Sủng Phi Cự Liêu (Giới Giải Trí)

Chương 33




Như Quyên la khóc muốn gặp nương nương, không hình tượng lăn lộn trên giường. Sau đó, Nguyên Hương nói cho nàng, Dương Quỳnh đã mở video lại. Nàng bò lại gần, nhìn thấy thân ảnh nương nương càng lúc càng lớn. Mặt nương nương xuất hiện trên màn hình điện thoại.

"Lại nháo gì vậy?" Vẻ mặt nương nương bất đắc dĩ.

"Nương nương!" Như Quyên lập tức ngồi dậy, tay sửa lại tóc rối loạn trên mặt, tươi cười nói. "Bọn em nhớ người."

Thẩm Thu Hoa nhìn người trong điện thoại vẫn cảm thấy không quen. Nàng nhìn Dương Quỳnh giơ điện thoại, Dương Quỳnh sợ đến mức tay nắm điện thoại cũng run lên. "Về sau, chị muốn video với hai đứa, nói với em một tiếng là được. Không được lại chụp lén."

Dương Quỳnh bị bắt tại trận lập tức gật đầu. "Chị.... chị biết rồi."

"Hai đứa nếu không có việc gì thì đừng làm phiền Dương Quỳnh. Hiện tại chị ấy theo chị cũng rất vất vả. Có chuyện gì hai đứa trực tiếp nói trên nhóm là được, về sau không được làm việc này." Thẩm Thu Hoa luôn không thấy an toàn với việc chụp lén.

"Rõ rõ rõ, nương nương, bọn em sai rồi." Như Quyền dùng tay phải đụng Nguyên Hương, Nguyên Hương cũng vội vàng nhận sai.

Thẩm Thu Hoa uống chút nước ấm, hỏi: "Hai đứa chỉ đơn giản là nhớ chị?"

"Cảm ơn nương nương ủng hộ bọn em." Lời đầu tiên đương nhiên là cảm ơn. Tuy rằng với quan hệ của mọi người, lời cảm ơn có vẻ khách khí. Nhưng ân điển của nương nương cần phải gặp mặt cảm ơn, đây là quy củ.

Thẩm Thu Hoa lau mồ hôi trên mặt, "Đã gọi là nương nương, chị không ủng hộ các em thì nên ủng hộ ai?" Nàng đưa nước ấm cho Dương Quỳnh, "Đến đây giúp em luyện tập."

Dương Quỳnh lập tức phất tay với điện thoại, sau đó cúp video.

Như Quyên nhìn Nguyên Hương, "Chị, em cảm thấy nương nương của chúng ta đã trở lại. Chị vừa rồi xem ngữ khí không chút để ý ra lệnh Dương Quỳnh kia, oa! Nương nương thật tuyệt!"

Nguyên Hương bắt tay làm loạn của nàng, "Em thành thật chút. Vừa rồi nương nương không có giáo huấn. Lần này không phải đại sự, nhưng quy củ của nương nương hẳn em nhớ rõ, chuyện như vậy không thể xảy ra lần thứ hai."

Như Quyên cúi đầu. Ngẫm nghĩ cảm thấy không đúng. "Rõ ràng là chị đề nghị, vì sao cuối cùng lại biến thành em sai?"

Nguyên Hương xoa đầu nàng, "Ai bảo em làm ầm ĩ như vậy."

Sau khi tập thể hình, Thẩm Thu Hoa cùng Dương Quỳnh trở về phòng. Dương Quỳnh đè Thẩm Thu Hoa vào vách tường, "Em giận sao?"

Thẩm Thu Hoa cười, "Sao em lại dễ giận như vậy?"

"Nhưng giọng vừa rồi của em lạnh như vậy. Nguyên Hương cùng Như Quyên có lẽ bị em dọa rồi." Dương Quỳnh sẽ không nói mình cũng bị dọa.

