Sủng Thê Tận Xương: Kiều Thê Đại Bài Của Mục Thiếu

Chương 13






Vô Song rút ra một thẻ in LOGO "Bản sắc" giơ lên, "Chắc là cái này, nhất định phải theo vào sao?" Vừa nói vừa nhét số thể còn lại vào cho cô ấy."Dĩ nhiên là phải đi."Thật ra thì Vô Song muốn nói, cái hội sở này thuộc quản lý của công ty bọn họ, hôm nay cô đi ra ngoài không mang theo thẻ nhân viên, nếu không cô có thể tự do ra vào.

Hội sở này cũng không thích hợp để hẹn hò, nơi này là nơi tụ tập của đàn ông, thích hợp cho ba năm người tụ tập.


Cô hiểu cá tính của Tô Nhiễm, không tận mắt nhìn thấy thì tất nhiên sẽ không cam lòng.Không nói hai lời đã lái xe đến trước bãi đậu xe, cầm thẻ "tít" một tiếng, thanh chắn tự động rãi giơ lên cao, sau khi đi qua, Vô Song dừng xe lại hỏi, "Cậu biết anh ta ở phòng nào không?"Tô Nhiễm nhảy xuống xe, đưa tay vò tóc, "Không biết, đến phòng khách hỏi một chút đi."Vô Song không nói gì nữa, khóa xe lại đi theo sau lưng cô ấy đến đại sảnh, theo dõi bạn trai, bắt gian, chuyện như vậy cô sẽ không làm, nhưng mà đi cùng Tô Nhiễm thì không gì là không thể.Tô Nhiễm đến bên cạnh bàn tiếp tân, mở miệng liền hỏi, "Tên khốn Quân Tường kia ở phòng nào?"Nhân viên lễ tân nhìn cô gái thô lỗ có cách ăn mặc không hợp với hội sở nhà mình lắm, có vẻ không muốn để ý tới, cố ý quay mặt sang chỗ khác, giơ hai tay lên ngắm nghía bộ móng mới của mình.Tô Nhiễm cầm thẻ gõ bàn một cái, "Này, tôi đang nói chuyện với cô đó?"Nhân viên lễ tân lanh mắt liếc lên tấm thẻ kia, chậm rãi thu hồi ánh mắt, không tình nguyện nói, "Tiểu thư, xin cô đừng kêu la om sòm nữa, chúng tôi không thể tùy tiện tiết lộ thông tin khách hàng, thời đại này người phụ nữ muốn bò lên Quân thiếu không biết có bao nhiêu, đừng không tự lượng sức, tôi không quan tâm cô làm cách nào vào đây được, tấm thẻ này của cô nếu như là nhặt được thì phiền cô giao lại cho chúng tôi xử lý.""Cô.

.

." Tô Nhiễm tức giận, lại còn nói thẻ của cô là nhặt được, còn nói cô muốn bò lên tên khốn Quân Tường kia, "Trợn to mắt chó của cô mà nhìn cho rõ, tôi là vị hôn thê của Quân Tường."Tô Nhiễm gào xong, nhân viên lễ tân càng khinh bỉ hơn, cô ta thấy không ít phụ nữ kiểu này, lười nói nhảm với Tô Nhiễm, giơ tay kêu một tiếng, "Bảo vệ.

.


."Cảnh Vô Song không nhìn nổi, ngại thân phận và lập trường, cô vốn không muốn ra mặt, lúc này chỉ đành phải bước nhanh về phía trước kéo Tô Nhiễm, lạnh lùng nhìn lướt qua cô gái kia nói, "Kêu Quản lý Trương đi ra gặp tôi, cứ nói Cảnh Vô Song muốn gặp cô ấy." Nói xong, còn để danh thiếp xuống bàn.Nhân viên lễ tân cầm danh thiếp, mắt trợn to, không xác định mà kêu một tiếng, "Cảnh tiểu thư.

.

." Nhân viên lễ tân chưa gặp Cảnh Vô Song, lão đại giới giải trí trong truyền thuyết là một người họ Cảnh mà là nữ à, sao lại là cô gái xinh đẹp trẻ tuổi như vậy?Mà lúc này, Quản lý Trương đã vác một khuôn mặt tươi cười từ bên trong đi tới, "Mới từ trong camera giám sát thấy cô Cảnh, còn tưởng rằng là mình mờ mắt đó, không biết cô Cảnh tới là.


.

.

Nếu không, tới phòng làm việc ngồi một chút?"Quản lý Trương đương nhiên biết Cảnh Vô Song, sản nghiệp văn hóa và giải trvafcuar Hoàn Vũ Quốc Tế ở thành phố S phần lớn dự án là Cảnh Vô Song đều có phần tham gia quyết sách quản lý, cô ta đến trụ sở chính họp, có lúc hội nghị đều là Cảnh Vô Song chủ trì, mặc dù tiếp xúc với trợ lý của cô khá nhiều, nhưng cũng đã nhìn thấy cô ở bên ngoài đời thật."Không cần, lần này tôi tới là có chút chuyện riêng, bạn tôi có việc muốn tìm vị hôn phu của cô ấy, chỉ muốn biết anh ta ở phòng nào.".