Chương 11: Ngôi nhà trên cây
Chẳng bao lâu sau, từng gốc thông, gốc sồi to tướng được đám người khiêng trở về khiến cho Hanz không khỏi cảm khái, ở thời đại này, thứ gì thiếu chứ chẳng hề thiếu gỗ, nếu đặt ở thời đại của hắn, những thứ này thật sự quý giá biết bao nhiêu.
Sau hơn một tiếng đồng hồ, trời cũng bắt đầu ửng sáng, nhìn đám người mồ hôi mồ kê nhễ nhại, gương mặt đỏ như quả cà chua, kẻ nằm kẻ ngồi thở phì phò, Hanz cho bọn hắn ngồi nghỉ ngơi lấy sức, đoạn hắn lấy một tờ giấy ra, giơ lên cao hô to: " Ở đây có ai từng làm thợ mộc hay xây nhà không? "
Ngay lập tức từng cánh tay giơ lên mồm có thật to đứng ra khỏi hàng, phải đến hơn mười người.
Hanz hài lòng lắm, nở một nụ cười thật tươi, còn nhiều người hơn so với dự định của hắn. Những ngày đông giá rét tuyết rơi ngập trời này nằm trong lều, hắn đều cảm thấy lạnh buốt tâm can, ấy vậy nên suy nghĩ muốn dựng nhà đã ấp ủ trong hắn mấy ngày nay, hơn nữa hắn còn phải làm những ngôi nhà có một không hai, để làm gì ư? Đương nhiên để thu hút đám người từ bên ngoài đến đây rồi, vương quốc của hắn nhìn từ trên xuống dưới, nói cho đúng cũng chỉ như một bộ lạc nhỏ, từ đâu ra cái gọi là vương quốc? Muốn người không có người, muốn đồ vật không có đồ vật, ai muốn cùng bọn hắn giao thương, ai muốn ở lại cùng bọn hắn, thoạt nhìn trông thực lực bọn hắn rất mạnh, nhưng chỉ là so với những đám nạn dân, hoặc là vài bộ lạc nhỏ mà thôi, chẳng may để vài tên quý tộc hoặc là những bộ lạc chân chính ngoài nhắm tới, thì chẳng khác gì quả hồng mềm trong tay lũ người đấy cả, vì vậy hắn phải làm rất nhiều, vừa phải tìm kiếm tài nguyên, phát triển q·uân đ·ội, mặt khác phải cải thiện đời sống, xây dựng nơi này thành một nơi thật tuyệt vời để nhiều người biết đến và tìm đến nơi này. Lúc đấy, hắn mới có thể có thực lực chống lại đám người kia, mới có thể có thực lực bảo vệ con dân, tổ quốc mình.
Tờ giấy kia chính là bản vẽ phác họa nhà gỗ trên cây mà Hanz đã phải thức cả đêm qua để hoàn thành. Ngồi xuống lấy những quyển sách về xây nhà trên cây, sách về các loại rau củ, sách về các loại các loại quặng, tất cả đều có dạng hình ảnh minh họa, Hanz tỉ mỉ giải thích cho đám người làm nhà ra sao, vẽ bản đồ kiểu gì, chú thích như nào, tìm quặng thì phải xác nhận đó là quặng gì, thời gian rất nhanh trôi qua, đến nỗi tất cả mọi người đều đã thức giấc, đến khi mùi canh thơm phức của bữa sáng bay qua, xông thẳng vào mũi bọn hắn, lúc này mới chính thức bàn giao xong. Hanz để mọi người nghỉ tay đi qua cùng nhau thưởng thức bữa sáng
So sánh với bữa tối hôm qua thì nồi canh xương hầm này hết sức bình thường, chỉ là cho nước cùng xương ống nấu lên thôi, mỗi người cũng chỉ được phân một bát, nhưng vẫn như cũ làm cho đám người mới hoang mang hết mức, bọn người này ấy thế mà mỗi ngày ăn mấy bữa liền, quả thức quá Con mẹ nó xa xỉ mà!
Nhưng không cách nào phủ nhận, trong buổi sáng mùa đông giá rét này được uống một chén canh nóng thơm nồng, tinh thần nguyên một đám đều lên cao tít tận mây xanh, mà đối với bản thân bọn hắn, bữa sáng này ăn xong sẽ là một ngày hoàn toàn mới bắt đầu.
Húp xong miếng nước cuối cùng trong bát, Hanz vác ra một đống cưa, búa, mấy thùng đinh, giấy bút,... Đây là tất cả gia tài còn lại mà hắn dùng điểm để đổi lấy, khiến cho đám người mới mắt chữ O mồm chữ A mà nhìn nhau, mãi sau mới được nghe rằng Quốc vương chính là một phù thủy tối thượng có thể triệu hồi ra những vật cực kì thú vị, mới bình tĩnh lại, trên mặt lộ ra thêm một tia sùng bái, Hanz đứng dậy cười thầm trong lòng, nhưng vẫn nhìn thẳng vào đám người giang hai tay ra nói bằng một giọng hùng hồn:
-Hỡi những con dân của ta, những gì ta muốn nói, đều đã nói, tiếp theo đây sẽ là những ngày tháng cực kì bận rộn đối với tất cả các ngươi, hãy nỗ lực hết mình, vì bản thân, vì tất cả mọi người, vì đất nước này, vì tương lai tươi sáng hơn, hãy nỗ lực hết mình, XUẤT PHÁT.
