Chương 47: Tên trộm
Chương 47: Tên trộm
"keyakkkk!"
Darks tung ra những nắm đấm như trời giáng thẳng mặt gã tóc vào, hắn ngã lăn ra mặt đất, không ngừng rên rỉ, Darks bước từng bước nhỏ đi tới, một bàn ta nắm lấy cổ áo đối phương, nắm đấm vung ra đánh vào từng vị trí hiểm trên cơ thể.
Thanh máu của gã điển trai nhanh chóng tụt xuống, mãi cho tới mức màu vàng trận chiến mới dừng lại, Darks vứt gã ra một bên, nhận số tiền đã cá cược nhanh chóng trở lại phía sau Elen.
"Nếu không có gì vậy chúng tôi xin phép rời đi trước!"
Elen cười một cái đáp lễ rồi rời khỏi bữa tiệc, Darks cùng Rey cũng chạy theo đằng sau, cả ba vừa bước đi trong hành lang vừa khẽ tiếng nói truyện:
"Có vẻ như thành chủ đang giữ vật phẩm liên quan tới manh mối tiếp theo! Ông ta nói sẽ giao ra nó khi chúng ta giúp ông ấy chinh phạt đám quái vật từ tàn tích phía đông nơi này!"
"Nhưng không phải vẫn còn một phe nữa tham gia sao? Nếu như vậy ai sẽ là người nhận dược phần thưởng?" Darks ngón tay gõ nhẹ lên bề mặt bộ giáp chậm rãi nói.
"Đây là sự thỏa thuận giữa hai tộc, chúng ta sẽ tạm hoãn xung đột một khoảng thời gian! Nhưng chắc chắn không đơn giản như vậy!"
Ba người rất nhanh tiến ra bên ngoài dinh thự, ánh mắt Darks nhìn lại nơi này, rồi quay người leo lên xe.
. . . . . . .
"Chúc mừng giáng sinh!"
Rey ôm đâu ra một đống đồ, chạy tới, cô nhìn Darks mỉm cười nói, thấy vậy hắn cùng cười cười đáp lại:
"Giáng sinh vui vẻ!"
"Vậy loài người gọi ngày hôm nay là lễ giáng sinh à? Hai người có thể cho tôi biết thêm về nó không?" Elen nhìn đống quà cùng mấy thứ đồ trang trí bày khắp căn phòng tò mò hỏi.
Rey vô cùng nhiệt tình kéo Elen ngồi xuống, ba người quây thành một vòng tròn, Rey có vẻ am hiểu về nhiều lĩnh vực và kiến thức khác nhau, Darks cũng không tin được với cái dáng vẻ bất cần đời đó cô lại là một học sinh giỏi đâu đấy.
Hắn vừa ngồi nghe Rey thao thao bất tuyệt, vừa kiểm tra tin nhắn, hôm nay mọi người đều gửi tới bạn bè của mình những tin nhắn chúc mừng, Darks nhanh chóng hồi đáp lại.
Thời gian từng chút một trôi qua tới nửa đêm, ngáp một cái dài Darks lăn ra sàn nhà ngủ đề lại Rey cùng Elen vẫn đang háo hức nói truyện.
Đảo mắt tới bình minh ngày hôm sau, Darks vươn vai thức dậy, thấy hai người ở bên cạnh mình vẫn còn nói truyện hắn mới dụi dụi mắt hỏi:
"Hai người vẫn thức tới bây giờ à?"
Hai người kia chỉ nhìn hắn rồi cười hì hì, thấy vậy hắn chỉ lắc đầu thở ra một hơi, mặc lại bộ giáp kỵ sĩ, bước ra bên ngoài thành phố, dù sao cũng không thể cứ ngồi chờ trong biệt thự của Elen được, hắn muốn chạy đi làm gì đó.
Mặc dù là tầng dưới nhưng số lượng người chơi ở nơi đây cũng không hề ít, người đi lại trên đường phố hiển nhiên không hề ít, bỗng mộ người nào đó va vào hắn, Darks đưa mắt nhìn lại chỉ thấy người này mặc một thân áo choàng kín mít, nói:
"Tôi. . .tôi xin lỗi!"
Darks không nói gì mà chỉ nhìn đối phương, hắn thấy bóng dáng người này vô cùng quen, ánh mắt nhìn đối phương biến mất trong đám người, thế rồi hắn nhìn một góc bên tay trái.
Lúc này bao tay đã biến mất đi nơi nào, chỉ để lại cánh tay trần của hắn, Darks nhìn theo hướng đối phương vừa chạy nói:
"Là cái bóng đêm hôm đó!"
