Sự Trở Lại Của Chàng Rể Vô Dụng

Chương 297




Hắc Đế đang đứng trên đạo tràng của mình cạnh một miệng vực trên chiến trường biên giới, nhìn xuống những người lính quân đội Việt Nam và điện Thiên Thần phía đăng xa đang lặng lẽ rút quân.

Một lúc lâu sau, Hắc Đế hít một hơi thật sâu, sau khi nhìn khung cảnh dưới chân một lần cuối, cô ấy xoay người bỏ đi. Nhưng đúng lúc này, cô ấy dừng khựng lại, mặt Hắc Đế biến sắc. Bởi lúc này ở cách đó không xe, đang có năm cao thủ tầng thứ chín cấp đế lao đến với tốc độ cực nhanh. Và trên người họ toát ra sự lạnh lẽo khủng khiếp. "Thôi chết!" Hắc Đế sực tỉnh, tức tốc quay đầu chạy. Hiện giờ cô ấy là cao thủ hàng kim thân tầng thứ tám cấp đế, cảm nhận được mối nguy hiểm vô cùng nhạy bén. Lúc này, Hắc Để bỏ chạy không chút đắn đo.

Nhưng khi Hắc Đế mới chạy được hơn một ki lô mét thì đột nhiên tầng không khí trước mặt cô ấy rung động. Một hộ pháp tầng thứ chín cấp đế với lớp khí lạnh lẽo bao bọc quanh cơ thể bất thình linh đáp xuống trước mặt cô ấy. Chi riêng khí thế ngút trời của đối phương đã đủ khiến Hắc Đế chao đảo, thụt lùi về sau.

Đến khi Hắc Đế đứng vững, định một lần nữa phá vòng vây từ hướng khác thì cô ấy sững sờ phát hiện ra rằng vào thời điểm cô ấy vừa bị chặn lại, đã có bốn cao thủ tầng thứ chín cấp Đế đứng sừng sững ở bốn hướng Đông, Tây, Nam, Bắc chặn đường cô ấy.

Mặt Hắc Đế tối sầm, bàn tay trắng trẻo ngọc ngà không tì vết kia siết chặt cây búa màu vàng đen.

Ánh mắt của gã hộ pháp trước mặt Hắc Đế lạnh lẽo bằng giá, anh ta nheo mắt lại nhìn Hắc Đế, nói rất thong thả: “Hắc Đế, gặp cấp trên mà sao lại chạy? Phải đến chào hỏi tôi chứ? Hả?”

Gã hộ pháp kia vừa cất tiếng đã nghe ra được trong giọng nói không mấy thân thiện. Hơn nữa, bốn phương tám hướng xung quanh Hắc Đế đều bị những sức mạnh ghê gớm phong tỏa. Lúc này, dù Hắc Đế muốn xin cứu viện từ bên ngoài cũng không làm được. Hắc Đế dần cảm thấy hoang mang. Rắc rối rồi đây...

Hắc Đế hít sâu một hơi, nắm chặt cây búa vàng đen trong tay, mắt nhìn gã hội pháp chăm chăm và nói: “Tôi với anh không thuộc cùng một cánh, theo quy tắc thì không cần chào hỏi anh."

Gã hộ pháp chậm rãi gật đầu, sau khi nhìn Hắc Để một lúc, anh ta nói: “Ừ... được thôi. Vậy thì Hắc Đế này, tôi hỏi cô nhé, đề, qua có cao thủ cấp để tham gia vào trận đánh của các quân đội bình thường. Tại sao cô lại mặc kệ?"

Hắc Đế nheo mắt lại, nhìn chằm chằm gã hộ pháp và nói: "Cấp trên của tôi là Đạo Trần, tôi không cần phải báo cáo công việc với anh chứ nhỉ? Thiết Ưng là cái thá gi?"

Xưa nay Hắc Đế vẫn ngông nghênh, dù có là hộ pháp cấp thiên đấy thì đã sao? Muốn bà đây phải cúi đầu á, anh... vẫn chưa có cái tư cách đó đâu.

