Sự Trở Lại Của Chàng Rể Vô Dụng

Chương 132




Khoảng bốn giờ chiều, Tiêu Hạo Thiên về đến tập đoàn Quân Lâm. Anh gọi Thẩm Nhật Nam vào. "Thưa ngài, ngài có chuyện gì sai bảo?" Thẩm

Nhật Nam cung kính nói với Tiêu Hạo Thiên.

Tiêu Hạo Thiên cười rồi nói: "Ngày mai Ánh Vy sẽ đến tập đoàn Quân Lâm làm việc, ông thế này... Ông gọi Xuân Linh đến đây đi, cả Tiêu Hồng nữa. Nói hai người họ đêm nay phải đến đây, sau này cũng có thể làm bạn với Ánh Vy..."

Thẩm Nhật Nam cười gật đầu: "Vâng, tôi sẽ sắp xếp ngay. Nhưng nếu gọi hai người bọn họ tới, tôi chưa biết nên giao cho họ vị trí gì..."

Tiêu Hạo Thiên nói: "Ông cứ bàn bạc với Nhâm Bình Sinh một chút đi. Đều là người một nhà cả, ít nhất cũng nên là giám đốc điều hành, Xuân Linh có năng lực, còn Tiêu Hồng... cứ để cô ta rèn luyện trước đã."

"Vâng, tôi hiểu thưa ngài. Tôi sẽ đi sắp xếp ngay." Thẩm Nhật Nam cung kính nói. Tiêu Hạo Thiên gật đầu, anh đã trải đường sẵn cho Cao Ánh Vy, mọi thứ đều được sắp xếp xong cả rồi. Nửa tháng sau lại để Thẩm Nhật Nam, Giang Minh Chính, Thọ Cửu gia nhập vào tập đoàn Quân Lâm. Có ba người bọn họ cộng thêm Nhâm Bình Sinh đây, đến lúc đó Cao Ánh Vy sẽ quản lý Quân Lâm thuận lợi hơn rất nhiều, tuyệt đối sẽ không xảy ra vấn đề gì. Mà hiện giờ những người có năng lực mạnh như Thẩm Nhật Nam, Giang Minh Chính, Thọ Cửu đều gia nhập vào tập đoàn Quân Lâm, đây là chuyện bọn họ có cầu cũng không được. Làm một phó tổng giám đốc tại tập đoàn Quân Lâm, tầm mắt của bọn họ sẽ phát triển vươn tầm ra thế giới! Dù sao thì mấy công ty của bọn họ chỉ là công ty nhỏ, có làm thế nào cũng không thể phát triển được đến trình độ của Quân Lâm. Đó là còn chưa nói đến chuyện phía sau tập đoàn Quân Lâm còn có Tiêu Hạo Thiên, có toàn bộ điện Thiên Thần chống lưng!

Trong lòng mấy người Thẩm Nhật Nam đều vô cùng kích động, chờ mong xem nửa tháng sau tập đoàn Quân Lâm sẽ phát triển nhảy vọt như thế nào! Rốt cuộc thì bây giờ Tiêu Hạo Thiên cũng đã trở về. Cho dù anh ít quan tâm đến tình hình của tập đoàn Quân Lâm, nhưng chỉ cần có anh ở đây, chỉ cần có điện Thiên Thần khiến cả toàn thế giới run sợ nâng đỡ, mấy người bọn họ có lòng tin sẽ phát triển Quân Lâm ngày càng lớn mạnh hơn, trở thành xí nghiệp bá chủ của thế giới!

Tiêu Hạo Thiên sắp xếp chuyện của Thẩm Xuân Linh và Tiêu Hồng xong, anh đưa Cao Ngọc Kiều và Thúy Hồng về nhà. Chờ Cao Ngọc Kiều về, Trần Kim Phượng và Cao Huy Cường thấy chiếc xe mới của Cao Ngọc Kiều thì cực kỳ vui vẻ, nhất là Trần Kim Phượng, người đã từng lái chiếc Porsche của Cao Ánh Vy đi lượn vài vòng.

Cả quá trình Trần Kim Phượng và Cao Huy Cường cũng không nói gì, không hỏi Tiêu Hạo Thiên lấy tiền mua xe ở đâu. Dù sao hai người bọn họ cũng đã sống cả nửa đời người, con rể của mình lại là tư lệnh thứ bảy của Bộ Quốc Phòng Việt Nam, mua một chiếc xe thì có làm sao? Ngày ngày con rể đều chiến đấu ở chiến trường ngoài lãnh thổ, chẳng lẽ hưởng thụ một chút cũng không được? Đây chính là suy nghĩ của Cao Huy Cường, mà hiển nhiên suy nghĩ của Trần Kim Phượng cũng bị Cao Huy Cường ảnh hưởng. Hiện giờ hai ông bà hoàn toàn phóng thả bản thân. Ông bà đã khổ hơn nửa đời người rồi, nên giờ chỉ muốn hưởng thụ cuộc sống.

