Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Sword Art Online: Kiếm Sĩ Ánh Trăng

Chương 107: Làng Aurfim




Chương 107: Làng Aurfim

"Vậy bây giờ chúng ta phải dọn hết cái đống này à?"

Darks thở dài một hơi từ dưới đất đứng dậy, hắn nhìn vào đống mạng nhện che kín lối đi nói, thấy vậy Yukio cũng chỉ lắc lắc đầu, hai người không còn biết làm gì hơn ngoài dọn chúng đi cả.

Thế nhưng Darks lại phát hiện ra một thứ khá thú vị, hắn có thể thu thập đống tơ nhện này, chúng là một thứ nguyên liệu khá quý được chính con boss tạo ra và có thể sử dụng để may trang bị.

Hơn hết con boss chiếm một lối hang mỏ khá dài vì sự nguy hiểm của nó mà nơi này vẫn chưa được khai thác, cả hai người kiếm được rất nhiều quặng vàng, có rất nhiều npc đồng ý mua mấy thứ như thế này với giá cao.

Thế rồi đi tới phía cuối cùng của đường đi, nơi này bị chặn lại bởi một tảng đá lớn, Darks có thử dùng kiếm và chém liên tục vào thân tảng đá, hắn chém tới dày dịt những đường kiếm lên trên thế nhưng nó không có dấu hiệu vỡ ra.

"Có vẻ chúng ta không dùng cách thông thường được rồi! Vậy để tôi dùng cái này!"

Yukio cất vào thanh Rapier của mình, cô mở ra kho đồ thế rồi ôm ra một đống những cái ống dài màu đỏ, thứ cô lấy ra là vài ống thuốc nổ, thứ này thường được những người chơi ở tầng dưới sử dụng.

Thuốc nổ khá hữu ích cho việc khai mỏ hoặc phá đường, có vài người chơi thường xuyên chạy tới những khu mỏ đạo quặng rồi bán chúng đi, đa phần trong kho đồ của họ đều có thuốc nổ.

Thế nhưng hai người dùng tất cả chỗ thuốc nổ mà Yukio đem theo thế nhưng không tài nào có thể phá được tảng đá lớn trước mặt, Darks đã quan sát rất kỹ bản đồ hắn biết phía sau nơi này là một mê cung.

"Chúng ta phải làm sao đây. . . Đúng rồi! Tôi biết một npc và ông ấy chắc hẳn sẽ có đáp án cho câu hỏi của chúng ta!"

Darks vuốt vuốt cằm khẽ nói, thế rồi hắn lại nhớ tới nhà lữ hành mà mình gặp được từ mấy ngày trước, thấy vậy Yukio cũng đồng ý gật đầu, cả hai người nhanh chóng men theo bản đồ mà thoát ra khỏi khu mỏ.

Khi cả hai tiến về ngoại ô Lavania thì nơi này cũng đã tối, mặc dù mọi khi nó vẫn tối như vậy thế nhưng theo đồng hồ ở trong cửa sổ thông tin là 18h, nhìn cây cầu lớn đằng xa tụ tập không ít người qua lại.

Những bóng đèn màu cam chiếu sáng cả thành phố Lavania cùng những con đường và những ngôi nhà, nó giống như một nguồn sáng vĩnh cửu ở bên trong tầng 12 này, Darks cùng Yukio nhanh chóng bước lên cây cầu.

. . . . . . . . . . . . . . . .



Bước qua khu phố ồn ào cùng xa hoa, hai người đi tới một khu vực yên tĩnh hơn, Darks bước tới trước một ngôi nhà nhỏ, hắn rất lễ phép gõ cửa và chỉ đứng đợi ở bên ngoài.

Rất nhanh một tiếng bước chân chậm rãi cùng âm thanh mở cửa vang tới, một cái đầu cua màu đỏ nâu từ trong cánh cửa ngó ra nhìn hai người, Darks nhìn thấy đối phương liền lên tiếng:

"Cháu chào ông! Lần này xin làm phiền ông rồi!"

Thấy hắn như vậy ông cua cũng cười cười nhiệt tình nói:

"Lại là cậu à nhóc! Nào vào bên trong đi!"

