Sự Trở Lại Của Chàng Rể Vô Dụng

Chương 310




"Ừ." Bầu không khí nhất thời ngày càng trở nên kỳ lạ hơn, chín cường giá cấp Đạo chú của kẻ bảo vệ quy tắc, bọn họ không ngờ được rằng bọn họ bên kia lại thừa nhận vui vẻ và độc đoán như vậy.

Giờ phút này, chín cường giả cấp Đạo chủ này, lần đầu tiên trong lòng họ hiểu rõ được rằng: đối với những điện chủ cực kỳ trẻ tuổi ở điện Thiên Thần này mà nói, chiến trường bên ngoài đã giúp họ có thêm một lần được nhận thức rõ hơn nhiều điều! Nhưng vào lúc này, chủ nhân điện Thiên thần đã bắt đầu lên tiếng, vậy bọn họ có muốn ra tay hay không? Thực ra hai bên vốn không có thù oán gì, sở dĩ họ đi đến ngày hôm nay chẳng qua là do sự ích kỷ của bản thân họ mà thôi. Hoặc là thèm muốn được một chút đại đạo mà Tiêu Hạo Thiên được thừa kế.

Lúc này, Đạo chủ của kẻ bảo vệ quy tắc đã nói trước, nhìn chằm chằm vào Tiêu Hạo Thiên, chậm rãi nói: "Lời nói cũng đao to búa lớn phết nhi, muốn giết bọn tôi sao? Ha... đợi đến khi cậu thực sự đột phá đến cấp Để rồi hång nói nhé! Nhưng... Tôi không nghĩ rằng cậu sẽ có cái cơ hội đó nữa đâu, phái không?"

Tiêu Hạo Thiên cũng nheo mắt lại, nhìn chằm chằm vào Đạo chủ đang nói chuyện và nói: "Ông là ai đây? Thấy ông hào hứng đáp lời đến thế, vậy mời ông để lại tên họ, nếu hôm nay tôi không giết được ông, thì một ngày nào đó nhất định phải giết được ông!"

Đạo chủ lúc trước lên tiếng tiếp tục nói: "Bản toa là Thanh Hòa, Đạo chủ cảnh giới tử bậc thiên hoàng, tôi muốn xem xem cậu giết tôi như thế nào!"

Đạo chủ Thanh Hòa nói xong, ông ta không để ý đến Tiêu Hạo Thiên nữa mà nhìn chằm chằm vào Đạo Nhất và kiên quyết nói: "Anh Đạo Nhất, anh ở cùng một trấn doanh với chúng tôi, anh có chắc là mình muốn bảo vệ cho điện Thiên Thần này không?" Giọng điệu Thanh Hòa có chút trêu chọc.

Nhưng khoảnh khắc tiếp theo, gần như khi Thanh Hòa vừa nói xong, sắc mặt ông ta đột nhiên thay đổi rõ rệt. Bóng hình đột nhiên nhích sang bên cạnh vài mét. Nhưng vào lúc ông ta vừa chuyển động cơ thể, sau lưng xuất hiện một tia sáng lạnh chói mắt, nhất thời, trên cánh tay phải của Thanh Hòa xuất hiện một vết thương đổ máu ròng ròng.

Sau đó, không gian dao động, xuất hiện bóng dáng Đạo Nhất cầm kiếm bước ra từ chỗ mà Thanh Hòa đã đứng trước đó. Đạo Nhất lạnh lùng nói: "Muốn đánh thì đánh, nói nhiều lời thừa thãi quả đấy. Còn Thanh Hòa, nếu như ông cứ năm lần bảy lượt lảm nhảm như thế! Vậy thì hôm nay ông đừng đi nữa! Hôm nay bản tọa không giết được người khác thì sẽ giết ông đó!”

Đạo Nhất nói xong, thân hình lại lóe lên, lao về phía Thanh Hòa thêm một lần nữa. Sắc mặt Thanh Hòa đột ngột thay đổi, một mình ông ta chắc chắn không phải là đối thủ của Đạo Nhất. Tiếp theo đó, Thanh Hòa vội vàng hét lên một tiếng: "Phi Mục, Thu Hàn, Lám Đông, cùng nhau xuất chiêu, nhanh lên...!"

Sau đó, cùng với tiếng hét của Thanh Hòa, lại có thêm ba cường giả cấp Đạo chủ có luồng khí tương đương với Đạo Nhất đồng loạt lao ra cùng với ông ta, lao về hướng của Đạo Nhất, cùng nhau phối hợp đối kháng với Đạo Nhất. "Bùm!" Nhưng rất nhanh ngay sau đó, bốn Đạo chủ của đối phương đã bị Đạo Nhất chém bị thương từng người từng người một. Đạo Nhất tiếp tục nói: "Ha ha.. Vẫn không đủ, thêm hai người nữa đi!"

