Một công ty khác hình như qua quan hệ lấy được đơn đặt hàng của cục giám sát.
Đường Chí Trung tìm mẫu quần áo vũ trụ của công ty kia so sánh, phát hiện chất lượng quần áo vũ trụ của công ty kém xa bọn hắn, cái này khiến Đường Chí Trung vô cùng tức giận.
Mà đơn đặt hàng quần áo vũ trụ mà cục giám sát đã đặt trước đó, nếu bọn hắn không chịu thu nhận, sẽ sinh ra ảnh hướng to lớn đối với công ty Đường Chí Trung, thậm chí khiến công ty của hắn đóng cửa.
Hiện tại không nhiều công ty kỹ thuật khoa học, hơn nữa còn kiếm ăn rất khó, lần Đường Chí Trung đến hi vọng cục giám sát dựa theo hợp đồng, nghiệm thu một nhóm quần áo vũ trụ kia, coi như về sau không hợp tác nữa cũng được.
- Ai, hiện tại công ty kỹ thuật khoa học càng ngày càng khó làm, nếu như có thể vượt qua cửa ải khó khăn lần này, ta cũng chuẩn bị thu tay, làm tiếp nữa không có bất kỳ tiền đồ gì, coi như lần này không đóng cửa, về sau cũng đóng cửa. Người tuổi trẻ bây giờ chỉ muốn tiến vào Dị thứ nguyên lĩnh vực thu hoạch trứng Phối sủng, không có người nào chịu đầu tư thăm dò vũ trụ.
Đường Chí Trung thờ dài nói.
- Công ty của các ngươi buôn bán quần áo vũ trụ, trong không gian có thề kiên trì bao lâu?
Chu Văn hior.
- Vậy phải xem đó thuộc loại hoàn cảnh gì, trong vũ trụ có rất nhiều hiện tượng kinh khủng, coi như mặc quần áo vũ trụ cũng chưa chắc đảm bảo. Hiện tại công dụng chủ yếu của nó sử dụng trên loại hình trạm không gian trên mặt trăng, nếu tại một khu vực tương đối an toàn trên mặt trăng, chỉ cần Công ty của các ngươi buôn bán quần áo vũ trụ, duy trì, bình thường mà nói, không cần lo lắng vấn đề sinh mệnh.
Đường Chí Trung nói đến quần áo vũ trụ, lập tức trở nên tự tin vô cùng.
- Mặc quần áo vũ trụ có thể uống nước và ăn uống bình thường sao?
Chu Văn nhìn Đường Chí Trung hỏi, đồng thời trong lòng thầm nghĩ:
- Đi lên mặt trăng là một ý định không tồi, sử dụng Hỗn Độn châu mang lên đầy đủ dưỡng khí cùng thức ăn, nguồn nước, ở trên mặt trăng chống đỡ một tháng cũng không phải chuyện khó.
- Dĩ nhiên có thể, công ty của chúng ta không ngừng nghiên cứu cải thiện quần áo vũ trụ, ăn uống ngủ nghỉ đều có thể thực hiện bên trong vũ trụ, có điều điều kiện tiên quyết là phải có tiếp tế đầy đủ, hệ thống duy trì sinh mệnh của quần áo vũ trụ không thể mang nhiều đồ dự trữ lên được…
Hai người vừa đi vừa nói chuyện, đã đi thời bên ngoài Thiên quan.
- Cục giám sát đặt hàng ngươi bao nhiêu bộ quần áo vũ trụ?
Chu Văn hỏi.
- 110 bộ.
- Hiện tại những bộ quần áo vũ trụ kia đâu?
Chu Văn một bên hỏi, một bên gửi tin nhắn cho Vương Lộc, để nàng hỗ trợ điều tra tình huống công ty Đường Chí Trung.
- Bên trong nhà kho, cục giám sát tìm đủ loại lý do không nghiệm thu, ta hiện tại chỉ hi vọng bọn họ thu đống quần áo vũ trụ kia, cho ta quỳ dập đầu xuống cũng được, trong công ty có nhiều nhân viên như vây, tất cả đều trông chờ vào đống quần áo vũ trụ này để nhận tiền lương đây.
Vẻ mặt Đường Chí Trung cầu khẩn nói.
Thu tin tức của Vương Lộc về sau, Chu Văn nói với Đường Chí Trung:
- Đường thúc, ngươi đem đống quần áo vũ trụ kia đến đây đi, ta cam đoan cục giám sát sẽ chính thức nghiệm thu.
- Ngươi… Ngươi nói thật chứ?
Đường Chí Trung có chút không dám tin tưởng nhìn Chu Văn, Chu Văn còn trẻ như vậy, nhìn đã biết không phải người địa phương, thực sự sự khiến cho hắn rất khó tin tưởng, Chu Văn năng lực lớn như vậy.
- Ngươi hắn rõ ràng, cục giám sát không thể ký nhận quần áo vũ trụ của ngươi, ngươi tin tưởng lời của ta, còn có cơ hội, không tin ta, ngay cả cơ hội nhỏ nhoi cũng không còn.
Chu Văn nhìn thời gian trên điện thoại di động nói:
- Ta chờ ngươi một giờ, nếu như ngươi có thể đem quần áo vũ trụ chở tới đây, ta cam đoan cục giám sát ký chính thức thu nhận quần áo vũ trụ của ngươi, tiền cũng theo đó trả, điều kiện tiên quyết là ta phải tận mắt nhìn thấy đống quần áo vũ trụ kia.
- Xin hỏi, rốt cuộc ngài là ai?