Hai người bước theo chân đối phương tiến qua một sân vườn nhìn khá cũ nhưng vẫn vô cùng sạch sẽ, với những loại thước vật dây leo mọc dày bao phủ lấy xung quanh, cả hai được đưa tới một bàn trà ở ngoài trời.

Ánh sáng của những ngọn đèn chiếu xuống cùng với cuộc nói truyện của cả ba người, Darks là người lên tiếng nói:

"Bọn cháu đã đi tới mỏ vàng ở phía tây!"

"Ồ! Hiếm có người nào dám can đảm để tới một nơi nguy hiểm như vậy đấy! Cháu khá may mắn khi không đụng phải con boss ở đó nhỉ?"

"Dạ không! Hai người bọn cháu đã hạ nó!"

Ông cua trừng lớn hai con mắt lồi không thể tin nổi nhìn hai người, mặc dù chưa trực tiếp nhìn thấy con nhện chúa chiếm giữa mỏ vàng thế nhưng ông từng nghe nói nó đã hủy diệt cả một đội quân nhỏ, vậy mà chỉ với sức của hai người đã có thể hạ được nó.

Darks thấy ông cua dường như không tin, hắn mở ra kho đồ thế rồi lôi ra một cái chân nhện lớn, chân nhện pha giữa màu đen và màu vàng, tới đây thì nhà lữ hành tin sái cả cổ, ông ta cầm lên cái chân lớn tỉ mỉ quan sát.

Darks hơi dừng lại một chút nói:

"Thế nhưng khi chúng cháu định tiếp tục cuộc hành trình thì lối ra bên kia của mỏ vàng đã bị một hòn đá vô cùng cứng rắn chặn lại! Bọn cháu dùng tới cả thuốc nổ thế nhưng nó lại chẳng có tác dụng gì cả!"

Nghe thấy vậy ông cua cũng hiểu ra tình hình, đưa lại cái chân nhện cho Darks và nói:



"Chà có vẻ ta biết nó sẽ thông tới nơi nào! Ta đã được nghe về nó từ khi còn là một đứa trẻ, có lẽ đó là nơi dẫn chúng ta tới với Crystal Spring! Thứ chỉ có thể phá được tảng đá đó thì ta có thể chỉ cho hai người! Có một loại thuốc nổ tên là: Iron Dynamite, nó chỉ có thể tìm thấy được từ một người bạn cũ của ta ở làng Aurfim!"

Cả ba người vẫn tiếp tục ngồi lại nơi đó nói truyện phiếm, thế rồi khi trời muộn dần ai nấy cũng cần phải được nghỉ ngơi, hai người Darks và Yukio rời đi.

Hai người họ sóng vai bước trên con phố vắng vẻ, không gian về đêm thật yên bình, không còn âm thanh ồn ào như lúc vừa rồi mà chỉ vang vẳng tiếng bước chân của cả hai.

"Ngày hôm nay tôi thực sự cảm ơn cô một lần nữa! Và cũng xin lỗi vì đã để cô vào nguy hiểm cùng việc làm phí thời gian của cô rồi!"

Darks cúi người chào Yukio, và hắn không để cô kịp đáp lại thì đã cắm đầu chạy khuất đi ở con phố xa xa.

. . . . . . . . . . . . . . .

Một đêm yên bình cứ như vậy mà trôi qua, Darks rời khỏi quán trọ và hắn hướng về cầu đá bên ngoài thành phố đi tới, hắn nhìn xuống mặt nước phát sáng màu sanh của thực vật bên dưới, bước chân chậm rãi đi hết cây cầu.

Hắn hôm nay quyết định rằng sẽ đi một mình, thế nhưng khi tới đầu bên kia thì lại có một người đã đứng đó đợi Darks, hắn chỉ thở dài một hơi và để Yukio đi cùng, hai người men theo bản đồ mà tiến về làng Aurfim.

Trên đường đi Yukio có tò mò hỏi hắn:

"Này Darks! Vậy cậu có bạn gái chưa? Không phải ý gì đâu thế nhưng người có ngoại hình tốt như cậu chắc hẳn phải có rồi chứ nhỉ? Cả ở thế giới thật và trong này!"