Chính là cái đêm hắn vừa tiến vào thành phố này, bị cái người chạy qua vạ lây khiến hắn phải chui theo ống cống chạy ra ngoài và không dám bén mảng tới thành phố trung tâm.
Nhanh chóng lao vào đám người, chạy một mạch như điên, nhưng chạy khắp thành phố cả nữa ngày hắn vẫn không thấy được thân ảnh của đối phương, nhìn lại cánh tay trần cùng bộ giáp không tương xứng, Darks liền chui vào một ngõ nhỏ thay một bộ trang bị khác.
Đương lúc chuẩn bị tiến ra bên ngoài thì phía cuối ngỏ nhỏ truyền tới một âm thanh ồn ào:
"Không được! Thứ này tôi không thể mua với cái giá như vậy!"
"Nhưng đây là trang bị tốt lắm đấy! Anh biết không?"
"Tốt thì làm sao? Tôi không thể chỉ mang một cái bao tay như thế này rồi chạy đi đánh quái được!"
Người đối diện nghe thấy vậy thì tức điên lên:
"Bây giờ mạng sống của anh quan trọng hơn hay vẻ ngoài quan trọng hơn?"
"Giảm giá xuống một nửa thì tôi sẽ mua!"
"Sao anh không đi c·ướp luôn đi!"
"Không phải nguồn gốc của mấy trang bị cô bán đều không sạch sẽ hay sao? Nếu không phải nhiều lần dựa vào guild của tôi đàn áp nghị luận liệu cô nghĩ sẽ có chỗ đặt chân tại nơi này chắc?"
"Vậy bán nó cho tôi được chứ?" Darks lạnh giọng tiến đến nói, thấy vậy hai người kia giật mình, họ dường như khôn thể tin rằng có người chơi này rảnh tới mức đi lang thang trong này.
"Cái này!" cô gái bán chiếc găng có vẻ hơi lưỡng lự, thấy vậy gã đàn ông với một bộ giáp nặng mặc kín người nhìn Darks nói:
"Không phải việc của mày cút đi!"
"Không phải việc của tôi à? Vậy tại sao tôi thấy cái găng tay đó quen như vậy nhỉ?"
Nghe thấy vậy cô gái kia giật mình, vội quay người bỏ chạy, thấy vậy Darks lao ra vội túm lấy góc áo của cô ta giữ lại, khu vực hiện tại là vị trí an toàn bởi vậy hắn không có khả năng đả thương người khác nhưng bắt lại vẫn còn có thể.
"Chúng ta cần nói truyện một chút chứ nhỉ? Này cả anh nữa không cần phải lẩn đi đâu!"
Gã đàn ông định nhân lúc Darks không để ý chuồn lẹ nhưng cũng bị hắn bắt lại, thấy vậy gã co giò lên chạy, Darks vì phải giữ cô gái không thể đuổi theo, nhưng hắn nhớ được ký hiệu ghi trên trang bị của đối phương.
"Nào vào truyện chính chứ nhỉ?"
Darks kéo đối phương vào một quán ăn, hai người mặt đối mặt với nhau, cô gái nhìn hắn chột dạ nên hơi cúi đầu mình xuống, Darks chỉ thở dài một hơi:
"Trả lại tôi cái găng đi! Nó không phải đồ của tôi đâu!"
Cô gái cũng ngoan ngoãn lấy ra cái găng, không nói gì vẫn cúi mặt xuống, Darks tặc lưỡi một cái lại nói:
"Vấn đề ở đây không phải là cô lấy những món trang bị của người chơi khác rồi bán lấy nó kiếm tiền! Cô biết những người chơi khác sẽ như thế nào khi không có đống đồ này không? Vài người đã phải bỏ mạng từ vụ việc của tầng hai, tôi cá là cô cũng biết đúng chứ?"
Cô gái nghe xong vẫn không nói gì chỉ nhìn xuống dưới mặt bàn, thấy vậy Darks thở dài:
"Này! Cô có ý thức được việc mình đang làm không?"
Hắn tức giận vỗ mạnh một cái vào bàn gỗ, thấy vậy cô gái giật nảy mình, vài người chơi có mặt bên trong quán ăn cũng nhìn về hướng này, thấy vậy cô gái càng cuống lên nức nở nói:
"Nhưng tôi đâu còn cách nào khác? Tôi không biết cách chiến đấu, không biết thông tin gì về nơi này, thậm chí những đứa nhỏ còn đợi tôi ở nhà! Cậu nói tôi phải làm sao?"