Thẩm Thu Hoa vòng tay qua cổ Dương Quỳnh. "Em không nói như vậy, về sau hai nha đầu kia sẽ ngày càng quá mức. Chị cho rằng lần này là ai đề nghị?"

"Như Quyên." Dương Quyên đương nhiên nói. Cô nhận được thỉnh cầu video của Như Quyên.

"Hẳn là Nguyên Hương. Nếu là Như Quyên đề nghị, con bé đã sớm nói." Tay Thẩm Thu Hoa dùng sức, kéo đầu Dương Quỳnh lại, đem môi mình dán bên tai cô, "Em không sao. Hai nha đầu không dám lỗ mãng trước mặt em. Nhưng hai đứa sẽ quấn lấy chị. Chị xác định chị ứng phó được hai đứa?"

"Khụ....." Dương Quỳnh xấu hổ ho một tiếng. "Chị không xác định được mình có thể ứng phó được hai đứa không. Nhưng chị có thể xác định mình không cách nào ứng phó được tư thế trước mắt này của em."

Bên tai truyền đến tiếng cười của Thẩm Thu Hoa, nghe vào tai Dương Quỳnh thật vũ mị, thật mê người.

Lúc này nói lời này có chút xấu hổ. Tay Dương Quỳnh chống vách tường ôm chặt lấy Thẩm Thu Hoa, cúi đầu hôn lấy cái miệng mê người kia.

Thẩm Thu Hoa đương nhiên cố ý. Hai người khoảng thời gian này mỗi ngày luôn bận rộn, Dương Quỳnh vẫn luôn săn sóc, thấy nàng đem một ngày thành 48 giờ, buổi tối sẽ để nàng nghỉ ngơi thật tốt. Thẩm Thu Hoa thật sự rất mệt, cường độ luyện tập lớn như vậy người sống trong nhung lụa như nàng không thể thích ứng ngay lập tức. Nhưng cũng bởi vì là nghĩa vụ nên nàng hiểu. Hơn nữa, nàng cũng khát vọng Dương Quỳnh.

Hai người dây dừa từ trong phòng đến phòng tắm. Nước ấm từ trong vòi sen chảy ra, thấm ướt thân thể hai người. Dương Quỳnh ôm Thẩm Thu Hoa, cảm thấy cánh tay mảnh khảnh kia đã có chút rắn chắc.

"Có cơ bắp." Dương Quỳnh chọc cánh tay Thẩm Thu Hoa, "Cố gắng nhiều."

"Đã nói ăn trứng gà tăng cơ, chị lại không cho em ăn." Thẩm Thu Hoa dựa vào lòng Dương Quỳnh, hưởng thụ phục vụ của đối phương.

"Em muốn làm gì? Trở thành siêu nhân nữ?" Dương Quỳnh thật sự bị dọa chết. Nghĩ đến Thu Hoa mềm như bông của cô biến thành một người cơ bắp cuồn cuộn, hình ảnh đó.....

Thẩm Thu Hoa hiếm khi lộ vẻ chần chờ. Tay nàng nhéo tay Dương Quỳnh, "Em cảm thấy thân thể như của chị rất đẹp. Em cũng muốn giống như chị." Đôi mắt Thẩm Thu Hoa nhìn lướt qua thân thể Dương Quỳnh.

"Giống chị?" Dương Quỳnh có chút ngượng ngùng. Nói thật thân thể Thẩm Thu Hoa cô đã xem nhiều lần, thẩn thể của mình ở trước mặt nương nương vẫn cảm thấy xấu hổ! "Chị không phải chỉ dựa vào ăn trứng gà mà thành."

Dương Quỳnh tham gia quân ngũ cũng tốt, làm bảo tiêu cũng được, bởi vì giới tính của mình có độ mê hoặc nhất định. Dù sao thế giới luôn xem nhẹ giá trị vũ lực của phụ nữ. Nếu mình luyện thành một người đầy cơ bắp, ngốc tử cũng sẽ biết mình có võ, còn mê hoặc cái quỷ gì!

