Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Chơi Game (Thần Sủng Ta Muốn An Tĩnh)

Chương 1120: Tân nương đảo








Theo Tề Nhã Sa nói, rất nhiều khu vực xuất hiện hiện tượng bách quỷ dạ hành trên khắp Đông hải, rất nhiều nơi xuất hiện hàng loạt Dị thứ nguyên sinh vật Âm hệ.

Đây chỉ là khúc dạo đầu của bách quỷ dạ hành, thời điểm Thiên Tai sinh vật chân chính xuất thế, Dị thứ nguyên sinh vật Âm hệ xuất hiện tuyệt đối không chỉ chút này.

Chu Văn đối với truyền thuyết nơi này không hiểu rõ lắm, Tề Nhã Sa nói cho Chu Văn biết, nếu bách quỷ dạ hành giống trong truyền thuyết, như vậy đến lúc đó Dị thứ nguyên sinh vật giống U Linh tàu hỏa xuất hiện chỉ sợ nhiều hàng chục hàng trăm.

Còn nguồn gốc bách quỷ dạ hành ở đâu, Tề Nhã Sa cũng không rõ lắm, chỉ biết tại quần đảo Lưu Cầu xuất hiện hàng loạt Dị thứ nguyên sinh vật Âm hệ đầu tiên, còn Dị thứ nguyên lĩnh vực nào xuất hiện đầu tiên, Tề Nhã Sa chưa xác định được.

Chu Văn dự định đợi Thiên Tai sinh vật còn chưa xuất thế, đi quần đảo Lưu Cầu nhìn một chutsl.

Tề Nhã Sa vốn muốn đi cùng Chu Văn đi, nhưng bởi muốn đề phòng Dị thứ nguyên sinh vật bất ngờ xuất hiện, cuối cùng vẫn lựa chọn từ bỏ, có điều vẫn để một môn hạ chân truyền của hắn dẫn đường cho Chu Văn.

Còn Quý Mặc Tình bị tóm đi, Tề Nhã Sa cũng không định lợi dụng nàng đi uy hiếp Phương Minh Tô hỗ trợ, cho nên để Chu Văn mang theo Quý Mặc Tình cùng lên đường, thuận đường đem nàng trở về đất liền.


Nguyên bản Chu Văn cũng muốn trở lại đất liền, thế là đáp ứng.

Ba người cùng lên đường về sau, Quý Mặc Tình lại không tin Chu Văn, cảm thấy Chu Văn là siêu cấp Đại Ma Đầu hải ngoại, hắn mang nàng đi, nhất định có âm mưu gì đó, rất có thể vì đối phó Phương Minh Tô.

Chu Văn cũng lười nói rõ lý do, còn vị nữ đệ tử của của Tề Nhã Sa kia đối với Chu Văn hết sức tôn thờ, hoặc do nàng nghe lệnh của Tề Nhã Sa, trên đường đi theo Chu Văn nói gì nghe nấy, giống nữ bộc.

Nữ đệ tử này của Tề Nhã Sa gọi là Bạch Thạch Mỹ, tuổi tác tầm hai mươi bảy, hai mươi tám tuổi, mặc dù vẫn là Sử thi, có điều kiếm đạo không tệ, ngoại trừ Bản Chân Anh ra, nàng chính là đệ tử Tề Nhã Sa đắc ý nhất.

Bạch Thạch Mỹ không chỉ phụ trách dẫn đường, trên đường đi còn chiếu cố sinh hoạt thường ngày của Chu Văn, hầu như không cần Chu Văn mở miệng, tất cả mọi thứ cần thiết đều được chuẩn bị thỏa đáng, so với bản thân Chu Văn còn cẩn thận chu toàn hơn.

- Tên Đại Ma Đầu này, quả nhiên đang lừa gạt ta, căn bản không đi phương hướng trở lại đất liền.