Đường Chí Trung kinh nghi bất định nhìn Chu Văn.
- Ta là người thế nào có quan trọng không? Thời gian không đợi người, ngươi chỉ còn lại năm mươi chín phút?
Chu Văn lại nhìn đồng hồ.
- Ngươi chờ, không cần một giờ, nửa giờ ta sẽ gọi người chở đồ đến đây.
Đường Chí Trung cũng biết muốn đòi tiền cục giám sát, khả năng thành công cơ hồ rất nhỏ, hắn tính toán chữa ngựa chết như ngựa sống, không thèm nếm xỉa kết quả.
Đường Chí Trung gọi điện thoại, liên hệ người của công ty, để bọn hắn dùng tốc độ nhanh nhất đem quần áo vũ trụ chờ tới đây.
Thiên quan là tên thiên hạ đệ nhất quan, là Dị thứ nguyên lĩnh vực vừa nổi danh vừa không nổi danh nhất Đế Đô.
Sở dĩ nói nơi này nổi danh, đó là bởi vì từ khi Thiên quan trở thành Dị thứ nguyên lĩnh vực về sau trong vòng một năm, không ai có thể tiến vào Thiên quan bằng đại môn, sau này có người phát hiện một phương pháp đặc thù, mới có thể vòng qua cửa chính tiến vào bên trong Thiên quan.
Người phát hiện ra phương pháp này chính là cục tọa cục giám sát bây giờ Thẩm Ngọc Trì, cho nên nơi này sau này trở thành tổng bộ của cục giám sát.
Nói nó không nổi dánh bởi vì ngoài trừ nhân viên nội bộ cục giám sát bên ngoài, có rất ít người có thể tiến vào Thiên quan, cũng rất ít người biết bên trong Thiên quan rốt cuộc có thứ gì.
Chu Văn đứng trước Thiên quan, chỉ thấy đó là một thành lầu hùng vĩ, chẳng qua tường thành cao hơn bốn mươi mét, bên trên có tấm biển ghi năm chữ to hùng hồn "Thiên hạ đệ nhất quan".
Cừa thành bình thường đều mở về phía hai bên, nhưng cửa thành nơi này lại không có hai cửa, thoạt nhìn như một khối, không hề có khe hở.
Truyền thuyết đây chính là đại môn vĩnh viễn không thể công phá, lúc trước Thiên quan quá mức nổi danh, không ít cường giả đều hy vọng có thể trở thành người đầu tiên đánh vào Thiên môn.
Đáng tiếc coi như mang Thần thoại Phối sủng vây công Thiên quan, vẫn chưa có người nào đủ công phá cửa thành Thiên quan.
Cho tới bây giờ, cừa thành Thiên quan chưa từng mở quan lần nào.
- Lão đệ… Không không… Tiểu hữu… Tiên sinh… Ngài quan hệ với vị nào tại cục giám sát? Ngài thật sự giúp được chúng ta, để họ nghiệm thu quần áo vũ trụ sao?
Đường Chí Trung đánh xong điện thoại, đi tới bên cạnh Chu Văn, hơi khẩn trương nói.
- Rất nhiều người tại cục giám sát đều biết ta, bao quát cả cục tọa Thẩm Ngọc Trì.
Chu Văn vừa cười vừa nói.
Đường Chí Trung nghe xong mừng rỡ:
- Cái này thật sự quá tốt, lúc này công ty của chúng ta được cứu rồi, tiên sinh ngài xưng hô như thế nào? Ngài quan hệ thế nào với cục tọa Thẩm Ngọc Trì? Thân thích với hắn sao?
Đường Chí Trung còn đoán, Chu Văn có phải nhi tử của Thẩm Ngọc Trì hay không, bằng không tùy tiện đến cục giám sát nghiệm thu quần áo vũ trụ của công ty hắn.
Ai biết Chu Văn mở miệng nói:
- Thẩm cục tọa và người cục giám sát muốn bắt ta từ rất lâu, hiện tại lệnh truy nã của ta vẫn còn treo trên tường Thẩm cục trưởng đi.
- Ngươi. . . Ngươi. . . Không phải nói đùa sao.
Đường Chí Trung người đều có chút choáng váng, ngơ ngác nhìn Chu Văn nói.
Chu Văn lại không trả lời, đứng trước Thiên quan, nhìn vể phía thủ vệ trên lầu cửa thành.
Đường Chí Trung cũng theo ánh mắt của hắn nhìn sang, chỉ thấy nguyên bản chỉ có mấy thủ vệ bên trên cửa thành, lúc này lại có từng dãy giám sát viên, tất cả nhân thủ đều quay súng chĩa về phía bọn hắn.
- Chu Văn, ngươi tới cục giám sát làm cái gì?
Một người cầm đầu trên cửa thành, ở trên cao nhìn xuống hướng về Chu Văn lên tiếng.
Đường Chí Trung nhận ra người kia, người kia chính là một trong tứ đại giám sát quan của Thẩm Ngọc Trì, Dư Quang, tiếng tăm vô cùng lừng lẫy tại Đế Đô.
- Các ngươi không phải vẫn muốn bắt ta sao? Ta tới tự thú.
Chu Văn duỗi ra hai tay, bộ dáng như đang chờ còng tay.
Đường Chí Trung đã ngây cả người, hiện tại tên đần cũng nhìn ra, Chu Văn thật sự là tội phạm truy nã của cục giám sát, nhưng tên tội phạm truy nã này rốt cuộc nghĩ quẩn thế nào lại chạy đến cục giám sát đầu thú.