Sự Trở Lại Của Chàng Rể Vô Dụng

Chương 291




"Hạo Thiên!" Nhị trưởng lão Lưu Triệt kinh ngạc hét lên khi nhìn thấy Tiêu Hạo Thiên. "Hạo Thiên! Hạo Thiên!" Lúc này, tam trưởng lão Chu Lệ và tứ trưởng lão Long Thanh Quang đang vô cùng phấn khích. Hôm nay suýt chút nữa đã thất bại, nhưng bây giờ có Tiêu Hạo Thiên ở đây, thậm chí sức mạnh toát ra từ anh còn là đỉnh cao tầng thứ chín cấp đế! Vậy thì trận chiến này sẽ còn phải đánh tiếp, còn phải đánh nhiều. "Hạo Thiên..." Đại trưởng lão Tân Võ và kẻ bảo vệ cũng dừng trận đấu, cùng nhìn về phía Tiêu Hạo Thiên. Sở dĩ vừa rồi Đại trưởng lão tấn công kẻ bảo vệ là bởi ông ta đã cảm nhận được sự xuất hiện của Tiêu Hạo Thiên.

Ban đầu, điều mà Đại trưởng lão nghĩ là Tiêu Hạo Thiên có thể tập kích bất ngờ và giết viên sĩ quan Đại Bồ bị thương nặng. Nhưng sau khi nhìn thấy Tiêu Hạo

Thiên vung kiếm chém chết kẻ bảo vệ thì trong thâm tâm ông ta không khỏi trầm trồ trước sự can đảm của Tiêu Hạo Thiên. Điều đáng nói là cách tiếp cận của Tiêu Hạo Thiên đã làm rung động trái tim của đại trưởng lão! Thế hệ trẻ Việt Nam hiện đại là phải như thế. kẻ bảo vệ thống trị thế giới thì sao? Nếu ông dám ngăn cản tôi thì hãy chuẩn bị nhận lấy cái chết! Mặc kệ có là ai! Cùng lắm thì chiến đấu! Lúc này, sau khi Tiêu Hạo Thiên đến, thậm chí đại trưởng lão đã nảy ý định giết chết kẻ bảo vệ trước mặt! Khó chịu với đám bảo vệ quy tắc này lâu rồi! Hết lần này đến lần khác chơi trò hai mặt với Việt Nam.

Cùng lúc đó, ba vị trưởng lão kia cũng vô cùng kích động, còn bốn sĩ quan Đại Bồ đang bị thương nặng thì hốt hoảng, lại một kẻ mạnh người Việt Nam nữa tới, chính là người đứng đầu điện Thiên Thần. Trước đó đã dắt theo hàng trăm binh lính của điện Thiên Thần tập kích trụ sở bộ quốc phòng Đại Gia. Và lúc này đây, sau khi nuốt chửng quốc vận của Đại Gia, thì anh đã thực sự có sức mạnh đỉnh cao tầng thứ chín cấp Đế. Bốn viên sĩ quan Đại Bồ không biết phải làm sao. Tình thế vừa được giải quyết nay lại được đảo ngược.

Tiêu Hạo Thiên, người đứng đầu điện Thiên Thần đang đà sung sức, một mình anh có thể ngăn cản kẻ bảo vệ ở đỉnh cao tầng thứ chín cấp đế, để bốn trưởng lão Việt Nam rảnh tay và giết sạch. Hoặc Việt

Nam trưởng lão Tân Võ giữ chân kẻ bảo vệ, thì Tiêu Hạo Thiên có thể giết hết bọn họ, thậm chí Tiêu Hạo Thiên đang lúc sung sức có thể giết bọn họ trong thời gian ngắn hơn.

Với sự xuất hiện của Tiêu Hạo Thiên, cục diện trận chiến lại đảo chiều ngay lập tức. Và sự thật rằng đây là cuộc chiến vì quốc vận giữa Việt Nam Đại Bồ! Tiêu Hạo Thiên, xuất hiện và giết chết một kẻ bảo vệ đứng về phe đối thủ, nhưng vẫn còn một kẻ bảo vệ nữa. Vì vậy, cục diện trận đấu hiện tại đã trở thành người đứng đầu điện Thiên Thần, chống lại hội đồng bảo vệ quy tắc..

