Ta Bố Cục Từ Nguyên Thủy Sơ Khai

Quyển 1- Chương 18: Tháo gỡ khúc mắc




Quyển 1- Chương 18: Tháo gỡ khúc mắc

Cái gọi là biến dị, đơn thuần là quá khác biệt.

Đời đầu của hạt giống ma chủng, mọi phương diện chỉ như mới bắt đầu, mà biến dị, lập tức khiến một hướng tiến hóa trước thời hạn.

Trước mắt, tinh thể tím đậm, so với xanh lam thì lớn hơn rất nhiều, hoa văn trên đó chằng chịt, một loại mô phỏng kết cấu rất quen thuộc.

Zeldo minh bạch, cá thể đột biến về phương diện thi triển ma pháp.

Bình thường tân nhân loại đời đầu, phải thông qua quyền trượng làm trung gian, nhưng mà sở hữu kết tinh màu tím này, trên cơ bản giống như quyền trượng bản nâng cấp, không cần đọc theo âm tiết Zeldo tạo ra, mà là bản thân chủ động đọc lên âm tiết thi triển.

Nếu đối phương vẫn làm như cách cũ, truyền ma năng vào quyền trượng đọc chú ngữ, hai bên vẫn hấp thu ma năng đồng thời, nhưng mà công đoạn cuối lập tức xảy ra lỗi, bằng cách nào đó không thể thành công.

Nên là thiếu niên này có thể đang gặp vấn đề nhỏ, Zeldo cần thiết ghé qua quan sát một chút.

Đương nhiên.

Đột biến như vậy, cũng cần đánh đổi rất lớn.

Tân nhân loại này sẽ không sống được lâu, hạt giống ma chủng sẽ giờ khắc hấp thu một phần dinh dưỡng cơ thể, bào mòn thọ nguyên nhanh hơn bình thường.

Đánh đổi sức mạnh lấy tuổi thọ.

Suy cho cùng nếu tận dụng tốt, Zeldo không nghĩ là thiệt thòi.

Sắc trời đã gần tối, quảng trường khu hai, Trần Minh Thành mệt rã rời, giáo viên của hắn không ở, nơi này thực yên tĩnh.

Rắc!!!

Năm ngón tay siết chặt lên cán quyền trượng, hắn nghiến răng nghiến lợi, nội tâm tràn đầy không can tâm:

"Rốt cuộc sai ở chỗ nào, con mẹ nó, ta đã cố gắng như vậy mà không được cái gì."



Thoáng chốc tức giận, để rồi đầu óc thanh tỉnh không ít.

Trần Minh Thành cố gắng bình tĩnh, hai chân đứng vững, giơ cao quyền trượng, lần nữa đọc chú văn.

Ma pháp hạ đẳng, hỏa cầu.

Đến từ hư không mịt mù, một đoàn hỏa diễm nóng rực, kích thước nửa mét, trực tiếp phóng ra bay nhanh mấy chục mét, v·a c·hạm thật lớn lên tường đá, hãm thành một đạo hố sâu.

Nhiệt độ nóng rực quanh quẩn, để rồi Trần Minh Thành ngỡ ngàng, hắn cho là bản thân nằm mơ, ngưng trong nháy mắt, nội tâm đè nén bấy lâu rốt cuộc bùng nổ, thần sắc không dấu nổi vui sướng, thật lâu chưa có hồi phục.

Nếu như trước đó quan sát, thành tích tốt nhất cũng chỉ gọi ra hỏa cầu đường kính trăm phân đổ về, mà hắn trực tiếp lên đến nửa mét, uy lực, đủ để chấn vỡ lớp đá.

Mọi người biết đến, ai dám bảo hắn là phế vật Trần gia, kẻ nào đủ sức bì lại được.

Nhắc mới nhớ, Trần Minh Thành từ lúc nãy, luôn cảm giác bản thân bỏ quên điều gì, vì hỏa cầu gây nên ảnh hưởng, khiến hắn không có chú ý, hiện tại bình ổn lại, lập tức nhận ra bất thường.

