Sủng Mị

Chương 1689: Yểm Ma thế triều




Từ trước tới nay Yểm Ma Thánh vực vẫn luôn ở trạng thái phong bế, ngay cả thành viên cao tầng cũng không có mấy người đủ tư cách tiến vào nơi này. Cho nên Yểm Ma Thánh vực chính là địa phương thần bí trong mắt người đời.

Sau khi tiến vào thế giới ẩn chứa lực lượng hắc ám nồng đậm này, Sở Mộ cảm nhận được hỏa khí và ma khí nơi đây nồng đậm hơn trước rất nhiều.

Lần này Sở Mộ và Bạch Ngữ cùng nhau đồng hành, cả hai im lặng tăng tốc bay về phía Tà miếu.

Trước đó Bạch Ngữ đề nghị Sở Mộ nên đi thăm Tà miếu cổ quái một chuyến.

Tà miếu tọa lạc ở sâu trong Yểm Ma Thánh vực, hai người một đường vội vã phi hành không hề dừng lại bất kỳ nơi nào.

Thỉnh thoảng Bạch Ngữ quay đầu nhìn sang Sở Mộ lập lòe hai loại ma diễm quỷ dị.

Quả thật trong lòng hắn vô cùng kinh ngạc khi thấy Sở Mộ thay đổi nhiều như vậy.

Bạch Ngữ đã lâu không thấy Sở Mộ hóa thân Ma nhân rồi, hoàn toàn không nghĩ tới hắn bây giờ ma hóa cũng thay đổi huyết thống triệt để.

Hai loại ma diễm tỏa ra khí tức bá đạo, tà ác hơn xa Ma nhân đơn thuần nhiều lắm. Hẳn là chiến lực Sở Mộ đã tăng cường tới cảnh giới mới, nếu không sợ trì hoãn thời gian, Bạch Ngữ rất muốn đánh một trận thử xem thế nào.

"Ngươi đó, tạo hình mới không tệ!"

Bạch Ngữ mỉm cười nói.

Sở Mộ cười khổ, lắc đầu bất đắc dĩ:

"Còn nhớ Hắc Yểm Ma dị biến, Bạch Yểm Hoàng không?"

"Thì sao?"

Bạch Ngữ đương nhiên nhớ rõ chuyện này, đầu Hắc Yểm Ma dị biến kia là do hắn phát hiện đầu tiên ở trong Tà miếu. Tình hình lúc đó khiến cho Bạch Ngữ kinh hãi không dứt, cho tới bây giờ vẫn còn ghi tạc trong lòng.

Sở Mộ kể lại tình huống mình hóa thân thành Song Tà ma nhân cho Bạch Ngữ nghe.

Sau khi Bạch Ngữ nghe xong, vẻ mặt cũng trở nên trầm trọng.

Rất khó tưởng tượng một con Yểm Ma lại có thể đưa ra lựa chọn có tình có nghĩa như vậy, không phải sinh vật nào cũng dám hi sinh linh hồn của mình.

Trầm mặc một lúc lâu, Bạch Ngữ chợt nhớ tới cái gì đó, mở miệng nói với Sở Mộ:

"Cẩn Nhu đang tĩnh dưỡng, hẳn là ít ngày nữa sẽ có thể thức tỉnh!"

"Ừ!"

Sở Mộ khẽ gật đầu, cảm thấy đây là một tin tức tốt đối với Bạch Ngữ.

Thế nhưng, không đợi Sở Mộ nói chuyện, Bạch Ngữ đã nói thêm một câu:

"Ta nói thức tỉnh nghĩa là sống lại."

Sở Mộ đang chuẩn bị mở miệng liền ngây ngẩn cả người, vẻ mặt cứng ngắc ngay tại chỗ.

Sống lại? Linh hồn và thân thể Bạch Cẩn Nhu dung hợp?

"Ngươi tìm được Nại Hà Hoa rồi?"

Sở Mộ vội vàng hỏi.

