Sủng Mị

Chương 1604: Thất Tội Hồ Ám Thương Vương




Bạch Long bắt đầu hạ thấp độ cao, Tiêu Tuyết Ngang một thân y phục trắng nhảy xuống đứng ở bên cạnh tông chủ Đỗ Hàm.

Hai người này thuộc về hai phe phái bất đồng tại Thần Tông. Tiêu Tuyết Ngang cũng biết Đỗ Hàm có dã tâm, vì thế hai người bằng mặt không bằng lòng, thường hay bất hòa với nhau.

Thế nhưng, sự tình hiện tại quan hệ đến Thần Tông và Tranh Minh chủ thành an nguy, mặc dù không muốn nhưng hai người phải hợp lực giải quyết chuyện này. Nếu không, sinh vật hắc ám kia hủy diệt Thần Tông thì hai người cũng biến thành tội nhân thiên cổ rồi.

"Biết nó là chủng tộc gì chưa?"

Tiêu Tuyết Ngang nhìn thoáng qua Đỗ Hàm, mở miệng hỏi.

Cho tới bây giờ hắn vẫn không có chứng cớ xác thực Ấn cốc hủy diệt là do Đỗ Hàm gây nên. Bản thân Đỗ Hàm bố trí nhân thủ tại hậu sơn Thần Tông đã gióng trống khua chiêng nói là phòng ngừa Hồn sủng hoang dã Ấn cốc xông vào Tranh Minh chủ thành.

Mặc dù không ít người đã biết đây là âm mưu của Đỗ Hàm, nhưng trước khi nắm trong tay bằng chứng cụ thể, không ai có thể làm gì được hắn. Chẳng lẽ cứ để mặc cho Hồn sủng hoang dã Ấn cốc tiến vào Tranh Minh chủ thành tùy ý tàn sát dân thường hay sao?

"Chỉ mới phán đoán đại khái."

Trong lòng Đỗ Hàm đã biết quái vật kia là chủng tộc gì rồi, nhưng hắn muốn Tiêu Tuyết Ngang gặp phải phiền toái, nếu như thua thiệt to lại càng tốt. Vì thế hắn quyết định giấu diếm tin tức này.

Tiêu Tuyết Ngang không phải được rất nhiều người ủng hộ sao? Hắn cũng muốn nhìn xem Tiêu Tuyết Ngang làm thế nào đối phó sinh vật hắc ám có thể khống chế nhật thực.

Tiêu Tuyết Ngang không có lập tức xuất thủ, Thánh Quang đại trận đã giam cầm sinh vật hắc ám kia rồi, tạm thời trì hoãn thời gian càng lâu càng tốt. Bởi vì nó bị giam cầm trong Quang trận càng lâu, thực lực sẽ bị suy giảm càng nhiều.

"Ấn cốc là lãnh địa Thất Tội Hồ Quang Vương, thế mà lại sinh ra một đầu Hồn sủng hắc ám cường đại tới mức này. Trong các chủng tộc Ám hệ sợ rằng chỉ đếm được trên đầu ngón tay."

Lúc này nữ tử áo tím đi cùng Tiêu Tuyết Ngang nói ra nhận xét của mình.

"Đúng thế, có thể là một đầu Ám Yêu Chủ đã ẩn núp hàng ngàn năm."

Tiêu Tuyết Ngang gật đầu nói.

Nữ tử áo tím lắc đầu nói:

"Ấn cốc đã tồn tại từ rất lâu, bởi vì địa vực phong bế, linh khí dồi dào mới diễn sinh ra các loại Hồn sủng cường đại. Ám Yêu Chủ chỉ mới quật khởi hơn ngàn năm trước, ở thời kỳ trước Ám Yêu Chủ còn có một loại Hồn sủng cường đại chí cực."

Nữ tử mới vừa nói tới đây, đại địa bỗng nhiên chấn động kịch liệt. Tất cả mọi người có thể thấy được Thánh Quang đại trận xuất hiện hàng loạt vết nứt tinh tế.

Năng lượng màu đen bắt đầu thôn phệ màn hào quang chói sáng, sau đó nhanh chóng tràn ra ngoài biến thành cuồng phong hắc ám thổi quét tứ phương.

Thánh Quang đại trận là do hai nghìn gã Hồn sủng sư Trừng Phạt điện cùng sử dụng hồn niệm dẫn dắt năng lượng Quang tinh thạch tạo thành trận đồ, sau đó Quang hệ Hồn sủng của bọn họ thi triển kỹ năng Quang hệ giam cầm phát huy hiệu quả cấm chế.

