Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Chơi Game (Thần Sủng Ta Muốn An Tĩnh)

Chương 1252: Phiền phức








Trong lồng ngực nữ tử Hoa tộc không ngừng chảy ra huyết dịch trong suốt, mà quần áo trên người không ngừng khô héo, ngay cả mí mắt cũng không mở ra được, thoạt nhìn sắp ngủm củ tỏi.

Chu Văn muốn đi qua chỗ đó xem, có thể nhặt nhạm chút gì trên người nàng không.

Dù sao nàng đến từ Dị thứ nguyên, trên thân nói không chừng có mang theo bảo bối gì đó.

Băng Nữ cũng đi theo Chu Văn đi qua, thời điểm Chu Văn muốn đến vơ vét đồ, Băng Nữ thấy một vật trên cổ nữ tử Hoa tộc kia, con ngươi đột nhiên rụt lại, thấp giọng nói với Chu Văn:

- Không thể để cho nàng chết, nhanh cứu nàng.

- Không phải, không kịp giải thích, trước cứu sống nàng, ngàn vạn không thể để cho nàng chết, lát nữa ta sẽ giải thích cho ngươi.

Băng Nữ thoạt nhìn vô cùng cuống cuồng.

Chu Văn rất ít khi thấy vẻ mặt Băng Nữ như vậy, mà nữ tử Hoa tộc xác thực sắp ngủm, nếu không cứu luôn sẽ không kịp nữa, cho nên không có thời gian hỏi nữa.


Suy nghĩ một chút, Chu Văn rút Kiếm Hoàn ra, đồng thời sử dụng lực ượng Nhân Hoàng, thời điểm nữ tử Hoa tộc rơi xuống trong chớp mắt, nắm đấm vô tình nện trên ngực nàng, nguyên bản vết thương bị xỏ xuyên, bị đánh ra một cái huyệt động.

Phi La hơi nghi hoặc nhìn Chu Văn, nàng rõ ràng nghe được Băng Nữ nói Chu Văn tới cứu nữ tử kia, không biết thế nào Chu Văn lại ra tay độc ác.

Những người khác cũng không hiểu nhìn Chu Văn, Chu Văn dùng một quyền đánh xuyên qua lồng ngực nữ tử kia, thân thể nàng đập vào vách núi đá, khiến vách núi đá vỡ nát một mảng lớn.

Nhưng một màn kế tiếp, lại khiến đám người Phi La mở to hai mắt nhìn, nữ tử Hoa tộc bị Chu Văn đánh xuyên lồng ngực, vết thương trên lồng ngực lại lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được khép lại, trong chốc lát đã hoàn hảo như ban đầu.

Nử tử Hoa tộc vừa mới khôi phục, Băng Nữ trực tiếp đánh ra hàn băng, đóng băng nữ tử kia lại, phóng ấn nàng bên trong hàn băng.

Chu Văn nhìn Băng Nữ, không biết nàng rốt cuộc có ý gì, lại phải cứu nàng, lại đem phong ấn.

Băng Nữ dùng một loại năng lực kỳ dị, trực tiếp truyền vào trong tai Chu Văn, để những người khác không nghe được thanh âm của nàng.

- Chúng ta sợ chọc vào phiền toái lớn.

Băng Nữ không đợi Chu Văn truy vấn, liền tiếp tục nói:

- Nử tử Hoa tộc này, trên người nàng có Hoa Thần lệ, chứng tỏ nàng có quan hệ cực kỳ thân mật với Hoa Thần, nếu như chúng ta giết nàng, Hoa Thần giận dự, đến lúc đó chỉ sợ chúng ta phải đối mặt với nguy hiểm. Nhưng không thể thả nàng, lúc trước chúng ta làm vậy đối với nàng, kém chút giết chết nàng, nếu thả nàng, nàng ghi hận trong lòng, đến lúc đó chúng sẽ gặp phải phiền toái lớn hơn.

- Hoa Thần?

Chu Văn không biết Hoa Thần rốt cuộc là tồn tại thế nào, có điều nhìn biểu lộ của Băng Nữ, địa vị của đối phương tại Dị thứ nguyên hẳn cực cao.

Băng Nữ vẫn dùng thanh âm của Chu Văn có thể nghe được giải thích, nsoi:

- Bên trong Mạt Thế cấp cường giả tại Dị thứ nguyên, Hoa Thần bài danh Top 5, mà Hoa tộc có rất nhiều cường giả, nếu liều mạng cưỡng ép buông xuống, đến lúc đó sẽ dẫn phát thiên tai hạo kiếp sinh linh đồ thán.

Chu Văn lợi dụng năng lực không gian, đem thanh âm mình truyền vào tai Băng Nữ:

- Hoa Thần sẽ vì một tộc nhân tiến vào Địa Cầu liều lĩnh sao? Cái này phải trả cái giá rất lớn?

Theo Chu Văn biết, những năm gần đây Dị thứ nguyên phía tộc nhân đến Địa Cầu, phần lớn đều là pháo hôi, phần lớn đều là Thủ Hộ giả, không phải sinh vật thuần túy đến từ Dị thứ nguyên.