"Thật ra chị thấy em chậm rãi luyện tập như vậy cũng tốt. Em không phải tham gia cuộc thi nâng tạ hay cuộc thi những người phụ nữ cơ bắp, cơ bắp hiện tại của em đều dùng để duy trì tốc độ cùng sức mạnh cơ bản. Hai thứ này là cơ sở giúp em đánh diễn." Dương Quỳnh tận tình khuyên bảo. Cô cảm thấy Thẩm Thu Hoa hứng thú với cơ bắp thật quá dọa người.

Thẩm Thu Hoa nghĩ, "Ý chị là chỉ cần có tốc độ cùng sức mạnh, không có cơ bắp vẫn có thể."

Dương Quỳnh gật đầu. Cảm thấy nương nương hoàn toàn lý giải sai rồi. "Tốc đồ cùng sức mạnh là mấu chốt, cơ bắp không có là tốt nhất."

Thẩm Thu Hoa xoa tay Dương Quỳnh, lại xoa mình, "Tay chị vẫn đẹp hơn." Tay Dương Quỳnh hay toàn thân Dương Quỳnh đều không có thịt thừa nào. Cơ bắp tuy không rõ ràng nhưng vẫn giữ được dáng người thon dài xinh đẹp.

"Từ từ đẹp, em cũng có thể." Dương Quỳnh cười làm lành.

Hai người vừa tắm vừa nghiên cứu việc đứng đắn, Dương Quỳnh cảm thấy có chỗ nào đó sai sai. Nhưng sau khi nói xong, việc nghiên cứu rất nhanh đã biết thành chuyện trẻ nhỏ không nên biết.

Đêm khuya, Thẩm Thu Hoa đã ngủ say. Đêm này nàng phóng túng một chút, Dương Quỳnh có chút thương tiếc nàng, nhưng vì quá đói nên làm nàng mệt muốn chết.

Dương Quỳnh sau khi xử lý xong nguyên liệu nấu ăn, cho vào nồi, làm xong hết thảy, lúc này mới lên giường ôm Thẩm Thu Hoa, mỹ mãn ngủ.

Ngày hôm sau, Thẩm Thu Hoa được Dương Quỳnh đánh thức, cảm giác xương cốt không nghe theo mình. Nàng cau mày, dựa vào Dương Quỳnh đỡ mới có thể ngồi dậy.

"Tối qua chị làm gì?" Thẩm Thu Hoa bất mãn. Dương Quỳnh cảm thấy mình thật oan! Mình vì nghĩ cho Thẩm Thu Hoa mà không ăn mấy lần đã cho nàng ngủ.

"Đau quá!" Thẩm Thu Hoa dựa vào người Dương Quỳnh, cảm giác toàn thân đều đau.

"Tối qua không thay em mát xa." Đây là nguyên nhân chân chính. Thẩm Thu Hoa rèn luyện như vậy tuy là tuần tự tiệm tiến* nhưng đối với người chưa từng tham gia thể dục vận động, nhận một lượng vận động lớn như vậy dù cho người đó có kiên trì được, thân thể cũng không được. Mỗi tối Dương Quỳnh đều thay Thẩm Thu Hoa mát xa cơ bắp, giúp nàng thả lỏng. Tối qua củi khô bốc lửa, một phát đã trúng, sao còn lo lắng những chuyện đó?

*tuần tự tiệm tiến: dần tăng theo một trình độ nhất định.

Tìm được nguyên nhân, Thẩm Thu Hoa cũng chỉ chấp nhận. Ai bảo nàng tự làm bậy, không thể sống đây?

"Vậy hôm nay em nên làm sao?" Vẻ mặt Thẩm Thu Hoa đau khổ. Vô cùng bất lực nhìn Dương Quỳnh.

Người mình yêu dùng ánh mắt chờ mong nhìn mình, dù Dương Quỳnh không có cách cũng sẽ nghĩ ra cách.

