Chương 144: Trang bị mới
Chương 144: Trang bị mới
Năm người băng qua cánh đồng rộng mênh mông ở bên ngoài ngoại ô thành phố khởi đầu, chỉ cần đi thêm một chút nữa là đám người có thể về được tới khu vực an toàn.
Thế nhưng lúc này mặc cho hàng chục những người chơi khác đang đánh quái ở trên map, thì lũ quái vật sau khi được sinh ra chúng chỉ nhằm về hướng của Darks và Lizbeth lao tới.
Phải biết càng lên trên những tầng cao thì bãi quái cùng trở nên hẹp đi một chút, cùng với việc lũ quái hồi sinh vô cùng chậm, tới bây giờ có khi phải đợi qua một đêm thì chúng mới xuất hiện lại được.
Bởi vậy việc tranh giành những bãi săn là vô cùng khốc liệt, Darks thì không lo ngại gì nhiều về đám quái đang lao tới, chúng là những con lợn rừng lớn với lớp da dày cùng cứng cáp như đá.
Với cơ thể to lớn quá khổ, nhìn từ xa thì thấy chúng như mấy cục đá tròn đang la về nơi này, Darks có thể đánh bại được hai con quái vật đang xông tới, những người chơi khác khi chạy lại thì cũng không làm được gì.
Có nhiều kẻ muốn Darks đánh cho đám quái tụt được kha khá hp rồi lao vào c·ướp mất, thế nhưng chúng mất cơ hội rồi, những nhát chém của Darks quá nhanh cùng gây được nhiều sát thương.
Từ khi hỏng bộ giáp thì Darks đã di chuyển nhanh trở lại như lúc trước thế nhưng hắn lại không dám ăn sát thương trực tiếp.
"Tới nơi rồi!"
Darks nhìn vào cánh cổng cao v·út trước mặt thở dài một hơi và nói, chuyến đi lần này hắn kiếm được rất nhiều thứ, Darks đã lên được cấp 46, cùng với hai món trang bị mới sắp vào tay.
Về được tới thành phố thì những người lùn nhanh chóng hỏi mượn lấy một cái lò rèn, vì cả hai người Darks và Lizbeth đều không có cơ ngơi nào ở nơi này vì vậy họ dùng tiền để thuê một chỗ với giá rất đắt.
Những người lùn rất nhanh chui vào bên trong lò rèn, họ sử dụng tất cả những vật liệu mà Darks đưa ra để chế tạo một bộ giáp tốt nhất cho hắn, hai người không có phận sự thì bị đá ra bên ngoài.
"Hai người kiếm chỗ nào g·iết thời gian đi!"
Rok lườm cả hai một cái rồi đóng xầm cửa sập của nhà kho lại, ông ấy có vẻ khá là nghiêm túc khi nhắc tới công việc của mình, vì vậy Darks cùng Lizbeth không biết làm gì, cuối cùng cả hai người rủ nhau đi dạo phố.
Hai người băng qua từng con phố đông người, người chơi thì họ không gặp nhiều mà chủ yếu là gặp được những npc, họ thỉnh thoảng cũng đưa cho hai người một vài nhiệm vụ.
Darks thì chọn lấy vài nhiệm vụ nhẹ nhàng mà không phải đi quá xa như giúp đỡ tìm thú cưng hay xách hộ đồ, mặc dù phần thưởng cũng chẳng có được bao nhiêu thế nhưng nếu dùng để g·iết thời gian thì rất tuyệt.
Cả hai quay trở lại nhà rèn ngày sau đó, lúc này bên trong lò rèn vẫn còn vang lên tiếng kim loại v·a c·hạm đinh đương, hơi nóng từ bên trong rất khó chịu, nó nóng tới mức mà Darks đứng ở bên ngoài cũng cảm nhận được.
Darks nhìn Lizbeth một chút rồi không nói gì, hai người đứng yên lặng bên ngoài lò rèn chờ đợi công việc của những người lùn kết thúc, Darks đứng đó mãi cho tới giữa trưa khi hắn vừa đi làm một ít đồ ăn nhẹ thì cũng là lúc những người lùn kết thúc việc rèn đúc.
Rok là người bước ra đầu tiên, cả người của ông ướt đẫm mồ hôi nhưng trên khuôn mặt lại không lấy đâu ra nét mệt mỏi mà thậm chí ông còn cười lớn:
"Ha ha ha ta đã hoàn thành nó rồi! Không ngờ rằng chỉ với những thứ kim loại cấp thấp đó mà ta cũng đã tạo ra một món trang bị phi thường! Lizbeth! Cô có thấy Darks đâu không? Hai người không phải ở cùng nhau à?"
