Sủng Bảo Bối Thành Nghiện

Chương 91




Hàn Chấn Phong cùng Triệu Vy đến nhà hàng King dùng bữa tối. Sau khi thử váy cưới xong cô chọn thêm hai cái váy để thay và chụp ảnh, Hàn Chấn Phong cũng đã lên lịch chụp ảnh cưới, mọi thứ đều diễn ra theo kế hoạch.

Triệu Vy gắp chút thức ăn cho Hàn Chấn Phong, đôi môi xinh đẹp mỉm cười dịu dàng:

“Chấn Phong anh làm em bất ngờ lắm cứ như trong mơ vậy.”

“Mơ cái gì là thật đó bảo bối ngốc, anh muốn mình chuẩn bị thật tốt mọi thứ chỉ cần em trở thành cô dâu xinh đẹp nhất của anh là được rồi.”

Hàn Chấn Phong vươn một ngón tay gõ nhẹ lên sóng mũi cao của Triệu Vy, cái cô ngốc này thật là…

Triệu Vy hạnh phúc hôn lên má người đàn ông một nụ hôn thật kêu sau đó bắt đầu ăn phần của mình.

—————————/////////——————————-

Mọi sự diễn ra như đúng theo kế hoạch của Hàn Chấn Phong. Hôm đi chụp ảnh cưới rất thuận lợi vì trời nắng đẹp, ban đầu chụp ở ngoại ô sau đó Triệu Vy muốn về nhà cô và dinh thự Hàn Thiên để chụp vì hai nơi này gắn liền với kỉ niệm của cô và Hàn Chấn Phong.

Buổi tối sau khi tắm xong Triệu Vy nằm vật ra giường vì cơ thể cô mỏi nhừ do hoạt động suốt cả ngày. Hàn Chấn Phong mặc áo choàng tắm đi ra thấy cô gái nhỏ mệt mỏi cũng rất đau lòng liền tìm kem xoa bóp rồi đỡ Triệu Vy ngồi dậy bắt đầu chương trình phục vụ đấm bóp massage cho cô. Triệu Vy thoải mái thả lỏng cơ thể theo từng động tác đấm bóp của Hàn Chấn Phong dường như cơ thể đỡ mệt hơn rất nhiều. Xong việc anh thu dọn một chút rồi cởi áo choàng tắm ra leo lên giường đắp chăn ôm lấy bảo bối. Anh hôn lên trán Triệu Vy khẽ nói:

“Mệt lắm đúng không, thật xin lỗi vì thời gian diễn ra hôn lễ gấp rút nên buộc em phải hoạt động liên tục.”

“Không sao, em chỉ là hơi mỏi người một chút do phải chụp ảnh cả ngày nhưng mà em rất vui. Cảm ơn anh, Chấn Phong”

Triệu Vy dụi dụi đầu vào lồng ngực ấm áp, tham lam hít lấy hương thơm bạc hà mát lạnh. Hàn Chấn Phong dịu dàng nở nụ cười xoa xoa đầu vai cô, bỗng dưng thấy im lặng nên nhìn xuống môi lại cong lên đường cong nhẹ. Cô gái của anh mệt mỏi quá nên đã ngủ rồi, thật là đáng yêu mà. Anh điều chỉnh tư thế nằm của cả hai một chút rồi mới tắt đèn bắt đầu nghỉ ngơi sau một ngày vất vả chụp ảnh cưới.

Những ngày sau đó là diễn ra tết dương lịch, mọi người tưng bừng cùng nhau đón năm mới. Hôm đó là tụ họp tại nhà riêng của các cô để làm party, tất cả đều có mặt đông đủ. Triệu Vy đang phụ giúp Đan Tâm gói sủi cảo thì Phương Diễm đem điện thoại của mình cho cô rồi nói:

“Lệ Ái gọi đến cho chị gửi lời chúc năm mới, con bé cũng muốn nói chuyện với em này.”

Triệu Vy nghe thế lấy miếng khăn giấy sạch lau tay rồi nhận điện thoại đến một góc trong nhà bếp nghe. Ở đây Đan Tâm mới hỏi Phương Diễm:

“Cô bé đó là ai nhỉ, em có nghe Tiểu Vy nhắc vài lần nhưng chưa có dịp gặp mặt. Nghe bảo rất xinh xắn là người của Mạnh Thiếu Khiêm.”