"Lát nữa chị dùng thuốc mỡ chuyên trị thương cho cơ bắp mát xa cho em một chút, hẳn sẽ có tác dụng một chút. Tập thể dục sáng nay em đừng đi. Đóng phim có thể làm bình thường. Nhưng khẳng định sẽ đau, này đều dựa vào kiên trì của em."

Sau khi mát xa, toàn thân Thẩm Thu Hoa đều mồ hôi. Dương Quỳnh ôm nàng vào phòng tắm, sau đó giúp nàng mặc quần áo. Lúc này mới xuống lầu dùng bữa.

Hai ngươi ăn sáng xong, ngồi trong xe đoàn phim đến phim trường, nghe được tin tức tuần sau đoàn phim sẽ tổ chức thăm ban cho truyền thông cùng fans.

"Thăm ban?" Thẩm Thu Hoa đã quay mấy bộ nhưng là lần đầu tiên gặp việc thăm ban.

"Đoàn phim tổ chức hoạt động này để tuyên truyền bộ phim." Tôn Liệt đứng bên cạnh nàng nói.

Thẩm Thu Hoa lễ phép mỉm cười, "Liệt ca, sớm."

Tuổi của Thẩm Thu Hoa lớn hơn Tôn Liệt một tuổi. Nhưng vì lớn nhỏ đoàn phim đều gọi Tôn Liệt là "Liệt ca", nên Thẩm Thu Hoa cũng gọi theo.

"Hôm nay cô không có tinh thần, tối qua không nghỉ ngơi tốt sao?" Tôn Liệt nhìn sắc mặt Thẩm Thu Hoa hôm nay không được tốt.

"Còn ổn." Thẩm Thu Hoa liếc nhìn Dương Quỳnh, nhớ đến trận điện cuồng tối qua, mặt có chút hồng.

"Thấy cô gần đây tập thể hình, là đang làm gì? Là chuẩn bị cho bộ phim tiếp theo sao?" Tôn Liệt không phải mỗi ngày đều tập thể hình, ngẫu nhiên một lần để duy trì cơ bắp của mình. Trong mắt hắn, phụ nữ tập thể hình đơn giản vì giảm béo. Thẩm Thu Hoa rõ ràng không mập, dù lấy yêu cầu của diễn viên so, thể trọng của nàng tuyệt đối dưới mức trung bình của diễn viên nữ, vì sao còn muốn tập thể hình?

"Tôi muốn rèn luyện một chút." Thẩm Thu Hoa không muốn nhiều lời.

Tôn Liệt không truy đến cùng, gật đầu, "Tôi đi trang điểm trước, lát nữa gặp."

Hôm nay, Thẩm Thu Hoa có ba cảnh diễn. Càng quay đến hậu kỳ, suất diễn của nàng càng nhiều. Rất khó nói này không phải tâm tư của đạo diễn. Nhưng càng diễn, nàng càng lý giải được nhân vật Quý phi. Bản thân nàng không phải là Quý phi hiền lành. Đối với hậu cung yên ổn cũng không quan tâm. Kiếp trước nàng có thể liên thủ với Hoàng hậu, vì hậu cung rối loạn, nàng rất khó chỉ lo thân mình.

"Quý phi này, trong mắt chỉ có Hoàng thượng, chỉ có hoàng cung, chỉ có gia tộc, chỉ không có cô. Cô không phải đại nữ nhân, cô không nhìn thấy giang sơn vạn dặm, không nhìn thấy lê dân xã tắc. Cô chỉ thấy mỗi trượng phu của mình, thấy gia tộc của mình, thấy nơi mình sống. Cho nên cô mới có thể làm ra rất nhiều chuyện nhìn rất ngốc. Cô là người có tình có nghĩa, cô có lẽ là công đạo thiên lý cuối cùng trong hậu cung."

Toàn thân Thẩm Thu Hoa đau, không thể thoải mái đi lại, vì thế nàng ngồi trên ghế phân tích nhân vật với Dương Quỳnh.

