Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Sword Art Online: Kiếm Sĩ Ánh Trăng

Chương 139: Xin giúp đỡ




Chương 139: Xin giúp đỡ

Chương 139: Xin giúp đỡ

Ancrad ngày 31/3/2023

Tầng thứ 1

Thành phố khởi đầu.

Những con đường ở thành phố khởi đầu vẫn đông đúc như mọi khi, với những dòng người qua lại trên đường cùng âm thanh náo nhiệt, tại một vỉa hè nhỏ có một cô gái tre với mái tóc ngắn màu hồng.

Cô đang cầm chặt cây búa của mình rồi gõ từng nhát búa nhịp nhàng xuống cái đe ở trước mặt, âm thanh kim loại vang vọng thật nổi bật trong tiếng nghị luận ồn ào.

Phải cô gái này chính là Lizbeth, cô lau đi giọt mồ hôi ở trên trán ngay khi vừa hoàn thành công việc rồi thở dài nói:

"Phù! Mình vẫn phải tiếp tục cố gắng để tăng lên kỹ năng của mình!"

Bỗng lúc này ánh mắt của cô nhìn thấy một bóng người đang di chuyển chậm chạp giữa những con phố, người này băng qua những cửa hàng mà không thèm nhìn lại lấy một chút.

Người chơi này rất nổi bật trong những người chơi hay npc ở đây, đa phần người ở đây đều đang chiến đấu ở những tầng thấp hay những khu vực quanh nơi này, bởi vậy trang bị của họ rất cơ bản.

Thế những người chơi này lại diện lấy một bộ giáp kỹ sĩ sáng loáng, dưới cái nhìn của Lizbeth cô thừa biết giá trị của bộ giáp mà người này đang mang, có vẻ nhưng gã này đang tiến về hướng của cô.

"Cô có thể chế tạo cho tôi một món v·ũ k·hí tốt với thứ này chứ?" người này chỉ bước lấy vài bước đã tiến tới chỗ của Lizbeth, anh ta đặt lên trên cái đe một thứ kim loại màu đỏ nâu với một chút rỉ sét.

"Để tôi xem đã!" Lizbeth thấy hơi bất ngờ trước hành động của người này, và thứ làm cô hứng thú hơn cả đó chính là thứ nguyên liệu mà gã này đưa ra, cô vẫn chưa thấy một thứ kim loại nào như thế này.

Nhìn nó như một thân cây lớn đang cháy âm ỉ vậy!

"Mà! Chúng ta từng gặp nhau trước đây rồi đúng chứ? Vì nghe giọng của anh khá giống với người tôi quen!" Lizbeth cảm thấy người chơi ở trước mặt mình có một chút quen thuộc cô mới lên tiếng hỏi.



Thấy vậy gã kỵ sĩ hơi dừng lại một chút thế rồi gã đưa tay đẩy lên cái mũ giáp và nói:

"Ừ lâu rồi không gặp! Liz!"

Ngay sau khi người chơi này cởi xuống bộ mũ giáp, thứ đầu tiên anh ta để lộ ra lại là mái tóc dài che kín mặt, mái tóc màu đen tuyền vô cùng mượt mà, Darks chỉ mỉm cười rồi đưa tay vén tóc lên, có lẽ tới lúc hắn cũng nên cắt tóc rồi.

"Ra là cậu à? Lâu rồi không gặp! Nhưng tại sao cậu lại ăn mặc kiểu quái đản như thế này? Tôi cứ nghĩ cậu là một gã cosplay nào đó chứ?"

"Tại vì trang bị của tôi hỏng hết rồi nê tôi dùng mấy thứ này để thay thế! Lần này tôi tìm cậu cũng là để nhờ rèn giúp tôi một thanh kiếm đấy!"

Darks gãi gãi đầu cười nói, thấy thái độ của hắn như vậy thì Lizbeth cũng không thèm hơn thua, cô chỉ khoanh tay trước ngực rồi thở ra một hơi nói:

"Đi chỗ khác chứ? Bây giờ hết thời gian làm việc của tớ rồi!"

