Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Sword Art Online: Kiếm Sĩ Ánh Trăng

Chương 147: Bệnh dịch kỳ lạ ( 2 )




Chương 147: Bệnh dịch kỳ lạ ( 2 )

Chương 147: Bệnh dịch kỳ lạ ( 2 )

"Cái quái gì vậy?" Darks đứng bật dậy, hắn đưa tay ngăn lại cậu bé ở phía sau, ánh mắt cảnh giác nhìn về phía cuối con hẻm tối, tiếng bước chân ngày càng tiến tới gần, Darks hít vào một hơi thật sâu nói nhỏ với cậu bé ở phía sau:

"Cứ ở sau lưng anh nhé!"

Darks nhíu mắt lại nhìn về hướng cuối con hẻm, dưới ánh sáng lờ mờ của đèn đường chiếu rọi vào trên con đường nhỏ hẹp, Darks trông thấy một npc, người này là một gã đàn ông với thân hình tiều tụy, con mắt của anh ta đỏ rực, cái miệng mở lớn phát ra những tiến rên rỉ, nước dãi từ bên trong chảy xuống dính đầu trên áo.

Động tác của người này chậm chạp và cứng ngắc như mấy con zoombie mà Darks thường nhìn thấy trên phim điện ảnh, thế nhưng lại không ghê bằng, người đàn ông trông thấy hắn thì bỗng thay đổi.

Anh ta lao vụt lên với cái tốc độ điên cuồng mà không một npc bình thường nào có, rất may Darks đã kịp nhìn rõ, hắn đưa tay đấm mạnh vào bụng củ gã đàn ông, cú đấm rất mạnh nhưng không gây ra được sát thương.

Nó chỉ có thể đánh bật người đàn ông về phía sau, vì đây là khu an toàn vì thế việc người chơi gây ra sát thương hay nhận lại sát thương từ những đòn t·ấn c·ông khác là không thể thực hiện.

Những tưởng rằng Darks có thể khống chế lại được người đàn ông, thế nhưng lúc này nguy hiểm thực sự mới bắt đầu, bất thình lình từ đâu hàng tá những npc giống như người đàn ông vừa t·ấn c·ông hai người xuất hiện.

Họ chen kín hết cả con hẻm từ đầu đối diện cho tới lối ra, chỉ cần nhìn thấy người lại họ sẽ lao vào t·ấn c·ông, nhưng mục tiêu mà những người này nhắm tới lại chỉ là Darks.

Mặc dù hắn không thể bị mất máu ở chỗ này nhưng cái cảm giác bị hàng tá những người như zoombie này cắn cũng không khiến hắn thấy thoải mái, Darks đánh bay một người lại một người.

Những người kỳ lạ này b·ị đ·ánh bay ra một người thì lại có những người khác xông tới, họ dường như không biết mệt mà lao vào t·ấn c·ông Darks, lúc này những người khác giống đám người ở chỗ này đang dần tụ lại.

Họ rất đông, đông tới mức tràn ra bên ngoài con hẻm, Darks hất lui vài người bất thường về phía sau rồi hắn nhìn cậu bé và nói:

"Leo lên lưng anh! Chúng ta sẽ rời khỏi nơi này!" Darks thở hồng hộc trong khi vừa khom người xuống để cậu bé leo lên vừa cảnh giác đám người đang điên cuồng lao tới.

"Bám chắc vào đấy! Chúng ta chuẩn bị bay đây!"

Darks khẽ mỉm cười sau khi cậu bé đã leo lên lưng hắn, Darks lao nhanh về phía đám người, những người ở phía đối diện cũng như vậy, họ lao vụt về chỗ hắn, Darks bật người lên cao.

Hắn bật đủ cao để nhảy qua hàng người trước mặt thế nhưng lại không thể vượt qua hàng người đông nghịt ở phía sau, thế nhưng mục đích của hắn không phải băng qua đám người này.



Darks hạ chân xuống đạp lên bờ vai của một npc làm cho hắn bay lên cao hơn nữa, Darks đưa tay nắm chặt lấy thanh sắt lòi ra từ một căn nhà bên cạnh thế rồi hắn cõng cậu bé leo lên.

Darks loay hoay một lúc cuối cùng cũng leo lên được nóc nhà, hắn híp mắt cố gắng nhìn xung quanh, chỉ thấy hàng trăm npc có trạng thái bất thường như vậy đang vật vờ đi trên đường.

