Hậu cung từ ngày biết được tin Kỳ Quý nhân khỏi bệnh liền náo loạn không yên.
Bắt đầu từ việc Hoàng thượng miễn việc đi thỉnh an Hoàng hậu để dưỡng bệnh, ngày ngày đến đó chăm sóc và dùng bữa cùng Kỳ Quý nhân.
Đó là chưa nói đến việc lễ phong Tần cũng được gấp rút chuẩn bị. Tử Hoa điện đang được cung nhân sửa sang lại để chuẩn bị nghênh đón chủ tử mới. Có khá nhiều cống phẩm được đưa vào đó.
Và còn nhiều việc khác nữa.....
Sự bất mãn của các phi tần dâng tới cực điểm. Điển hình như...
Ngọc Thiên cung của Kiều Dung hoa...
- Kỳ Quý nhân kia có cái gì tốt mà nàng ta vào cung chưa đầy một năm đã trèo lên đầu ta rồi?
???
Hay như Lan Tâm các của Lý Thường tại....
- Nàng ta có cái gì tốt đẹp mà Hoàng thượng quấn lấy như vậy?
Vừa nói Lý Tiêu Dao liền quăng vỡ chén trà. Trên gương mặt lộ rõ vẻ không hài lòng và sự bất mãn
- Tiểu chủ bớt giận.
Cung nữ ngoài câu nói đó ra cũng không còn câu nào khác.
- Ta cùng nàng ta nhập cung. Bì tài mạo cùng nhan sắc luận gia thế nàng ta có cái gì hơn chứ? Tại sao bao nhiêu vinh quang, bao nhiêu sủng ái nàng ta đều được cả?
******
Vào ngày 15 trong tháng, Kỳ Phượng Nhi quyết định đến Bảo Hoa điện thắp hương, đốt vàng mã để cầu phúc cho Yên Nhi và đứa bé trong bụng sớm siêu thoát.
Yên Nhi, muội yên tâm. Ta... sẽ thay muội báo thù.
Kỳ Phượng Nhi tụng kinh trong khoảng một canh giờ rồi mới trở về cung.
Khi về đến nơi thì cung nữ dâng lên chén thuốc nóng hổi. Thấy vậy Kỳ Phượng Nhi khẽ nói với Hồng Đan:
- Thuốc có chút đắng. Muội đi lấy cho ta ít mứt quả đi.
Sau khi không còn ai, Kỳ Phượng Nhi nhẹ nhàng đứng dậy, cầm lấy bát thuốc đến bên cạnh chậu hoa bên cửa sổ.
Nàng đổ bát thuốc vào trong đó. Nhưng bỗng nhiên....
- Nàng đang làm cái gì đấy???
Kỳ Phượng Nhi giật mình. Bát thuốc trên tay rơi xuống đất vỡ tan.
Nàng quay lại phía sau đã thấy vị hoàng thượng đang đứng ở đó với khuôn mặt đầy thắc mắc.
Khi nàng chưa kịp hoàn hồn thì Minh Trạch đã mở lời trước:
- Chả lẽ nàng đang...
Hắn cũng không ngờ một nữ nhân ôn hòa hiểu lễ lại đi làm cái trò của tiểu hài tử ( trẻ con)- đổ thuốc vào chậu hoa.
Nghe thấy tiếng động, Hồng Đan cũng chạy vào trên tay còn cầm theo một đĩa mứt.
- Tiểu chủ, người có sao không?
Dưới đất có các mảnh sành vỡ ngay cả y phục của Kỳ Phượng Nhi cũng bị dính bẩn.
Kỳ Phượng Nhi chưa kịp nói gì thì Minh Trạch đã lên tiếng trước:
- Cho người thu dọn những thứ này và nấu thêm một bát thuốc nữa. Nàng cũng đi thay y phục đi.
Khi nàng quay ra thì đã thấy Hoàng thượng nhìn nàng bằng một cái nhìn không mấy thiện cảm
- Thần thiếp tham kiến Hoàng thượng.
- Nàng lại đây ngồi đi.
Minh Trạch chỉ vào vị trí còn trống bên cạnh hắn.
Khi nàng yên vị. Hắn liền chỉ vào bát thuốc trước mặt.
- Nàng mau uống đi.
Không kịp để nàng nói gì hắn liền cầm bát thuốc lên thổi rồi đưa ra trước mặt nàng.
Kỳ Phượng Nhi thấy vậy liền nói:
- Hoàng thượng. Thần thiếp đã khỏi bệnh rồi nên có lẽ thuốc này cũng không cần nữa...
Đây là nàng đang làm nũng hắn sao? Nhưng hắn không thể xiêu lòng được.
- Thái y đã nói rồi. Thuốc này uống vào mới có thể hồi phục hoàn toàn được nên nang mau uống đi.
Dưới sự khuyên nhủ của hắn nàng đành phải cầm bát thuốc uống một hơi cạn sạch.
Ngay khi nàng định nôn hết chỗ thuốc ra liền có thứ đã chặn nàng lại.
Minh Trạch kéo nàng vào trong lòng đặt lên môi một nụ hôn. Chiếc lưỡi của hắn luồn lách trong khoang miệng của nàng, mang theo một hương bạc hà mát lạnh....
*****
Hết ý tưởng rồi đấy. Dạo này đang cày truyện của Ân Tầm và cày phim nên mãi k viết đc.
???
Thế chap sau muốn có H k đây?
30/7/2018
23:05
Wattpad
Hạ Băng Băng