Trần Kim Phượng cười nói với Tiêu Hạo Thiên: "Hạo Thiên, ngày mai mẹ muốn về nhà ngoại một chuyển, chính là nhà bà ngoại của Ánh Vy. Con, con có thể đi cùng mẹ không?"

Tiêu Hạo Thiên cười nhìn Trần Kim Phượng một chút, gần như chỉ trong nháy mắt hiểu ý của Trần Kim Phượng. Sau đó anh khẽ gật đầu nói: "Vâng, được ạ, dù sao con cũng không có việc gì. Vậy ngày mai con sẽ đi cùng mẹ một chuyến..."

Trần Kim Phượng nghe xong vui mừng khôn xiết, trong lòng vô cùng kích động. Ngày mai Trần Kim Phượng bà sẽ áo gấm về quê, bởi vì con rể của bà chính là tư lệnh thứ bảy của Việt Nam, dưới trướng có mười đại chiến thần, là nhân vật có một không hai. Trước kia vì bà đến thành phố nhỏ rách nát như Hải Phòng, nên cũng có không ít người bên nhà mẹ đẻ trợn mắt khinh thường bà. Lần này bà phải khoe khoang một trận ra trò mới được!

"Ừ, vậy chúng ta đi cùng nhau, cứ để Ánh Vy ở lại đi làm. Đúng rồi, Hạo Thiên này, lần này Ánh Vy đi làm trở lại không xảy ra chuyện gì chứ? Công ty con bé có nói gì không? Con bé còn chưa qua kỳ thử việc nữa..." Trần Kim Phượng nói xong, lại có chút lo lắng hỏi Tiêu Hạo Thiên.

Tiêu Hạo Thiên mỉm cười rồi nói: "Bọn họ nào dám, mẹ cứ yên tâm đi, không sao đâu. Con đã nói Ánh Vy đổi công việc rồi, ngày mai em ấy sẽ đến tập đoàn Quân Lâm, công ty lớn nhất Sài Gòn làm việc..."

Trần Kim Phượng gật đầu nghiêm túc, lòng thầm nghĩ con rể bà xuất sắc như vậy, chắc chắn con gái bà cũng rất ưu tú. Mặc dù trước kia con bé không ưu tú nhưng sau này cũng sẽ trở nên ưu tú, thế là nói: "Thôi chờ Ánh Vy trở về mẹ sẽ nói chuyện với nó, nhắc nó cố gắng làm việc. Một thời gian nữa con cũng phải đi Hà Nội báo cáo công tác rồi, Ánh Vy cũng không thể làm một viên chức nhỏ khiến con mất mặt được..."

"Ha ha ha..." Trần Kim Phượng còn chưa nói xong, Cao Ngọc Kiều đứng bên cạnh đã nở nụ cười. Cô cười rất quái dị. 'Nói đùa gì đấy? Viên chức nhỏ á? Mẹ đừng đùa chứ, sau này toàn bộ tập đoàn Quân Lâm đều là của chị con đấy. Ôi mẹ ruột của con ơi, hay mẹ nói với anh rể mấy câu giúp con đi, con cũng muốn làm việc ở tập đoàn Quân Lâm.

Trần Kim Phượng hoang mang nhìn Cao Ngọc Kiều, không biết con bé này đang cười cái gì. Chỉ có bà hoang mang, chứ Cao Ngọc Kiều đang cười, Tiêu Hạo Thiên cũng đang cười, Thúy Hồng cũng đang cười.

Hiện giờ Thúy Hồng cũng lớn rồi, Tiêu Hạo Thiên đã thỏa thuận với cô bé, muốn cùng hợp tác cho mẹ bé một sự bất ngờ, nên cô bé phải giữ bí mật. Cô bé cũng thật sự giữ kín bí mật, không để lộ với ai.

Tám giờ tối, trong khách sạn Caesar Sài Gòn, toàn bộ khách sạn Caesar được trang trí tráng lệ, vàng son lộng lẫy. Hoàng Văn Bác đã bao cả khách sạn, bởi vì hôm nay ông ta muốn tổ chức buổi tiệc thường niên cho công ty tại đây. Bảy giờ tối, yến hội còn chưa bắt đầu nhưng các giám đốc điều hành của tập đoàn công nghiệp Sài Gòn và các thành viên dòng chính của nhà họ Hoàng cũng đã bắt đầu ra trận. Đúng vậy, những người có thể tham gia buổi yến hội tối hôm nay, bất luận là nam hay nữ cũng đều có địa vị rất cao.

Nhà họ Hoàng là dòng họ danh giá nhất ở Sài Gòn, nếu không bị tập đoàn Quân Lâm đè ép, thì tập đoàn của nhà họ Hoàng bọn họ sẽ là doanh nghiệp lớn nhất Sài Gòn. Vì vậy, hầu như tất cả những vị khách có thể tới tham dự buổi yến hội này đều là những nhân vật có máu mặt nhất ở Sài Gòn. Phụ nữ ở đây cũng đều là những quý cô, quý bà xinh đẹp diễm lệ, nổi danh trong đủ các ngành các nghề.

