Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Chơi Game (Thần Sủng Ta Muốn An Tĩnh)

Chương 1104: Người không đấu với trời








- Xử lý hắn!

Chu Văn chỉ có thể âm thầm cầu nguyện Đế Thính có thể xử lý Đế Thiên, bằng không hắn thật sự không có lực lượng gì đủ chống lại Đế Thiên.

Trên thực tế, bản thân Chu Văn không ngờ tới, Đế Thính lại có thể đi đến trình độ Thiên Tai hóa, đây đã là niềm vui ngoài ý muốn.

Có điều Đế Thính Thiên Tai hóa đã triệt để đoạn tuyệt liên hệ với Chu Văn, chỉ sợ không có khả năng thu hồi lại, Chu Văn cũng không biết đây rốt cuộc là phúc hay là họa.

Nếu Đế Thính thắng Đế Thiên, có tính hắn chiến thắng không? Hay Đế Thính sẽ làm thịt luôn chủ nhân của hắn?

Nhìn Đế Thính thô bạo như Ma Thần của Địa Ngục, Chu Văn cảm thấy khả năng nảy rất cao.

Toàn bộ lực lượng Địa Ngục đều phảng phất theo Đế Thính cùng nhau chỗ nhào về phía Đế Thiên, trong mắt Đế Thiên cũng lóe lên vẻ kinh ngạc, chẳng qua hắn không có ý định lùi lại, chậm rãi buông một tay trấn áp xuống.

Theo bàn tay của hắn trấn áp, Thiên Thần hiển hiện, Tiểu Tiên đầy trời, dường như Thiên giới từ bầu trời buông xuống.

Người quan chiến đều xem trợn mắt hốc mồm, bọn hắn có thể thấy cảnh tượng Địa Ngục đang dâng cao, Thiên giới lại đang buông xuống, như trời và đất va chạm, dẫn phát ra dị tượng vô cùng khủng bố.


Nếu một màn này không phát sinh bên trong cách đấu tràng, mà phát sinh trên Địa Cầu, chỉ sợ những siêu đô thị cũng bị nhất kích này hủy diệt.

- Cái này chính là lực lượng Thiên Tai cấp sao?

Tất cả mọi người cảm thấy sợ hãi run sợ, nhất kích hủy thiên diệt địa, Thiên Thần, Tiểu Tiên Ác Linh Hung thú đều điên cuồng tàn phá, khiến cách đấu tràng như luyện ngục nhân gian.

Bọn hắn không dám tưởng tượng, nếu như lực lượng như vậy bùng nổ trên Địa Cầu, không biết bao nhiều người sẽ mất mạng, dù cho Thần thoại cường giản, chỉ sợ phân nửa chết hết.

- Không tốt!

Lý Huyền kinh hô một tiếng, bởi vì hắn thấy lực lượng Địa Ngục không ngừng yếu thế, mà lực lượng Thiên giới không ngừng trấn áp xuống.

Chu Văn cũng biết tình hình không ổn, người khác không nhìn thấy Đế Thính cùng Đế Thiên giao phong, Chu Văn mở ra Vận Mệnh Chi Luân, có thể quan sát rõ ràng, đặc biệt là thời điểm Đế Thính và Đế Thiên bất động.

Một tay Đế Thiên đặt trên móng vuốt ám kim của Đế Thính, lại mạnh mẽ trấn ấp Đế Thính xuống, thân thể khổng lồ của Đế Thính đã sắp bị ép xuống cách đấu tràng.

Ầm ầm!

Một giây sau, thân thể Đế Thính đã rơi xuống bên trên cách đấu tràng, hai chân, hai vuốt chọi cứng tay của Đế Thiên, nhưng lưng lại bị trấn áp uốn xuống.

Cảnh tượng Địa Ngục cơ hồ đã bị Thiên giới trấn áp phá toái, thân ảnh Đế Thính và Đế Thiên dần dần hiểu hiện ra.

Nhìn Đế Thính bị một tay Đế Thiên trấn áp, thân thể chậm rãi cúi xuống, sắp quỳ trên mặt đất, trong lòng tất cả mọi người đều xuất hiện nổi khiếp sợ không tên.

Phối sủng mạnh mẽ như vậy, lại bị Đế Thiên mạnh mẽ trấn áp vô phương đứng thẳng, đây rốt cuộc là lực lượng cường đại cỡ nào?

Bọn hắn không hề biết Đế Thiên chính là người đứng đầu Bát Thần chúng, bản thân chính là đỉnh cấp tồn tại bên trong Thiên Tai cấp, mặc dù Đế Thính tiến nhập Thiên Tai cấp, nhưng phương pháp nó tiến vào Thiên Tai cấp kỳ thật hơi mưu lợi, chỉ tính mới vào Thiên Tai cấp, so với Đế Thiên vẫn còn một đoạn chênh lệch.

- Xong, ngay cả Phối sủng cường đại như vậy cũng không thể chống lại Dị thứ nguyên sinh vật, Dị thứ nguyên sinh vật thật sự quá cường đại.

Có người oan thán, thế nhưng càng nhiều người yên lặng hơn.

Đế Thiên mạnh mẽ vô địch đã khắc sâu trong óc mỗi nhân loại, để bọn hắn cảm giác bất lực không nói ra lời.