Nhất thời, không ai để ý đến bốn thương binh còn sót lại của quân Đại Bồ.

Đúng lúc này, kẻ bảo vệ vừa giao chiến với đại trưởng lão rốt cuộc cũng có phản ứng, ông ta đột nhiên quay người lại, nhìn chằm chằm vào Tiêu Hạo Thiên, ánh mắt tối sầm: “Hạo Thiên... có biết mình đang làm gì không? Cậu... Cậu đã giết người của chúng tôi. Một kẻ bảo vệ cấp đế."

Tiêu Hạo Thiên không khỏi nhếch môi cười chế nhạo khi nghe những lời này, anh nhìn kẻ bảo vệ trước mặt và nói: "Ha ha... Tôi chắc chắn biết mình đang làm gì, còn anh chẳng phải cũng vừa ra tay với Đại trưởng lão của Việt Nam đó sao? Cuộc chiến đã bắt đầu rồi, đừng nói nhảm nữa! "Tiêu Hạo Thiên nói, nét lạnh lùng lóe lên trong đáy mắt, và giờ phút này sát ý trên người anh bắt đầu sục sôi. Sẵn sàng ra tay bất cứ lúc nào.

Tiêu Hao Thiên đang thầm tính toán xem nếu anh kết hợp với Đại trưởng lão và Nhị trưởng lão, giết kẻ bảo vệ ở đỉnh tầng thứ chín cấp để thì sẽ mất bao lâu..

Người bảo vệ các quy tắc trước mặt nhìn chằm chằm Tiêu Hạo Thiên và cảm nhận được sát ý của anh. Chủ nhân của điện Thiên Thần ngang ngược này.. thật sự muốn giết anh ta. "Đại ca của điện Thiên Thần ạ, anh cho rằng các anh có thể giết tôi ở đây thật sao? Đừng quên rằng so về sức chiến đấu hiện tại cũng không chênh nhau là mấy, bốn sĩ quan Đại Bồ cho dù bị thương nặng nhưng mấy trưởng lão Việt Nam cũng chẳng hơn là bao” kẻ bảo vệ nghiêm mặt nói với Tiêu Hạo Thiên. Phải, theo suy đoán của ông ta thì rất có khả năng ông ta sẽ bỏ mạng trong cuộc chiến này.

Suy cho cùng, bất kể người đứng đầu của điện Thiên Thần bất thình lình xuất hiện trước mặt hay đại trưởng lão kia thì khí vận của hai người họ cũng rất dồi dào mạnh mẽ, và có vẻ như sức chiến đấu cũng mạnh hơn hẳn so với những người ở đỉnh cao tầng thứ chín cấp độ thông thường. Nên nếu như thật sự phải liều mạng thì khả năng chết là rất cao.

Tiêu Hạo Thiên cười lạnh lùng, khẽ nghiêng người bàn tay siết chặt thanh kiếm, nhìn chằm chằm kẻ bảo vệ kia, ôn tồn cất giọng: “Không biết... Nhưng muốn thử xem sao." "Đánh! Đánh! Đánh!" Ba vị trưởng lão kế bên đại trưởng lão cũng bùng nổ khí thế, hừng hực ý chí chiến đấu. "Tôi cũng muốn thử xem. tổ chức quy tắc Thủ Hộ Giả các ông chơi kiểu hai mặt, chèn ép đất nước tôi hết lần này đến lần khác. Ha ha.. Các ông tưởng rằng quân đội nước tôi không dám chiến đấu thật à? Ép chúng tôi đến đường cùng là mang bom san bằng trụ sở của các ông hết!" Đại trưởng lão cũng cười khẩy, siết chặt thanh kiếm trong tay, nhìn chằm chằm kẻ bảo vệ.

Bốn tên thương binh Đại Bồ cũng âm thầm tụ lại một chỗ, chuẩn bị tinh thần sẵn sàng đỡ đòn lần nữa.

Một cơn gió thổi qua, bầu trời Đại Bồ mây đen vần vũ. kẻ bảo vệ cũng sa sầm mặt xuống.

Đúng lúc đôi bên chuẩn bị chém giết lẫn nhau thì đột nhiên không gian lại một lần nữa rung động. Ngay sau đó, một bóng người khoác áo choàng trắng, sắc mặt cương nghị, tay áo thêu biểu tượng của tổ chức quy tắc Thủ Hộ Giả bằng chỉ vàng từ từ hiện ra.

