Thân là một luyện đan sư từng trải, ông ta đã giành cả nửa đời người luyện chế đan dược, nhưng chưa bao giờ có cơ hội luyện chế những vật liệu trân quý như vậy, hiện tại không khỏi ngứa tay.
Không ngờ, Lý Hiên lại läc đầu: “Không cần, ông không thể. luyện chế được đan dược mà tôi muốn”
Nghe vậy, hai cha con Hoàng Giang Thái và Hoàng Bản Sơ. cũng cảm thấy khó xử.
Lời này của Lý Hiên cũng quá thẳng thừng rồi!
Trần lão lập tức sa sầm mặt.
Ông ta là luyện đan sư cao cấp duy nhất trong Ẩn Điện, nhìn khắp cả tỉnh Giang Nam, không tìm đâu ra một luyện đan sư có thể vượt qua ông ta.
Hiện tại ông ta lại bị khinh thường như thế, nói mình không thể luyện chế được, điều này quả thực khiến ông ta không thể. khoan nhượng.
Hàng râu của ông ta run rẩy: “Chàng trai, cậu mà cũng dám coi thường tôi à? Cậu thử nói xem cậu muốn luyện đan dược như thế nào?
“Đan dược mà ngay cả tôi cũng không thể luyện chế ra, chẳng lẽ một tên nít ranh như cậu lại biết luyện à? Tôi thấy cậu mới là kẻ lãng phí tài nguyên thì có.”
Tuy Trần lão tức giận nhưng càng thấy tiếc cho những nguyên liệu luyện đan này, chúng đều là bảo bối cả.
“Cái mà ông gọi là đan dược cao cấp cũng chỉ là thứ bỏ đi trong mắt tôi, chờ một lát ông sẽ được tận mắt chứng kiến.”
“Là một luyện đan sư, có thể quan sát tôi luyện đan, đó là vinh hạnh của ông.”
Lý Hiên lạnh lùng nói. Trần lão nghe vậy càng giận sôi gan.
“Giọng điệu thật là ngông cuồng, lớp trẻ ngày nay càng ngày càng ngông cuồng mà”
Hoàng Giang Thái sợ Trần lão đắc tội với Lý Hiên nên vội vàng kéo tay áo ông ta, nhỏ giọng nói: “Lý tiền bối là nhân vật lớn, ông bớt nói một câu đi.”
Mặc dù Trần lão là một kẻ khó tính, lại cao ngạo, nhưng cũng không phải ngu ngốc, thấy Hoàng Giang Thái nói như vậy, ông ta đành phải kìm nén cơn tức giận của mình lại.
Ông ta đứng đó, khoanh tay trước ngực, rõ ràng quyết tâm xem thăng nhóc trước mắt tự làm mình bẽ mặt như thế nào.
Nếu đối phương lãng phí tài nguyên tốt như vậy, ông ta sẽ lập tức chế nhạo ngay.
Mà Lý Hiên không có thời gian quan tâm đến cảm nhận của ông ta, cứ thế ném nguyên liệu vào trong lò luyện đan.
Cảnh tượng như vậy càng khiến Trần lão đau lòng hơn. “Thứ tự cho nguyên liệu luyện đan cũng rất quan trọng, tên này lại ném hết cả vào, định hầm canh thuốc bắc hay sao vậy? Đúng là phí của giời mà, đúng là phí của giời mà!”
Trong lòng Trần lão đã mắng Lý Hiên không ra gì. Đúng lúc này, Lý Hiên nhẹ nhàng chỉ ngón tay vào bếp lò.
Khoảnh khắc tiếp theo, tấm đá vốn chặn thông đạo bỗng ầm một tiếng, xê dịch ra, ngọn lửa bên trong cũng phụt ra ào. ào.
Tấm đá che này dùng để trấn áp ngọn lửa dưới lòng đất, nặng tới cả nghìn cân, thông thường phải cần năm sáu người mới di chuyển được.
Trần lão không khỏi ngạc nhiên trước chiêu thức của Lý Hiên.