Hắc Đế nói dứt lời, ánh mắt của gã hộ pháp cấp thiên càng thêm lạnh giá, anh ta nhìn Hắc Đế và nói: “Ừ, mồm miệng sắc sảo lắm. Đã không phục thì sẽ đánh cho cô chịu phục mới thôi, cô thật sự tưởng rằng chúng tôi không biết cô luôn che chở cho một tên Chân Hoàng Lộ trên mặt trận biên giới này à? “Bất lấy cô ta!" Gã hộ pháp không nói dài dòng, mắt lóe lên một cái nhìn lạnh lẽo chết chóc, bất ngờ ra lệnh.

Mặt Hắc Đế biến sắc, đúng lúc cô định giơ búa lên thi bốn gã hộ pháp vây quanh cô đã hừng hực khí thế xông tới. "Giết!" Hắc Đế cũng không dễ bắt nạt. Tuy cô ấy bước lên tầng thứ tám cấp để chưa lâu nhưng sức chiến đấu thực tế của cô ấy cũng có thể phát huy đến đỉnh tầng tám, thâm chí là sức mạnh của Chuẩn Đế Cửu. Suy cho cùng thì Hắc Đế là một thiên tài, và còn là thiên tài không ai sánh bằng trong lĩnh vực giết chóc.

Tay Hac Đế cầm búa, vung thắng tới đập vào một gã hộ pháp. Hắc Đế giật lùi lại, hơi thở bên trong cơ thể cuộn trào, khóe miệng ứa ra một vệt máu tươi. Tiếp đó, khi Hắc Đế vẫn chưa kịp hoàn hồn thì ba gã hộ pháp phía sau đã xông tới sau lưng cô ấy. Hắc Để vội vàng quay ngoắt lại vung búa đỡ đòn nhưng vô ích... Dù đối phương chỉ có một người cũng mạnh hơn cô rất nhiều, huống chi họ có đến tận ba người. "Ầm." Một tiếng nổ động trời vang lên, cơ thể của Hắc Đế bị ba gã hộ pháp hợp lại đánh văng ra xa. "Phụt.." Hắc Đế bị đánh bay đi, miệng hộc ra một ngụm máu lớn. Chi mới vừa vào trận được mấy giây mà cô đã bị thương nặng.

Cơ thế của Hắc Đế và cây búa vàng đen trong tay rơi xuống đất, bị quán tính cực lớn kéo lê đi một khoảng mười mấy mét.



Người Hac Đế rướm máu, trên lưng cũng có thêm vài vết thương, làn da trắng ngần lộ ra, nhưng lúc này làn da mịn màng ấy đã nhuộm đỏ máu. Tóc của Hắc Đế tung bay, chớp mắt đã trông thật thê thảm. Máu trào ra liên tục từ miệng cô ấy, sắc mặt cũng trở nên tải nhợt. “Hừ... cũng có chút bản lĩnh, ở tầng tám cấp để mà đã có thể phát huy sức chiến đấu chuẩn để cửu cơ đấy. Nhưng hôm nay, dù cô có là đế cửu đích thực đi chăng nữa thì đã sao? Gã hộ pháp cấp thiên chưa hề ra tay cúi người về phía trước, nhìn Hắc Đế bằng ánh mắt lạnh lẽo, từ tốn nói.

Tiếp đó, giọng nói của anh ta trở nên lạnh lùng u ám hơn: “Hủy kim thân của cô ta."

