Sự Trở Lại Của Chàng Rể Vô Dụng

Chương 442




"Thôi đi, còn quản những chuyện này làm gì chứ? Chẳng lẽ các ngài còn cho rằng chúng ta vẫn còn sống hay sao? Chúng ta được tạo ra từ một chấp niệm ngưng tụ lại mà thôi, thật ra chúng ta đều đã chết từ lâu rồi. Hai ngày nữa Đạo vực Chân Hoàng sẽ mở ra, các ngài có cảm thấy mấy vị cường giả của thế giới hiện tại sẽ buông tha cho chúng ta hay không? Đối với họ mà nói thì chúng ta chính là liều thuốc bổ tốt nhất “Ừm, ừm, cho nên mấy vị cường giả ở thế giới bên ngoài đó tốt nhất nên chết hết đi. Ai da, các ngài xem nhanh như vậy đã có hai vị tôn giả chết rồi, cường giả cấp đạo chủ nổ tung xác? Người của lực lượng Cơ Giáp kia rất mạnh đó! Đây chính là cấp đạo chủ đó, ngay cả ở thời đại kia của chúng ta, mấy vị tôn giả của vương triều chúng ta cũng không dễ dàng đột phá được cảnh giới cấp đạo chủ được như vậy đâu?" “Hừ, đừng có làm loạn nữa, thời đại đó của chúng ta là do vương triều năm quyền và đàn áp mọi thứ, khi đó chúng ta đi đều là những con đường Chân Hoàng hay Chân để. Ngài đã từng nhìn thấy vị thiên tài nào từ bỏ con đường Chân Hoàng mà đi con đường bình thường hay chưa?" ngài cũng đừng làm loạn nữa, ngài đang nói đùa sao? Cho dù là thời đại đó của chúng ta, khi vương còn tồn tại, ngài cho rằng một người có thể làm nổ tung con đường Chân Hoàng hay sao? Hai người cảnh giới cấp đạo chủ bình thường sống chết với nhau không phải là lựa chọn tốt nhất à? Côn đường Chân Hoàng hay Chân Để ở thời đại vương triều cũng là những thiên tài vô song Đọc truyện mới nhất tại Truyệ n88.net

Trong thế giới hư vô ở phía Nam của Đạo vực Chân Hoàng, những chấp niệm còn sót lại của các bậc tôn đứng đầu đang sôi nổi thảo luận. Còn nếu phân tích kỹ càng cuộc trò chuyện của bọn họ, nếu để các vị cường giả bên ngoài biết được, thì chưa chắc đã dám mở ra Đạo vực Chân Hoàng này. Dù sao cũng không ai biết được nơi cát bụi đã che phủ một hai ngàn năm này, những vị cường giả của vương triều đã từng chinh chiến trên mảnh đất này lại lại thức tinh ý thức còn sót lai. Hơn nữa những khí tức này còn dao động trò chuyện với nhau, tuy rằng họ không thể quay trở lại cấp bậc đế vương năm đó, nhưng cũng đã từng đạt tới cảnh giới cao nhất của cấp đạo chủ. Bất kỳ một ai trong số các vị tôn giả này cũng đều có thể so sánh được với sự tồn tại tối cao giống với Đạo Nhất. Trong thể giới hư vô ở phía Nam của Đạo vực Chân Hoàng, những chấp niệm của mấy vị cường giá đứng đầu tiếp tục quan sát chiến trường bên ngoài. Bất kể thế giới bên ngoài có ra sao đi chăng nữa thì tất cả các cường giá của thế giới hiện tại đều chết hết mới là điều tốt nhất cho họ. "É, mau nhìn xem lại có người tới nữa rồi, thật là nhiều cường giả, trời ạ! Vậy mà lại có tới một hai vị Chân Đế tới cùng với bốn vị Chân Hoàng! Điều...điều này làm sao có thể? Chẳng lẽ thời đại này, hai vương triều Tôn Hoàng đã đạt tới cấp bậc Đế Triều rồi sao? Điều này hoàn toàn không có khả năng!" "Đúng đấy, điều này làm sao có thể! Trong cảm ứng của chúng ta, vương triều Tôn Hoàng ở phía Đông kia tuy có tiềm lực rất lớn nhưng họ vừa mới đạt tới cấp độ Tôn Hoàng mà thôi! Các ngải xem hai vị Chân Dễ kia cùng với bốn vị Chân Hoàng đều là có khuôn mặt của người phương Đông! Điều này.." "Không kể tới bốn vị Chân Hoàng kia, chỉ là đạo Chân Hoàng bình thường thôi, nhưng hai vị Chân Đế kia rất không đơn giản, con đường để vương của hai người họ cho dù có ở thời đại của chúng ta cũng đã là thiên tài hàng đầu rồi." “Ừm, không sai, hai vị Chân Đế cùng xuất hiện xem ra lần này mở ra Đạo vực Chân Hoàng rất không bình thường, hay là nói mấy lão già của trận doanh Người bảo vệ quy tắc đã sắp không thể chống lại được nữa rồi.." Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88.net

Trong thế giới hư vô ở phía Nam của Đạo vực Chân Hoàng, những ý thức còn sót lại của mây vị cường giả hàng đầu đó đã bị vô cùng kinh ngạc khi nhìn thấy nhóm người của Hạo Thiên và Hắc Đế. Rốt cuộc, cho dù là Hạo Thiên hay Hắc Đế đều còn rất trẻ, trong các vương triều xa xưa hai người họ cũng đều được coi là những bậc thiên tài vô song, là nhóm đứng đầu kia.

Do đó cũng không hề ngạc nhiên khi mấy ý thức còn sót lại của các vị cường giả thời thượng cổ này lạ cảm thấy bàng hoàng như vậy.