"Xem như thế đi!"

Bạch Ngữ bắt đầu kể lại hành trình đi tới Lưỡng Khôn sơn của mình.

"Vinh gia chủ đưa cho ngươi khối Hồn ngọc thật sự có hiệu quả?"

Trong lòng Sở Mộ rất là ngạc nhiên, vội vàng hỏi tiếp.

"Ừ, ta cảm giác được khí tức sinh mệnh Cẩn Nhu đang khôi phục từng chút từng chút. Đáng tiếc là Vinh gia chủ đã nói Hồn ngọc chỉ có thể duy trì tính mạng lực khoảng một, hai tháng."

Bạch Ngữ nói.

"Ta muốn biết chính là nàng cần ngươi làm cái gì?"

Sở Mộ lo lắng nói.

"Sau này hãy tính, trước tiên chờ Cẩn Nhu tỉnh lại đã!”

"Ta đã đi tới Thiên cảnh Yêu Trủng một chuyến, một vị lão giả Yêu tộc giúp ta luyện chế dược tề giải trừ thi khí trong cơ thể Dạ, bây giờ nó hồi phục rất tốt. Hiện tại ta đã nhờ lão giả luyện chế dược tề phục sinh Cẩn Nhu."

Sở Mộ nói với Bạch Ngữ.

Trên mặt Bạch Ngữ lập tức nở nụ cười vui mừng, mở miệng nói:

"Có bao nhiêu hi vọng?"

"Ta cũng không biết, đợi hắn hoàn thành luyện chế rồi tính tiếp. Hẳn là phải có tác dụng!"

Lãnh địa Yểm Ma cực kỳ rộng lớn, trong quá trình bay ngang bầu trời, Sở Mộ thấy được rất nhiều bộ lạc và đế quốc Yểm Ma.

Yểm Ma trời sinh hiếu chiến, khát máu vô cùng. Mặc dù đã có thế triều thống trị, nhưng đám Yểm Ma xưa nay vốn không thích an phận, thường xuyên ra ngoài tập kích những chủng tộc Hồn sủng khác, hoặc là tranh đấu lẫn nhau, chiến đấu chưa bao giờ ngừng nghỉ. Sở Mộ đã mấy lần nhìn thấy Yểm Ma thi triển năng lực thôn phệ linh hồn với đồng tộc. Hiện tượng này rất là bình thường đối với Yểm Ma nhất tộc. Nếu không phát sinh mới là chuyện kỳ quái.

Một vùng đất khô cằn màu xám tro trải dài khuất tầm mắt, Sở Mộ phi hành rất lâu mới thấy được một tòa sơn mạch dựng đứng sừng sững trên bãi hoang nguyên vắng lặng.

Tòa sơn mạch này địa thế kỳ dị, vô số ngọn núi lớn nhỏ đâm thẳng lên trời cao giống như một tòa Ma cung tà dị trấn áp cả vùng đất.

Trên thực tế, đây là Ma Quỷ sơn, đại bản doanh của Yểm Ma thế triều. Không thể không nói Yểm Ma Thống trị giả rất biết lựa chọn địa phương, tòa sơn mạch này vừa nhìn đã thấy ma khí nồng nặc, hoàn cảnh vô cùng phù hợp với chủng tộc Yểm Ma.

Lấy tòa Ma Quỷ sơn làm trung tâm, khối thổ địa kéo dài liên miên mấy ngàn dặm phân bố rất nhiều đế quốc Yểm Ma huyết thống thượng đẳng. Sở Mộ bay ngang qua bầu trời có thể nhìn thấy vô số ma diễm màu lam, màu trắng, màu bạc hợp thành đại dương kinh khủng chí cực.

"Khặc khặc khặc!"

"Kiệt kiệt ~~~!"

Sở Mộ và Bạch Ngữ trực tiếp bay thẳng tới trung tâm Ma Quỷ sơn, đám Yểm Ma ở đây không nhận ra Sở Mộ và Bạch Ngữ vội vàng gào lên cảnh giác.