"Quyền trượng của ta đâu?"

Hai bàn tay trống trải, lúc nãy đứng lên, hắn nhớ rõ có cầm lên niệm chú, đi từ ngỡ ngàng, não mạch vận chuyển nhanh chóng giật mình.

Hắn có thể không cần quyền trượng mà vẫn gọi được ma pháp, nội tâm lửa nóng, bắt đầu niệm chú.

Ma pháp hạ đẳng, hỏa cầu.

Thanh âm cất lên, tinh thần uể oải, nhưng mà hỏa cầu xuất hiện, kích thước nhỏ hơn một vòng, cho nên suy đoán của hắn là đúng.

"Ta, thành công rồi."

Tầm mắt mờ dần, tinh thần tiêu hao quá độ, trực tiếp mất đi ý thức.

Vẫn không chú ý đến, ở một góc trống trải, Zeldo trạng thái linh hồn phiêu phù, hắn quan sát thiếu niên rất lâu, lúc đối phương định đứng lên, chính hắn thi triển ảo thuật khiến thiếu niên nghĩ rằng bản thân đã cầm quyền trượng.



Chỉ khi ma pháp được tung ra, ảo thuật tan biến, thiếu niên nhận ra bất thường, mục đích của hắn đã xong.

Phúc chốc linh hồn quay về đỉnh tháp, nhập vào bản thể, hai mắt mở bừng, tinh quang chớp hiện.

"Thiếu niên tên Trần Minh Thành, này là một biến số, ta cần chú ý hắn nhiều hơn."

Sáng sớm, mặt trời lên cao, Trần Minh Thành tỉnh lại, hắn thấy bản thân đang nằm trên giường, căn phòng xa lạ, không gian trốn trải tương đối sạch sẽ.

Đầu óc lục lọi một chút kí ức, lập tức nhớ lại hôm qua diễn biến, cuối cùng không dấu nổi vui mừng.

Từ hôm nay, hắn đã không còn là phế vật, chí ít có thể học ma pháp tiếp theo, đến nỗi, không cần quyền trượng thi triển ma pháp, tạm thời ẩn dấu, hắn rõ ràng, trường hợp của mình có thể coi là dị biệt, vạn nhất gây nên một ít phiền toái.

Cửa phòng chợt mở, chấm dứt thiếu niên suy tư, là Lý giáo viên, nàng đến để xem tình hình của vị đệ tử Trần gia này.

Hôm qua lúc nàng quay lại đã thấy thiếu niên b·ất t·ỉnh, rất hoảng sợ, may mắn xem xét hồi lâu chỉ là kiệt sức ngất đi, nàng mới thở phào nhẹ nhõm, trong lãnh địa nhân tộc, đặc tội với Trần gia không có kết cục tốt, bao quát Lý gia thành viên.

Nàng chỉ là giáo viên, địa vị tương đối xem trọng, nhưng mà so với lớp tân nhân loại, đặt lên bàn cân ai cũng đều hiểu.

Lý giáo viên nhẹ nhàng hỏi thăm:

"Ngươi cảm thấy thế nào?"

Trần Minh Thành lập tức mỉm cười, hắn còn đang suy tư làm thế nào có thể nhanh chóng báo cáo.

"Cảm ơn Lý giáo viên đã quan tâm, là do ta thi triển ra ma pháp quá độ dẫn đến tinh thần mệt mỏi mà thôi."

"Ngươi đừng quá sức, thiên phú không đủ có thể lấy có gắng bù vào, ngươi cố gắng như vậy, tin tưởng sẽ thành công mà thôi."

Lý giáo viên dứt câu, nàng giật mình, lập tức hỏi lại:

"Ngươi vừa nói cái gì."



"Là ta thi triển ma pháp nhiều lần nên kiệt sức."

Thiếu niên thần sắc rạng rỡ, không chút uể oải.