"Những đứa nhỏ? Ý cô là những đứa bé không may bị cuốn vào trong trò chơi này?" Darks giật mình nhìn cô gái, giọng điệu trở nên hòa hoãn nói:
"Ừm! Ban đầu chúng tôi không cần phải lo lắng về việc săn bắt quái vật ở tầng dưới, chỉ cần ngồi đợi tại thành phố khởi đầu, nhưng nhu cầu về ăn uống, nơi ở vẫn còn đó, số tiền nhận được từ khởi đầu của chúng tôi ngày càng vơi đi, chi phí thì vẫn còn đó! Nhưng lúc này những bãi luyện cấp hay chỗ săn tốt đều bị những người chơi cấp cao chiếm mất!"
Cô gái dừng lại nấc lên một cái lại nói:
"Những guild khác đều không thu nhận những người chơi cấp thấp như tôi, người đó nói tôi có thể kiếm tiền bằng cách này vì thế nên. . . "
"Người đó? Có phải một tên hay đội một cái áo choàng với mũ kín mặt phải không?" Darks loáng thoáng biết được chủ mưu phía sau là ai, hắn nhìn cô gái hỏi lại hòng xác nhận suy nghĩ của mình.
"Làm sao mà cậu biết!" cô gái ngạc nhiên nhìn thẳng vào mặt Darks nói, thấy vậy hắn chỉ thở dài một hơi:
"Tốt nhất là cô nên tránh xa mấy gã như vậy ra! Vì chúng đều là người chơi trong công hội đỏ! Tiếp xúc nhiều với mấy gã thần kinh đó không tốt đâu!"
"Công. . .công hội đỏ?" cô gái giật mình, nhanh chóng lấy tay bịt miệng lại, cô vẫn chưa hết sợ hãi, thân thể run lên, là người chơi game rpg hiển nhiên ai cũng biết tới những thuật ngữ cơ bản như pk hay công hội đỏ.
"Vậy cô vẫn giữ liên lạc với gã đó chứ?" hiển nhiên nếu đã nắm được đường đuôi của bọn này Darks sẽ không bỏ, hắn sẽ có thể diệt trừ t·hảm h·ọa nhanh nhất, mặc dù rất có thể sẽ có những tên điên khác lập ra những hội như vậy nhưng nếu bắt được đám tếu quan tài càng sớm số lượng người chơi phải bỏ mạng cũng sẽ càng ít, tốc độ leo tầng cũng sẽ nhanh hơn với lượng quân đông đảo.
"Không! Tôi chỉ thấy hắn đúng một lần và không còn có sự liên hệ nào nữa!" cô gái tay vẫn còn run run, thấy vậy Darks đưa cho cô một ly nước nóng cẩn thận trấn tĩnh đối phương:
"May là tôi vẫn chưa thấy tin tức có ai t·hiệt m·ạng ở tầng này! Hầu hết họ đều gieo mình xuống tầng mây bên dưới tòa tháp!" nói tới đây hắn khẽ cắn môi một cái, ánh mắt thất thần nhìn vào ly nước nóng đang b·ốc k·hói trên tay.
"Được rồi! Tôi có một ý này! Phía dưới tầng thứ nhất cũng có một nhà trẻ giành cho những đứa bé giống như đám em của cô! Cô có thể tới nơi đó! Bên dưới cũng có kha khá nhiệm vụ đơn giản và không giới hạn số lượng, vừa sức với đám nhỏ!"
Darks vội đưa ra một gợi ý, cô gái thấy vậy thì trầm ngâm nhưng cũng gật đầu, Darks lại lấy ra một thanh Rapier thứ trang bị hiếm mà hắn thu được từ sau khi đấm con boss quái đản nào đó mà cũng không nhớ, nhìn cô nói:
"Thứ này tôi xin tặng nó cho cô, mặc dù không biết cô thích dùng loại v·ũ k·hí nào, nhưng với tốc độ nhanh như vậy hẳn là thích hợp giao găm hoặc Rapier! Nếu cô có thể dũng cảm hướng tới phía trước đâm kiếm thì đừng ngần ngại rút nó ra!"
Nói rồi hắn quay người bước ra khỏi quán ăn, cô gái thấy vậy cũng ôm thanh kiếm đuổi theo, nhưng bóng dáng Darks đã biến đi nơi nào.
( Hết chương rồi! Chúc mọi người có một buổi tối vui vẻ, cảm ơn ThanhChi, Moniaz đã đề cử truyện, cảm ơn Quaan hua đã tặng quà! Cuối cùng Xin Chào! )