Đạo diễn Tiền Ngôn cùng biên kịch đi ngang qua, nghe hết những lời này. Bọn họ không tiếp lời, nhìn thoáng nhau, bỏ đi.

Dương Quỳnh nhỏ giọng nói: "Đạo diễn cùng biên kịch vừa đi qua."

Thẩm Thu Hoa nhíu mi, không dễ để chịu đựng đau nhức trên người. "Lời này là nói cho bọn họ nghe. Tuy biên kịch không nhìn qua hậu cung, nhưng viết chuyện xưa cũng không tệ lắm. Đầu phim tạo hình tượng cho nhân vật Quý phi không tệ, hy vọng cuối phim cũng sẽ như vậy."

Lăng Tương Quân vừa nghe đoàn phim tổ chức hoạt động thăm ban, lập tức cho trợ lý liên hệ với fans club của mình tổ chức hoạt động tiếp ứng.

Hôm nay nàng cùng Tôn Liệt có một cảnh đối diễn thân mật, hơn nữa còn rất lớn. Hai người tuy là diễn viên nhưng trong lúc quay cũng không chuyên nghiệp như vậy. Lúc này gặp mặt có chút xấu hổ.

Tiền Ngôn đến giảng diễn. Hai người diễn thử một lần. Kết quả không đạt.

"Cậu phải kéo cô ấy vào lòng, sau đó đầu tiên là cô kháng cự, còn cậu thâm tình nhìn người ta, sau đó thì cô dịu nhẹ một chút, cuối cùng hai người cùng nhau ngã xuống giường, đúng đúng, sau đó hôn nhau, đúng, cứ như vậy." Tiền Ngôn tự mình ra trận, khi thì khoa tay máu chân khi thì nằm, giảng diễn động tác cho hai người.

Hai người gật đầu tỏ vẻ đã hiểu. Diễn lại lần nữa.

"Ánh mắt Hoàng thượng cần thâm tình thêm chút nữa, nồng cháy thêm nữa. Ánh mắt Như Đình phải biến hóa, biến hóa hiểu không? Lúc đầu cô kháng cự nhưng lại không dám đẩy hắn, dịu nhẹ một chút." Tiền Ngôn muốn là ánh mắt diễn.

Hai người diễn ba lần cuối cùng ánh mắt cũng đạt chuẩn.

Chính thức quay, hai người ôm hôn lăn giường. Một lần, hai lần, ba lần.....

Khi Tiền Ngôn nói đạt đã là ba giờ. Hai người đã chỉnh trang nhiều lần.

Lăng Tương Quân về phòng nghỉ ngơi của mình, xoa miệng, "Mệt chết tôi, miệng cũng muốn sưng lên."

Trợ lý đưa nước qua, "Đoạn vừa rồi làm người xem sẽ thiếu nữ bạo tâm!"

"Phải không? Tôn Liệt thật sự rất soái." Vừa rồi hai người tiếp xúc thân mật, lần đầu tiên Lăng Tương Quân nhìn Tôn Liệt gần như vậy. Lúc này mới phát hiện, nam nhân này khi thâm tình, ánh mắt thật sự chất chứa cả đại dương, đủ cho nữ nhân can tâm sa vào đó.

"Dù sao cũng là Đại tân sinh soái nam do fans tuyển chọn." Mắt trợ lý lấp lánh.

Lăng Tương Quân nhìn trợ lý như suy tư gì đó.

Thuốc mỡ của Dương Quỳnh thật sự rất có công hiệu. Ba ngày sau Thẩm Thu Hoa có thể tiếp tục rèn luyện. Chỉ là nội dung luyện tập đã thay đổi. Đầu tiên vũ đạo nàng đã thuần thục, không cần phải đến phòng tập. Sau đó Dương Quỳnh vì phòng ngừa nàng đem toàn bộ thời gian dùng cho việc luyện tập cơ bắp, cho nên cô gia tăng luyện tập kỹ xảo. Thật ra là động tác võ thuật cơ bản nhất.

