Chương 154: Vi Vi?
"Gã đó chỉ trốn đâu đây thôi!" một đám Orc cưỡi trên những con sói lớn lao nhanh về phía khu rừng rậm trước mặt.
Một tiểu đội hoàn chỉnh với trang bị v·ũ k·hí đầy đủ nhanh chóng phủ kín lấy con đường mòn nhỏ dẫn vào bên trong trung tâm của khu rừng, mặc dù quái vật ở đây có cấp độ khá cao so với cấp độ trung bình ở tầng 19, thế nhưng cũng chẳng là gì so với nhưng tên Orc thiện chiến.
Chúng tiêu diệt bất cứ sinh vật nào xuất hiện trên đường đi của mình, nhưng rồi chỉ sau vài giờ chúng lại rời khỏi khu rừng mà không kiếm được thứ mình cần.
"Phù ~ ! May là mình chạy nhanh bằng không đã b·ị b·ắt lại rồi!" một cái đầu ló ra từ trong bụi cây rậm rạp, cái đầu tròn ngó qua ngó lại thám thính xung quanh, mãi cho tới khi không phát hiện được gì thì mới thở dài một hơi.
Chủ nhân của cái đầu đó không ai khác chính là Darks, theo như kế hoạch ban đầu hắn chỉ cần chờ đợi quân tiếp viện từ phía sau tiến lên là có thể hạ gục được doanh trại của lũ Orc, thế nhưng thời gian quân cứu viện xuất hiện có hơi lệch một chút xíu so với kế hoạch.
Chính bởi như vậy nên ngay sau khi đánh hạ được tộc trưởng Orc bằng một trận đánh tay đôi Darks nhanh chóng bị áp đảo với số lượng quái Orc khổng lồ trong doanh trại.
Cũng may những npc khác đã thoát ra được, và hắn cũng hoàn thành được nhiệm vụ của mình, cho nên khi b·ị b·ắt Darks mới cố ý đốt luôn tường rào bằng gỗ bên ngoài doanh trại và lợi dụng gió cùng khói mà chạy ra ngoài.
Đó cũng là lý do vì sao hắn phải trốn ở trong này hàng tiếng đồng hồ.
Darks đứng dậy, cố gắng phủi hết đống lá hắn phủi lên cơ thể của mình, khu rừng hiện tại cũng khá an toàn vì không có con quái nào nguy hiểm được sinh ra nhưng chỉ là cho tới hiện tại, dù sao bầu trời cũng bắt đầu chuyển qua mà đỏ.
Darks phải nhanh chóng về tới khu vực an toàn để nghỉ ngơi, sau cuộc chiến vất vả thì thể lực của hắn cũng đã hạ xuống mức nguy hiểm, mà ban đêm quái vật xuất hiện rất nhiều, chúng còn được buff thêm một lượng máu và sát thương nhỏ.
Hắn khẽ vuốt tay phải rồi mở ra bản đồ, địa hình của tầng này đã được khám phá hầu như gần hết rồi, thế nhưng Darks lại thấy không vui lắm vì vị trí hiện tại của bản thân ở quá xa so với thị trấn trung tâm.
Bây giờ chỉ còn cách chạy xe ngựa hoặc sử dụng pha lê dịch chuyển, nhưng pha lê dịch chuyển lại quá đắt, Darks hiện tại cũng chỉ có một cái, nó có thể cứu mạng Darks bất kỳ lúc nào, bởi vậy việc sử dụng pha lê dịch chuyển thì quên đi.
Còn về việc dùng xe ngựa nghe có vẻ khá khả thi, nhưng Darks lại nhìn xung quanh một vòng nói:
"Thôi vậy! Cái chỗ khỉ ho cò gáy này thì lấy đâu ra npc lái xe?"
Hết cách hắn đành phải tìm xem vị trí của ngôi làng nào gần nhất hiện tại, nhưng có lẽ hầu hết những ngôi làng đều tụ tập ở hướng nam, còn vị trí của Darks bây giờ đang là khu rừng phía bắc.
Nhưng khá may cho hắn là ở rìa ngoài khu rừng phía bắc còn có một ngôi làng nhỏ, nhưng nó ở tận phía bên kia của khu rừng, bất chấp Darks cũng chẳng còn lựa chọn nào khác ngoài việc tiến về ngôi làng này.
Hắn cần phải băng qua khu rừng một lần nữa để tới được ngôi làng phía bên kia, và thời gian lũ quái vật ở trong khu rừng hồi sinh cũng tới rất sát rồi.
Bước chân vào bên trong khu rừng yên ắng Darks chỉ có thể nghe được tiếng gió thổi qua những tán lá cây xanh mởn đã bị nhuộm vàng bởi màu của nắng chiều, một vài con sóc hay thỏ vẫn còn đang cặm cụi nhai nuốt đồ ăn của chúng.
Cảm giác thật yên bình, thế nhưng chỉ vừa đi tới trung tâm của khu rừng một tiếng hét làm cho Darks giật mình, hắn vội nhảy lùi lại, bàn tay đã siết chặt lấy chuôi kiếm.