Phương Diễm múc một ít thịt cho vào miếng bột bắt đầu gói, miệng trả lời Đan Tâm:

“Em ấy không phải không muốn mà là ngại đó em, một phần cũng là Mạnh Thiếu Khiêm. Chị thật không biết bọn họ có chuyện gì nhưng Lệ Ái năm lần bảy lượt luôn tránh mặt kể cả buổi họp mặt riêng của Phong Vũ mà mấy người Mạnh Tường đưa chúng ta đi theo cũng thế. Lệ Ái rất xinh, tuổi vẫn còn nhỏ đảm bảo sau này sẽ còn đẹp hơn bây giờ. Chỉ là em ấy không có nghĩ cho bản thân vẫn luôn nghĩ đến Mạnh Thiếu Khiêm trước vì vậy ngày càng trở nên tiều tuỵ gầy gò. Không gặp chúng ta là do không muốn Mạnh Thiếu Khiêm mất mặt, tất cả buổi tiệc Mạnh Tường luôn đưa chị đi nhưng Mạnh Thiếu Khiêm thì không như thế, Lệ Ái nói không đi anh ấy liền không đưa đi. Chị biết con bé có rất nhiều suy nghĩ nhưng đều liên quan đến Mạnh Thiếu Khiêm. Yêu vào thì là như thế nhưng chị thật không hiểu Mạnh Thiếu Khiêm anh ấy nghĩ cái gì mà lại có thể đối xử với Lệ Ái như vậy. Ít nói trầm tính nhưng gần đây đã bỏ mặc con bé rồi, Lệ Ái rất muốn hoà nhập với chúng ta nhưng con bé nghĩ rằng có sơ xuất gì sẽ khiến anh ta mất mặt. Đôi khi chị muốn đập vào đầu Mạnh Thiếu Khiêm một cái thật đau xem anh ta nghĩ cái gì, người ta bỏ cả thanh xuân theo anh ta còn anh ta lại bỏ mặc không đoái hoài.”

Đan Tâm theo lời Phương Diễm cũng hiểu được phần nào. Có lẽ cô bé Lệ Ái kia giống cô rồi, yêu một người mãi mãi không yêu mình. Rất đau, nó còn đau hơn cả bị xe tông ngoài đường nữa kìa.

Triệu Vy quay trở lại vẻ mặt có chút phiền muộn, đi đến bàn gói sủi cảo, mặt xị ra hai tay chống cằm.

“Con bé ngốc nghếch nghĩ cho tên họ Mạnh vô tâm đó làm gì không biết. Chị Phương Diễm, Lệ Ái nói sẽ không đến dự lễ cưới của em vì cảm thấy đi cùng Mạnh Thiếu Khiêm sẽ gây phiền phức cho anh ta. Em nói với con bé nếu vậy sẽ ghi hai thiệp nhưng mà không chịu là không chịu, cứng đầu quá cơ.”

Phương Diễm thở dài lắc đầu tiếp tục gói sủi cảo. Mấy hôm trước cô và Triệu Vy cùng bàn rồi xong hôn lễ sẽ đi tìm Lệ Ái hỏi cho rõ ngọn ngành câu chuyện mới được.

Tối đó mọi người vui vẻ ăn uống tưng bừng. Qua hôm sau đến năm mới họ tranh thủ nghỉ ngơi vài ngày rồi tiếp tục công việc. Khoảng thời gian này Triệu Vy và Hàn Chấn Phong đến cô nhi viện Ánh Sáng thăm mọi người ở đó đồng thời gửi thiệp cưới cho Liễu Giai. Bà nhận thiệp mà mừng đến rơi lệ vì đứa nhỏ Triệu Vy của bà cuối cùng cũng tìm được bến đỗ vững chắc cho mình rồi. Tiếp tục mấy ngày họ ghi thiệp cưới rồi đi phân phát cho khách mời. Dinh thự được trang trí đầy long trọng theo tông màu trắng và hồng pastel, khắp nơi tràn ngập tư vị đám cưới. Trước khi lễ cưới diễn ra khoảng 3 ngày Hàn Chấn Phong đưa Triệu Vy trở về nhà của cô, đồng thời ra viếng mộ ba mẹ của anh.