Họ đang bu về phía này, dường như chẳng có người chơi nào ở ngoài trời vào cái giờ này cả, Darks bật từ nóc nhà này qua nóc nhà khác, thế nhưng hắn không dám nhảy xuống vì đàn npc quá đông.

Họ đang tìm mọi cách để leo lên bên trên mái nhà và có vài npc đã thành công, lúc này Darks vừa cõng cậu bé vừa cố gắng tìm nơi để trốn, hắn đã không còn nơi để đi, vì những ngôi nhà ở đây đã là phần cuối, Darks thì không thể bật xa tới mức băng qua đường lớn mà tới những khu nhà bên đối diện.

"Này chàng trai! Xuống đây!" một giọng nói già nua nhưng rất rõ ràng vang lên ngay bên dưới căn nhà mà Darks đanh đứng ở trên nóc, lúc này hắn thấy cửa sổ đã mở vì vậy đem theo cậu nhóc trên lưng chui vào.

Kẹt! Rầm!

Ngay sau khi Darks cùng cậu nhóc chui vào căn phòng qua đường cửa sổ thì nó cũng nhanh chóng đóng lại một cách bất ngờ, âm thanh già nua lại vang lên sau lưng hắn:

"Cậu hãy kiếm giúp già một thứ gì đó chặn lại cánh cửa này!"

Darks không nghĩ nhiều mà hắn nhanh chóng đứng dậy nắm lấy tủ áo bằng gỗ nằm ở ngay bên cạnh rồi kém nó chặn lại cái cửa sổ, lúc này Darks mới thở ra một hơi:

"Cảm ơn ông đã giúp chúng cháu!" Darks nhìn theo hướng âm thanh vừa rồi hắn thấy người đang đứng bên cạnh mình là một ông lão có vẻ ông đã khá già vì cái lưng còng cùng mái tóc bạc.

"Không có gì đâu! Đây là trách nhiệm của già mà!"

"Con cảm ơn người trưởng trấn!" Cậu nhóc lúc này cũng đứng lên cảm ơn, ông lão thấy vậy chỉ thở dài đưa ra cây gậy gõ gõ vào đầu cậu nhóc và nói:

"Jimi không phải ta đã dặn cháu bao nhiêu lần là không được đi ra ngoài vào ban đêm hay sao?"

"Nhưng mà cháu phải đi tìm chị. . ." cậu bé tên Jimi hơi ngập ngừng nói.

Thấy vậy trưởng trấn cũng chỉ biết thờ dài một hơi, ông đi về hướng chiếc bàn gần đó và nói:

"Ngồi xuống một chút chứ? Những người ngoài kia sẽ không xông vào bên trong đâu!"



Darks thấy thế cũng bước tới, hắn đợi trưởng trấn ngồi xuống rồi mới ngồi theo, Darks mở miệng nói:

"Những người bên ngoài kia là?"

"Ta biết cậu đang nghĩ gì! Chờ một chút rồi ta sẽ trả lời hết thắc mắc cho cậu!" trưởng trấn khẽ thở dài rồi cắt ngang lời Darks muốn nói, ông ngồi đó một lúc rồi mới bắt đầu lên tiếng.

"Ta nên bắt đầu từ đâu trước đây? À đúng rồi! Căn bệnh này bắt đầu từ một tháng trước, không ai biết nó bắt nguồn từ nơi nào, cũng không ai biết cách chữa trị, những người bị mắc bệnh ban đầu sẽ trở nên nóng tính hơn! Nhưng sau dần dần họ dường như đánh mất đi ý chí của mình và trở nên giống như những người ở bên ngoài kia!"

Darks thấy vậy khẽ vuốt cằm rồi nói:

"Vậy là không có bất cứ ghi chép hay thông tin gì về bệnh dịch này? Không lẽ những bác sĩ không thể cứu được?"

Trưởng trấn thấy như vậy thì chỉ lắc lắc đầu nói:

"Không có bác sĩ nào ở ngôi làng này có thể cứu được họ, nếu như chúng tôi mời những người ở thành phố tới thì may ra, thế nhưng không phải ai cũng mời được họ! Cứ đà này thị thị trấn sẽ biến mất mãi mãi!"

Darks thấy như vậy thì hắn cũng chỉ biết yên lặng, bỗng lúc này trưởng trấn nhìn hắn và nói:

"Nếu có thể mong cậu hãy giúp chúng tôi! Tôi nghe nói rằng cậu có thể đem được loại thảo dược trị thương quý hiếm từ bên trong rừng sâu ra tới đây, chúng tỏ cậu là một người rất mạnh mẽ!"