Thẩm Thu Hoa có nền tảng vũ đạo, tính mềm dẻo không phải vấn đề. Dương Quỳnh dạy nàng một bộ trường quyền cơ bản, cho nàng luyện tập mỗi ngày. Sau đó đưa cho nàng một cây quạt xếp.

"Cái này dùng cho việc gì?" Kiếp trước Thẩm Thu Hoa dùng quạt tròn, quạt xếp là nam tử dùng.

"Đừng nóng vội." Dương Quỳnh mở TV, bấm vài cái trên điện thoại, TV lập tức phát một video, hai người cùng nhau xem.

"Bao Thanh Thiên?" Thẩm Thu Hoa nhìn ba chữ thật lớn cùng một gương mặt đen hỏi.

Dương Quỳnh duỗi tay ôm eo nàng, ý bảo nàng đừng nóng vội.

Đây là một video cắt ghép của "Bao Thanh Thiên". Trong video là hình ảnh Triển Chiêu múa kiếm.

Động tác của diễn viên là như thế nào? Nếu là Dương Quỳnh, cô sẽ không làm, cô sẽ tùy ý đánh là được. Nhưng Thẩm Thu Hoa là người thận trọng. Dương Quỳnh hiểu nàng không phải muốn luyện thành thân thủ như cô. Mục đích cuối cùng của nàng là diễn viên. Cho nên chỉ cần đánh đẹp, đánh bắt mắt là được. Điểm này Dương Quỳnh quả thật là người ngoài nghề. Cô đánh nhau không đẹp chút nào, luôn là một chiêu chế địch, không lưu hậu hoạn. Điều này lại không thể quay được.

Cho nên việc này cần thỉnh giáo người trong nghề. Người trong nghề đương nhiên là chỉ đạo võ thuật. Còn ai có thể rõ hơn bọn họ về việc làm sao quay đánh diễn? Chỉ đạo võ thuật có quan hệ không tệ với Dương Quỳnh là Từ Đan cùng Tạ Chúng đều nhận được tin nhắn của cô. Hai người sửng sốt một chút sau đó mừng như điên, cho rằng Dương Quỳnh đã nghĩ thông suốt cuối cùng cũng muốn làm minh tinh. Kết quả vừa nghe nói là Thẩm Thu Hoa muốn đánh diễn, hứng thú của hai người đều giảm.

Mỹ nữ cổ trang điển hình như Thẩm Thu Hoa, vì sao lại muốn đánh diễn? Có gương mặt xinh đẹp là đủ rồi. Sau khi hai người biết Thẩm Thu Hoa thật sự hạ quyết tâm muốn đánh diễn, đáp án hai người đưa ra cũng không khác nhau lắm.

Diễn viên không có võ thuật cơ bản, đặc biệt là diễn viên nữ, ngoài luyện tập tốc độ cùng sức mạnh, tốt nhất có thể quen với vũ khí. Chẳng hạn kiếm, cung gì đó. Yêu cầu này nhìn thì đơn giản nhưng không có bao nhiêu diễn viên nữ có thể làm được.

Từ Đan kiến nghị Dương Quỳnh cho Thẩm Thu Hoa xem phim truyền hình, lúc đó nếu còn nguyện ý nghiên cứu công phu đánh võ, chỉ đạo võ thuật sẽ chỉ dạy thêm. Đoạn video cắt nối về Triển Chiêu này là Từ Đan đưa.

Thẩm Thu Hoa xem xong, lập tức hiểu dụng ý của Dương Quỳnh. "Chị muốn em dùng cây quạt này thay thế kiếm?"

"Kiếm quá nặng. Dù không nặng nhưng cũng sẽ nguy hiểm. Em dùng quạt luyện tập trước sau đó chị sẽ tìm cho em một thanh kiếm." Dương Quỳnh đưa quạt xếp cho Thẩm Thu Hoa.

