Lưu tổ trưởng đã chết!
Cả đại sảnh đều kinh sợ.
Điều quan trọng nhất là bọn họ không nhìn thấy rõ Lý Hiên đã ra tay như thế nào!
Tất cả tổ trưởng phân tổ của tổ hành động đặc biệt đều nhìn chằm chằm vào Lý Hiên với ánh mắt kiêng ky.
“Từ Văn Uyên, tao đã cảnh cáo tổ hành động đặc biệt của bọn mày trước rồi đấy, mày dám phái người đi bắt tao, giờ mày có thể chuẩn bị di ngôn rồi.”
Lý Hiên lạnh lùng nhìn thẳng vào Từ Văn Uyên.
Tổ trưởng tổng tổ hành động đặc biệt Giang Nam có địa vị cao hơn cả quan ở biên giới, nhưng trong mắt Lý Hiên chỉ là con kiến mà thôi.
“Xem ra tao quả thực đã coi thường mày, nhưng mày tưởng rằng tổ hành động đặc biệt chỉ là con hổ giấy thôi ư?”
Từ Văn Uyên lạnh lùng nói.
Ngay sau đó, một vài bóng người lặng lẽ xuất hiện từ phía sau ông ta như một cái bóng.
Tổng cộng có bốn người đều mặc áo choàng đen, không thấy rõ khuôn mặt, mang theo khí thế âm trầm lạnh lẽo.
Lý Hiên không mấy ngạc nhiên, từ lúc tiến vào hắn đã biến đến sự tồn tại của bốn người này.
“Chỉ là con chuột nhất giấu đầu lòi đuôi mà thôi.” Lý Hiên hừ lạnh một tiếng.
“Dám gọi Huyết Tổ Lục gia là chuột nhắt, chết đi! E rằng mày không biết người mày phải đối mặt là người thế nào rồi.”
Từ Văn Uyên lạnh lùng nói. “Huyết Tổ Lục gia?” Trên mặt mọi người đều lộ ra vẻ khiếp sợ.
Lục gia là một nhân vật lớn ở thủ đô, nắm toàn quyền một phương, Huyết Tổ là tổ chức sát thủ do Lục gia bồi dưỡng, nổi danh khắp thiên hạ.
Mặc dù thành viên trong Huyết Tổ chỉ mới có hai mươi người, nhưng họ đều là những cường giả siêu cấp.
Tổ trưởng phân tổ đều đồng loạt lộ vẻ chấn động. Giang Phá còn nghĩ trong lòng: “Xem ra Lục gia có dã tâm rất lớn, đến cả tổng †ổ Giang Nam Từ Văn Uyên cũng là người của hắn ta, chẳng trách sao Từ Văn
Uyên lại liên tục chống đối tổng tổ thủ đô như thế.”
“Có Lục gia chống lưng, quả thật có tự tin để khiêu chiến tổng tổ thủ đô.”
Mấy vị tổ trưởng phân tổ đồng thời thở phào nhẹ nhõm. Có người của Huyết Tổ ở đây mà còn sợ không đối phó được Lý Hiên này ư?
Vào lúc này, bọn họ đều mang vẻ mặt nghiền ngẫm nhìn Lý Hiên như thể đang nhìn một con hổ bị sập bẫy.
Chỉ là, điều khiến bọn họ thất vọng là trên mặt Lý Hiên không có quá nhiều biểu cảm.
“Kể cả bọn chúng là ai, người tao muốn giết, kẻ chắn đường ta, chết!” Một câu nói khiến có tất cả mọi người đều thay đổi sắc mặt.
“Thật ngông cuồng.”
Bốn vị cao thủ của Huyết Tổ càng giận dữ hơn cả.
Ngay sau đó, không ai nói nhảm thêm nữa, trực tiếp hóa thành từng cái bóng nhằm thẳng về phía Lý Hiên.
Ánh sáng lạnh lập lòe trong tay, kình khí nổ vang.
Chỉ là ngay lúc bốn cao thủ Huyết Tổ đến gần cơ thể Lý Hiên một mét, tất cả đều dừng lại.
Con dao găm trong tay bọn họ như thể bị một bức tường vô hình chặn lại, không thể tiến bước thêm được nữa.
“Chuyện gì đang xảy ra vậy?” Mọi người ở hiện trường đều biến sắc. Cảnh tượng này khiến lòng họ ớn lạnh.
“Ngay cả đòn tấn công của bốn vị cao thủ Huyết Tổ cũng không thể đến gần người hắn, thực lực của thanh niên này thật khủng bố.”
Cảnh tượng này khiến bọn họ cảm thấy sởn gai ốc. Sắc mặt Từ Văn Uyên càng khó coi hơn.
Lúc trước Giang Phá đã nhiều lần khuyên ông ta đừng chọc vào Lý Hiên, ông †a đều bỏ ngoài tai.
Giờ hối hận cũng đã muộn.
Suy nghĩ lướt nhanh, bốn thành viên Huyết Tổ kia lần lượt bay ra ngoài như thể bị giáng một đòn nghiêm trọng.
“Rầm, rầm, rầm, rầm.” Cả bốn người đập mạnh xuống đất, máu tươi phun trào, cả đám đứt hơi, chết. Bốn cao thủ Huyết Tổ cứ thế mà chết.
Lúc này, da đầu Từ Văn Uyên như muốn nổ tung.