"Mày có ngon thì đụng vào cô ấy, xem hôm nay...tao đây có bẻ gãy tay mày không?"
"Trình Khải?" Tô Bắc nhận ra cậu ấy, là thuộc hạ của Lộ Nam đây mà.
"Chị dâu không sao chứ?" cậu ấy quay sang hỏi.
Tô Bắc lắc đầu đáp: "cậu thả hắn ta ra đi, tôi không sao."
Nghe theo lời cô nên Trình Khải đã thả hắn ra, tay hắn vẫn còn rất đau nhưng hắn vẫn không bỏ được cái thói mạnh miệng.
"Mày là thằng nào mà xía vào chuyện của tao? mày có ngon thì đánh tao một cái nữa xem."
Vẻ mặt của Tần Hạo đầy thách thức, hắn trợn mắt nhìn cậu.
"Mày tưởng tao đây không dám chắc."
Trình Khải túm lấy cổ áo và đấm cho hắn mấy phát, cứ hễ hắn ngã là cậu lại kéo dậy.
"Đủ rồi, mau dừng lại đi." Tô Bắc hét lên.
Bàn tay định đấm hắn thì dừng lại giữa không trung, Trình Khải buông cổ áo hắn ra rồi đứng dậy phủi tay.
"Người như hắn ta cậu đánh chỉ làm bẩn tay thôi, nhanh vào nhà." cô nói rồi mở cửa bước lên xe.
Tô Bắc lái xe đưa cậu về biệt thự, sau khi đã vào trong cô mới bắt đầu hỏi vì sao cậu lại tới đây?
"Là Lộ Nam kêu cậu đến?"
Trước sự chất vấn của Tô Bắc, cậu đành gật đầu đáp: "đại ca bảo từ nay em sẽ là vệ sĩ riêng của chị, còn tài xế của chị là Trương Hàn. Nhưng mai nó mới đến."
Hóa ra là vậy, nhưng đột nhiên lại cho hai cái tên này theo cô làm gì chứ?
"Cậu về đi, bảo Trương Hàn cũng đừng có đến. Lộ Nam có hỏi thì nói là lệnh của tôi."
"Vậy đâu có được, đại ca đã dặn nhất định phải ở lại đây. Nếu để đại ca biết là tháng này bọn em bị trừ lương."
Trình Khải bắt đầu bày ra vẻ mặt đáng thương, quỳ xuống chấp tay cầu xin cô: "chị dâu, mong chị thương cho em...ở nhà em còn mẹ già, còn có đàn em thơ..."
"Chuyện này có liên quan gì đến tôi?"
"Chị dâu...chị nỡ lòng đuổi em đi sao?"
Dì giúp việc nãy giờ ngồi trong bếp đang nhặt rau cũng không thể nhịn cười trước độ tấu hài của chàng trai trẻ này.
Bà liền lên tiếng nói giúp: "Tô Bắc, hay là để cậu ấy ở lại đi...dù sao có người làm trò cũng vui."
"Nể tình dì ấy nói giúp nên tôi cho cậu ở lại đấy." Tô Bắc dứt lời liền đi lên phòng thay đồ.
Trình Khải vội chạy vào bếp phụ bà nhặt rau. Cậu nói: "cảm ơn dì đã giúp cháu, tên cháu là Trình Khải."
Thế là bà và cậu vừa ngồi tâm sự vừa nhặt rau. Ở bên trong phòng, Uyển Nhi cũng đã nghe được mọi chuyện.
Vệ sĩ riêng? xem ra Lộ Nam cũng coi trọng cô ta quá nhỉ?
'Hừ...anh càng coi trọng cô ta, tôi càng muốn chà đạp cô ta.'
Rồi Uyển Nhi lấy điện thoại ra nhắn tin qua cho cái tên Tần Hạo đó.
'Tôi sẽ đồng ý làm bạn gái anh nhưng với một điều kiện...'
...
Tại Tần gia, khi hắn vừa về nhà. Mẹ thấy khuôn mặt hắn bị sưng lên nên đã lớn tiếng quát mắng: "mày làm cái gì vậy con? mẹ đã nói bao nhiêu lần. Ở nhà lo mà phụ ba gánh vác công ty đi...tối ngày ăn chơi rồi về báo cha báo mẹ."
"Mẹ đi ra ngoài đi, mẹ nói nhiều làm tôi nhức đầu quá." hắn nói rồi lấy gối bịt tai lại.
"Con với chả cái...thiệt là hết nói nổi con mà."
Bạch Dung tức giận bỏ ra ngoài, con trai thì suốt ngày ăn chơi, còn chồng bà suốt ngày cứ công việc. Sao số bà lại khổ quá vậy nè?
"Tần Phong ơi, ông mau về coi con trai ông đi nè." bà tự nói.
[Trong phòng]
Khi đọc được tin nhắn từ Uyển Nhi gửi đến, hắn liền trả lời lại.
'Điều kiện là gì?'
[Ngày mai chúng ta gặp nhau ở chỗ đó, tôi sẽ nói cho anh nghe.]
'Được thôi, anh chờ cưng đấy.' hắn nhắn lại.
...
Lộ Nam cũng nghe được tin tức từ một vài thuộc hạ rằng lão Tần đã xuất viện, lão vẫn còn rất cay vụ này.
Trong thời gian lão nằm viện vợ con lão vẫn không biết vì thuộc hạ của lão giữ bí mật chuyện này, chỉ có cô tình nhân bé nhỏ-Tiểu Yến của lão ngày đêm chăm sóc lão.
Lộ Nam nghe được những điều này thì nhoẻn miệng cười, lão ta cũng rất giỏi trong việc lừa vợ mình...thật tội cho Bạch Dung luôn hết lòng yêu thương lão.
Lão hoàn toàn không xứng với tình cảm của bà ấy.
Mà cái tên Tiểu Yến đó, Lộ Nam anh cũng chả lạ gì, đích thị là một trap girl có tiếng ở thành phố này.
Cô ta chuyên hút máu những người như lão Tần cho đến hết giá trị mà thôi.
"Cậu ra ngoài đi."
"Vâng." thuộc hạ đáp, khi cậu vừa quay lưng rời đi. Lộ Nam liền kêu cậu quay lại.
"Chuyện tôi nhờ cậu cử người theo sát Tô Bắc, cậu đã làm chưa?"
"Dạ rồi ạ." cậu đáp.
Sau đó cậu liền rời đi, Lộ Nam cũng tiếp tục công việc của mình nhưng chưa bao lâu anh lại nhận được tin nhắn từ người ẩn danh đó nữa.
Lần này là một dòng tin nhắn được gửi đến, nội dung tin nhắn khiến Lộ Nam cảm thấy vô cùng lo lắng.
[Sinh nhật cũng chính là ngày giỗ của cô ta.]
Người này rốt cuộc là ai? người đó muốn gì ở cả anh và cô chứ?
[Trước công ty]
Lão Tần ngồi bên trong xe nhìn công ty anh rồi nở nụ cười đầy ẩn ý, cái công ty này sớm muộn gì lão cũng sẽ làm cho nó sụp đổ.
Lão cũng sẽ tiễn cô ta đi giống như cái cách đã làm với Ngọc Linh lúc trước...không đúng, nó phải hơn như thế.
Chỉ vì anh cướp mất một dự án lớn mà lão đã ganh ghét, lão sai người tông vợ anh rồi cũng giết người diệt khẩu.
Vụ tai nạn năm đó được lão chuẩn bị rất kĩ lưỡng khiến cảnh sát cũng không tìm được manh mối.