Băng Nữ cười khổ nói:

- Đen đủi chính là, nữ tử Hoa tộc này không phải tộc nhân bình thường, Hoa Thần lệ thứ này bên trong Hoa tộc cực kỳ hiếm, chỉ có tộc nhân Hoa tộc đặc thù mới được Hoa Thần ban cho Hoa Thần lệ. Nếu tộc nhân Hoa tộc bị uy hiếp đến tính mạng, Hoa Thần có thể cảm ứng được, đây vì bảo hộ tính mạng của các nàng. Bởi vì nơi này là Địa Cầu, bị ngăn trở với Dị thứ nguyên quá lớn, cho nên khả năng Hoa Thần vẫn chưa cảm ứng được. Nhưng nếu nàng chết đi, Hoa Thần tất nhiên sẽ cảm ứng được, đến lúc đó phiền phức còn lớn hơn.

- Coi như nàng có thể cảm ứng được, cũng không biết ai giết nàng?

Chu Văn cau mày nói.

- Nếu đơn giản như vậy thì tốt, nhưng Hoa Thần lệ kia lại không đơn giản, mặc dù ta chỉ nghe nói qua, không biết tác dụng cụ thể của Hoa Thần lệ là gì, có điều chúng ta giết nàng, khẳng định không có khả năng không bị phát hiện, ít nhất tại Dị thứ nguyên, không ai dám giết tộc nhân Hoa tộc có Hoa Thần lệ.

Hiện tại Băng Nữ ác tâm dị thường.

Nàng cũng không ngờ tới, tùy tiện đánh một Hoa tộc trên Địa Cầu, lại tìm được tộc nhân Hoa tộc có Hoa Thần lệ.

Tộc nhân Hoa tộc có được Hoa Thần lệ, không có việc gì ăn nhiều chết no, chạy tới Địa Cầu làm gì? Hoa tộc có ngàn tỉ tộc nhân, pháo hôi nhiều vô kể, làm sao cũng không nghĩ ra có một tên như vậy xuất hiện.

- Vậy chúng ta làm sao bây giờ?

Chu Văn không thích phiền phức, mà điều này hiển nhiên là một phiền toái lớn.

- Ta làm sao biết, khẳng định không thể giết, thế nhưng không thể thả nằng.

Dừng một chút, Băng Nữ lại nói tiếp:

- Như vậy đi, chúng ta trước mang nàng theo, thử xem có thể làm công tác tư tưởng đối với nàng, lôi kéo nàng tới.

- Tộc nhân Hoa tộc có được Hoa Thần lệ, rốt ruộc là người thế nào? Tộc nhân này thoạt nhìn không mạnh mẽ lắm.

Chu Văn suy nghĩ một chút hỏi.

- Hoa Thần tương lai, hoặc là hậu bối được Hoa Thần xem trọng, thậm chí là con gái ruột Hoa Thần, tất cả đều có khả năng, ta chỉ nghe nói qua, nhưng chưa từng gặp qua, làm sao biết được.


Băng Nữ chỉ cảm thấy ngậm phải ruồi.

- Vậy trước tiên mang nàng theo đi.

Chu Văn vung tay lên, tiện tay thu nữ tử Hoa tộc bị đóng băng vào Hỗn Độn châu.

Có điều Chu Văn không quá lo lắng, nếu Dị thứ nguyên có thể dễ dàng chinh phục Địa Cầu như vậy, bọn hắn đã sớm biến Địa Cầu thành nhà của mình, chỗ nào còn chờ đến ngày hôm nay, thậm chí còn làm nhiều chuyện đến vậy.

Hoa Thần kia có mạnh thế nào, buông xuống Địa Cầu cũng không phải chuyện dễ.

Có điều lưu lại cái mạng cho nữ tử Hoa tộc này, nhân vật quan trọng như vậy, nói không chừng có thể hỏi thăm càng nhiều tin tức liên quan đến Dị thứ nguyên.

- Đi thôi, chúng ta đi Thời Gian tiểu ốc.

Chu Văn nói xong, tiếp tục đi về phía trước.

Giết người và cứu người chỉ trong cái vẫy tay, loại năng lực này quả thực khiến người ta khiếp sợ, lão nhân dẫn người chạy tới, tiếp tục dẫn đường cho Chu Văn, không dám sơ suất, hành động và cách nói chuyện câu nệ hơn nhiều.

Ngay cả Phi La nói chuyện với Chu Văn, cũng không dám tùy ý và tự nhiên như trước đó.

Trên đường đi Băng Nữ không nói gì thêm, nàng đang nhức đầu xử lý Hoa tộc kia thế nào, bản thân đánh người ta gần chết, muốn để nữ tử kia không mang thù, cũng không phải chuyện dễ dàng.

Đi con đường này tầm hai đến ba tiếng, cuối cùng Chu Văn thấy được Thời Gian tiểu ốc trong truyền thuyết.