Hai ngày sau đó, cả đội ngoài đấu tập và luân phiên giờ công việc với nhau, cũng hạn chế việc ra ngoài rất nhiều.
Viễn Phong cũng đang sứt đầu mẻ trán vì còn phải tìm cách nâng cao tầm chiến lược cho trận Tứ Kết của đội, những người kia thấy rất tội nghiệp cho anh nhưng lại chẳng đáng là bao.
Zino còn thường đề nghị với câu cửa miệng: Vất vả lắm đúng không; rồi lại thêm câu: Muốn giúp không, phí đặt cọc là 5 triệu; vân vân những câu khác mà anh chẳng muốn tiếp nhận chút nào, còn phải cắn răng mà nghe đi nghe lại nữa.
Buổi tối trước ngày diễn ra trận Tứ Kết, anh sắp xếp xong đống tài liệu về tiến trình của kiến trúc cô nhi viện, cả người lúc này lại chỉ muốn tìm bừa chỗ nào để nằm thôi.
Vừa hay Đào Nguyên đã mang cho anh tới một ly cacao, anh giống như đã được tiếp thêm năng lượng vậy.
"Anh vẫn chưa đi ngủ hả ?"
"Anh kiểm tra thêm mấy cái này sau đó ngủ ngay. Mai em phải thi đấu rồi, nhớ giữ lấy sức để đánh đấy."
"Em biết rồi...."
Miệng nói suông, nhưng ánh mắt của cậu lại hoàn toàn nhìn về phía khác, đó chính là ở quần anh.
Nhìn tới nó, cậu lại nhớ cái đêm ấy.....
"Sao vậy, quần anh có gì bẩn hả ?"
Cậu hốt hoảng: "Không hề có, chúc anh ngủ ngon !"
Cậu nói một tràng liền đóng cửa ngay, anh lại tiếp tục xử lý đống giấy tờ này đến tận nửa đêm.
Lúc anh dọn dẹp hết mọi thứ và chuẩn bị kiếm bừa sofa dưới phòng khách để ngủ, một cuộc điện thoại bất ngờ reo lên khiến anh phải vô cùng nhăn nhó, thầm nghĩ nếu lại là điện thoại của quản lý thì anh tắt ngay và luôn.
"Có gì không ?"
"Xin chào cậu Alpha, đây là đại diện từ sự kiện Honor of King 5vs5, nếu ngài có thời gian rảnh thì chúng tôi có thể nói thẳng vào vấn đề không ?"
"..."
Đây là dãy số lạ ?
Hơn cả thế, anh chưa nghĩ tới việc phải đưa số cá nhân cho ai hết cả, trừ những công việc quan trọng và các thành viên trong đội đều biết như thì hầu như không có ai biết được.
"Bốc phết hay đấy, tôi sẽ gọi công an...."
Đầu bên kia sốt sẳng: "Chờ đã, chúng tôi không phải là người lạ đâu, ngài còn nhớ hai hôm trước ngài đã giúp chúng tôi giải quyết mâu thuẫn giữa đội Cá Mập Con và đội Leading không ?"
"....Có."
Nếu họ vẫn còn nhớ việc này, thì đúng là họ rồi.
"Tôi không có thời gian đâu, nói thẳng vào vấn đề luôn đi."
"Dạ được, phía chúng tôi hiện tại đang....."
Đầu bên kia nói thẳng chỉ vỏn vẹn đúng 3 phút về yêu cầu, anh ngay lập tức đã chấp nhận việc được yêu cầu đó.
Tắt máy xong, anh lại nhìn bền ngoài ậm ừ một mình một lúc, sau đó là thở dài vì không tài nào hiểu nổi.
"Mong là ngày mai mấy đứa đừng nên cảm thấy may mắn đi, anh đây cũng chỉ là cố tình thôi."
Trận Tứ Kết ngày hôm nay sẽ diễn ra tại địa điểm cũ vào lúc 14 giờ chiều, Hữu Lộc kéo cả đội tới sớm hiện tại đang đói tèo tèo.
"Đói bụng quá..."
Ngọc Lân: "Không biết ngọn gió nào lại để cậu nổi hứng nhất thời, giờ đói thì ráng chịu đi, ai quản nổi."
Thành viên bên cạnh lên tiếng an ủi: "Còn 5 phút trước khai mạc lần nữa, cậu cố nhịn một chút đi, nhé ?
Hữu Lộc ai oán: "Trận này là BO3 đấy, bảo tớ cầm cự tới lúc đó thì có thành ma đói...."
*Xoạt*
Đào Nguyên chạy ra bên ngoài đã quay trở lại, tuỳ tiện lấy một phần hamburger thịt bò đưa cho Hữu Lộc, sau đó lại phân phát cho mọi người.
Ngọc Lân: "Cậu đấy, cứ dung túng mãi cậu ta sẽ trở nên lười biếng đấy. Lát nữa tớ và mọi người sẽ chuyện tiền cho cậu, riêng người đó phải bù gấp đôi."
Đào Nguyên: "Cứ chuyển như bình thường là được rồi, đâu cần phải làm quá như thế.....".
Để phòng hờ, khi tất cả đã ăn xong lập tức kiểm tra lại điện thoại kiểm tra có ứng dụng nào gây ảnh hưởng nữa không.
Rút kinh nghiệm từ lần trước, họ quyết sẽ giành lại ngay thế chủ động nếu có đội nào dám kiện họ đây làm giả kết quả trận đấu bằng phần mềm thứ ba.
Năm phút sau.
(Xin chào, kiểm tra Mic....1-2-2-3...)
"Trước khi tiến hành khai mạc trận Tứ Kết, chúng tôi đặc biệt mời vị khách này làm BGK chính thức, có lẽ ai cũng biết người đó rồi đấy."
Ngọc Lân: "Là ai vậy? Có chết cũng không biết đâu nhỉ ?"
Đào Nguyên: "Cũng có thể là bộ phận của Liên Minh, nhưng mà sao biết được tên chứ....".
(Đại thần JG của giới Esports - BKA.Alpha ! Hãy vỗ tay nồng nhiệt nhất để chứng minh sự thật này !]
MC dứt lời, Viễn Phong mỗi bước khảng khái tiến tới bên cạnh, các đội khác đều vỗ tay cuồng nhiệt nhất, nhưng chỉ có đội cậu là vừa tái mặt vừa sợ hãi.
Hữu Lộc: "Giờ tớ đánh chết Lân Lân thì có tính là mưu sát không ?"
Đào Nguyên: "Cái quái gì.....Đây chỉ là một giấc mơ thôi đúng không ?"
Ngọc Lân: "Tiếng vỗ tay làm sao có thể nói là mơ được ?"
Đào Nguyên: "...."
Nếu anh đã thần chinh tới đầy làm giám khảo, vậy có lẽ nào......
Cả đội đều đã ở đây để xem từng giây phút cậu chiến đấu ?
Ngay lập tức quay đầu về phía cánh trái đằng sau vị trí thi đấu, quả nhiên đã phát hiện Hàn Doanh và Minh Vân đã tới đây.
Thậm chí họ còn thấy cậu mà vẫy tay chào, kì này cậu khóc không thành tiếng rồi....
"Dự bị ơi, tao sẽ hẹn mày vào kiếp sau...."