Thời học sinh luôn là những trang ký ức tươi đẹp nhất trong đời người. Có những giây phút nông nổi tuổi mới lớn, có sự táo bạo đầy nhiệt huyết, có sự rụt rè đầy xấu hổ. Thanh xuân - nơi chan chứa những nụ cười và cả nước mắt. Trên đời này, chẳng có gì đáng quý hơn tuổi học sinh. Có nốt thăng, nốt trầm, tạo nên một quãng đời trầm bổng in thật sâu thật sâu vào trong trang ký ức.
Sự thanh thuần như trang giấy trắng, còn có nét hồn nhiên đến ngây ngô. Nụ cười vấn vương trên khóe môi ai khiến lòng ai có chút rung động tha thiết. Tuổi học sinh trôi qua, cứ ngỡ như là một giấc mộng. Có chút vương vấn ai đó, có chút nhung nhớ ai đó và có chút khát khao được gặp lại ai đó. Giá như thời gian có thể quay trở lại, để chúng ta có thể cảm nhận được tuổi học trò tươi đẹp biết bao nhiêu. Giá như thời gian thực sự quay trở lại, chúng ta có thể thay đổi tất cả những sai lầm mà chúng ta đã phạm phải trước đó.
Nhưng trên đời này không bao giờ tồn tại hai chữ giá như. Những gì đã trôi qua, sẽ hững hờ như một cơn gió, không quay trở lại. Trang giấy trắng vẫn còn đó, nhưng đời người đâu phải có thể mãi đơn thuần như vậy?