"Đi thôi!"

Hai người đồng thời tiến vào nhà của Lizbeth, thật không ngờ cô đã mua được luôn một ngơi nhà ở tầng thứ nhất rồi, Darks nhìn ngôi nhà không lớn chỉ có một phòng khách, một phòng ngủ và một nhà tắm cùng với một nhà bếp:

"Kiếm trác cũng khá quá nhỉ? Tớ thì chẳng biết bao giờ mới mua được một nơi như thế này nữa!"

Nội thất bên trong rất đơn giản, chủ yếu được làm bằng gỗ sồi với màu nâu bóng mượt trông rất sạch sẽ, Darks ngồi xuống ghế rồi đặt nguyên liệu hắn đem theo lên bàn.

Lizbeth lúc này mới từ trong nhà tắm bước ra, cô thay bộ giáp trên người của mình bằng một bộ đồ bình thường, từ từ bước tới trước mặt Darks nói:

"Cậu thật sự định mặc cái thứ cục mịc đó suốt à?"

"Thì có làm sao đâu? Tớ đúng là mặc suốt trừ lúc đi ngủ mà!"

Darks chỉ cười cười rồi nói, ánh mắt của hắn nhìn theo hướng những ly trà ở trên bàn, Lizbeth chẳng biết đã pha trà từ khi nào thế nhưng có vẻ như nó vẫn còn nóng và trên hết còn có thể uống được.



Darks nói thì là nói như vậy thế nhưng hắn cũng nhanh chóng tháo ra đống giáp cồng kềnh, hắn mặc một cái áo cộc cùng với một cái quần dài và đang ngồi uống trà trong khi Lizbeth chậm rãi nghiên cứu nguyên liệu hắn đem tới.

"Thứ này không phải kim loại mà cậu có thể kiếm được ở tự nhiên! Và điều gì đã xảy ra với cậu vậy? Rey đâu rồi? Không phải hai người dính với nhau lắm à?"

"Không hề nhá! Rey cậu ta có việc bận rồi, và chúng tôi đã không đồng hành cùng nhau trong một thời gian dài! Còn về tại sao trang bị của tôi mất hết à? Thì chỉ vì tôi chiến đấu với con quái vật có sức mài giáp cao thôi!"

Darks nhìn vào ly trà hơi gợn sóng rồi mói chậm rãi lên tiếng, Lizbeth thì vẫn nhìn chằm chằm thứ nguyên liệu như gỗ cháy, cô ấy thậm chí còn ngửi nó và nói:

"Nó có mùi như hương liệu ý nhỉ? Vậy cậu nhặt được thứ này khi đánh con boss nào đó à?"

"Chính xác! Nhưng không phải con boss nào đó mà là con boss cuối trên tầng 15! Cậu biết mà nó đã đốt cháy cây giáo của mình ở đoạn cuối! Và lớ ngớ thế nào tớ lại nhặt được phần đang cháy giở!"

Về thông tin của con boss tầng 15, tất cả người chơi đều biết tới nó ngay sau khi đội chinh phạt sống sót trở ra, những người chơi hay đi thu thập thông tin còn đã tạo thành một tờ báo về những sự kiện vừa xảy ra ở trong đây.

Vì thế lượng người chơi biết về thông tin hay tiến trình của nhóm tiên phong cũng đông đảo hơn, và bây giờ đội tiên phong vẫn giữ vững được tiến độ.

"Cậu là người đã kết liễu con boss á?" Lizbeth có vẻ khá ngạc nhiên khi Darks nói về điều này, cô cũng biết Darks có cấp độ rất cao thế nhưng điều này cũng quá khó tin vì những con boss ở trên tầng cao đều rất khó chơi.

"Có phải một mình tớ đánh đâu?" Darks nhìn Lizbeth đang há hốc mồm nói.