Tất cả ngay lập tức đứng dậy, như một con robot được lập trình sẵn, chẳng ai bảo ai, vội vàng bắt tay vào công việc của mình.
Thần Thám Quân xách lên v·ũ k·hí, giắt bên hông những sâu thịt sói để khô đông lạnh. Slay lấy những tờ giấy và vài cái bút chì chia đều cho mỗi người, bản thân hắn cầm một cái ống nhòm, nhét vào chiếc ba lô mà Hanz cho, rồi chào tạm biệt mọi người nhanh chóng lên đường.
Thần Thú Quân khoác lên mình những bộ áo lông sói, tay nắm chắc v·ũ k·hí hùng hổ vào rừng.
Thần Vệ Quân cùng đám đàn ông còn lại, xốc lên tinh thần, nắm rừu trong tay, nhanh chóng đốn gỗ, bắt đầu công cuộc làm nhà.
.....
Thời gian một tuần trôi qua rất nhanh, lúc này đây Hanz đang đứng cạnh Natalia bên dưới căn nhà gỗ đầu tiên được dựng lên, đằng sau là đám người với vẻ mặt hưng phấn chiêm ngưỡng thành quả lao động sau chuỗi ngày quên ăn quên ngủ. Ánh mặt trời rực rỡ hiếm hoi trong những ngày đông giá rét chiếu vào tôn thêm vẻ rạng rỡ của căn nhà.
Ngôi nhà gỗ trên cây được thiết kế 3 tầng, được xây dựng xung quanh 4 cây thông lớn và có lối vào khá ấn tượng. Đó chính là một cầu thang xoắn ốc rất tinh xảo và đặc biệt, tổng diện tích sử dụng lên tới 120m2, cực kỳ rộng, có phòng sinh hoạt chung, gác xép và rất nhiều ban công. Nhìn bên ngoài, căn nhà gỗ rất xinh xắn và ấm áp, mang phong cách châu Âu hiện đại. Căn nhà gỗ mini này trông như những quả thông nhỏ, ẩn nấp giữa rừng thông.
Dáng nhà hình hộp với mái đổ và có một mặt là kính, giúp tầm nhìn được trải rộng và đem lại ánh sáng cần thiết cho căn nhà, khiến người ở có cảm giác hòa mình vào thiên nhiên.
Tấm kính này là thành quả lao động của đội Thần Thú Quân mấy ngày nay đem lại, được hắn đổi từ hệ thống về với giá tận 10 THL, bằng những 2 cây kiếm, nhưng chẳng nhằm nhò gì so với 550 THL có được từ 10 viên tinh thạch màu hồng và 35 viên tinh thạch màu trắng, trong đấy đến hơn một nửa là từ bản thân Artemis tự mình xuất động đi săn mang về.
Với lượng thức ăn dồi dào do đội săn và hồ cá mang lại, cùng với những bài tập khắc khổ trong những ngày qua, đám đàn ông đều cực kì khỏe mạnh, cường tráng. Khác xa so với hình ảnh còm nhom ốm yếu lúc Hanz đến nơi này.
Lại nói về kiệt tác nhà gỗ trên cây này,
Hanz cảm thấy thật sự nó quá tuyệt vời, trong cảm nhận của hắn, nó còn xuất sắc hơn bất kỳ căn nhà nào ở thế giới cũ, điều đấy chứng tỏ tay nghề đám người này thật sự quá tuyệt con mẹ nó vời!
Bất giác nắm lấy tay Natalia, hắn nhẹ nhàng cùng cô bước lên cầu thang, những ngày này ở chung, chăm sóc nhau, tình cảm của cả 2 đã tốt hơn rất nhiều, cảm giác chỉ còn một cánh cửa cuối cùng nữa là sẽ mở ra nút thắt tình cảm của hai người, cánh cửa ấy chưa được mở nhưng mà cánh cửa tầng một này lập tức được mở ra rồi, bên trong tầng thứ nhất này là nơi sinh hoạt chung, tiếp khách của Hanz, đây đương nhiên là ngôi nhà của hắn rồi, chả thế tự nhiên hắn tốn một đống tiền đổi đồ về trang trí cho ngôi nhà. Những chiếc ghế bành có đệm bên trên được sắp xếp trong không gian để nghỉ ngơi, thư giãn. Trên chiếc bàn lớn là một khay uống trà cùng một bình hoa giả trông rất tinh xảo và rực rỡ, lúc này bên tai Hanz vang lên một tiếng xuýt xoa: "thật đẹp" . Natalia gỡ bàn tay Hanz ra, đi đến bên cạnh cái bàn, chăm chú ngắm nhìn lọ hoa kia. Đoạn cúi xuống ngửi thử, lập tức nhíu mày khiến cho Hanz buồn cười "Phụt" một tiếng, "Hoa giả, không có mùi đâu, thứ này không giống loài hoa bình thường đâu, ta cho nó sức sống vĩnh cửu nhưng tước đi mùi hương của nó rồi" Hanz lừa dối một câu.