Thời điểm Thánh Quang đại trận nứt vỡ, lực lượng hắc ám phản phệ lập tức xung kích thế giới tinh thần hai nghìn gã Hồn sủng sư và Quang hệ Hồn sủng, cả người và sủng đồng loạt choáng váng đầu óc, miệng hộc máu tươi.

"Mau bảo bọn họ dừng tay, tinh thần bọn họ không chịu nổi hắc ám hủ thực."

Nữ tử áo tím vội vàng nhắc nhở Đỗ Hàm.

"Bọn họ vẫn có thể kiên trì một lát nữa."

Tông chủ Đỗ Hàm chậm rãi nói.

Thật ra đại trận giam cầm vẫn chưa bị hóa giải, sinh vật hắc ám kia quá mức cường đại, thành viên Thần Tông phải tận dụng cơ hội tước nhược lực lượng của nó.

"Không thể, mau bảo bọn họ giải trừ giam cầm."

Giọng nói nữ tử vô cùng kiên quyết.

Đỗ Hàm do dự một hồi, cuối cùng vẫn giơ tay lên ra hiệu cho thành viên Trừng Phạt điện giải trừ Thánh Quang đại trận.

Quả thật đám Hồn sủng sư đã cảm giác cực kỳ khó chịu, đầu óc nhức nhối như muốn vỡ tung. Lực lượng hắc ám khiến cho ý chí bọn họ dần dần suy bại, tinh thần hoảng hốt, nếu năng lượng hắc ám hủ thực thêm lát nữa, bọn họ rất có thể sẽ biến thành cái xác không hồn.

"Vù vù vù vù vù!"

Thánh quang mờ nhạt rồi dần dần biến mất, năng lượng hắc ám theo đó đột ngột tăng cường tràn ngập khắp không gian Thần Sơn. Sau đó toàn bộ thiên địa lại bị bóng tối bao trùm một lần nữa.

Mọi người mới vừa nhìn thấy một chút quang minh, sau đó lại là hắc ám vô cùng vô tận, hai loại cảm giác trái ngược khiến cho trái tim bọn họ khó thể thừa nhận. Thậm chí tuyệt đại đa số Hồn sủng sư lọt vào trong lĩnh vực hắc ám đã bắt đầu suy giảm thực lực trên phạm vi lớn.

Một cặp mắt hung tàn chậm rãi xuất hiện từ trong bóng tối, quân đoàn Thần Tông không có đại trận giam cầm bảo hộ chỉ là một đám cừu non yếu ớt. Chỉ cần nó muốn sẽ tàn sát thỏa thích, bao nhiêu người tiến lên cũng không chịu nổi một kích của nó.

Sợ hãi, lo lắng, khủng hoảng lại tràn ngập đầu óc mọi người một lần nữa, bọn họ cảm thấy đầu sinh vật hắc ám này đã thật sự tức giận. Cả quân đoàn Thần Tông mất tự chủ không còn nghe lệnh quan chỉ huy nữa, mọi người từ từ lùi về phía sau.

Chính là vì tức giận che lấp lý trí, sinh vật hắc ám kia không còn ẩn giấu thân thể của mình nữa. Trong bóng tối loáng thoáng có thể thấy được đường viền trên người nó, còn có một cái đuôi khổng lồ uốn lượn quanh co che mất một góc núi non.

Bộ lông đen nhánh phất phơ trong cuồng phong hắc ám, móng vuốt sắc bén cắm vào trong đá núi, thân thể tràn đầy lực lượng chiếm lĩnh cả đỉnh núi.

Đây là một đầu Yêu Hồ khổng lồ, là kẻ thống trị hắc ám tuyệt đối.

"Ám Thương Vương."

Tiêu Tuyết Ngang rốt cuộc đã thấy rõ hình dạng sinh vật kia, cho dù trong đời hắn đã trải qua không biết bao nhiêu lần gian nguy nhưng vào lúc này vẫn phải rung động.

Đây là Yêu Hồ Ám Thương Vương, không phải Thất Tội Hồ Ám Vương.