Ông ta biết tên thanh niên trước mặt không phải là người thường nhưng vẫn lẩm bẩm: “Gái nắp lửa này vốn không thể mở hết được, nếu không toàn bộ ngọn lửa sẽ bùng phát, không thể khống chế được nhiệt độ. Thăng nhóc này chẳng biết cái quái gì, đúng là phí phạm tài nguyên tốt mà.”
Vào lúc này, Lý Hiên đã bắt đầu luyện chế.
Ngọn lửa hừng hực bắt đầu tuôn ra theo cử động tay của hắn.
Mỗi lần Lý Hiên chỉ tay, sẽ có một ngọn lửa xuất hiện đúng một hướng, giống y như một người lính nghe theo hiệu lệnh
của tướng quân vậy.
Lý Hiên tiếp tục chỉ huy, tám ngọn lửa tạo thành một hình bát quái, sau đó bắt đầu luân chuyển đều đặn.
Đồng thời, ngọn lửa tuôn ra tự động chia thành tám sợi và hợp nhất thành tám ngọn lửa, vô cùng hùng vĩ.
Ngọn lửa bùng lên và nhiệt độ trong phòng đột ngột tăng cao.
Chẳng mấy chốc, toàn bộ lò luyện đan đã cháy đỏ, dược liệu bên trong bắt đầu tan chảy dưới ngọn lửa.
Vẻ mặt của Trần lão bắt đầu phức tạp, ông ta chưa từng nghe nói đến thủ đoạn này bao giờ.
Nhưng trong lòng ông ta vẫn còn một tia nghi ngờ.
Nghe nói tu luyện giả lợi hại có thể có được năng lực kỳ diệu, nhưng không có nghĩa là họ sẽ biết luyện đan.
Lý Hiên dùng ngón tay tạo ấn và bắt đầu kết pháp quyết, một tia sáng mờ nhạt xuất hiện trên đầu ngón tay của hắn.
Rồi hẳn bất ngờ chỉ vào lò luyện đan, toàn bộ đan dược bên trong đều bay lơ lửng.
Nhiệt độ của ngọn lửa lại tăng lên, khiến cả căn phòng đỏ. rực.
Khi ngọn lửa bùng cháy, các dược liệu từ từ tan chảy có thể nhìn thấy bằng mắt thường, từ từ dung hợp lại với nhau.
Lúc này, Lý Hiên bất ngờ nói lớn: “Chúng hoả nghe lệnh, ngưng đan.”
Vừa dứt lời, ngọn lửa bỗng bùng nổ.
Ngọn lửa trong thông đạo giống như một con rồng lửa, bao bọc toàn bộ lò luyện đan lại.
Đồng thời, những đan dược bên trong lò luyện đan nhanh chóng được tạo thành hình.
Phía trên lò luyện đan có bốn loại dị tượng: chân long, tiên hoàng, huyền vũ, chu tước.
Cảnh tượng này khiến cha con Hoàng Giang Thái và Trần lão hoàn toàn ngây dại.
“Đây là thành đan dị tượng ư?”
Trần lão nhìn không chớp mắt vào phía trên lò luyện đan, trong mắt tràn đầy kinh hãi.
“Vẫn chưa luyện đan xong mà đã xảy ra dị tượng, chẳng lẽ là đan dược cấp thần trong truyền thuyết ư?”
“Hơn nữa mình chưa từng nghe nói đến thủ pháp luyện đan này, hôm nay coi nhu được mở mang tầm mắt”
Trong lòng Trần lão vô cùng kích động.
Lúc này, ông ta đã tâm phục khẩu phục.
Không ngờ mình có thể nhìn thấy thủ pháp luyện đan này, đúng là sống không uổng phí.
Lúc này, khi ngọn lửa bốc lên, cuối cùng đan dược bên trong cũng sắp thành hình.
Thậm chí còn có mùi thuốc thoang thoảng bay ra, chỉ cần ngửi một cái cũng có thể khiến tâm hồn người ta thăng hoa.