Ngay sau đó, trong năm người Đạo chủ của kẻ bảo vệ quy tắc còn lại có hai người nhìn nhau, sau đó lao thẳng về phía Đạo Nhất. Đạo Nhất thực sự quá mạnh, năm vị Đạo chủ cường giả cảnh giới tử đều không dám chắc chắn liệu mình có thể khắc chế được Đạo Nhất hay không, vì vậy lần này sáu người bọn họ trực tiếp lao vào.

Đạo Nhất mim cười, liếc nhìn em mình là Đạo Trần một cái, rồi dụ sáu vị Đạo chủ ra một nơi xa xa để chiến đấu.

Đạo Trần cũng mỉm cười, hít một hơi thật sâu, trường kiếm trong tay gợn sóng, trường kiểm hướng về phía ba người Đạo chủ kẻ bảo vệ quy tắc và nói: "Nào hai người tới đây, đi theo ta...

Tiếp theo, trong ba kẻ bảo vệ quy tắc có một người nhìn sâu vào Đạo Trần, ngay sau đó, hắn lại tỏa ra luồng khí không kém Đạo Trần. Đạo sĩ này lúc trước đã tiềm ẩn thực lực, Đạo Trần híp mắt, trong mắt hiện lên một tia lo lắng. Nhưng vẫn đi theo Đạo chủ kia đi xa.

Chẳng mấy chốc âm thanh của trận đại chiến từ xa vọng lại. Còn ở trong này chỉ còn lại có hai cường giả cấp Đạo chủ. Trong đó có một cường giá cấp Đạo chủ có luồng khí trên cơ thể phát ra cũng thuộc cấp độ giống như của Mạch Nhất. Hắn ta nhìn nhìn về phía Tiêu Hạo Thiên và nói: "Cấp Đạo chủ khác hoàn toàn với cấp Để, cho dù cậu có bao nhiêu cấp Đế cửu giai ở đây thì cũng như nhau mà thôi."

Nhưng hắn vừa dứt lời, đoàn người Đại trưởng lão và năm kẻ bảo vệ cấp Thiên dưới trướng Đạo Nhất đã vọt lên không trung. Cường giá cấp đạo chủ vừa nói xong đã mỉm cười, sau đó xông vào vòng vây của đoàn người Đại trưởng lão trong khi thân hình vừa động. Rất nhanh sau đó, cuộc chiến nổi lên.

Cuối cùng, chỉ có một Đạo chủ trong số chín Đạo chủ của kẻ bảo vệ quy tắc đánh tới. Về phần cường giả bên phía Tiêu Hạo Thiên, chỉ còn lại Tiêu Hạo Thiên và Hắc Đế.



Thời khắc này Tiêu Hạo Thiên cũng nở nụ cười, nhìn chằm chằm vào Đạo chủ của kẻ bảo vệ quy tắc duy nhất trước mặt, cười nói với Hắc Đế: "Ha ha, chị, bọn họ có vẻ coi thường hai chị em chúng ta lắm nhỉ. Chỉ để lại có một người để đối phó với hai chúng ta. Không sợ bị hai chúng ta... giết chết... à?"

Hắc Đế khế gật đầu, khi cô và Tiêu Hạo Thiên lần đầu tiên cùng nhau ở ngoài chiến trường, cô và anh đã cùng nhau chiến đấu không biết bao nhiêu lần. Một sự hiểu biết ngầm đã được hình thành từ lâu. Khi hai người họ còn ở cấp năm sao, những cường giả Chien thần hậu kì đã bị giết bởi cả hai người họ. Sau đó khi hai người đạt đến cấp độ Chiến Thần, thậm chí còn liên thủ giết cả cấp Thiên Vương.

Chiến đau cấp cao hơn không phải là quá khó đối với hai người bọn họ, lúc Tiêu Viêm nói ra lời muốn giết vào lúc này, Hắc Đế cũng đã hiểu rõ rồi.

