Một lát sau, chợ Memphis náo nhiệt lại thêm một đôi nam nữ trẻ tuổi. Nhìn qua bọn hắn, có thể là một đôi huynh muội bình thường, cũng có thể là một đôi tình nhân. Nam nhân Memphis có thể thấy được cả là tóc giả đeo tùy ý, lồng ngực để trần, quấn đai lưng một tấm vải hình chữ nhật đơn giản, khóa lại bên hông bằng một nút thắt, tay cầm một thanh bảo kiếm cũ nát. Chỉ là gương mặt đó lại tuấn tú vô cùng, làm cho người đi đường khỏi khỏi kiềm chế mình mà nhìn hắn nhiều hơn chút. Nữ nhân bên cạnh vóc dáng thì thập phần nhỏ bé, lại bị các loại khăn che mặt, khăn che đầu bao phủ cực kì kín kẽ, cố hết sức theo đằng sau nam nhân. Người qua đường chứng kiến bọn họ đều không khỏi buồn cười, nam nhân này hẳn là khẩn trương vô cùng còn nữ nhân này thì khẩn trương đi theo nam nhân. Cho dù quần áo địa phương tại Memphis này là rất cởi mở, hắn cũng đem nàng vây kín cẩn thận, cho dù là một tấc da thịt cũng quyết không để cho người ngoài xem. Không biết ẩn sau tầng tầng lớp lớp loại khăn che kia, là một người có vóc dáng như thế nào đây?
Hôm nay phiên chợ trước sau đều rất náo nhiệt, Ngải Vi đi theo Ramsses, cẩn thận tránh những loài động vật kiêu ngạo kia mà kếu ré lên, không kịp nhìn đánh giá phố xá hối hả. Người trên đường ăn mặc cởi mở hơn Thebes quả thật không ít, nhất là nữ nhân, váy ôm sát từng bộ phận trên cơ thể, làn váy xinh đẹp lại có đường viềm hoa trang trí. Một vai đeo đai, cúi thấp cổ áo, mơ hồ như cả nhìn thấy được bộ ngực đầy đặn như ẩn như hiện kia.
Nữ nhân cam đảm nhìn ngắm Ramses, sẽ có chút đưa tình với hắn, hoặc cố tình va phải hắn, chạm vào da thịt hắn. Mà hắn thì giống như được tập mãi thành thói quen, chẳng có phản ứng đặc biệt gì. Ngải Vi cảm thấy một trận nóng xông lên tận đỉnh đầu. Nàng chợt níu lấy cánh tay Ramses, ôm vào lồng ngực hắn, giống như một đôi tình nhân thân mật cùng nhau đi dạo.
"Nefertari, trên đường, không nên làm như vậy." Ramses muốn rút cánh tay Ngải Vi ra, bất đắc dĩ nhìn nàng nhưng nàng lại giống như được tiếp thêm nhiệt tình, hai tay càng ôm chặt hơn.
"Các cuộc hẹn ở chỗ bọn ta đều là đi như vậy." Ngải Vi đại đại liệt liệt nói xong, đôi mắt to tròn màu xanh lam của nàng trừng nhìn các mỹ nữ đang vọng tưởng tới gần Ramses. Nếu đã quyết định é kết giao rồi , nàng không muốn đem nam nhân của mình chia sẻ cho người khác. Chạm thử, không, nhìn thử một chút thôi cũng đều không được!
Nefertari..." Ramses bất đắc dĩ đi theo nàng, có vài phần không được tự nhiên: "Nàng còn cùng người khác có cuộc hẹn như thế này sao?" Trong giọng n òn theo mấy phần ghen tuông.
Ngải Vi chớp chớp mắt, quyết định lách qua đề tài này: "Ah! Ách.., Cái này..Đúng rồi, kì thật tên ta không phải là Nefertari."
Mày kiếm Ramses hơi nhướng.
"Năm đó ta lấy cái tên này là bởi vì thấy thú vị, thực ra tên của ta..." Ngải Vi nháy nháy mắt mấy cái: "Là Ngải Vi."
"Ngải ... Vi?"
"Đúng đúng, lá cứu ngải, Tường vi vi. Chính xác nha, tên của ta là một chữ, Vi."
