Mọi người tiến lên chừng nửa canh giờ trong sơn cốc hẹp dài.Sau đó, mỗi khi cả đám gặp được một con tiểu yêu nào, đều làm theo yêu cầu của Vương sư huynh, để cho Lý Sư Sư ra tay trước!Một còn trư yêu có kích thước bằng một cỗ xe nhỏ, mang theo cặp răng nanh thật dài vừa nhằm về phía mọi người!Lại nói, phi kiếm của Lý Sư Sư không hề giống những người khác.Chỉ thấy nàng cầm một thanh kiếm rộng bằng tám ngón tay, xông về phía trước rồi khẽ kêu một tiếng!"Chém!"Sau đó thanh kiếm bản to trong tay nàng lao ra, hóa thành một luồng bóng kiếm hư ảo, đón gió càng tăng vọt lên!Chỉ trong chớp mắt, nó đã biến thành một thanh cự kiếm to đến mười trượng ở trên trời!Bóng kiếm chém về phía lợn rừng, như mang theo lực lượng vạn quân!"Bính ——"Mặt đất rung chuyển ba lần, trư yêu bị...!đập đến máu thịt mơ hồ!Bóng kiếm tán loạn, Lý Sư Sư dùng một tay khiêng thanh kiếm bản to ấy lên vai, quay đầu lại cười cười với mọi người: "Các sư huynh thấy thế nào!"Giang Nhất Ninh nhìn nhìn Lâm Không, người sau vội vàng mỉm cười đáp lại: “Phương thức chiến đấu của Cự Kiếm phong đúng là như thế!"Giang Nhất Ninh tỏ vẻ hiểu được, nếu nói đại đa số đệ tử của Thanh Vân đều là pháp sư đùa bỡn phi kiếm thì đệ tử Cự Kiếm phong đúng là chiến sĩ giỏi về cận thân bác đấu...Đoạn đường về sau, hễ đoàn người bọn họ gặp được tiểu yêu, thì chúng đều chịu chung số phận bị Kình Thiên Kiếm Ảnh (bóng kiếm che trời) của Lý Sư Sư nghiền nát...Dần dần, mọi người tiến nhập vào khu vực tối hẹp nhất bên trong khe sâu...!Nơi này chỉ đủ cho hai người sóng vai cùng đi qua.Mọi người cẩn thận đi về phía trước chừng nửa khắc, không gian bỗng trở nên rộng mở trong sáng, hiện ra trước mặt tất cả chính là một cái sơn cốc hình tròn thật lớn!Cảm giác đầu tiên nảy lên trong lòng Giang Nhất Ninh chính là… kẹo que?Khe núi liên tiếp sơn cốc, tựa như hình dạng của một cây kẹo que!Mọi người còn đang quan sát bốn phía.Đột ngột, hai thanh phi kiếm phá không, nhanh chóng bay đến..."Cẩn thận!"Lâm Không vỗ túi trữ vật, ba thanh phi kiếm bay ra, lần này không phải loại mộc kiếm mà bình thường hắn hay bán, tất cả đều là pháp bảo phi kiếm.Phi kiếm xếp thành hình chữ ‘Phẩm’ (品) ở trước mặt mọi người, chống lấy một quầng sáng hình tam giác thật lớn!"Leng keng!"Phi kiếm của đối phương bắn lên quầng sáng, phát ra tiếng kim loại va đập vào nhau!Sau đó quầng sáng nứt vỡ như thủy tinh...Vương sư huynh quát lớn: "Yêu ma phương nào!"Chỉ thấy trong sơn cốc đột nhiên xuất hiện hai bóng dáng mặc áo bào màu đỏ máu, đeo mặt nạ màu đen!Vương sư huynh hừ lạnh: "Đúng như đã suy đoán.