Tiếp theo, Hắc Đế không đợi Đạo chủ đối diện lên tiếng, thân hình vừa động đã lao thẳng lên bằng búa tạ. Trực tiếp dùng búa đập vào đầu vị Đạo chủ của kẻ báo vệ quy tắc. "Hừm, không tự lượng sức mình! Chờ cô đạt tới cấp

Đế chân chính rồi hång nói!" Đạo nhân hừ lạnh một tiếng, trực tiếp dùng nằm đấm tấn công vào búa tạ của Hắc Đế. Trong lòng hắn, chỉ là kẻ có sức chiến đấu ngang với cấp Đế cu giai bậc Thiên Hoàng thôi mà, làm gì được hắn chứ? Nhưng ngay sau đó hắn đã sai lầm rồi, bởi vì Hắc

Đế kế thừa từ Long quốc hai năm trước, là cường giả cấp Vương ngang tàng nhất, Chân Hoàng đạo của Trấn Nam Đông. Hắc Đế đúng là cấp Chân hoàng cửu giai, nhưng sức chiến đấu thực sự của cô lúc này đã tăng lên nửa bước của cấp Đạo chủ, cộng thêm thứ vũ khí tiện tay này nữa. Trong thời gian đó, Hắc Đế có thể đấu hơn mười chiêu với cường giả cấp Đạo chủ sơ giai cũng chẳng thành vấn đề gì.

Cho nên lúc này, khi Đạo chủ kia dùng nắm đam đánh với Hắc Đế, han đã sớm hoi hận, bởi vì uy lực do búa tạ của Hắc Đế truyền vào lúc này không kém hån bao nhiêu. "Không thể!" Cường giá cấp Đạo chủ kia biển sắc, nhưng lúc này năng lượng mới của hắn còn chưa sinh ra mà năng lượng cũ đã can kiệt, cho nên đến cùng, thân thể đã bị Hắc Đế đánh ngã gục, trong nhất thời, luồng khí trong cơ thể hắn liền đình trệ trong giây lát. Và trong khoảnh khắc ngắn ngủi, bóng dáng của Tiêu Hạo Thiên đã hiện ra trước mặt hắn, một kiếm chém xuống, anh đã để lại một lỗ thật sâu trên ngực hắn... "Các người..." Kể tiếp, cường giả cấp Đạo chủ kia liền tức giận, hắn thật sự bị đả thương? Hơn nữa, hắn đã quá coi thường sức chiến đấu của Hắc Đế và sức chiến đấu của Tiêu Hạo Thiên rồi. Ngay đòn đầu tiên mà hắn đã bị thương nặng rồi. Nhưng ngay sau đó, ngay trước khi Đạo chủ này kịp nói hết lời, những đòn tấn công như vũ bão của Hắc Đế và Tiểu Cốt lao vào chém giết cường giả cấp Đạo chủ này. "Không thể nào!” Một cường giả cấp Đạo chủ khác đang chiến đấu với đoàn người Đại trưởng lão phía xa, nhìn thấy trận chiến của Tiêu Hạo Thiên lúc này, vẻ mặt hån cũng thay đổi. Dù sao hắn cũng muốn tới cứu, dù sao đoàn người Đại trưởng lão có bị giết cũng không có ý nghĩa gì. Đoàn người Đại trưởng lão là trưởng lão của bộ quốc phòng miền Trung, họ cũng không phải là những người mà hắn nói giết là giết được ngay. Nhiều nhất có thể khiến bọn họ trọng thương thôi.

Nhưng vào lúc này, khi cường giả cấp Đạo chủ muốn qua bên kia cứu giúp, bốn người Đại trưởng lão và Nhị trưởng lão nhanh chóng hòa làm một, hóa thành một con hắc long khổng lồ, tiếp tục tấn công mãnh liệt về phía cường giả cấp Đạo chủ. Cùng lúc đó, năm kẻ bảo vệ quy tắc cấp Đế cửu giai bậc Thiên Hoàng cũng đã bộc phát toàn lực chiến đấu vào lúc này, luồng sát khí lao vào màn đêm. Sự tấn công mạng vô cùng. Bang... Một âm thanh lớn lên, ngay sau đó, cánh tay trái của một cường giả cấp Đế cửu giai bậc Thiên hoàng dưới trướng Đạo Nhất đã nổ tan nát. Nhưng hắn vẫn không quan tâm, để lại một nhát kiếm trên người cường giả cấp Đạo chủ kia. Theo sau là bốn kẻ bảo vệ quy tắc cấp Thiên còn lại dưới trướng Đạo Nhất, càng tấn công liều mạng hơn. Đoàn người Đại trưởng lão cũng nhanh chóng chiến đấu trực diện. Cho nên nhất thời, mong muốn cứu viện của cường giả cấp Đạo chủ này đã không thể trở thành hiện thực.