"Dường như là tiếng của con người!" Darks lần theo tiếng hét đi tới trước một cây cổ thụ lớn, cái cây này cao hơn hẳn so với những cái cây khác trong rừng và là nhà của những con sóc hay chim rừng quanh đây.
Darks đi quanh một vòng cái cây nhưng chẳng có phát hiện gì mới cả, hắn vuốt vuốt cái cằm lầm bẩm:
"Mình nhớ rằng âm thanh phát ra từ đây mà nhỉ?" trong lúc Darks vẫn đang nhìn quanh cái cây hòng tìm kiếm chủ nhân của tiếng hét vừa rồi thì một âm thanh vang lên:
"Ờm! Anh có thể giúp tôi một chút chứ?" âm thanh bất ngờ khiến cho Darks cảnh giác hơn, hắn ráo riết nhìn xung quanh.
"Nhìn lên trên một chút! Tôi đang ở đây này!" giọng nói nhẹ nhàng khiến cho ánh mắt của Darks cũng phải hướng lên theo.
Chỉ thấy một cô gái với mái tóc vàng đang bị treo lơ lửng ở trên cây bằng những sợi dây leo, nhìn thì có vẻ như không phải ai đó cố tình trói cô lên, Darks nhíu mày hỏi:
"Tại sao cô lại bị treo ở trên đó vậy?"
Cô gái thấy vậy thì lè lưỡi nói với tông giọng hơi ngại ngùng:
"Hì hì! Chả là tôi leo lên cây không may bị rơi xuống! Hên là có mấy cái dây leo này đỡ lấy! Nhưng tôi vẫn không dám nhảy xuống!"
"Cô cũng hay thật đấy nhỉ?" Darks biết được truyện gì xảy ra thì mới thở phào một hơi, đùa lại với cô gái, thế rồi hắn nói:
"Thôi được rồi! Cô nhảy xuống đi, yên tâm tôi sẽ đỡ!"
Cô gái với mái tóc màu vàng định thò chân nhảy xuống, thế nhưng cô lại nhanh chóng rụt chân lại, đôi mắt màu hồng to tròn nhìn lấy Darks với sự nghi ngờ:
"Có thật là anh sẽ đỡ lấy tôi không đấy? Làm sao tôi tin anh được chứ?"
Darks thấy thế thì thở ra một hơi dài nói:
"Nếu vậy thì tôi đi đây! Tự xuống đi nhá!" nói xong rồi hắn quay người định rời đi, cô gái nhìn thấy hắn định rời đi thì bắt đầu cuống cuồng nói:
"Đừng đi mà ~! Tôi sợ độ cao lắm! Sao anh có thể để một cô gái chân yếu tay mềm ở lại trong rừng sâu chứ?" vừa nói cô vừa ôm chặt lấy thân dây leo ở gần đó.
"Dù ngã xuống cũng đâu có thể c·hết được với cái độ cao này chứ! Mà hơn hết thì cô cũng đâu thấy đau?" Darks nâng tay lên trán của mình rồi nói.
"Nhưng. . . Nhưng `~ Tôi vẫn sợ! Anh phải đỡ lấy tôi! Nếu không tôi sẽ không đi đâu hết!" Những giọt nước mắt rơm rớm trên đôi mắt to tròn của cô gái cũng khiến cho Darks mủi lòng, hắn tiến tới bên dưới gốc cây rồi đưa hai tay ra.
"Xuống đây!"
"Yuppp!!" cô gái nhắm chặt mắt, siết chặt bàn tay rồi nhảy xuống.
Darks đưa cả hai bàn tay ra đón cô, mọi việc diễn ra rất ổn thỏa, Darks bế cô gái bằng cả hai tay như bế công chúa, thế nhưng cô gái này vẫn không chịu mở mắt ra, phải mãi cho tới khi nghe thấy tiếng của Darks thì cô mới mở lại mắt.
"An toàn rồi!" Darks cười cười nhìn cô gái ở trước mặt.
"Phù ~! Cảm ơn anh rất nhiều!" cô gái mỉm cười rồi nhìn Darks cảm ơn, thấy vậy hắn chỉ vẫy vẫy tay nói:
"Nếu hết việc rồi thi tôi đi đấy nhé!"
"Không ~! Đừng bỏ tôi lại!" cô gái tóc vàng nhanh chóng chạy theo bước chân của hắn, thế nhưng cô không dám đi ngang hàng với Darks mà chỉ lẽo đẽo chạy ở phía sau như một cái đuôi nhỏ.
"Tại sao cô lại chạy vào nơi nguy hiểm như thế này dù chỉ có một mình?" Darks thấy không khí yên lặng có hơi gượng gạo nên hắn bắt truyện với cô gái trước, thấy vậy cô ta chỉ nói:
"Hứ! Anh thì có khác gì? Nói trước là tôi mạnh lắm đấy!" vừa nói cô vừa quơ quơ nắm đấm, thế rồi lại nhìn Darks một chút nói:
"Này! Tôi vẫn chưa biết tên anh đấy! Tên tôi là Vi Vi còn anh?"
"Cô có thể gọi tôi là Darks!"