Không phải bọn hắn không nói được, căn bản bởi trong lòng quá tuyệt vọng, tinh thần bị đả kích quá lớn, coi như bọn hắn có bồi dưỡng ra Phối sủng mạnh mẽ như của Người thì thế nào? Vẫn bị Dị thứ nguyên sinh vật dùng một tay trấn áp.


Người không sợ khó khăn, chỉ sợ không có hi vọng, mà Đế Thiên đã mạnh mẽ khiến bọn hắn sinh ra tuyệt vọng.

- Coi như nhân loại dựa vào ngoại lực, cũng xa xa không thể nào chống lại Dị thứ nguyên sinh vật.

Ý nghĩ này chôn sâu vào trong lòng của bọn hắn.

Chu Văn không có thời gian cảm thán nhiều như vậy, bởi vì hắn biết Đế Thính bại, chính là thời điểm hắn mất mạng, Đế Thiên tuyệt đối không bỏ qua cho hắn.

- Làm sao bây giờ? Làm thế nào mới chuyển bại thành thắng?

Trong lòng Chu Văn lóe lên vô số kế hoạch, nhưng tất cả lại bị hắn phủ định.

Kỹ xảo mạnh mẽ trước mặt thực lực tuyệt đối vẫn vô dụng, Chu Văn không nghĩ ra trên người mình còn lực lượng gì có thể chống lại Đế Thiên.

- Vương Chi Thán Tức sao?

Cuối cùng Chu Văn có thể nghĩ tới chính là Mệnh cách kỳ quái kia của hắn.

Nhưng từ lần trước hắn cưỡng ép nghịch chuyển Vận Mệnh Chi Luân, Vương Chi Thán Tức hoàn toàn không có phản ứng, hoặc triệt để thất vọng đối vói hắn, không phản hồi nữa phần đối với hắn.

Chu Văn một mực nếm thử, nhưng Vương Chi Thán Tức lại không có điểm động tĩnh nào.

- Đáng tiếc, Đế Thính tiến hóa quá nhanh, nếu một chút, có lẽ còn có cơ hội.

Bên trong một sơn động Kỳ sơn, một nữ tử xinh đẹp bị từng xiềng xích khóa lại, nhìn hình ảnh trước điện thoại, lại tiếp tục thở dài nói:

- Vốn cho rằng tìm được một người phối hợp giúp ta thoát khốn, ai biết hắn là một gia hỏa tự tìm đường chết, xem ra ta chỉ có thể tìm người khác, không biết phải đợi đến năm tháng nào nữa đây?

Cho dù cường giả như Đế đại nhân cũng cho rằng Chu Văn không còn cơ hội nữa.

Chiến đấu giữa Thiên Tai cấp, không phải sinh vật bình thường có thể tham dự, trừ phi Chu Văn có Thiên Tai cấp Phối sủng thứ hai, bằng không tử cục đã định.

- Đáng tiếc.

Tỉnh Đạo Tiên trong cổ miếu, cũng thở dài một tiếng, chẳng qua không biết hắn tiếc Đế Thính hay tiếc Chu Văn đây.


Đám người Vương Lộc, Lý Huyền, Phong Thu Nhạn cùng Vi Qua, tim đã nâng lên cổ họng, bọn họ đều biết thời điểm Đế Thính bại lui, chính là thời điểm Chu Văn mất mạng, nhưng bất kỳ ai cũng không có năng lực trợ giúp hắn, chỉ có thể trơ mắt nhìn, cầu nguyện kỳ tích xuất hiện.

- Thần May Mắn, giúp hắn đi, ít nhất giúp hắn sống sót.

Vương Lộc chỉ có thể cầu nguyện Thần Linh tương trợ, chẳng qua thực lực của nàng quá thấp, mặc dù có Mệnh cách gia trì, nhưng tác dụng vẫn cực kỳ bé nhỏ.

Ầm ầm!

Một chân Đế Thính tiếp xúc mặt đất, nửa quỳ trên mặt đất, nó phẫn nộ gào thét, thất khiếu chảy ra dòng máu màu vàng sậm, toàn thân liều mạng lực bộc phát lượng, tuy nhiên lại vô phương đứng lên khỏi bàn tay của Đế Thiên, hơn nữa còn bị áp bách không ngừng cúi người xuống.

Răng rắc!

Một tay khác của Đế Thính chống xuống đất, cưỡng ép bất khuất, tuy nhiên lại bị áp lực khủng kiếp kia mãnh mẽ bẻ gãy, xương gãy đâm rách da thịt lộ ra.

Đế Thính hung tính quá độ, điên cuồng lực bộc phát lượng, nhưng vẫn làm nên chuyện gì, chỉ có máu tươi từ chỗ xương gãy chảy ra, nhuộm vàng toàn bộ cách đấu tràng.

- Người không đấu với trời, nô không tranh cùng chủ, đây chính là Thiên mệnh định trước, cùng là hậu quả vi phạm Thiên mệnh.

Thanh âm Đế Thiên như Thần Lôi, truyền khắp ngóc ngách của thế giới.

Phẫn nộ, không cam lòng, bất đắc dĩ, đau thương, tuyệt vọng các loại cảm xúc đang lan tràn trong lòng mỗi người, tuy nhiên bọn hắn lại không thể làm được gì.

Đế Thiên như Thần Linh miệt thị chúng sinh nhân loại, dù cho mọi người không cam lòng, cũng vô lực đánh rơi Thần Linh kia rớt xuống Thần đàn, lúc này nói bất luận lời nào, chỉ tự rước lấy nhục.