"À cậu ta vừa đi chuẩn bị bữa trưa rồi!"
Rok nghe vậy thì thấy hơi thất vọng, ông ta đưa bộ giáp cho Lizbeth và nói:
"Bọn ta phải đi luôn rồi! Ta nhờ cô đưa nó cho cậu ấy được chứ? Những công cụ mà cô cho ta mượn ta cũng đã nâng cấp nó lên hộ cô rồi, cô cứ coi đó như là một loại phí cũng được! Bây giờ hẹn gặp lại!"
Ông chỉ vừa nới xong rồi dẫn theo hai người lùn khác rời đi, để lại Lizbeth đứng bơ vơ giữa trời trưa, cô đưa ánh mắt nhìn theo bóng dáng của ba người biến mất trên con đường bằng đá phía trước:
"Không biết bao giờ mình mới có thể giỏi được như họ nhỉ?" cô thở dài một hơi sau khi xem qua thông tin và chỉ số cơ bản của chiếc áo giáp, Lizbeth chỉ biết lắc đầu vì hiện tại cô không thể chế được món trang bị nào tốt như vậy mặc dù đã lên cấp.
. . . . . . . .
Lizbeth tiến vào bên trong lò rèn mà chờ đợi, Darks rất nhanh đã quay về thế nhưng hắn vẫn chậm chân một bước, hắn nhìn thấy lò rèn đã mở cửa thì vội vàng chạy vào, chỉ thất Lizbeth đang loay hoay với công cụ mới của mình, hắn không thấy những người khác đâu mới nhíu mày hỏi:
"Mọi người đi đâu hết rồi?"
"Họ rời đi rồi! Cầm lấy thứ này! Trang bị của cậu đấy! Bây giờ tớ sẽ bắt đầu rèn thanh kiếm cho cậu!"
Lizbeth hơi dừng lại một chút, cô bước tới trước mặt Darks rồi đưa cho hắn chiếc áo giáp, Darks cũng chỉ thở dài rồi nhận lấy, hắn nhìn giỏ đồ ở trên tay rồi nói:
"Vậy trước hết chúng ta cứ phải ăn cái gì đã!"
Darks nói rồi thì hắn nhét giỏ đồ vào tay cô, còn mình thì kiếm tra phần tin nhắn và xem thông tin của bộ giáp:
[ Bộ giáp chưa được đặt tên ]
Trong lượng: 3.4 kg
Độ bền: 700/700
Loại: Giáp/ Giáp nhẹ
Bảo vệ: 400
Hp: +400
STR: +20
VIT: +20
AGI: +12
Cấp: Độc nhất ( Thật không thể tin được! Chỉ với những thứ nguyên liệu cơ bản mà người thợ rèn có thể chế tạo ra được một món trang bị không tưởng, thứ này đã vượt xa so với giới hạn mà những nguyên liệu của nó có thể thạo thành! )
Hiệu ứng: Giảm sát thương: Giảm 10% sát thương vật lý
Linh hoạt: Không làm cản trở hành động của người chơi.
"Thứ này thật tuyệt!"
Darks cầm cái áo giáp ở trên tay, áo giáp có màu bạc trắng cùng với hơi lồi lên hình tam giác ở trước ngực, nó là một cái giáp ngực đúng như yêu cầu của Darks, với phần ngực phía trước hơi nhô lên để giảm đi va đập khi mà v·ũ k·hí của kẻ thù chém thủng bộ giáp.
"Vậy cậu định đặt tên cho nó chứ?" Lizbeth ở bên cạnh vừa nhai miếng bánh mỳ vừa nói.
"Well! Tớ sẽ gọi nó là Áo Giáp!" Darks nâng lên cái áo rồi hắn mỉm cười nói.
"Thôi dẹp luôn đi! Cậu đặt cái tên giở ẹc! Tớ nghĩ nên đặt tên cho nó là: Rookhan! Vì để tưởng nhớ tới tên của người đã chế tạo ra nó!" Lizbeth híp mắt lại nhìn Darks, cô không ngờ tới hắn lại tệ trong cái khoản đặt tên tới như vậy.
"Rookhan à? Nghe hay đấy!" Darks mỉm cười nhìn về phía bộ giáp:
[ Áo giáp Rookhan ]
"Tuyệt!" Darks không đợi được mà mặc lên chiếc áo giáp, thế rồi hắn mò tay vào bên trong cái giỏ đựng đồ ăn đặt trên bàn, định lấy ra một chiếc Sandwich, thế nhưng cái giỏ lúc này đã trống trơn.
