Quyển 1- Chương 11: Nhân tộc quật khởi
Nhất trọng quyền, nặng vạn cân, không chút kiêng nể nhằm vào Zeldo, cự nhân gầm thét gia tăng khí thế, trong mắt hắn có thần thông cỡ nào, chính diện nhận một đòn của hắn, không c·hết cũng lưu lại hơi tàn.
Ánh mắt Zeldo chớp hiện u quang, hắn không né tránh, lựa chọn đón đỡ, nhưng mà miệng cong một đạo vòng cung, tiếu tiếu như xem kịch hay.
Trọng quyền gần Zeldo một sát na, như thể v·a c·hạm vật cứng, sinh sinh bị ngạnh kháng ở bên ngoài, chung quy lực đạo tiêu hao theo thời gian, cự nhân cứ thế rơi xuống mặt đất, không cam lòng.
Cự nhân siết chặt hai quyền đầu, bất tri bất giác hắn nhặt lên từng khối đá lớn, gân xanh bạo khởi, sức lực bùng nổ, liên tiếp ném hết sức về phía Zeldo.
Zeldo ở không trung, cự nhân không biết bay, đòn mạnh nhất của hắn lại không làm gì được đối phương, cho nên hạ sách chỉ có một cách này.
Nhưng mà để cự nhân thất vọng, đá tảng lao vun v·út như đạn pháo, liên tục oanh tạc vào không trung, sức công phá đủ để đánh nát một ngọn núi nhỏ.
Có thể còn chưa chạm đến một lông tóc của Zeldo, sinh sinh bị chấn vỡ ở bên ngoài, như thể có một rào chắn vô hình bao quanh đối phương.
Cự nhân nhăn mặt, hắn không chịu dừng lại, hai tay nhặt lên thạch bổng, cường hóa một lượng lớn ma năng, hắn muốn phát động công kích lần nữa, dù cho thất bại vẫn phải thử.
Hắn không tin, thể chất nhân loại yếu đuối lại có thể kiên trì so với cự nhân, chỉ cần liên tục công kích, phòng ngự đối phương nhất định lộ sơ hở, sau đó nhất kích tất sát, đoạt lấy phù văn.
Suy nghĩ là thế, thời khắc cự nhân muốn hành động, Zeldo đã hết kiên nhẫn.
Tấn công không có đổi mới, chung quy chỉ dùng lực lượng thuần túy đánh với hắn, trăm lần vẫn như một, hắn đã chán đứng xem, cánh tay nâng lên huy động gió từ bốn phương tám hướng.
Ma pháp được thi triển lần này thuộc về loại hình khống chế, luận đẳng cấp thuộc về nhị tinh.
Vô sắc thủ trảo.
Gió nhưng tụ, cự nhân cảm thấy khác lạ, nhưng mắt phàm không thể nhìn ra, hắn chỉ cảm nhận nhiệt độ xung quanh nhanh chóng hạ xuống, cả cơ thể như bị bốn phương tám hướng đè ép, hắn lập tức bùng nổ lực lượng, hòng phá vỡ thế giam cầm.
Để hắn tuyệt vọng là thân thể như hãm bùn lầy, có vùng vẫy cỡ nào vô pháp đột phá tình hình hiện tại.
Gào! Đáng c·hết, nhân loại ngươi đã làm gì ta.
Cự nhân hoảng sợ gào lên, gần trăm năm trận mạc thân chính bách chiến, đối mặt rất nhiều đối thủ, nhưng mà chưa từng quỷ dị như lần này.
Đối phương không chỉ lăng không phi hành, cách không ngăn chặn hắn t·ấn c·ông, còn có cách không t·ấn c·ông hắn, Zeldo trong mắt cự nhân lúc này không khác một vùng sương mù, càng tiến sâu hơn càng mất phương hướng, tâm sinh hoài nghi.
Phút chốc, vô sắc cự trảo nhấc bổng cự nhân, đem hắn đến trước mặt Zeldo, mà đến một ngón tay cự nhân còn không nhích được, nào có thể phản kháng một hai, tùy ý đối phương xử lí.
Giống như lần trước, Zeldo trực tiếp sử dụng sưu hồn lên cự nhân vương, hắn muốn từ trong kí ức tìm thấy càng nhiều tin tức hữu ích.
Cự nhân vương ban đầu còn gồng mình chống chịu, nhưng theo thời gian trải dài, hắn triệt để hóa điên, không mất đi ý thức có thể không khác con thú hoang, coi như đã bị chặt đứt tư du từ đầu tuyến.
Khẽ thả lỏng tâm tình.
Rốt cuộc Zeldo cũng thấy thứ đáng lưu tâm.
Tộc cự nhân tồn tại gần hai ngàn năm, hình thành khái niệm ngôn ngữ từ một ngàn năm, cho đến cự nhân vương tìm thấy kết tinh ma năng, khoảng cách gần nhất đã là hai trăm năm.
Hơn nữa năm xưa, cự nhân vương từng khiêu chiến nhân vương cùng tinh linh vương, hai người này đều sở hữu vài đạo phù văn, cuối cùng cự nhân vương chiến thắng, đoạt được phù văn.
Theo một số ghi chép lại, nhân tộc hình thành khái niệm ngôn ngữ, ước chừng tám trăm năm, tộc tinh linh là bảy trăm năm.
Mặc dù rất nhiều, nhưng cái hắn cần nhất chưa thấy, thời gian hắn rơi vào tiềm thức, rốt cuộc là bao nhiêu năm.
Hoặc dựa vào số đạo phù văn hiện hữu, trên cơ sở khoảng cách hình thành nên kết tinh ma năng, có khả năng rất cao tính được cụ thể năm tháng.
