Chu Văn âm thầm kinh hãi, đây là kết quả Thái Thượng Khai Thiên Kinh bảo hộ hắn, theo Thái Thượng Khai Thiên Kinh điên cuồng chuyển hóa Nguyên khí, có thể biết lực lượng Thiên Nhân Ngũ Suy của Hắc Quang Thiên Nhân kinh khủng cỡ nào.
Nếu đồi thành người khác, đừng nói không đánh trúng Hắc Quang Thiên Nhân, chỉ sợ đã sớm bị lực lượng Thiên Nhân Ngũ Suy đoạt đi tính mạng.
Tóm lại không trúng là không trúng, kiếm pháp Chu Văn đã nhanh như Lôi Quang Thiểm Điện, nhưng vẫn không thể động tới một sợi tóc của Hắc Quang Thiên Nhân.
- Làm thế nào mới phá nổi kỹ năng phúc duyên và may mắn của Hắc Quang Thiên Nhân đây?
Chu Văn biết nếu không phá kỹ năng Thiên Ngoại Phi Tiên, kiếm của hắn nhanh thế nào cũng vô dụng.
- Từ trái nghĩa của may mắn là vận rủi, hoặc không may, nói đến xui xẻo, Thái Tuế đứng thứ hai không ai số một, nhưng sức chiến đấu của Thái Tuế không mạnh, chủ yếu đối đầu sinh vật vi hình, đối đầu với Thiên Nhân chỉ sợ vô dụng, huống chi đầy là Khủng Cụ cấp Thiên Nhân, Thần thoại cấp Thái Tuế đoán chừng không đem lại tác dụng gì…
Thời điểm Chu Văn suy nghĩ, đột nhiên nghĩ đến một sự kiện, lấy Trúc đao ra.
Trúc đao là một trong Tứ Quân Tử đao, trong truyền thuyết nói chúng đều là đao bị vận rủi nguyền rủa, không biết đối đầu với đầu Thiên Nhân có tác dụng hay không?
Hiện tại Chu Văn chỉ có thể chữa ngựa chết như ngựa sống, không nghĩ ra biện pháp gì tốt hơn, nếu thật sự không được, vậy Chu Văn đánh phải để Ba Tiêu Tiên ra tay, thử xem công kích phạm vi lớn có hữu dụng đối với Hắc Quang Thiên Nhân không?
Kết quả liên trảm mấy đao, vẫn không thể làm bị thương Hắc Quang Thiên Nhân, thời điểm Chu Văn đang thất vọng, Trúc đao lại phá vỡ ống tay áo của Hắc Quang Thiên Nhân.
- A, xem ra vẫn có tác dụng.
Chu Văn vui mừng quá đỗi, đem lực lượng kinh khủng điên cuồng rót vào trong Trúc đao, một đao lại một đao chém về phía Hắc Quang Thiên Nhân.
Rất nhanh Chu Văn liền phát hiện, tỉ lệ Trúc đao đánh trúng Hắc Quang Thiên Nhân rất thập, trên trăm đao mới trúng một đao, mà rất khó trúng vào vị trị quan trọng.
Như vậy đã đủ khiến Chu Văn mừng rỡ, chỉ cần có thể đụng phải Hắc Quang Thiên Nhân, vậy thì đã có khả năng giết chết nó, dù sao vẫn tốt hơn trước nhiều.
100 đao không được, vậy thì 1000 đao, 1000 đao không được thì một vạn đao, vẫn có cơ hội giết chết Hắc Quang Thiên Nhân.
Ban đầu Chu Văn thi triển Thiên Ngoại Phi Tiên đã rất nhanh, phối hợp thêm năng lực thuấn di của mặt nạ thằng hề, càng nhanh không thể tưởng tượng nổi, chỉ thấy từng đạo ánh đao lấp lánh, phảng phất theo bốn phương tám hướng chém về phía Hắc Quang Thiên Nhân, không biết trảm ra bao nhiêu đao.
Vết thương trên người Hắc Quang Thiên Nhân xuất hiến dần dần nhiều, mặc dù không phải chỗ yếu hại, nhưng đủ khiến hắn thụ thương, đến cuối cùng trên thân Hắc Quang Thiên Nhân lít nha lít nhít tất cả đều là vết đao, mạnh mẽ bị Chu Văn đánh chết.
Một Khủng Cụ cấp sinh vật cứ như vậy bị Chu Văn ngược sát, cuối cùng chỉ còn lại một đống bạch cốt, huyết nhục đều bị hắn gọt hết.
Chu Văn cũng không muốn tàn nhẫn như vậy, nhưng hắn đã hết cách, trừ cái đó ra, hắn căn bản hết cách giết Hắc Quang Thiên Nhân.
Cuối cùng, một quả trứng Phối sủng từ bên trong thân thể Hắc Quang Thiên Nhân tuôn ra, khiến Chu Văn vui mừng quá đỗi.
- Trứng Khủng Cụ cấp Phối sủng!
Chu Văn vội vàng nhặt trứng Phối sủng lên, không ngờ lần này dễ dàng tuôn ra trứng Phối sủng như vậy, mà năng lực Hắc Quang Thiên Nhân này hết sức đặc thù, tương lai khẳng định có chỗ hữu dụng.
Hắc quang lưu động quanh trứng Phối sủng, bên trong ẩn chứa vô hạn hắc quang thần bí, Chu Văn không do dự trực tiếp ấp.
Theo hàng loạt Nguyên khí tràn vào, trứng Phối sủng cuối cùng hóa thành một đạo lưu quang màu đen tiến vào thân thể Chu Văn.