Một trận ma tru quỷ khóc không ngừng truyền đến, chỉ lát sau Sở Mộ đã phát hiện từ bên trong Ma Quỷ sơn trong đột nhiên xuất hiện vô số ma diễm trôi nổi ở giữa không trung.

Khí tức cường đại ập tới khiến cả hai người kinh ngạc tột đỉnh.

Tại sao lại có nhiều Yểm Ma cường đại như vậy?

"Khặc!"

Lại là một tiếng ma gào ác liệt, tựa như một đạo mệnh lệnh của vương giả trực tiếp đè xuống thanh âm gào thét ở chung quanh.

Ánh mắt Sở Mộ nhìn tới lập tức thấy được một thân ảnh quen thuộc lơ lửng trên đỉnh Ma Quỷ sơn, nó đang hiệu lệnh cho tất cả Yểm Ma tản đi.

Sở dĩ hắn cảm thấy quen thuộc là vì ngoại hình tên này giống Sở Mộ như đúc, chẳng khác gì cái bóng của hắn khi tiến hành ma hóa.

Là Bạch Yểm Đế.

Sở Mộ nhanh chóng nhận lai lịch tên này.

Thật sự không nghĩ tới, chỉ mấy năm không gặp, nó bây giờ đã là thống soái của quân đoàn Yểm Ma rồi.

Đội ngũ Yểm Ma Thống trị giả không ngừng khuếch trương thế lực ra khắp Yểm Ma Thánh vực, theo đó tài nguyên thu về càng lúc càng nhiều. Đám Yểm Ma Thống trị giả thân là lãnh tụ đương nhiên nhận được tài nguyên nhiều nhất, trân quý nhất.

Sở Mộ và Bạch Ngữ bay về phía Ma Quỷ sơn. Bạch Yểm Đế thấy Sở Mộ lập tức mỉm cười toe toét, hiển nhiên là nó vô cùng hưng phấn.

Quy tắc Yểm Ma nhất tộc vô cùng đơn giản, đó là người mạnh làm vua, nếu muốn được đồng tộc nể phục chỉ việc đánh bại chúng nó là xong. Vì thế thống trị Yểm Ma thế triều cũng cần phải có thực lực tương ứng, kẻ yếu khẳng định không có chỗ đặt chân ở nơi này.

Tà miếu xuất hiện giúp cho đám Yểm Ma này đột phá thực lực rất nhanh, ngay cả Bạch Yểm Đế bây giờ cũng đã tăng cường lên tới cấp Bất Hủ.

Bạch Ngữ nói cho Sở Mộ biết lúc trước còn có không ít Yểm Ma đi theo hắn tiến vào Tà miếu, sau đó đồng loạt đề thăng thực lực tới cấp Bất Hủ. Quãng thời gian sau này, Tà miếu được tận dụng triệt để, trở thành địa phương cung cấp rất tốt để cho cường giả Yểm Ma tu luyện.

Bạch Yểm Đế bay trước dẫn đường, đám người Sở Mộ dần dần xâm nhập vào sâu trong Ma Quỷ sơn.

Khu vực Ma Quỷ sơn có rất nhiều tượng đá điêu khắc, đồ đằng ẩn hiện ma văn. Điều này chứng minh Yểm Ma nhất tộc cũng có văn minh của riêng mình.

"Nơi này tà khí rất nồng!"

Sở Mộ hít vào một hơi thật sâu, không khí ở đây làm cho hắn cảm giác cả người thoải mái.

"Tòa Ma Quỷ sơn này tồn tại lịch sử lâu đời, trước kia Cẩn Nhu đã tới đây một lần. Nhưng khi đó nàng không thể đọc hiểu văn tự Yểm Ma và hàm nghĩa của các Đồ đằng."

Bạch Ngữ chậm rãi nói

Truyện convert hay : Mạnh Nhất Thấu Thị