Thái Thượng Khai Thiên Kinh bị Chu Văn chém vỡ trong tích tắc, Chu Văn chỉ cảm giác thân thể sinh ra biến hóa kỳ dị.
Mệnh cách Vương Chi Thán Tức thần bí khó lượng tự động vận chuyển, Mệnh hồn Sát Lục Giả đang bộc phát sát ý kinh khủng cùng thân thể Chu Văn kết hợp là một, so với thời điểm chiến đấu cùng tám Mệnh hồn kia còn mãnh liệt hơn.
Mà tinh thần khí của Chu Văn cũng như núi lửa phun trào.
Ba cỗ lực lượng hết thảy bùng nổ sinh ra năng lượng, đơn giản khó có thể tưởng tượng.
Chu Văn thấy qua không ít Thần thoại sinh vật, không tính Ma Anh ngay tại Thần thoại cấp có được năng lực Khủng Cụ hóa bên ngoài, đủ loại Thần thoại sinh vật mạnh mẽ như Bạo Quân Bỉ Mông, Chúc Long, sức mạnh khả năng bộc phá, tựa hồ vẫn chưa thể khủng bố như sức mạnh hiện tại của Chu Văn.
Dưới lực lượng khủng bố như vậy thôi thúc, Chu Văn cảm giác thân thể của mình đang không ngừng thuế biến.
Loại thuế biến này so với dĩ vãng khác biệt, các loại thuế biến trước kia, đều bên trong phạm vi Chu Văn có thể chịu đựng được, nhưng lần này tiến hóa sinh ra năng lượng, đã không phải phạm vi thân thể hắn có thể chịu đựng.
Lúc tiến hóa vừa mới bắt đầu, Chu Văn vô cùng lo lắng, bản thân thân thể sẽ bởi vì không chịu nổi lực lượng kia mà nổ tung.
Trên thực tế cũng xác thực như thế, chỉ trong nháy mắt, thân thể huyết nhục của Chu Văn xuất hiện vô số vết rạn, giống như vỏ trứng sắp vỡ.
Ngay lúc sống chết trước mắt, lực lượng kinh khủng kia lại hướng về một chỗ dũng mãnh lao tới.
Đó là một điểm, một điểm có như không, giống như điểm xuất phát của vũ trụ, lại điểm cuối cùng của thế giới.
Cái điểm kia như tồn tại chân thật, lại tựa hồ chỉ tồn tại trong ý thức.
Một điểm xen giữa hiện thực và hư ảo, nguyển bản còn khó xác định nó tồn tại hay không, nhưng thời điểm lực lượng kinh khủng kia rót vào bên trong điểm kia, điểm kia lại dần dần rõ ràng.
Nó đang không ngừng xoay tròn biến ảo, mà càng ngày càng ngưng tụ, nhưng loại ngưng tụ này hết sức trừu tượng, nó cũng không tồn tại bên trong hiện thực, tựa hồ chỉ trong tưởng tượng của Chu Văn mà thôi.
Dần dần, cái điểm kia càng lúc càng lớn, càng ngày càng sáng, theo một cái điểm biến thành một cái luân bàn.
Mà trên bàn quay kia, có rất nhiều đồ án quỷ dị đánh biến ảo chập chờn.
Những bức vẽ kia hết sức trừu tượng, Chu Văn có đôi khi cảm thấy những bức vẽ kia như chính mình, có đôi khi lại giống như Sát Lục Giả, thậm chí đôi khi giống những Mệnh hồn bị Chu Văn trảm diệt.
Thái Cổ Nhân Hoàng, Tân Kỷ Nguyên, Ngục Vương Tôn, phảng phất mỗi thời khắc nào đó, thoạt nhìn có một ít đồ án có chút tương tự bọn chúng, nhưng cẩn thận đi xem lại cảm thấy không giống.
Không nói rõ được cũng không tả rõ được, khó mà chuẩn xác miêu tả bộ dáng bức vẽ kia.
Thậm chí bản thân luân bàn, Chu Văn cũng không nói rõ được nó có hình dạng gì, nói nó là mâm tròn, nhưng nó không đơn thuần một mặt, nó có được độ cong như hình tròn.
Nói nói là một khối cầu, nhưng từ góc độ nào đi xem thấy nó lại lõm, giống như một đồng tiền xu đang không ngừng xoay tròn biến ảo.
- Đó là Vận Mệnh Chi Luân sao?
Chu Văn có khả năng cảm giác được, Vận Mệnh Chi Luân có thiên ti vạn lũ liên hệ với bản thân, tựa như một bộ phận trên thân thể hắn, thậm chí còn quan trọng như trái tim, đại não của hắn.
Nhưng thứ này lại khác những bộ phận quan trọng trên cơ thể, bởi nó độc lập tồn tại.
- Vận Mệnh Chi Luân của ta sẽ là gì? Lực Lượng Tuyệt Đối của Bạo Quân Bỉ Mông cũng không tệ, Động Chúc thị giới của Chúc Long cũng cực mạnh, nhưng những thứ kia tựa hồ không liên quan gì đến ta…
Chu Văn không biết Vận Mệnh Chi Luân của mình rốt cuộc là cái gì?
