Sủng Thê Tận Xương: Kiều Thê Đại Bài Của Mục Thiếu

Chương 5






Chỉ thấy anh ta bỗng nhiên đứng dậy, dưới ánh mắt kinh ngạc của Cảnh Vô Song, đến đôi trai gái giới tính không hợp kia."Cậu, cô Lý.


.

."Cậu.

.


.Lúc này đến lượt Cảnh Vô Song gặp quỷ, người đàn ông kia lại là cậu của Mục phó tổng, tuổi này nhìn rõ ràng không chênh lệch mấy, làm sao là vai vế cậu được.Người đàn ông hơi gật đầu một cái, trong nháy mắt anh ngước mắt lên thì đụng phải tầm mắt của Cảnh Vô Song.Cảnh Vô Song theo bản năng dời tầm mắt, cầm ly cà phê đen trước mặt nhấp một ngụm, giống như là đang chột dạ.Người đàn ông hơi híp con ngươi thâm thúy mang theo chút nguy hiểm, ngón tay thon dài hơi cong lên gõ nhẹ trên mặt bàn, biểu tình có chút nghiêm túc, "Tại sao cháu lại ở chỗ này?""Hẹn một đồng nghiệp ra ngoài nói một ít chuyện." Mục Vũ Hạo trả lời rất nhanh, chỉ về phía Cảnh Vô Song giống như là sợ anh hiểu lầm cái gì.Mỗi lần Mục Vũ Hạo nhìn thấy người cậu mình sùng bái từ nhỏ đều không nhịn được cảm thấn, vẻ ngoài thật là đẹp mắt, không chỉ phù hợp với tiêu chuẩn thẩm mỹ của phụ nữ mà ngay cả đàn ông cũng không bắt được một chút khuyết điểm nào.Ngũ quan vô cùng tinh xảo, cả người khí độ phong hoa, khí thế mạnh mẽ làm cho không người nào có thể coi nhẹ kia, gien nhà họ Mục vốn dĩ đã tốt, tướng mạo của mình cũng tính là hạng thượng thừa, nhưng mà so với cậu, cảm giác vẫn thua xa.Cha của Mục Vũ Hạo là người ở rể nên anh ta theo họ mẹ, khi anh ta còn là một bé trai thì chỉ thích đi sau lưng Mục Cận Thần làm cái đuôi nhỏ, đàn ông từ nhỏ đã có tâm tính anh hùng, sùng bái anh hùng, so sánh bản thân mình, có bản năng nhận biết sự tồn tại mạnh mẽ của ai đó.Mặc dù Mục Cận Thần không lớn hơn anh ta mấy tuổi, nhưng mà cùng lớn lên, vô luận phương diện nào đều là đối tượng bọn họ sùng bái từ nhỏ, là tiêu chuẩn bọn họ thề muốn vượt qua, mặc dù từ đó tới nay chưa vượt qua được.Những năm nay, cậu hoạt động ở nước ngoài, mới trở về nước được mấy ngày.Ngày hôm quan, anh ta nghe nói mẹ giới thiệu đối tượng cho cậu, cậu có vẻ không muốn, còn tranh chấp mấy câu, cho đến mẹ rơi nước mắt mới thỏa hiệp.Nhưng anh ta không biết họ lại hẹn ở đây, "Cháu không biết cậu sẽ ở đây, cháu tới đây cũng không phải là ý mẹ.

.

."Bởi vì chuyện này mà quan hệ của mẹ với cậu có chút bế tắc, hắn thật sợ cậu hiểu lầm là mẹ phái anh ta đi theo dõi cậu.Mục Cận Thần giơ bàn tay đang gõ nhẹ bàn lên, cắt đứt lời của anh ta, ánh mắt lại vẫn nhìn về phía Cảnh Vô Song, mở miệng nói, "Tôi biết rồi."Cô bạn gái của cháu mình mà anh đã gặp ở phòng vệ sinh, lúc đó dáng vẻ khóc lóc như mưa nhưng lại điềm đạm đáng yêu, so với dáng vẻ lúc này tưởng chừng như hai người"Cô ấy tên là gì?""Dạ?" Giọng nói của anh đè xuống cực thấp, Mục Vũ Hạo chưa phản ứng kịp, chỉ thấy Mục Cận Thần khẽ hất cằm về phía Cảnh Vô Song."Cảnh Vô Song." Mặc dù Mục Vũ Hạo không biết vì sao cậu hỏi cái này, nhưng anh ta vẫn thành thật trả lời."Cảnh Vô Song.


.

." Giọng điệu trầm thấp hùng hậu của Mục Cận Thần lại một câu, cũng không nói gì nữa.Ngay sau đó lại giơ tay lên cao một chút, lập tức xuất hiện một người trẻ tuổi mặc tây trang màu đen giày da, cung kính đứng ở bên cạnh Mục Cận Thần."Khải Đông, anh đưa cô Lý về trước đi.""Vâng."Trần Khải Đông trả lời xong, khom người làm tư thế mời với Lý Lỵ Toa, "Cô Lý, mời!"Lý Lỵ Toa giống như mới từ trong khiếp sợ lấy lại tinh thần, cô ta thích người đàn ông trước mắt nhiều năm như vậy, năm đó vừa thấy đã yêu, đợi anh mấy năm..