Lời gã hộ pháp vừa dứt, ngay lập tức, bốn gã hộ pháp với sức mạnh đáng sợ đang bao vây Hắc Đế một lần nữa cử động, người họ tỏa ra một luồng khí thế ngùn ngụt nhằm thẳng vào Hắc Đế. "Phụt." Hắc Đế đã bị thương nặng, sức mạnh giảm sút nghiêm trọng. Nhưng cô ấy vẫn không chịu khuất phục, siết chặt cây búa trong tay, rồi cô ấy nghiến răng, một lần nữa khí thế hừng hực bốc lên. Hắc Đế đột ngột xách cây búa vàng đen, liều chết lao tới gã hộ pháp tầng thứ chín cấp đế. "Giết!" Hắc Đế giã búa xuống người gã hộ pháp, anh ta bị bắn văng ra sau. Đồng tử thu hẹp, ngực thở hổn hển, thanh kiếm dài trong tay nứt gãy, khuôn mặt dưới lớp mặt nạ trở nên trắng nhợt, khóe miệng cũng có một vệt máu ức ra. Bỗng chốc bị thương nặng khi

Hắc Đế liều mình bùng nổ giáng búa.

Nhưng ngay sau đó, kiếm của đối phương cũng đâm xuyên người Hắc Đế từ sau lưng ra trước bụng.

Sau đó, một gã hộ pháp khác còn đạp mạnh lên lưng Hắc Đế.

Miệng Hắc Đế lại một lần nữa hộc ra máu tươi. Nhưng cô ấy không chần chừ mà lập tức xoay người vung búa. Gã hộ pháp ban nãy cũng không kịp hoàn hồn, trong chớp mắt cơ thể họ đã bị một búa của Hắc Đế giã văng ra sau.

Hắc Đế chỉ còn thoi thóp cuối cùng lại đụng độ mạnh với cao thủ tầng chín cấp để một lần nữa. "Chạy!"

Lúc này, sau khi Hắc Đế bùng nổ hết sức và đánh lui được gã hộ pháp, cô ấy không do dự xách búa lên chạy biến về phía xa.

Nhưng... cô ấy không chạy đi được nữa. Vì gã hộ pháp cấp thiên đích thực với sức mạnh đỉnh tầng chín cấp để, không phải một cao thủ tầm thường trong tổ chức quy tắc Thủ Hộ Giả đã xuất hiện trước mặt Hắc Đế. Anh ta vươn tay túm lấy cây búa của Hắc Đế. Mặc cho Hắc Đế giãy giụa thế nào cũng không thể thoát khỏi tay của anh ta. “Ha ha... thì ra cây búa này làm tăng sức mạnh cho cô à? Vậy thì, tôi sẽ hủy vũ khí của cô là xong.. bùm... Gã hộ pháp dứt lời, anh ta dồn sức lên bàn tay, tức thì bóp nát cây búa vàng đen của Hắc Đế.

Sau đó, gã hộ pháp kia quắc mắt, giáng một đòn vào giữa ngực Hắc Đế. Cô ấy bị đối phương đánh bay ra xa.

Hắc Đế có manh không? Dĩ nhiên là có. Hơn nữa là dạng cao thủ rất mạnh. Gọi Hắc Đế là thiên tài không ai sánh bằng cũng không ngoa. Lấy trận đấu này làm ví dụ, một cao thủ tầng tám cấp đế như cô ấy có thể bùng nổ và đương đầu với một hộ pháp tầng chín cấp để. Hơn nữa, nếu như cuối cùng gã hộ pháp cấp thiên không ra tay thì chắc chắn Hắc Đế vẫn có hy vọng có thể chạy thoát.

Nhưng, không có nếu như, lúc này Hắc Đế đã bị thương bầm dập, bay ngược ra sau, hơn thế, thứ vũ khí giúp cô ấy gia tăng sức chiến đấu cũng đã bị đối phương phá nát. Lúc này gã hộ pháp cấp thiên đang sung sức và không mảy may thương tích kia đang dửng dưng đứng trước mặt cô ấy.

Khi Hắc Đế bị đánh văng ra xa, bốn gã hộ pháp bị cô ấy đẩy lùi khi nãy cũng đã đứng dậy, bao vây Hắc Đế.

Tình hình của Hắc Đế hết sức nguy cấp.