Hơn nữa, lúc này trong chiến trường bên Đạo Trần, đối thủ cũng không thể xông lên, bao vây sáu kẻ bảo vệ quy tắc của Đạo Nhất, mà lúc này sắc mặt bọn họ thay đổi, bọn họ muốn cử một người đi bắt Tiêu Hạo Thiên, nhưng lại bị Đạo Nhất liều mạng ngăn cản. Từng người một trong sáu Đạo chủ cảnh giới tử đều áp chế Đạo Nhất. Nhất thời Đạo Nhất cũng vô cùng tức giận, ông muốn giết chết từng người với tốc độ nhanh nhất. Nhưng đối phương hoàn toàn không cho ông cơ hội, mỗi người đều là cường giả cấp Đạo chủ, ai lại ngu ngốc đến thế?

Cho nên vào lúc này, cục diện chiến đấu rất sốt ruột, tổng cộng hai bên có ba chiến trường, chỉ cần một bên phá vỡ thế cân trận sẽ thay đổi. Dần dần, chín cường giả cấp Đạo chủ cũng bộc phát toàn lực. Vì không thể chia một người đến chiến trường bên Tiêu Hạo Thiên, vậy thì hãy nhanh chóng giải quyết trận chiến của chính họ. Và họ không tin rằng, cho dù Tiêu Hạo Thiên và Hắc Đế hợp lực đi chăng nữa thì có thể giết được một Đạo chủ à?

Nhưng sự thật đúng là như vậy, khi Tiêu Hạo Thiên và Hắc Để ra tay, hai người bọn họ thật sự có thể giết chết một Đạo chủ, cho dù đối phương chỉ là một Đạo cấp sơ kì thôi, thế nhưng! Đó cũng là một Đạo chủ đấy!

Và biển số này lại năm ở Hắc Đế. Hắc Đế lúc trước bị thương nặng sắp chết, thậm chí còn thật sự chết một lần. Sự tức giận và sát khí trong lòng cô tích tụ từ lâu đã đến cực hạn. Cộng thêm chuyện Tiêu Hạo Thiên đã tặng cho cô cơ duyên khi đó nữa. Mặc dù Hắc Đế không nói gì, nhưng trong lòng cô cũng đã có quyết định, đó là, sau này ai dám động đến Tiêu Hạo Thiên, Hắc Đế cô... sẽ liều mạng! "Giết!" Hắc Đế hét lên một tiếng, bất thình lình tới gần trước mặt cường giả cấp Đạo chủ bảo vệ quy tắc kia, dùng một nằm đấm giết chết hẳn. “Cút đi!” Đạo chủ bị Hắc Đế chém giết hét lên, dùng kiếm chém vào người Hắc Đế. Mà khoảnh khắc tiếp theo, Hắc Đế đột nhiên phát ra hư ảnh Đế Khải, bây giờ cô đã được thừa kế Trấn Nam Đông, con đường Chân Hoàng của Trấn Nam Đông, cô đã đến được Chân Hoàng cửu giai cấp Đinh rồi! Cho nên vào lúc này, khi kiếm của đạo sĩ chém vào Đế Khải bên ngoài cơ thể của Hắc Đế, cũng không cắt phăng Đế Khải làm đôi, mà chỉ đâm vào một chút, cắt lên trên vai của Hắc Đế, máu tươi phun ra. Ngay sau đó, Hắc Để trực tiếp dùng hai tay nâm lấy thanh trường kiểm của của Đạo chủ kia.

Nhất thời, tay của Hắc Để chảy máu đầm đìa. Hac Để hét lên: "Em trai!" "Bùm...!" Khoảnh khắc tiếp theo, ngay lúc Hắc Đế dùng thân mình làm cái giá để vây khốn đối thủ, toàn bộ khí thể trên người Tiêu Hạo Thiên mở ra, khí thế lớn gấp mười lần Hắc Để bộc phát, đúng vậy, Tiêu Hạo Thiên đã giấu mình trong trận chiến trước đó. Vào lúc này, anh... không còn trốn nữa!

Khoảnh khắc tiếp theo, một tiếng động lớn phát ra, cường giả cấp Đạo chủ bị Hắc Đế vây khốn trong giây lát đã bị Tiêu Hạo Thiên dùng một nằm đấm cho nổ nát đầu! Đúng vậy, khi Hắc Đế liều mạng ngăn cản, thêm một cú nổ bất ngờ từ phía Tiêu Hạo Thiên, đến đây, trong chín người cường giả cấp Đạo chủ, người đầu tiên đã bị giết.

Mà dưới thế mạnh bá đạo vô song của Tiêu Hạo Thiên đã đánh bại một cường giả cấp Đạo chủ, toàn bộ chiến trường lập tức yên lặng...

Một... cường giả cấp Đạo chủ... bị giết? Bị giết bởi một kẻ còn chưa thăng đến cấp Đế...