Quý Mặc Tình một mặt khiếp sợ nhìn Bản Chân Anh và Chu Văn, cơ hồ không dám tin vào hai mắt của mình.
Đám người Võ Tông Liệt càng như choáng, hoàn toàn hóa đá tại chỗ.
Bản Chân Anh hành lễ xong, bưng kiếm lên nói:
- Gia sư nhiều lần căn dặn, nếu có thể tái kiến tiên sinh ngài. Nhất định phải thi hành đệ tử chi lễ.
- Không ngờ các ngươi vẫn còn nhớ rõ ta.
Chu Văn khẽ gật đầu.
Một bên Quý Mặc Tình nghe được đối thoại của hai người, lại như bị sét đánh, lập tức suy nghĩ minh bạch hết thảy, không khỏi liên tiếp lui về phía sau.
Nàng đã ý thức được Chu Văn không phải người tỷ phu nàng phái tới, thậm chí khả năng cao là một vị Đại Ma Đầu hải ngoại thanh danh hiển hách, bằng không Bản Chân Anh làm sao đối với hắn hành lễ như vậy, còn nói cái gì Kiếm Thánh phân phó phải thi hành đệ tử chi lễ.
Ngay cả người Kiếm Thánh Tề Nhã Sa tôn sùng như vậy, gia hỏa này tuyệt đối không đơn giản như bề ngoài vậy, thậm chí dưới bề ngoài trẻ tuổi, có thể là một lão quái vật Đại Ma Đầu cải lão hoàn đồng.
Suy nghĩ minh bạch hết thảy, Quý Mặc Tình liên tiếp lui về phía sau, nghĩ phải lập tức chạy trốn.
Chu Văn không có truy, Chu Văn không mở miệng, Bản Chân Anh cũng không có để cho người ta đuổi theo, Quý Mặc Tình triệu hồi ra Phối sủng Hải quy, rất nhanh rời khỏi hòn đảo.
- Tiên sinh, có bắt muốn bắt nàng mang về không?
Bản Chân Anh nhìn Chu Văn hỏi.
- Tại sao các ngươi muốn bắt nàng?
Chu Văn hỏi.
Bản Chân Anh đem đầu đuôi câu chuyện nói một lần, trong đó dính đến rất nhiều tin tức Chu Văn đang muốn biết, mà rất nhiều chuyện không giống như tưởng tượng của Chu Văn.
Thời gian từ lúc hắn chiến một trận với Đế Thiên, vẻn vẹn khoảng năm năm mà thôi, so với Chu Văn tính toán hơn trăm năm rất xa.
Có điều Chu Văn lại khẳng định, thời gian hắn bị nhốt khẳng định hơn trăm năm không thể nghi ngờ, dù sao chịu đựng thời gian cầm tù dài như vậy, không phải một chuyện dễ dàng.
Nếu không phải Chu Văn tín niệm cứng như thiết thạch, đổi thành người bình thường, coi như không bị chết đói, chỉ sợ tâm thần, biến thành người điên.
Mặc dù tinh thần Chu Văn không xảy ra vấn đề, nhưng trong một trăm năm này, hắn bỏ ra thời gian dài đi luyện tập đủ loại Nguyên Khí quyết, đạt được kết quả không gạt người, đó là chỗ tốt chân thực đã được, là kết quả tích lũy trong thời gian dài, không giả được.
Nếu Chu Văn bị cầm tù trăm năm là thật, mà trong hiện thực chỉ mới qua năm năm cũng là thật, như vậy xét cho cùng chỉ có một khả năng, chính là Vương Minh Uyên lợi dụng lực lượng nào đó, cải biến thời gian.
Mà trong thời gian năm năm này Chu Văn trải qua, cũng không bị chết đói, bản thân cái này đã có vấn đề.
Mặc dù dù dùng thời gian năm năm đổi lấy trăm năm thời gian thành tựu, thoạt nhìn kiếm lợi lớn, nhưng trong trăm năm cầm tù, cô độc khiến người ta phát cuồng.
Coi như Chu Văn có thể chuyên tâm nghiên cứu Nguyên Khí quyết, tận lực không thèm suy nghĩ quá nhiều, nhưng có vài lần tinh thần kém chút xảy ra vấn đề.
Chu Văn thực sự không biết, bản thân hắn nên cảm tạ Vương Minh Uyên, hay phải đánh hắn một trận trút giận mới tốt.
Thời gian năm năm này, Địa Cầu cũng phát sinh biến hóa cực lớn, không giống suy nghĩ của Chu Văn, Thủ Hộ giả không chiếm cứ Địa Cầu, càng không thể trở thành Địa Cầu chi vương.
Đương nhiên, chủ nhân hiện tại của Địa Cầu cũng không phải là nhân loại, trên thực tế tình huống của nhân loại càng hỏng bét so với năm năm trước.
Địa Cầu còn đang không ngừng dị biến, theo Dị thứ nguyên lĩnh vực xuất hiện càng ngày càng nhiều, không gian sinh tồn của nhân loại càng ngày càng bị áp súc thu nhỏ.
Hiện tại hoàn cảnh sinh tồn của nhân loại vừa vặn tương phản với trước kia, trước kia nhân loại chỉ cần không tiến vào Dị thứ nguyên lĩnh vực sẽ không gặp nguy hiểm, số lượng sinh vật phá cấm rất ít.
Nhưng bây giờ lại hoàn toàn khác biệt, hiện tại nhân loại, nếu như không tiến vào thứ nguyên lĩnh vực, tỷ lệ sống sót sẽ thấp đi rất nhiều.