"Vi..? " Miệng của hắn giống như chưa từng phát âm một âm tiết nào giống như vậy, thập phần mất tự nhiên, nhưng nghe lại mang một loại cảm xúc khó tả. Nội tâm Ngải Vi không khỏi thấy nhẹ nhàng mà cảm thấy rung động, bắt đầu chuyển động. Đúng, Vi. Từ xưa tới nay chưa từng có ai kêu nàng như vậy, hôm nay từ miệng hắn nói ra, lại có thể làm nàng mất hết ý tứ. Nàng nhẹ gật đầu, bảo hắn ngừng kêu, xoay người nhặt lên một hòn đá, trên mặt cát thẳng viết.
"Chàng xem, chữ này viết như vậy." Nàng gạch gạch trên đất viết một chữ hán lớn: "Vi", ngay sau đó vẽ bên cạnh một đóa hoa tường vi vụng về, miễn cưỡng có thể gọi là "Tường Vi Tiểu Hoa". " Đóa hoa này gọi là Tường Vi. Thời đại các chàng không có."
Đôi mắt màu hổ phách nhìn trên mặt đất đóa hoa bảy phần uốn éo, tám phần lệch ra khỏi tranh vẽ kia, ánh mắt lại chuyển qua không ngừng trên người Ngải Vi.
"Các chàng không phải đều ưu dùng chữ tượng hình sao? Cái hoa này chính là tên ta, chàng nhất định phải nhớ cho kĩ. Ta là Ngải Vi. Có thể nói lý ra bảo ta Vi đấy."
Thực ra cũng không dùng đến nó, mỗi lời nàng nói, hắn đều ghi nhớ rất kĩ.
"Tốt rồi, chúng ta tiếp tục đi dạo." Ngải Vi vỗi vỗi bùn đất trên người, tràn đầy tinh lực đứng dậy bước đi: "Ta vừa thấy bên kia bán đồ trang sức rất đẹp. Ta muốn qua bên đó xem ."
Nàng dắt lấy Ramses , vui vẻ đi lên phía trước . Đột nhiên có một thân ảnh đi qua, cúi người cung kính trước hắn. Nhìn kĩ, đây hẳn là một võ sĩ thôn Tây Tháp Đặc, cấm vệ binh Pharaoh.
Chuyện là hiện đang có một đám người bám theo bọn hắn. Ngải Vi đang tung tăng như chim sẻ, tâm tình không khỏi nhiễm thêm vài phần uể oải. Nhưng mà nghĩ lại, chỗ này nhiều người lộn xộn, hắn lại là Pharaoh cao quý, có người đi theo bảo vệ cũng là chuyện bình thường. Không có tầng tầng túm tụm, bát sĩ đại kiệu, nàng đã nên sớm cảm tạ trời phật rồi.
Võ sĩ thôn Tây Tháp Đặc tới gần Pharaoh, nhẹ nhàng nói: "Bệ hạ, công chúa Iamanekel hôm nay tới Memphiss, nói là có chuyện quan trọng cần cầu kiến."
Thanh âm mặc dù rất nhỏ, nhưng vẫn bị Ngải Vi nghe thấy.
Công chúa Iamanekel, không phải là người của Nhã Lý thông đồng với Hittite, thông báo tin nội ứng. Đôi mắt xanh lam của Ngải Vi lướt qua vài tia lo lắng. Vốn định sau khi trở về Thebes mới giải quyết chuyện của nàng, giờ thì hay rồi, chuyện đã tự tới tận cửa tìm.
Suy ngĩ kĩ một lúc, cho đến bây giờ đủ loại khúc mắc, nguyên nhân, hơn một nửa đều là phong ba đều là do "nội gian" gây ra. Sở dĩ gặp lại công chúa Iamanekel, đối với Ngải Vi mà nói chỉ là chuyện sớm hay muộn. Nàng đã quyết định ở lại thời đại này, tất nhiên phải giải quyết xong một số việc.
Khi Ramsses còn đang do dự, Ngải Vi đã chủ động tiến lại gần: "Ta vừa lúc cảm thấy mệt, chúng ta trở về đi."+