Chắc chắn không ai nghĩ tới kẻ thống trị hắc ám, làm cho nhật nguyệt biến sắc lại là một đầu Thất Tội Hồ. Điểm tối trọng yếu chính là nó không đeo bất kỳ Tội Ấn, một đầu Ám Thương Vương thể lực, thiên phú, thuộc tính vô cùng hoàn mỹ.

Tiêu Tuyết Ngang hiển nhiên đã nghe nói về chuyện xưa Thất Tội Hồ, tông chủ Đỗ Hàm nắm rõ như lòng bàn tay. Thậm chí hắn còn biết Ấn cốc đã từng lãnh địa Thất Tội Hồ Quang Vương.

Nhưng mà Ấn cốc rõ ràng là lãnh thổ của Quang Vương, chủ nhân còn còn chưa được xá tội. Tại sao lại xuất hiện một đầu Thất Tội Hồ Ám Vương đối nghịch đã hoàn thành chuộc tội?

Phía tây Thần Tông.

Thiện Ác nữ vương lơ lửng trên bầu trời u ám, chung quanh nàng là vô số đóa hoa mỹ lệ trải rộng thành mây đủ màu sắc.

Sở Mộ ở bên cạnh nàng, ma diễm đen trắng trên người đang từ từ tản mát, có lẽ hắn vừa mới sử dụng lực lượng Bán Ma làm chuyện gì đó.

"Bọn họ không biết vạn năm trước đã có một con Ám Thương Vương bị phong ấn dưới lãnh địa Ấn cốc. Ngươi thấy thế nào? Thiên địch Quang Vương hẳn là phù hợp với tiêu chuẩn lựa chọn Hồn sủng của ngươi chứ?"

Thiện Ác nữ vương mỉm cười yêu mị, quay đầu sang hỏi Sở Mộ.

"Ta đã có Mạc Tà rồi. Thế nhưng, quả thật là cảm thấy kinh ngạc. Ám Thương Vương dĩ nhiên là Thất Tội Hồ Ám Vương đã hoàn thành chuộc tội, hoặc là chủng tộc Thất Tội Hồ Ám Vương vốn không đeo gông xiềng tội nghiệt trớ trú."

Sở Mộ nhìn tới đầu Yêu Hồ hình thể khổng lồ ở đằng xa, không nhịn được thở dài cảm thán.

Sở Mộ chưa từng thấy qua Xá Tội Quang Vương, nhưng cho dù là lưng đeo gông xiềng, Quang Vương vẫn nắm giữ lực lượng cường đại khiến cho Sở Mộ sợ hãi than thầm không dứt.

Mà thiên địch Quang Vương, Ám Vương lại không có bất kỳ gông xiềng hạn chế nào. Khí tràng của nó tuyệt đối là mạnh nhất trong các sinh vật hắn từng nhìn thấy. Thậm chí Ám Thương Vương thả ra khí tức đáng sợ rất giống với Giao Nhân cổ xưa ở trong Phong Điện.

Sở Mộ nhớ là bên trong Phong Diện của Giao Nhân cổ xưa cũng có một con Ám Thương Vương. Lúc đó nó đang nằm dưới mặt đất, nhưng bởi vì nó ở trạng thái hóa đá nên hắn không thể nhận ra.

Sở Mộ biết tất cả sinh vật hóa đá tại Phong Điện đều là thủ hạ của Giao Nhân cổ xưa. Nhưng hắn khẳng định đầu Yêu Hồ kia không thể nào so sánh với Ám Thương Vương có thể phát động tiểu nhật thực ở nơi này.

"Không phải Thất Tội Hồ Ám Vương không bị gông xiềng trớ chú, mà là vì bản thân chủng tộc này cũng có lực lượng tương đồng, từ đó sinh ra năng lực miễn dịch đối với Tội Ấn. Trong vạn năm qua sáu loại Thất Tội Hồ khác cơ hồ tuyệt tích ở thế giới bình thường, ngược lại không ít địa phương đã xuất hiện bóng dáng Ám Thương Vương. Ví dụ như Hắc Ám hệ Ám Yêu Chủ chính là hậu duệ hỗn huyết của Ám Thương Vương và Ti Dạ nữ vương."

Thiện Ác nữ vương lập tức giải thích.

Sở Mộ đã nghe Ly lão nhi nói về huyết thống Ám Yêu Chủ, nhưng có lẽ lão già này cũng không biết Ám Thương Vương chính là Thất Tội Hồ Ám Vương.