Người này vừa xuất hiện thì Tiêu Hạo Thiên và đại trưởng lão Tân Võ bỗng giật thót mình. Vì khí thế toát ra từ người đó quá mạnh. Mạnh đến mức vượt xa sức chiến đấu của đại trưởng lão và Tiêu Hạo Thiên. Tiêu Hạo Thiên và đại trưởng lão cau mày. “Ha ha... lại một vị nữa. Hay lắm, tổ chức quy tắc Thủ Hộ Giả các ông chỉ biết lừa đời lấy tiếng. Được lắm, được lắm.." Sau khi người này xuất hiện, Tiêu Hạo Thiên đã hiểu ra rằng hôm nay cầm chắc thất bại. Không thể thắng được. Chỉ còn lại một đường lui mà thôi.

Ánh mắt của bốn vị trưởng lão cũng trở nên u ám hån. "Đạo Chủ... ông.." Kẻ bảo vệ ban nãy đột nhiên kính cẩn nghiêng mình trước người vừa xuất hiện. Nhưng ông ta chưa nói hết thì đối phương đã giơ tay ngắt lời.

Nhân viên bảo vệ vừa xuất hiện kia nhìn về phía Tiêu Hạo Thiên, ánh nhìn sâu thăm thẳm, nghiêm mặt nói: "Người đứng đầu điện Thiên Thần?”

Tiêu Hạo Thiên nghe vậy nheo mắt lại. Ngay khi người kia vừa lên tiếng, anh đã cảm nhận được một mối nguy hiểm khủng khiếp. Dấu ấn hình thanh kiếm cổ bằng đồng nơi ngực anh cũng bắt đầu phát ra từng luồng năng lượng nóng hổi. Dường như cũng cảm nhận được nguy hiểm rình rập.

Quả thực bên trong tổ chức quy tắc Thủ Hộ Giả phân loại cấp bậc rất nghiêm ngặt. Là tổ chức đứng đầu thế giới, người yếu nhất trong số họ cũng phải ở tầng thứ bảy cấp đế, được gọi là bảo vệ bậc nhân, và dù là bảo vệ bậc để cũng phải mang sức mạnh tuyệt đối thì mới thực sự được trao tặng danh hiệu là bảo vệ của tổ chức quy tắc Thủ Hộ Giả. Chẳng hạn như tên Giới Thất định giết Tiêu Hạo Thiên nửa tháng trước trên chiến trường biên giới thì có danh hiệu là bảo vệ của tổ chức quy tắc Thủ Hộ Giả, còn bốn người đi theo Giới Thất thì không. Đó là sự khác biệt.

Và trong tổ chức tổ chức quy tắc Thủ Hộ Giả, trên bảo vệ bậc nhân là bảo vệ ở đỉnh tầng thứ tám cấp để. Được gọi là bảo vệ bậc địa. Lên nữa là người sở hữu sức mạnh tầng thứ chín cấp đế, được gọi là bảo vệ bậc thiên. Còn trên cả bậc thiên là người có sức mạnh vượt cả cấp để được gọi là Đạo Chủ.

Vị Đạo Chủ trước mặt đây là người có sức mạnh vượt cả cấp đế. Nên lúc này, Tiêu Hạo Thiên mới cảm nhận được nguy hiểm cao độ. Sức nóng tỏa ra từ dấu ấn thanh kiếm cổ trước ngực Tiêu Hạo Thiên càng mạnh hơn, như đang thúc giục anh bỏ chạy.

Và sau khi tiếng gọi Đạo Chủ cất lên, các vị trưởng lão cũng tức tốc thụt lùi. Không ngờ người có sức mạnh vượt cả cấp để lại tới tận đây.

Lúc này, bốn vị trưởng lão và Tiêu Hạo Thiên đang ở giữa nguy hiểm. Vị Đạo Chủ kia không để tâm việc các trưởng lão thụt lùi lại, thậm chí còn không buồn ghé mắt nhìn mà vẫn bình thản quan sát Tiêu Hạo Thiên. Không ai hay biết vị Đạo Chủ kia đang nghĩ gì trong đầu.