Trong lòng Quý Mặc Tình oán thầm, chẳng qua không dám biểu lộ ra trước mặt Chu Văn.

Dưới sự chỉ dẫn của Bạch Thạch Mỹ, Chu Văn rất nhanh đi tới quần đảo Lưu Cẩu, quả nhiên phát hiện phía trên hòn đảo nảy có rất nhiều Dị thứ nguyên Âm hệ.

- Quần đảo Lưu Cẩu có Dị thứ nguyên lĩnh vực gì trứ danh không?

Chu Văn hỏi Bạch Thạch Mỹ.

- Khoảng cách từ Lưu Cẩu đến chư đảo hải ngoại và đất liền không quá xa, văn hóa của nó cũng nhận hai bên ảnh hưởng, hệ thống truyền thuyết thần thoại không quá mức phức tạp, có điều có rất nhiều truyền thuyết phân tán, đặc biệt là truyền thuyết liên quan đến Bất Nhân đảo và hải quái có rất nhiều. Bên trên những hòn đảo không người, có không ít Dị thứ nguyên lĩnh vực tồn tại. Có điều trước kia cũng chưa nghe nói có Dị thứ nguyên lĩnh vực nào quá mặc nổi danh, lần bách quỷ dạ hành tử quần đảo Lưu Cẩu lan tràn, khiến rất nhiều người đều giật mình.

Dừng một chút, Bạch Thạch Mỹ lại tiếp tục nói:

- Nếu nhất định phải tìm kiếm nơi nổi danh, tổng cộng có bốn cái, Tự Tử đảo, Tân Nương đảo, Tiểu Thần đảo và Hạt Giống đảo.

Bạch Thạch Mỹ đem tình huống của bốn hòn đảo này nói cặn kẽ cho Chu Văn nghe, cuối cùng lại nói cho Chu Văn biết:

- Tiểu Thần đảo cách khu vực bùng nổ Dị thứ nguyên sinh vật Âm hệ hơi xa, ta nghĩ hẳn không xuất hiện nơi đó, có khả năng nhất hẳn là Tự Tử đảo, Tân Nương đảo và Hạt Giống đảo, chúng ta bây giờ cách Tân Nương đảo gần nhất, tiên sinh muốn đến xem không?


- Trước hết đi Tân Nương đảo xem một chút đi.

Chu Văn khẽ gật đầu.

Hiện tại vẫn là ban ngày, Dị thứ nguyên sinh vật Âm hệ xuất hiện không nhiều, mà đẳng cấp tương đối thấp. Nếu ban đêm, cái này khó nói, không tính đảo, ngay cả trên biển cũng nguy hiểm.

Sở dĩ có tên là Tân Nương đảo, đó là bởi một truyền thuyết cổ đại.

Truyền thuyết trên cái đảo kia có ba huynh đệ ngư dân cần cù, nhưng bởi vì quá nghèo, ba huynh đệ đều không lấy nổi vợ, cuối cùng ba huynh đệ hợp lại tính, cùng nhau kiếm tiền, để cho lão đại cưới một người vợ trước.

Đồng thời ước định cẩn thận, chờ lão đại cưới người vợ về sau, ba huynh đệ cùng nhau tiếp tục cố gắng, tiết kiếm tiền để nhị đệ cưới vợ.

Ba huynh đệ quyên góp đủ tiền, giúp lão đại cưới một người người vợ, người phụ nữ kia hết sức xinh đẹp, lão đại vô cùng vui vẻ, trong lòng thỏa mãn.

Rạng sáng ngày thứ hai sau tân hôn, lão đại ra biển bắt cá, nghĩ nhị đệ tuổi tác không còn nhỏ nữa, cố gắng bắt nhiều cá, tiết kiệm tiền cưới vợ cho lão nhị.

Nhưng ai biết chuyến này ra khơi, lão đại một đi không trở lại, vài ngay sau thuyền lão đại phiêu phiêu trở về, phía trên không có người.