Trong khi bọn họ nói chuyện, phía chân trời bỗng có một đạo quỷ ảnh xẹt qua, lấy tốc độ cực nhanh bay tới hậu sơn Thần Tông. Lực lượng quỷ khí theo đó tràn ngập không gian kích thích lĩnh vực hắc ám càng thêm kinh khủng.

Thiện Ác nữ vương nhìn thoáng qua đầu Quỷ hệ Hồn sủng kia, mỉm cười nói:

"Thần Tông đã mời không ít cường giả đối phó tân sủng của ta."

"Đó là Đường Ngang?"

Sở Mộ loáng thoáng thấy được bộ dáng của người kia.

"Ừ, con quỷ kia là chủ sủng của hắn."

Thiện Ác nữ vương nói.

"Ngươi xác định mình có thể khống chế Ám Thương Vương?"

Sở Mộ cảm thấy rất nghi ngờ vấn đề này.

Ám Thương Vương là cấp bậc gì chứ? Trong thiên địa sợ rằng không có lực lượng gì ước thúc nổi nó. Thậm chí Sở Mộ rất hoài nghi hậu sơn Thần Tông tụ tập một đám cường giả lãnh tụ cũng chưa chắc chân chính chế trụ nổi Ám Thương Vương đang muốn phát tiết vạn năm oán khí.

Thiện Ác nữ vương chậm rãi lắc đầu.

Nàng đúng là lưu lại Hoa Hồn ấn ký trên người Ám Thương Vương, nhưng trường hợp này cũng giống như ban đầu Sở Mộ không có cách nào khống chế nàng. Cho dù Thiện Ác nữ vương có linh hồn ước hẹn với Ám Thương Vương, nhưng căn bản khống chế không nổi Ám Thương Vương cường đại chí cực. Đồng thời Ám Thương Vương cũng không cảm tạ Thiện Ác nữ vương thả nó ra ngoài.

"Vì thế ta mới cần một nhóm cường giả lãnh tụ chà xát nhuệ khí của nó, như vậy tiểu Ám Hồ của ta mới biết nghe lời. Ta chỉ sợ đám cường giả lãnh tụ kia bản lĩnh thấp kém, không thể giúp ta chế trụ oán khí trong lòng tân sủng. Ngược lại còn bị nó giẫm đạp thê thảm thì khó coi lắm!"

Thiện Ác nữ vương nói xong câu này liền che miệng cười khanh khách, Sở Mộ có thể nhìn ra được tâm tình nàng bây giờ vô cùng tốt đẹp.

Nàng đã ký kết hồn ước với một đầu Ám Thương Vương có thể khống chế nhật thực.

Mặc dù tạm thời không có cách nào thuần phục, nhưng chuyện này cũng có nghĩa là thực lực tổng thể trong tay nàng đã đề thăng một mảng lớn, tâm tình nàng làm sao không tốt?

Hơn nữa, bên phía hậu sơn Thần Tông sắp sửa mở màn một trận biểu diễn hoa lệ, phải mất bao nhiêu năm mới có cơ hội chứng kiến cường giả lãnh tụ liên thủ xuất chiến? Đám người này bình thường luôn tỏ ra cao cao tại thượng, hung hăng bức người, Thiện Ác nữ vương cũng là loại cao ngạo tối thượng, nàng ghét nhất là người khác dùng ngữ khí lớn lối nói chuyện với mình. Vì thế mới xuất hiện tràng cảnh như bây giờ, có thể nói đây là một lần trả hận của nàng đối với bè lũ đầu lĩnh kia.

Thiện Ác nữ vương không thể nào điều khiển Ám Thương Vương, nhưng nàng thông qua linh hồn ước hẹn có thể hướng dẫn phương hướng suy nghĩ của nó. Dù sao đi nữa, Thiện Ác nữ vương đã sử dụng tất cả tà khí sinh ra từ Ấn cốc làm Hoa Hồn trận, ít nhất nó cũng phát sinh hiệu quả nhất định đối với Ám Thương Vương.

Phương thức dẫn lối suy nghĩ chỉ là một loại ám hiệu trong đầu, không có hiệu quả trực tiếp giống như ra lệnh. Nhưng nàng có thể làm cho Ám Thương Vương thay đổi mục tiêu công kích, ví dụ như nàng muốn Ám Thương Vương chiếu cố trọng điểm tông chủ Đỗ Hàm thái độ khó ưa kia.

Truyện convert hay : Sử Thượng Mạnh Nhất Con Rể