Trên Địa Cầu khắp nơi đều là sinh vật phá cấm, trong đó không thiếu Thần thoại sinh vật thậm chí Khủng Cụ cấp sinh vật, ngay cả Thiên Tai cấp Dị thứ nguyên sinh vật đã từng xuất hiện.
Nhân loại chỉ có thể tiến vào Dị thứ nguyên lĩnh vực, mượn nhờ lực lượng bài ngoại của nó, mà đối kháng với sinh vật phá cấm của những Dị thứ nguyên lĩnh vực khác, mới có thể kéo dài hơi tàn.
Trước kia Dị thứ nguyên lĩnh vực bị nhân loại coi như Cấm địa tử vong, bây giờ lại trở thành chỗ tránh nạn của nhân loại.
Đương nhiên, bên trong Dị thứ nguyên lĩnh vực vẫn tồn tại nguy hiểm, thế nhưng chỉ cần biết cách tránh những nguy hiểm kia, có thể sống sót thoải mái, đã có không ít nhân loại thành lập thế lực bên trong những Dị thứ nguyên lĩnh vực kia.
Bên trong hoàn cảnh ác liệt này, Liên bang lại ngoài dự liệu không triệt để tiêu vong, có điều hiện tại Liên bang không giống như trước kia nữa, đã không phải thời đại Lục đại gia tộc anh hùng chưởng khống hết thảy.
Mà cho tới bây giớ, vẫn chưa có người dựa vào thân thể nhân loại đột phá Thần thoại cấp.
Hiện tại phương thức tấn thăng Thần thoại phổ biến nhất vẫn là khế ước Thủ Hộ giả, mà phương thức hấp thu Thủ Hộ giả vẫn là phương thức hiếm, bởi loại phương pháp này đòi hỏi yêu cần nhân loại rất cao, không phải ai cũng có thể dung hợp Thủ Hộ giả.
Có điều ngoài ra, hai năm trước còn xuất hiện một phương pháp khác tấn thăng Thần thoại thực tế hơn, đó chính là rút năng lượng bên trong cơ thể Dị thứ nguyên sinh vật, dùng để cường hóa thân thể của nhân loại, đi đến mục đích tấn thăng Thần thoại.
Thế nhưng loại phương pháp này cũng tồn tại rất nhiều vấn đề, tỉ như một Thần thoại sinh vật chỉ chế tạo nổi một bình Thần thoại dịch, một bình Thần thoại dịch chỉ có thể cung cấp cho một người sử dụng, mà người này có thể nhờ Thần thoại dịch tấn thăng Thần thoại hay không, bị ảnh hưởng bởi nhiều yếu tố, tóm lại tỷ lệ thành công chỉ tầm mấy phần trăm. Hơn nữa nếu thất bại sẽ có không ít tác dụng phụ, thậm chí trực tiếp tử vong.
Coi như thành công, bản thân Mệnh cách, Mệnh cách và Vận Mệnh Chi Luân đều bị Thần thoại sinh vật ảnh hưởng.
Nói cách khác, Thần thoại dịch sử dụng Thần thoại sinh vật mạnh hay yếu, quyết định người này tấn thăng Thần thoại về sau mạnh hay yếu, thậm chí vể sau có khả năng tiến thêm một bước nữa hay không?
Mà cái này khá giống dung hợp Thủ Hộ giả, bản thân gen nhân loại sẽ biến dị, bề ngoài sẽ sự khác biệt so với nhân loại, thậm chí có người hoàn toàn thú hóa.
Đến mức về sau còn có tai họa ngầm khác nữa hay không, trước mắt vẫn chưa biết được.
Có điều cho đến bây giờ, Thần thoại cường giả trong nhân loại, đại bộ phận đều lợi dụng loại phương pháp này tấn thăng, hiện tại hệ thống Liên bang, phần lớn dựa vào Thần thoại dịch, mà thế lực nắm giữ Thần thoại dịch, trước mắt chính là người cầm quyến thực tế thượng nghị viện Liên bang.
Thời điểm Chu Văn nghe được tên người chế tạo Thần thoại dịch, vẻ mặt không khỏi cổ quái hẳn lên.
- Huệ Hải Phong. . . Tổng thống liên bang. . .
Chu Văn mặc niệm cái tên này, với hắn mà nói, đây là trí nhớ các đây một trăm năm trước, cho nên cảm thấy hơi xa lạ, mà hai danh từ này lại liên hệ với nhau, càng khiến Chu Văn cảm giác xa lạ hơn.
- Trời ạ… thời gian năm năm này rốt cuộc xảy ra chuyện gì?..
Chu Văn lấy lại tinh thần, trong lòng âm thầm rên rỉ.
Để Chu Văn thấy kinh ngạc không chỉ như thế, năm năm này biến hóa xác thực quá lớn, Chu Văn hiện tại hận không thể lập tức trở về lục địa, đi xem thân nhân và bằng hữu của mình rốt cuộc thế nào.
Có điều nghe Bản Chân Anh nói, An gia vẫn chiếm cứ tại Lạc Dương, chẳng những không suy sụp, ngược lại càng thêm cường thịnh.
An An gia tại Lạc Dương kinh doanh không ít Dị thứ nguyên lĩnh vực, đồng thời thu nhận rất nhiều người dân đến Lạc Dương chạy nạ, hiện tại ở Đông khu có thể xem một trong những thế lực lớn nhất, coi như mấy tên thượng nghị sĩ kia, đối với An gia vẫn có mấy phần kiêng kỵ.