Quạt xếp lớn này đối với Thẩm Thu Hoa cũng không nhẹ. Nàng xoay một vòng, quạt liền rơi xuống đất.

"Chị chỉ em." Kiếp trước kiếm pháp của Dương Quỳnh là Âu Dương Đình dạy, Kiếm Ánh Nguyệt chơi đến quen tay. Thay thành quạt xếp vẫn giống nhau, cô bắt đầu cầm tay dạy học.

Hôm sau, hai người trên đường đến phim trường nhìn thấy một tin tức. Là một video, ghi lại cảm ôm hôn lăn diễn của Tôn Liệt cùng Lăng Tương Quân. Tiêu đề là "Từ diễn thành thật, Tôn Liệt Lăng Tương Quân đóng phim sinh tình", bình luận phía dưới có người nói một đôi trời sinh tuấn nam mỹ nữ, có fans hai người mắng nhau, có người qua đường chúc phúc, có người nói là giả, kêu gọi họp báo. Tóm lại hấp dẫn rất nhiều ánh mắt, nhiệt độ cũng tăng lên.

Hot search "Tôn Liệt Lăng Tương Quân" trực tiếp lên hạng năm. Nhiều account marketing chuyển phát.

"Đây là chuyện gì? Vì sao lại có video này? Có fans trà trộn sao?" Dương Quỳnh khó hiểu.

Thẩm Thu Hoa không nói gì. Nàng cảm thấy chuyện không đơn giản như Dương Quỳnh nói.

Đến phim trường, Tôn Liệt cùng Lăng Tương Quân chưa đến, hôm nay bọn họ cùng đạo diễn có xuất ngoại cảnh. Thẩm Thu Hoa không có ngoại cảnh. Quý phi là nữ nhân thâm cung, cảnh diễn đều là trong hoàng cung.

Hôm nay, nàng có cảnh khiêu vũ, không phải là cảnh lớn, nàng nhảy một lần là qua. Phó đạo diễn Tiền Ngữ là em trai của Tiền Ngôn. Hắn theo dõi máy quay, "Thu Hoa, vũ đạo của cô là luyện thế nào? Dù quay góc nào cũng đẹp."

"Luyện nhiều mà thành thôi." Thẩm Thu Hoa lau mồ hôi trên mặt. Thể lực của nàng đã tốt hơn trước rất nhiều, nhưng cơ bắp đau nhức lần trước vẫn chưa khỏi hẳn. Lần này động tác khiêu vũ lớn như vậy hẳn sẽ rất đau.

"Hiện tại diễn viên có linh khí lại chịu được khổ như cô không nhiều lắm." Tiền Ngữ cảm khái.

Ngoại cảnh.

Tôn Liệt nhìn thấy hot search trên Weibo. Loại chuyện này không phải lần đầu tiên hắn gặp phải, lập tức gọi cho người đại diện xử lý. Đến buổi chiều, cuối cùng hot search cũng được gỡ xuống. Nhưng những bình luận vẫn không thể làm gì. Tôn Liệt cầm điện thoại, nhìn Lăng Tương Quân cách đó không xa đang xem kịch bản, nhấp môi không nói gì.

"Liệt ca, chuyện này rất kỳ lạ. Lúc ấy em ở hiện trường. Trường quay đều là nhân viên công tác, không có khả năng có fans trà trộn." Trợ lý nỗ lực nhớ lại tình huống lúc đó, vẫn xác định không có fans.

"Đó là nhân viên công tác." Tôn Liệt thu hồi ánh mắt, "Cậu nói xem video này tuôn ra, ai sẽ có lợi?"

Trợ lý đẩy kinh trên mũi, "Liệt ca, em nói thật, hai người đều có lợi." Trợ lý nhìn Tôn Liệt có chuyện muốn nói, vội vàng nói tiếp: "Nhưng em biết Liệt ca không muốn có tai tiếng. Vì vậy là Lăng Tương Quân có lợi."