Thấy vậy Darks mặt lạnh như tiền, lưỡi kiếm chém lia lịa vào con quái trước mặt nói:

"Không có! Ở đâu cũng không có! Ai mà lại đi thích một gã dở hơi như tôi cơ chứ?"

Hắn lùi lại phía sau tránh đi những đòn t·ấn c·ông thế rồi lại lao vụt lên, tung ra nhiều nhát trí mạng, mãi tói khi con quái vật hết hp hắn mới thở dài một hơi rồi thu lại thanh kiếm.



Thấy vậy Yukio cũng không hỏi gì thêm, cả hai người đi tới giữa trưa thì cuối cùng cũng tới được Aurfim, nơi này đúng là đẹp giống như những lời đồn, một ngôi làng nhỏ với nhịp sống chậm rãi.

Cả hai người bước vào ngôi làng, đi trên con đường lát đá cũ thỉnh thoảng cả hai còn nghe thấy tiếng đập sắt đinh đương từ lò rèn gần đó, âm thanh giữa npc và người chơi cũng có, thế nhưng nó lại chậm rãi yên bình một cách kỳ lạ.

"Nghe nói ở nơi này có một cái hố sâu lớn mà không nhìn thấy đáy! Những người dân sống ở đây còn gọi nó là Hố Bi Kịch!"

Yukio đưa ngón tay lên bờ môi của mình nói, thấy vậy Darks cũng thở dài, hắn đâu có tới đây để tham quan, thế rồi hắn bước tới trước một tiệm tạp hóa nhỏ, có vẻ nơi đây chính là nơi hắn cần tới.

"Xin chào có ai ở nơi này không ạ?"

Darks mở cửa bước vào và nói, hắn nhìn một npc đứng ở chỗ quầy hàng thì nhanh chóng tới gần bắt truyện:

"Ông có phải là chủ cửa hàng này đúng chứ! Vậy tôi có thể mua một chút Iron Dynamite được không?"

Ông chủ của cửa tiệm nhìn hắn rồi thở dài nói:

"Cậu tới muộn rồi! Ta đã bán nốt chỗ Iron Dynamite cuối cùng vào mấy ngày trước rồi! Ta cũng chẳng còn nguyên liệu để có thể chế tạo được nó nữa!"

Thấy vậy Darks thất vọng định rời đi thế nhưng Yukio lại nói:

"Vậy nếu chúng tôi có thể tìm được nguyên liệu thì ông sẽ làm nó chứ?"

Ông chủ liền mỉm cười gật đầu, mặc dù Darks không biết cua thì cười như thế nào, nhưng hắn đoán là ông ta chỉ chờ mỗi câu nói này của hai người.

"Vậy ra chúng ta cần kiếm khá nhiều nguyên liệu nhỉ?"

Darks nhìn vào bảng nguyên liệu ở trên tay vừa đi vừa vuốt cằm nói, hai người tiến nhanh tới khu vực được chỉ định trên bản đồ để thu thập nguyên liệu chính, thứ được coi là chủ chốt trong Iron Dynamite có lẽ là phân dơi.

Bởi vậy hai người phải tiến tới hang dơi ở gần nơi đó, thế nhưng chúng không phải là những con dơi bình thường, mấy con dơi ở trong hang dơi đều là quái vật chúng có tốc độ nhanh và khả năng bắn ra sóng xung kích.

Hơn hết để thu thập phân từ chúng thì cũng không hề đơn giản, vì tỉ lệ rớt ra khi hạ đám dơi chỉ có 6% mà thôi, nhiệm vụ lại yêu cầu số lượng tới 40 phần, có lẽ họ sẽ mất nhiều ngày để thu thập đủ nguyên liệu đây.

"Mệt quá! Tôi không đánh tiếp được rồi!"

Darks ngồi xuống trên mặt đất không ngừng thở hắn cùng với hàng chục người chơi dí theo một con dơi lớn chỉ để hạ được nó, việc cạnh tranh quái ở đây thật vô cùng khủng kh·iếp.