"Thế nào? Vậy cậu có thể làm được v·ũ k·hí cho tớ từ thứ này chứ?" Darkc c·ướp lại nguyên liệu rồi nhìn Lizbeth và nói.

Cô có vẻ khá hụt hẫng khi Darks c·ướp lại thứ nguyên liệu ở trên tay của mình, cô sưng mặt tròn lên nói:

"Có gì mà không được? Chỉ là. . ."

Lúc này cô bỗng dưng đưa tay che miệng lại, biết rằng mình nổ hơi to giọng của Lizbeth dần nhỏ lại, càng ngày càng nhỏ:

"Chỉ là. . . tớ chưa đủ cấp thôi! Nhưng tớ sắp lên cấp rồi! Chỉ một xíu nữa thôi!"



"Vậy là hiện tại cậu vẫn chưa chế tạo được với thứ này đúng chứ?" Darks ném lại nguyên liệu cho Lizbeth và nói.

Lizbeth dường như không ngờ tới hành động đột ngột của Darks, cô luống cuống đỡ lấy thứ nguyên liệu không phải kim loại cũng chẳng phải gỗ này, Darks lại nói:

"Vậy thì được thôi! Tớ sẽ chờ!"

Nói rồi hắn đứng dậy rồi nhanh chóng bước ra bên ngoài, thấy vậy Lizbeth cũng đứng dậy nói:

"Này! Cậu định chạy đi đâu đấy?"

"Không phải đi tìm một quán trọ nghỉ qua đêm, cùng dùng bữa tối à? Tối muộn lắm rồi đấy! Không lẽ cậu định bao tớ à?" Darks quay đầu lại mỉm cười nói.

Lizbeth lúc này nhìn lại đồng hồ mới biết trời đã tối muộn, cô dường như thấy bản thân hơi mất kiểm xoát, mặt dường như hơi hồng lên, nhìn khá hợp với mái tóc cũng màu hồng nhạt của cánh hoa anh đào.

"Đúng. . . Đúng rồi đấy! Ở lại đây đi! Bữa tối hôm nay tớ mời!"

Mặt của cô càng đỏ hơn khi nói ra câu vừa rồi, thấy vậy Darks cười càng tươi hơn quay người lại nhanh chóng nằm lên trên ghế sofa nói:

"Chờ mãi câu này đấy! Cậu kiếm được cả một cơ ngơi như thế này mà tớ lại không giúp cậu tiêu bớt tiền thì tớ thấy áy náy quá!"

Lizbeth biết mình đã bị lừa, cô hơi run người lên vì tức giận, mặt càng trở nên đỏ hơn, không nói một lời nào phi ngay vào trong bếp, Darks chỉ nhìn theo bóng lưng của cô.

Hắn lại ngồi dậy rồi uống trà, đang lúc chill thì hắn ngửi thấy một mùi khét phát ra từ bên trong căn bếp, hắn nhảy dựng cả người đứng vội dậy rồi lao ngay vào bên trong căn bếp nhỏ của Lizbeth.

Hắn mở mạnh ra cánh cửa, chỉ thấy hàng tá khói đen xộc vào mặt cùng với mùi khét lẹt và tê cay, hắn hét lớn nói:

"Cậu đang làm cái quái gì vậy hả? Định đầu độc c·hết tớ à?" Darks sầm mặt lại khi nhìn thấy món hầm cháy đen thui, hắn nghĩ có lẽ thứ này chính là loại than mà Lizbeth hay dùng cho cái lò nung của mình mất.

"Cái quái gì đây? Đừng nói với tớ là cậu không biết nấu ăn đấy nhé?"

Nghe thấy câu này Lizbeth giống như một con mèo nhỏ bị người bắt lại, cô giật mình một cái rồi chỉ đứng yên đó, thấy vậy Darks chỉ thở dài nói:

"Được rồi! Để tớ! Ra kia gọt hộ tớ ít rau củ đi!"