"Làm sao? Chưa thấy con gái ăn nhiều bao giờ à?" Lizbeth có hơi chột dạ khi thấy hành động của Darks, mặt cô hơi hồng lên nói.
"Nhưng đó là phần cho năm người. . ."
"Được rồi tớ sẽ bắt đầu công việc luôn đây! Darks cậu giúp tớ nhóm lửa lò nung lên đi!" Lizbeth bắt đầu lôi công việc ra để đánh trống lảng, thấy vậy Darks cũng chỉ thở dài rồi bắt đầu bỏ than vào bên trong lò nung.
Darks làm công việc này vô cùng thuần thục vì sao bao nhiêu ngày làm một tên culi chạy vặt giúp Lizbeth thì hắn cũng biết được một chút xíu, ánh mắt của hắn nhìm chằm chằm vào cái lò nung đỏ rực.
Hơi nóng tỏa ra khiến cho Darks cảm thấy khó thở, so với lò nung khi trước thì cái lò được nâng cấp có nhiệt độ cao hơn rất nhiều, gấp đôi, thậm chí gần gấp ba.
Lizbeth lúc này cũng đã chuẩn bị xong công cụ của mình, cô lấy ra nguyên liệu chính cho thanh kiếm, đó là miếng khoáng thạch nhìn như than gỗ đang cháy, nếu như mọi khi thì chắc chắn Lizbeth sẽ ném thẳng nó vào bên tròng lò nung.
Nhưng Darks để ý rằng khối khoáng thạch này nhìn chả khác gì những hòn than đang cháy trong lò, vậy có hay không việc Lizbeth sẽ gắp nhầm hòn than ra và dùng nó để chế v·ũ k·hí?
Câu hỏi của Darks rất nhanh đã được trả lời, cô thợ rèn dùng một chiếc kìm rèn để kẹp lại cục khoáng thạch to bằng cái đầu người này, cô thở ra một hơi thật sâu rồi đem nó vào trong lò nung.
Công việc của Darks lúc này chính là phải liên tục cung cấp không khi để duy trì nhiệt độ của lò một cách ổn định, khi hắn định thực hiện việc thổi cái lò thì Lizbeth đã làm trước.
Có vẻ như công việc hiện tại yêu cầu một kỹ thuật cao mà Darks thì chỉ là tay mơ, bơi vậy Lizbeth sợ hắn làm hỏng việc nên cô đích thân tự làm, quá trình nung nóng mới là cái tốn thời gian nhất.
Hai người đứng yên nhìn miếng khoáng thạch bị nung trong lò, âm thanh lúc này chỉ còn tiếng lò lửa ù ù cũng tiếng gió thổi, không ai dám nói một lời nào, họ chỉ yên lặng nhưng vẫn phối hợp rất ăn ý.
Hơn ba mươi phút thì cuối cùng Lizbeth mới lấy quặng ra, lúc này nó đã đỏ rực như một khối cầu lửa nhưng vẫn giữ nguyên hình dáng ban đầu, Lizbeth đặt nó lên trên đe rồi nhanh chóng dùng búa gõ xuống.
Thứ kim loại rắn chắc mặc cho cây búa của người thợ rèn có gõ lên bao nhiêu lần thì nó vẫn ương ngạnh và không chịu biến dạng, nhưng rất nhanh nó đã đổi hình, cục kim loại đã biến thành phôi của một thanh trường kiếm.
Với thân kiếm vừa phải không quá mỏng cũng không quá to, Darks thấy thích cái sự cân đối của nó, bây giờ thì phôi đã hoàn thành nhưng bước tôi phôi kiếm trong nước mới là lúc quyết định.
Nếu như người thợ rèn chỉ tôi lâu hay ngắn hơn 1s thôi thì thành phẩm sẽ hoàn toàn khác biệt, Lizbeth vô cùng chăm chú nhìn vào thanh kiếm, cô định nhúng nó vào trong nước.
Nhưng một thứ gì đó đã mách bảo cô rằng nên nhúng nó vào thứ khác, cuối cùng cô nhúng thanh kiếm đang nóng đỏ vào bên trong một bể dầu hỏa, cả bể dầu nhanh chóng b·ốc c·háy, cháy mãi cho tới khi cả một cái vạc đã cạn.
"Được rồi!"
Lizbeth thở ra một hơi nhẹ và mỉm cười nói.
( Cảm ơn Moniaz, Fury Yuu, Zion 1314, kirito 124, đã đề cử cho mình! Chúc mọi người một buổi tối thứ 7 vui vẻ! )
( Mọi người nghĩ nên đặt chỉ số cùng tên của thanh kiếm tiếp theo như thế nào nhỉ? )