Chu Văn vội vàng lấy điện thoại thần bí ra kiểm tra, nhìn tư liệu bên trong.
Thiên Chi A Tu La: Khủng Cụ cấp.
Mệnh cách: Tự Thiên Phi Thiên.
Mệnh hồn: Thiên Mệnh Sở Quy.
Vận Mệnh Chi Luân: Tiểu Thiên Nhân Ngũ Suy.
Khủng Cụ hóa: Đại Thiên Nhân Ngũ Suy.
Tốc độ: 94.
Lực lượng: 91.
Thể phách: 93.
Nguyên khí: 91.
Kỹ năng thiên phú: May Mắn, Phúc Duyên, Phi Thiên, Tu La Biến.
Phối hợp trạng thái: Đao.
- Hóa ra Đại Thiên Nhân Ngũ Suy là lực lượng Khủng Cụ hóa, khó trách không nhìn thấy trên thân Kim Thân Thiên Nhân và Xích Thân Thiên Nhân, chẳng qua cái tên này gọi là Thiên Chi A Tu La, vậy nó chính là A Tu La bên trong Thiên Nhân tộc…
Chu Văn nhìn thuộc tính của nó, không khỏi vui mừng quá đỗi.
- Phối hợp trạng thái là đao, nếu dùng Thiên Chi A Tu La biến thành đao, đi trảm Thiên Chi A Tu La dưới tình huống có may mắn và phúc duyên gia trì, không biết sẽ phát sinh tình huống thế nào nhỉ?
Chu Văn thầm nghĩ, triệu hoán Thiên Chi A Tu La dưới Phối hợp trạng thái Đao ra.
Tu La đao là một loại dao hẹp dài, hơi cong, toàn thân đen kịt, nhưng lại hiện ra lãnh quang, thoạt nhìn lãnh khốc thần bí, dương như Nguyệt thực vô phương toàn bộ mặt trăng lưu trên Nguyệt hồ.
Chu Văn cầm đao tiếp tục đi về phía trước, không kịp đợp muốn thử một chút xem, cây đao này rốt cuộc có khắc chế Thiên Chi A Tu La không?
Rất nhanh, Chu Văn bọn hắn lại gặp Thiên Nhân, đáng tiếc không phải Thiên Chi A Tu La, mà là một Xích Thân Thiên Nhân.
Chu Văn một đao chém đi, Tu La đao trực tiếp chém bay đầu Xích Thân Thiên Nhân, một đao này Chu Văn căn bản không dùng sức, thậm chí tận lực thu liễm lực lượng của mình, nhưng Xích Thân Thiên Nhân vẫn bị một đao miểu sát.
- Quả nhiên hữu ích.
Chu Văn còn muốn thử một chút đao này có tác dụng đối với Thiên Chi A Tu La không, lại tiếp tục đi lên núi.
Bắt đầu không muốn gặp Thiên Nhân, bây giờ lại mong đợi gặp nhiều bọn chúng, kết quả Chu Văn chỉ gặp phải một ít Xích Thân Thiên Nhân và Kim Thân Thiên Nhân, vẫn không gặp được Thiên Chi A Tu La.
Liên tục làm thịt mười một Thái Cổ Kiếm Tiên, tuôn ra không ít thuộc tính kết tinh, nhưng vẫn không thấy trứng Phối sủng, cũng không nhìn thấy Thiên Chi A Tu La, cái này khiến Chu Văn hơi thất vọng.
Càng đi về phía trước, lại đột nhiên thấy trước mặt trên vách núi đá, lại có một cái cây.
Từ khi đám Chu Văn tiến vào Thiên Nhân đạo về sau, không nhìn thấy qua thực vật, khắp nơi đều là đất cát và núi đá, không có một ngọn cỏ ngọn cây.
Nhưng bây giờ trên vách núi đá trước mặt, lại có một gốc cây xiêu xẹo, cây kia đâm rễ vào bên trong vách núi đá, thân cây treo bên ngoài.
Chu Văn không nhận ra đó là cây gì, có điều có thể thấy trên cây kết một ít trái cây màu đỏ, nhưng trái cây kia to bằng nắm đấm.
Linh dương thấy cái cây và trái cây kia, con mắt lập tức phát sáng lên, mà Tiểu điểu thì càng thêm trực tiếp, vỗ cánh liền muốn bay về phía cây kia.
Linh dương một móng nhận Tiểu điểu từ không trung xuống, một cái móng khác viết trên mặt đất:
- Cái cây kia phi phàm, đã nhập thánh, không thể tùy tiện khinh nhờn.
- Cái cây kia chính là thứ ngươi muốn tìm?
Chu Văn hỏi.
- Cây vô dụng, trái cây trên cây có tác dụng lớn, không ngờ nó vẫn còn, có điều muốn hái nó xuống lại hơi khó khăn.
Linh dương tiếp tục viết.
Chu Văn nhìn trái cây trên cây khẽ nhíu mày, ngay cả tồn tại Thiên Tai cấp như linh dương còn nói khó khăn, vậy nó thật sự quá khó rồi.
- Trái cây kia rốt cuộc là thứ gì? Làm thế nào hái nó xuống?
Chu Văn nhìn trong chốc lát, vẫn không phát hiện ra nguy hiểm gì, để cho hắn hơi nghi hoặc một chút.
Phụ cận Cổ thụ kia không nhìn thấy Thiên Nhân, càng không có Dị thứ nguyên sinh vật khác, nếu trái cây trên cây trân quý như vậy, nơi này có nhiều Thiên Nhân như vậy, tại sao bọn nó không hái trái cây đi? Làm sao trái cây vẫn còn êm đẹp như vậy.