"Thế nhưng cháu. . .! Được ạ! Cháu sẽ giúp tất cả mọi thứ mà cháu có thể!"

Darks định từ chối nhưng lúc này khi hắn nhìn sang Jimi hay trưởng trấn thì hắn không dám nói.

[ Nhiệm vụ: Căn bệnh kỳ lạ ]

Yêu cầu: hãy tìm ra cách chữa trị bệnh cho những npc ở đây

Lưu ý: bạn không được g·iết hại bất cứ một npc nào kể cả những người đang nhiễm bệnh nếu không nhiệm vụ sẽ thất bại

Phần thưởng: 30.000 exp, 1000 col, item tùy thuộc vào tiến độ



Darks nhìn vào nhiệm vụ được tạo ra hắn chỉ biết thở dài một hơi, hắn không nghĩ rằng sẽ có một nhiệm vụ cho việc này, Darks hoàn toàn không nhìn thấy biểu tượng chấm than trên đầu trưởng trấn hay Jimi thế nhưng hắn lại nhận được hai nhiệm vụ từ cả hai người.

Mặc dù đây không phải lần đầu tiên hắn nhận được những nhiệm vụ như thế này nhưng lần này lại quá nhiều và phần thưởng quá hấp dẫn, nó lại khiến cho Darks quan ngại về độ khó của nhiệm vụ.

Hai người Darks cùng Jimi ở lại nhà của trưởng trấn chờ đợi đêm dài trôi qua, Darks ngồi yên ở trên ghế không biết đang suy nghĩ cái gì, trưởng trấn cùng Jimi lúc này thì đã ngủ say.

. . . . . . . . . . . . .

Ánh nắng chiếu vào khuôn mặt của Darks khiến hắn tỉnh lại, hắn suýt chút nữa thì ngã khỏi cái ghế mà mình đang ngồi, lúc này hắn đã tỉnh hẳn, Darks mới nhớ lại những việc của ngày hôm qua.

Hắn thử ngó ra bên ngoài, nhưng chẳng thấy những npc kia đâu, có vẻ như họ sợ hãi ánh nắng ban ngày và đã chạy đi nơi nào đó, Darks tạm biệt trưởng trấn và Jimi để tới với tiệm thuốc của Mark.

Darks nghĩ rằng anh ta sẽ biết chút gì đó về d·ịch b·ệnh tại nơi này, vì thái độ ngày hôm qua của Mark rất lạ, Darks nhanh chóng tiến vào tiệm thuốc của anh ta, lúc này một người nhân viên nhìn hắn và chào hỏi.

Darks đề nghĩ với người nhân viên rằng hắn muốn gặp Mark cùng lời đề nghị ngày hôm qua của anh, người nhân viên dường như đã được nhắc trước nên cô dẫn Darks đi theo.

"Ồ cậu đây rồi!" Mark lúc này nhìn thấy Darks thì bỏ xuống mấy cái lọ thủy tinh anh đang cầm ở trên tay mỉm cười chào đón.

"Cậu có muốn uống chút trà không?"

"Không tôi ổn! Vào việc chính đi! Anh biết gì về d·ịch b·ệnh ở đây có đúng không?" Darks nói với Mark bằng chất giọng đầy nghi ngờ, thấy vậy Darks cũng chỉ thở dài nói:

"Tôi sẽ kể cho anh những thứ mà tôi biết nếu như anh chấp nhận yêu cầu này của tôi!"

"Ý anh là gì?"

Darks nhìn Mark với ánh mắt cảnh giác, anh ta dường như đang giấu rất nhiều bí mật.

"Không có gì đâu! Cậu chỉ cần bảo vệ tôi an toàn đi tới trung tâm của khu rừng bên ngoài thị trấn thôi!"

Darks nghe như đó là một lời ủy thác vì vậy hắn cũng đồng ý và dẫn Mark rời khỏi thị trấn, cả hai người đi tầm vài tiếng cuối cùng cũng tới gần trung tâm của khu rừng, Mark lúc này mới tiến lên dẫn đường:

"Cậu hãy đi theo tôi!"

Anh ta dẫn Darks băng qua những đống dây leo dày dịt vắt ngang một lối đi nhỏ, ở cuối lối đi có thông xuống một cái hang lớn.