Ba cỗ lực lượng vẫn đang không ngừng tràn vào thành hình Vận Mệnh Chi Luân, nhưng coi như Vận Mệnh Chi Luân, tựa hồ không cách nào gánh chịu lực lượng mạnh mẽ như vậy.
Đặc biệt chỗ Mệnh cách Vương Chi Thán Tức tuôn ra năng lượng, đơn giản vô cùng vô tận, như tinh hà trong vũ trụ.
Những năng lượng tràn vào bên trong Vận Mệnh Chi Luân, xâm nhập vào bên trong máu thịt của Chu Văn, đang thuế biến thân thể huyết nhục hắn, phát sinh một chút biến hóa.
Chu Văn cùng Vận Mệnh Chi Luân đều đang không ngừng thuế biến, đặc biệt là đồ án bên trên Vận Mệnh Chi Luân, biến ảo càng ngày càng chậm, đã có một chút đường cong dừng lại bất động.
Chu Văn không biết Vận Mệnh Chi Luân của mình sắp ngưng tụ thành hình, đây chính là thời khắc quan trọng nhất.
- Sẽ là loại lực lượng gì? Nếu như ta có thể lựa chọn, ta hi vọng lực lượng của Vận Mệnh Chi Luân liên quan đến thời không?
Chu Văn cảm thấy lực lượng thời không giúp dễ dàng hiểu rõ bản nguyên của thế giới.
Phải hiểu rõ Dị thứ nguyên và Địa Cầu có quan hệ ra sao, có lẽ lực lượng thời không là một mấu chốt.
Chẳng qua bên trên Vận Mệnh Chi Luân, đồ án không thấy liên quan gì đến thời không.
Đồ án phía trên ngưng tụ thành hình của Vận Mệnh Chi Luân, có không ít đường cong đều đã ngưng kết, những đường cong kia thoạt nhìn có chút lộn xộn, đến bây giờ còn chưa nhìn ra nó thế nào?
Chu Văn cố gắng ngẩng đầu tìm hiểu một ít quy luật, nhưng hiện thực những đường cong kia không bó bất kỳ quy luật gì, trái một đầu phải một đầu, hình như vẽ xấu hết sức tùy ý.
Đại bộ phận đều là đường cong, cơ hồ không nhìn thấy đường thẳng.
- A!
Khi đại bộ phận đường cong đều thành hình về sau, Chu Văn cuối cùng nhìn ra đó là đồ án gì, đồng thời há miệng kinh hãi.
Đó một bức họa, tranh chân dung một nữ nhân, tuy nhiên chỉ vỏn vẹn một gò má, không nhìn thấy toàn cảnh, hơn nữa còn chưa hoàn thành, nhưng chẳng qua một sườn nhan tàn khuyết thôi đã khiến người ta cảm giác xinh đẹp động lòng người rồi.
Nhưng cái này không phải nguyên nhân khiến Chu Văn không khỏi kinh hãi, điều thật sự khiến Chu Văn kinh hãi chính là, hắn quá quen thuộc đối với chân dung nữ nhân này.
Đó chính là chân dung nữ nhân bên trên đồ án mỏ neo thuyền kia, tuyệt đối không sai, Chu Văn nhìn quá nhiều lần, hơn nữa nghĩ đến vô kể, ngoại trừ không có mỏ neo thuyền bên ngoài, cái này chính là chân dung nữ nhân kia.
Càng ngày càng nhiều đường cong cố định, đã chứng minh suy đoán của Chu Văn, xác thực giống y như đúc chân dung nữ nhân hắn thấy trên đồ án mỏ neo thuyền.
- Vì cái gì. . . Vì cái gì đồ án bên trên Vận Mệnh Chi Luân của ta lại xuất hiện chân dung nữ nhân kia…
Trong lòng Chu Văn lóe lên vô số suy nghĩ.
Mắt thấy chân dung nữ nhân kia sắp hoàn thành, chỉ lại một chút chi tiết nho nhỏ, nhưng trong lòng Chu Văn đột nhiên sinh ra cảm giác vô cùng không thoải mái.
- Đó là Vận Mệnh Chi Luân của ta, tại sao phía trên lại xuất hiện nữ nhân?
Trong lòng Chu Văn có chút cảm xúc khó hiểu, loại tâm tình này tựa hồ cũng lây nhiễm Vận Mệnh Chi Luân.
Thời điểm chân dung nữ nhân định hạ xuống nét cuối cùng, Vận Mệnh Chi Luân đột nhiên quang minh đại phóng, nguyên bản Vận Mệnh Chi Luân đang tốc độ cao xoay tròn, đột nhiên ngừng lại.
Trong nháy mắt tiếp theo, Vận Mệnh Chi Luân lại chuyển động, chẳng qua lần này khác so với trước, nó lại nghịch chuyển.
Theo Vận Mệnh Chi Luân nghịch chuyển, chân dung nữ nhân đã khắc bên trên Vận Mệnh Chi Luân đang dần dần biến mất.
Không biết vì cái gì, cũng không biết sẽ có hậu quả gì, nhưng Chu Văn lại có cảm giác thoải mái không hiểu.