Lão nhị cùng lão tam tìm không thấy lão đại, biết lão đại khẳng định lành ít dữ nhiều, đành bất đắc dĩ tổ chức tang sự cho lão đại.

Khi đó sống sót không dễ, không chú trọng luân thường đạo lý như vậy, lão đại chết về sau, lão nhị cùng lão tam hợp lại tính, để lão nhị cưới chị dâu.

Kết quả cũng ngày thứ hai của tân hôn, lão nhị cũng ra biển bắt cá, cũng không trở về nữa.

Ngư dân phụ cận đều rỉ tai đồn thổi, vị tân nương kia có tướng khắc chồng, thậm chí có người nói nàng là yêu nữ.

Lão tam thì không tin gì, làm tang sự cho ca ca về sau, vẫn cưới vị tân nương kia.

Dù sao vị tân nương kia quá xinh đẹp, khó trách khiến lão tam tâm động.


Có điều lão tam rút kinh nghiệm hai vị huynh trước, sau khi kết hôn, hắn dự định nghỉ ngơi ở nhà trước mất ngày, không ra ngoài biển bắt cá ngay.

Nhưng từ đó về sau, không có người nào gặp được lão tam, qua một quãng thời gian, có người đánh bạo lên đảo, đến nhà ba vị huynh đệ, đã thấy nơi đó đã sớm hoang phế, trong một căn phòng nơi đó còn phát hiện một bộ hài cốt nam nhân, nhưng lại không thấy bóng dáng tân nương kia đâu?

Ngư dân phụ cận đều nói tân nương kia đều là yêu quái, không có người nào dám lên đảo nữa, hòn đảo kia từ đó có cái tên Tân Nương đảo.

Dị thứ nguyên phong bạo về sau, bên trên Tân Nương đảo xuất hiện Dị thứ nguyên lĩnh vực, ngư dân phụ cận đều đã từng nghe trên đảo truyền đến tiếng khóc của nữ nhân, người đánh bạo lên đảo, không có người nào có thể sống sót trở về, do vậy Tân Nương đảo có hung danh cực thịnh.

Bây giờ bách quỷ dạ hành lại bắt nguồn tại phụ cận, Tân Nương đảo cũng xem như một trong những Dị thứ nguyên lĩnh vực khả nghi nhất.

Rất nhanh, ba người đã tới phụ cận Tân Nương đảo, Chu Văn nhìn Tân Nương đảo trong truyền thuyết, phát hiện hòn đảo kia không lớn lắm, chỉ sợ không chứa nổi một thôn lớn, thế nhưng trên đảo có sương mù nồng nạc, cho dù sử dụng Đế Thính cũng không thể nghe được trên đảo có thứ gì.

Thời điểm Chu Văn đang đánh giá Tân Nương đảo, đột nhiên thấy nơi xa có mấy chiếc thuyền lớn đang hướng về phía này, nhìn kỹ phát hiện tiêu chí trên thuyền lớn, lại thuộc về Liên bang.

Quý Mặc Tình thấy thuyền Liên bang, đầu tiên vui vẻ, sau đó lại hơi bận tâm.

Nơi này không cách đất liền không xa lắm, có thể gặp được thuyền Liên bang cũng không kỳ quái, nhưng theo Quý Mặc Tình, Chu Văn chính là Đại Ma Đầu hải ngoại cái thế, nếu nàng hướng về chiếc thuyền lớn Liên bang kia kêu cứu, nói không chừng ngược lại sẽ làm hại bọn hắn.

Thời điểm Quý Mặc Tình còn đang do dự có nên cầu cứ hay không, mấy chiếc thuyền kia đã hướng về bên này, phía trên boong thuyền chiếc thuyền lớn nhất có một người đang đứng, Quý Mặc Tình thấy rõ bộ dáng của người kia, lập tức vui mừng quá đỗi.