Lý giáo viên gấp gáp, nàng còn không để thiếu niên nghỉ ngơi thêm đoạn thời gian, lập tức kéo hắn đến quảng trường, một bên quan sát đối phương thi triển ma pháp, nội tâm lửa nóng vô cùng.

Lần này Trần Minh Thành cầm chắc quyền trượng, quan sát một hồi thật kĩ, đảm bảo bản thân không bỏ quên, cuối cùng hắn đọc chú ngữ, thành công gọi ra hỏa cầu, nhưng mà kích thước vỏn vẹn bằng nắm tay.

Dù là vậy, Lý giáo viên mừng rỡ không thôi, nàng chỉ thiếu chút là nhảy lên, lớp của nàng hơn chục thành viên, tất cả đều thi triển ra ma pháp, như vậy báo cáo với cấp trên, nàng có thể lĩnh trọn vẹn phần thường, bút lời này có thể khiến nàng cả đời không cần lo nghĩ cơm ăn áo mặc.

"Không tồi, không tồi, ngươi có ba ngày để nghỉ ngơi, hiện tại ta đi có chút việc."

Lý giáo viên vội vã rời đi, bỏ lại thiếu niên lẳng lặng một chỗ, hắn lắc đầu cười nhạt, hai mắt nhìn vào quyền trượng, thật lâu cảm khái.

Trong khoảng thời gian này, Trần Minh Thành bí mật tập luyện, hắn rèn luyện kĩ càng ma pháp hỏa cầu, cuối cùng cho ra rất nhiều kết luận.

Hắn có thể trực tiếp gọi ra ma pháp, nhưng mà đại khái, không cần như trước chú trọng âm tiết, thoải mái theo ý mình.

Thi triển hỏa cầu, tùy vào kích thước mà tiêu tốn tinh thần lực, giống như lúc trước gọi ra nửa mét hình thể, hắn chỉ có thể làm hai lần.

Mấy ngày nay nội tâm nhẹ nhõm, thiếu niên ăn uống thoải mái hơn trước rất nhiều, thời gian ba ngày nghỉ, chỗ ở của hắn được nâng cấp, thêm vào một ít quyền lợi nhỏ, đại khái địa vị tăng lên là như vậy.

Thỉnh thoảng có đồng học ghé qua giao lưu, Trần Minh Thành đều lí do tiễn đối phương rời khỏi, hắn sợ rằng, trong phút chốc lơ là, hắn có thể đệ lộ bí mật của bản thân.

Dần dần.

Trong lớp lưu truyền, Trần Minh Thành là tên quái gở, tính cách không giống ai, đặc biệt ngăn cách mọi người.

Ngày nghỉ kết thúc, Trần Minh Thành được dẫn đến một khu quảng trường, nơi này đại khái gấp hai lần chỗ trước, xung quanh hàng chục vệ binh chiến giáp chỉnh tề, mà cách chỗ hắn một đoạn ngắn, trên đài cao, nam tử tóc vàng mặc hắc bào, tay cầm thiên thư, đứng thẳng quan sát về phía bọn hắn.

Nam tử khí chất hơn xa tất cả, đến nỗi ngày thường gặp qua Trần gia gia chủ cũng chưa so được, thiếu niên phán đoán, ngoài thần minh trong lời đồn, có lẽ chỉ còn đại sứ giả.

Rất nhanh thiếu niên phán đoán chính xác, nam tử giới thiệu bản thân là đại sứ giả, mà mục đích của hắn theo lệnh thần minh, một lần nữa phân lại các lớp, đương nhiên phúc lợi phân biệt rõ ràng.

Tư chất biểu hiện càng cao, càng được tiếp xúc với nhiều ma pháp hơn, bất đồng tư chất thấp rèn luyện một thời gian, bắt buộc quay về gia tộc, sau đó lĩnh nhiệm chức vị, trấn giữ lãnh thổ.

Trần Minh Thành minh bạch, cơ hội cho hắn chuyện vận, chính tại lần này.