Trước đó.
Zeldo nhìn xuống cự nhân vương hồ ngôn loạn ngữ, hắn đã có thể thông hiểu ngôn ngữ cự nhân, cho nên đối phương nói, vẫn hiểu đại khái mấy chữ.
Buông tha cho ta.
Zeldo nhếch miệng cười, trực tiếp siết chặt lực khống chế, vô sắc thủ trảo co lại càng khẩn, trong nháy mắt thời gian, cự nhân vương bị ép thành khối thịt nát, huyết dịch bắn ra không trung, bị tường bích ngăn chặn vô pháp dính lên Zeldo.
Zeldo tùy ý thả ra đống huyết nhục bầy nhầy, cự nhân vương trong mắt hắn, chẳng qua chỉ là trẻ con cầm đồ chơi múa may, lực uy h·iếp hoàn toàn là con số không.
Cự nhân vương chán ghét ồn ào, nên là nơi hắn tọa lạc núi non trùng điệp, vắng vẻ hoang tàn, nơi này phát sinh âm thanh chiến đấu không thể lan ra bên ngoài, cự nhân khác vẫn chưa biết vương bọn họ tạo ngộ tràng cảnh.
Hết thảy diễn ra như thường.
Zeldo phi hành, nơi hắn bay qua đều được ghi tạc trong đầu, đại khái vòng qua ba bốn vòng hạ lưu đến thượng nguồn, bản đồ phân bố tộc cự nhân hiện như in trong mắt hắn, tùy ý chọn lấy địa điểm nhân tộc bị đày đọa, Zeldo tốc lực di chuyển.
Khu vực nhân tộc bị nô dịch, nằm ở gần sông lớn, nơi này có hai tên cự nhân canh gác, một tên khác tương đương quản lí, điều hành hoạt động.
Thời khắc Zeldo xâm nhận bầu trời, chưa từng có ai phát hiện, hắn trực tiếp khởi động thiên lôi, oanh tạc ba tên cự nhân thành tro bụi, nhân tộc xung quanh chứng kiến, triệt để hoảng sợ, bọn họ bị nô dịch trăm năm, sớm đã thoái hóa tư tưởng.
Toàn bộ nhân tộc đồng loạt triều bái hướng Zeldo, không ai dám ngẩn đầu, sợ hãi bao trùm não bộ.
Xong một địa điểm, Zeldo không có dừng lại, tổng cộng bốn chỗ có nhân tộc tại đều được hắn lưu lại dấu vết, không một cự nhân vào toàn vẹn sống sót, cho đến ba tộc nô dịch còn lại, hắn lười quan tâm.
Hết thảy thuận theo tự nhiên, bọn họ có thể thoát khỏi ma trảo cự nhân, đều là bọn phải cố gắng.
Khổng lồ ma năng được Zeldo vận dụng, ngưng tụ thành một tòa thành trì, phương viên hàng trăm mét, đưa toàn bộ nhân tộc vào trong, hắn không chế thành trì trôi nổi trong hư không, bản thân ngồi trên đỉnh tháp, theo ý niệm thôi động, thành trì bắt đầu di chuyển về một phương hướng.
Rời đi khu vực hiện tại, Zeldo nhắm đến đồng bằng, đất đai màu mỡ, sở hữu hai mặt giáp sông, khí hậu ôn hòa.
Thành trì hạ xuống một chỗ tương đối ổn định, nhân tộc bên trong bắt đầu đi ra, bọn họ nhìn thấy khung cảnh khác lạ, nhất thời không biết nói gì, đứng thẳng như tượng mặt ngây ra.
"Ngài ấy chính là thần linh hạ phàm xuống giúp chúng ta, nhân tộc được tự do, chúng ta được tự do."
Một vị lão nhân cố gắng đứng vững, chắp tay thành kính về phía Zeldo, miệng không ngừng nói ngôn ngữ khác lạ.
Đồng loạt nhân tộc cảm động rớt nước mắt, bọn họ sống trong nô dịch, cảm thụ đủ nhiều khổ sở tâm sinh hèn mọn, có nằm mơ cũng không dám nghĩ đến hai chữ tự do, nhưng mà hôm nay hiện thực bày ra, bọn họ không thể không tin.
Đồng loạt thành kính biểu thị cảm ơn.
Zeldo lắc đầu, hắn không nghe hiểu bọn họ nói cái gì, cùng là nhân tộc, ngôn ngữ lại bất đồng.
Nhưng mà hắn lại không phải phàm nhân sở hữu ma năng, chân chính đạt được quyền năng của thần.
Trong số các loại ma pháp hắn sáng tạo, có một cái đẳng cấp cao đẳng, tên gọi quán chú liên thông, đại ý thông qua ma năng, truyền tải tin tức đến nhiều sinh linh khác nhau.
Zeldo lập tức vận dụng, quán chú khái niệm tiếng việt vào trong đầu mỗi người, chỉ cần có ý thức sẽ dễ dàng học được.
Đông đảo nhân tộc đứng vững, trong nội tâm phát sinh sóng ngầm cuộn trào, trong đầu bọn họ nhiều ra một loại ngôn ngữ kì lạ, chưa từng nhìn qua thế nhưng bọn họ lại hiểu rõ, từng tên bạo gan nói bằng tiếng việt.
Một người, hai người, ba người, cho đến vài vạn người nói tiếng việt, trảo đổi bằng tiếng việt, tất cả minh bạch, là Zeldo giúp bọn họ biết về ngôn ngữ này, càng khiến bọn chắc chắn rằng.
Zeldo chính là thần linh hạ phàm, giúp đỡ nhân tộc quật khởi.