"Vì muốn nổi mà bất chấp mọi thứ." Tôn Liệt có ngoại hình tốt, rất nhiều nữ minh tinh nguyện ý có tai tiếng với hắn. Nhưng muốn có tai tiếng thấp như này là lần đầu tiên hắn gặp.

Sáng sớm trợ lý Lăng Tương Quân đã đưa tin tức cho nàng xem. "Hiệu quả không tệ lắm." Lăng Tương Quân cho người phát tin tức, hot search cũng là nàng mua. Nàng nghĩ dựa vào tai tiếng này, nhiệt độ của nàng có thể duy trì một quảng thời gian. Dù cho fans Tôn Liệt mắng chửi, nàng cũng không để bụng.

"Liệt ca có thể tìm em gây phiền toái không?" Trợ lý lo lắng.

"Chuyện như này không thể làm rõ. Anh ta cũng không phải người mới, làm sao lại ngốc như vậy?" Dù Tôn Liệt có phản cảm với mình hay không, nàng cũng không quan tâm. Thứ nàng muốn là danh khí cùng nhiệt độ của Tôn Liệt, nàng còn chướng mắt hắn.

Hai ngày sau, các nhà truyền thông sáng sớm đã đến thăm ban. Tôn Liệt cùng Lăng Tương Quân có fans tổ chức tiếp ứng. Hôm nay Thẩm Thu Hoa có một cảnh quay vào buổi trưa. Vì vậy vai chính hôm nay là Tôn Liệt cùng Lăng Tương Quân.

Buổi sáng Thẩm Thu Hoa dứt khoát không đến phim trường. Thể dục buổi sáng kết thúc, nàng theo Dương Quỳnh học tập quyền cước cơ bản nhất. Thân thể Thẩm Thu Hoa mềm mại, động tác giãn ra đẹp nhưng Dương Quỳnh vẫn cảm thấy biệt nữu.

"Chỗ nào không đúng sao?"

Dương Quỳnh vuốt cằm. "Động tác của em làm cho chị cảm giác như em đang múa."

Thẩm Thu Hoa giơ tay, Dương Quỳnh phản ứng nhanh, bắt lấy cổ tay nàng, đem người ôm vào lòng.

"Không tệ, tốc độ nhanh hơn trước, nhưng lực vẫn không được."

"Có nghĩa em cần phải tiếp tục nỗ lực rèn luyện." Thẩm Thu Hoa lắc hai cái, sau đó không tránh khỏi cái ôm của Dương Quỳnh.

"Không sao. Quay đánh diễn chân chính vất vả không phải em, mà là diễn viên phối hợp với em. Em không biết đánh cũng không sao, vai võ phụ biết đánh là được. Em biết bọn chị tham gia quân ngũ đều là bị đánh mà luyện. Trước là học cách bị đánh sau đó mới bắt đầu học đánh người." Dương Quỳnh ôm nàng, ngăn cản ý định muốn tiếp tục rèn luyện sức lực của nàng.

"Nếu không....chị.......đánh em thử xem?" Thẩm Thu Hoa dò hỏi.

Dương Quỳnh đem đầu gối lên vai nàng, cười haha. "Chị đánh em? Là em điên rồi hay là chị điên rồi? Chị che chở em còn không kịp, sao lại nỡ đánh em? Thu Hoa, hiện tại em có chút tẩu hỏa nhập ma."

Thẩm Thu Hoa bị cười nhạo cũng không giận. Câu cuối cùng của Dương Quỳnh làm cho nàng có chút xúc động. Gần đây nàng thật sự đem phần lớn tinh lực rèn luyện, một lòng một dạ muốn đánh diễn. Nhưng đánh diễn có thể thoát khỏi định vị xấu hổ trước mắt sao? Bản thân nàng có chút chỉ vì cái trước mắt.

"Đi thôi, chúng ta nên đến trường quay. Nhìn xem hai vị vai chính kia hôm nay diễn thế nào." Dương Quỳnh cùng Thẩm Thu Hoa ngồi xe đến phim trường.