Chu Văn gặp qua nhiều Thủ Hộ giả chi kén như vậy, cảm thấy những Dị thứ nguyên sinh vật kia tựa hồ không đơn thuần thủ hộ như vậy.

Tựa như thời điềm lúc trước Khương Nghiên đi khế ước Táng Tiên, Dị thứ nguyên sinh vật Bạch Trạch kia, thoạt nhìn không quá mức để ý Táng Tiên, có thể tùy tiện từ bỏ.

Đương nhiên, cũng không bài trừ trường hợp Bạch Trạch mắc bệnh thích sạch sẽ nghiêm trọng, bị hai người Chu Văn và Khương Nghiên chơi xỏ, cho nên không thể không bỏ.

Không có ai thương lượng, Chu Văn đành phải lệnh Ma Anh triệu hoán Sát Ma ra ngoài, cái tên này cũng có kiến thức rộng rãi, có thể nhận ra lai lịch bốn con Cự Viên này cũng khó nói.

Coi như không nhận ra Cự Viên, ít nhất Thủ Hộ giả hoặc Thủ Hộ giả chi kén, nói không chừng có thể nhìn ra một chút mánh khóe.

- Bực chết ta rồi, sau này có thể cho ta thường xuyên ra ngoài đi dạo được không, tốt xấu gì ta đã từng…

Sau khi Sát Ma đi ra, kháng nghị vẻ khó chịu, nhưng khi hắn nhìn thấy tình cảnh trước mắt, đột nhiên ngậm miệng lại, trên mặt lộ vẻ kinh hãi, tốc độ cao lui về sau, muốn lần nữa trở lại Ma kiếm.

Nhưng không có mệnh lệnh của Ma Anh, hắn không cách nào trở lại.

- Xem ra ngươi biết bốn đầu Cự Viên này?

Chu Văn thấy Sát Ma phản ứng, lập tức vừa mừng vừa sợ.

Vui chính là, Sát Ma tựa hồ nhận biết chúng nó, kinh hãi là, Sát Ma phản ứng như vậy, không thể nghi ngờ nói rõ bốn đầu Cự Viên này, chỉ sợ là nhân vật hết sức đáng sợ, hắn muốn sống sót chạy thoát, chỉ sợ vô cùng khó khăn.

Sát Ma đứng ở nơi đó, vẻ mặt không dễ nhìn, mặc dù không đến mức hai chân run lên, nhưng có thể nhìn ra, hai chân hắn hơi mềm.

- Ngươi làm thế nào chạy đến địa phương quỷ quái này? Chán sống rồi hay sao?

Sát Ma luôn luôn coi Ma Anh là lão đại, còn hắn là lão nhị, ngay cả lão Thiên cũng không để vào trong mắt, lúc này lại dùng loại ngữ khí này nói chuyện, khiến Chu Văn càng thêm lo lắng.

Chu Văn nghĩ thầm:

- Ngươi cho rằng ta nguyện ý tới loại địa phương quỷ quái này sao, coi như nhàn thế nào, ta ở nhà chơi game không tốt hơn sao? Đâu có ngu tới đây tìm cái chết? Ta đây không ngờ kỹ năng Minh Nhật Chi Dực quỷ dị như vậy?

- Bớt nói nhảm? Bốn đầu Cự Viên này rốt cuộc là thứ gì?


Đương nhiên Chu Văn sẽ không nói cho Sát Ma biết, mình dùng kỹ năng cho nên mới đâm đầu tới địa phương này, bởi vì nói ra quá mất mặt.

Sát Ma buồn bực nói:

- Ta không biết chúng nó là cái gì, có điều có thể khẳng định, chúng nó đều là Thiên Tai cấp sinh vật, thậm chí có khả năng càng kinh khủng hơn.

- Có ý gì?

Trong nội tâm Chu Văn lộp bộp một thoáng.

- Vòng cổ và xiềng xích trên người chúng nó, rõ ràng là một loại thủ đoạn giam cầm, thực lực của chúng chắc chắn bị trấn áp, nhưng coi vậy, trên người chúng tán phát ra gợn sóng Nguyên khí, vẫn còn mang trình độ Thiên Tai cấp, ta không biết, nếu chúng không bị áp chế, có thể tiến thêm một bước nữa hay không?

Thời điểm Sát Ma nói chuyện, con mắt thỉnh thoảng dò xét bốn đầu viên hầu kia, thoạt nhìn khá sợ sệt.

- Ngươi muốn nói, chúng nó có khả năng là Mạt Thế cấp?

Chu Văn sợ hãi nói.

- Ta chỉ nói có khả năng, Mạt Thế cấp không phải đơn giản có thể đạt tới, có điều khẳng định đây là đỉnh cấp tồn tại bên trong Thiên Tai cấp.

Sát Ma giải thích nói.

Vẻ mặt Chu Văn càng thêm phức tạp, đỉnh cấp Thiên Tai, bị xích tại đây trông coi một khỏa Thủ Hộ giả chi kén, vậy tự nhiên viên Thủ Hộ giả chi kén kia bất phàm.

Ngược lại Chu Văn chưa từng thấy qua, Thủ Hộ giả chi kén nào có đội hình bảo vệ xa xỉ như vậy.