-Nó có thể sống vĩnh cửu sao? Natalia quay đầu lại nhìn Hanz nghi hoặc hỏi.
-Chứ sao, ta lừa cô bao giờ chưa?
Đạt được câu trả lời, nàng lại lon ton lại gần chiếc ghế ngồi lót đệm, ngồi nhẹ xuống.
-Thật ấm! Nàng nhẹ nhàng cảm thán.
Đương nhiên là ấm rồi, 100 THL của ta cho đống đồ trong căn phòng này đấy!
Hanz nghĩ thầm.
Hắn nhẹ nhàng tiến đến, nắm chặt tay cô nàng, kéo qua quầy rượu bên cạnh.
Nơi này được thiết kế như những quầy rượu trong quán bar. Nhưng thực tế chỉ chứa vài cái ly, còn những cái kệ thì trống rỗng. Nhưng những chiếc ly thủy tinh ấy cũng làm cho đôi mắt xanh của cô ả sáng lên trông thấy. Không để cho nàng tò mò nghịch ngợm lâu, Hanz lại đưa nàng đến trước một căn phòng, mở cửa ra, bên trong là một phòng ngủ khép kín bằng gỗ đầy đủ tiện nghi, Natalia hết kinh ngạc nhìn mình trong gương, lại mở tủ quần áo ngắm nghía, lúc nằm trên chiếc giường ấm, đắp chăn tính ngủ luôn, làm cho Hanz phải khó khăn lắm mới dụ được cô nàng dậy thăm quan tiếp. Bên trong phòng ngủ có cả phòng tắm và cả nhà vệ sinh luôn. Hanz dự định dùng nơi này để những vị khách có thể ở lại ngủ, căn phòng lớn này có thể chứa tới 4 5 người liền.
Bước ra ngoài đi lên cầu thang tầng thứ hai, tầng này còn rộng hơn hẳn tầng một, giữa phòng là một chiếc bàn ăn thật dài, xung quanh sắp những chiếc ghế gỗ, một bên là nhà bếp nhỏ nhỏ xinh xinh, đặc biệt ở tầng 2 này là mặt nhìn về phía hồ nước được làm bằng kính trong suốt. Nhìn cảnh thiên nhiên hùng vĩ bên ngoài, Natalia choáng cả người. Hanz lại dẫn cô nàng ra ngoài, tầng 2 này trừ mặt kính ra có tận 3 ban công, mỗi nơi lại đặt mấy chiếc bàn ghế bằng mây, loại chuyên ngồi nhâm nhi trà chiều hoặc caffe, ngồi trong tuyết mà nhâm nhi ly caffe nóng thì lại rất chi là tuyệt vời luôn :)).
Leo lên tầng 3, Natalia lúc này đã kinh ngạc lắm rồi, 4 mặt đều là kính, chẳng khác nào đứng giữa thiên nhiên hùng vĩ cả, tuyết trắng bay bên ngoài tạo nên một cảnh tượng cực kì "Phiêu" chỉ kì lạ là nơi đây đặt hai chiếc giường. Nhìn thấp Natalia nhíu mày nghi hoặc, Hanz ép cô vào kính, đặt hai tay sang hai bên đầu cô, ép sát mặt lại trong sự kinh hoàng của cô nàng, nói nhỏ: "Cô có bằng lòng sống cùng ta ở đây không?"
Trái tim Natalia giờ đây đập mạnh đến nỗi có thể nghe rõ ràng, nội tâm hoảng loạn như thỏ con đi lạc, đứng trước con sói con kia, nàng không biết trả lời như thế nào. Ở chung sớm chiều, người đàn ông ấy lại còn cứu nàng nhiều lần, nhưng, nhưng mà hắn và nàng không cùng một giống loài, quá khứ của nàng đã như một cái đinh đóng sâu trong lòng khó bỏ xuống được, nàng rất sợ...
Nhìn thấy cô gái xinh đẹp như một kiệt tác thiên nhiên đang hoảng loạn trước mắt, Hanz không nhịn được, bất chấp tất cả mà ôm tay qua đầu cô, đặt lên đôi môi chúm chím mọng nước ấy một nụ hôn ! Lúc ấy Natalia hoảng loạn đến cực độ, cố gắng giãy dụa trong nội tâm, nhưng chẳng biết vì sao, trong giây lát, đầu óc nàng hoàn toàn trống rỗng, cuối cùng để mặc cho người đàn ông kia c·ướp đi nụ hôn đầu đời của mình....