Trước kia Cao Ánh Vy cũng từng đi theo Hoàng Tố Uyên đến nơi này, nhưng trong lòng cô vẫn có chút sợ hãi, bởi vì cô rất ít tham gia yến hội hội tụ những nhân vật cấp cao như bây giờ, cũng có rất nhiều thứ cô không hiểu. Lần duy nhất cô từng tham gia buổi tiệc có quy mô như vậy, chính là buổi tiệc tối ở nhà họ Dương vào hai tháng trước. Nhưng lần đó cô cũng chỉ ngồi ở hàng cuối cùng trong một góc hẻo lánh. Cả buổi hôm đó trừ Lương Vân Nguyệt ra, cô cũng không giao lưu với ai. Nhưng đêm nay lại khác, có Hoàng Tố Uyên đi cùng, cô vẫn luôn đứng ở khu vực trung tâm hội trường, không ngừng có những quý cô hàng đầu ở Sài Gòn bưng chén rượu tới chào hỏi. Cao Ánh Vy cũng khẩn trương gật đầu chào.

Thật ra trước kia những quý cô quý bà hàng đầu Sài Gòn này đều có vòng tròn quen biết của mình. Bọn họ hầu như quen biết tất cả những người phụ nữ nổi danh đứng đầu Sài Gòn. Nhưng đêm nay Cao Ánh Vy đột nhiên xuất hiện, khiến bọn họ đều thấy rất lạ lẫm. Cao Ánh Vy có Hoàng Tố Uyên làm bạn, mà Hoàng Tố Uyên cứ mở miệng lại gọi Cao Ánh Vy bằng chị, thế là những quý cô hàng đầu Sài Gòn kia cũng đang không ngừng suy đoán thân phận của Cao Ánh Vy. Bọn họ âm thầm suy đoán trong lòng, rốt cuộc Cao Ánh Vy có lai lịch gì.

Bọn họ cũng nghe nói trong yến hội đêm nay, sẽ có một số nhân vật tai to mặt lớn tham gia. Tất cả những nhân vật lớn ở Sài Gòn đều sẽ tới, chẳng hạn như Lục Thiên Tuần, Cục trưởng Cục tuần tra Sài Gòn, Tư Thiên Chính, Cục trưởng Tổng cục Chính Trị, Nhâm Bình Sinh, phó tổng giám đốc tập đoàn Quân Lâm; chiến thần của thành phố Sài Gòn, Uông Hải Thành; Dương Vũ Minh, trưởng dòng họ Dương: Võ Trí, trưởng dòng họ Võ; Vương Khoa, trưởng dòng họ Vương cùng với Giang Minh Chính, Thọ Cửu là những doanh nhân mới nổi trong giới kinh doanh ở Sài Gòn, đến từ Hải Phòng, còn có Thẩm Nhật Nam đến từ gia tộc giàu có nhất thành phố Huế. Những quý cô cùng với các quý bà đứng đầu Sài Gòn đều lo lắng thấp thỏm, không biết mục đích của yến hội đêm nay là gì.

Bởi vì vào lúc bốn giờ chiều, bọn họ đột nhiên nhận được lời mời tham dự yến tiệc tối nay. Hơn nữa người mời lại là đích thân trưởng họ của dòng họ Hoàng, Hoàng Văn Bác, nên bọn họ không dám từ chối, vội vàng chọn quần áo, chỉnh trang rồi vội vã đi đến yến hội...

Sau khi bọn họ đến hội trường, điểm lạ lùng đầu tiên là Hoàng Tố Uyên vẫn luôn đi cùng Cao Ánh Vy, điều này khiến bọn họ cảm thấy rất hoang mang.

"Ánh Vy, Ánh Vy, cậu cũng tới đây hả?" Đúng lúc này, Dương Tú Anh và Lương Vân Nguyệt vừa mới đến nhà Cao Ánh Vy vào buổi sáng đang từ từ chạy đến bên cạnh Cao Ánh Vy. Dương Tú Anh và Lương Vân Nguyệt đều mặc váy dài màu đen viền ren, quây ngực hở lưng, làn da trắng nõn, chân thon dài trắng nõn đi giày cao gót, đứng cùng một chỗ với Cao Ánh Vy trông rất xứng đôi.

Lúc nãy Lương Vân Nguyệt và Dương Tú Anh cũng rất kinh ngạc khi nhìn thấy Cao Ánh Vy ở đây, thế là hai người lập tức chạy tới.

Cao Ánh Vy cười nói với hai người: "Ừ, hôm nay là yến hội thường niên của tập đoàn công nghiệp Sài Gòn, tớ là nhân viên ở đây nên đến tham gia..." Lương Vân Nguyệt và Dương Tú Anh nhìn Cao Ánh Vy đầy ẩn ý, gật đầu cười, trong lòng có chút hoài nghi. Đây là lần đầu tiên Cao Ánh Vy thật sự lộ diện trong những bữa tiệc cao cấp như thế này. Chỉ trong nháy mắt, hai người bọn họ cũng thầm đoán được một vài thứ.

"Có lẽ người đàn ông đáng sợ kia muốn để Cao Ánh Vy lộ diện, anh ta muốn vạch trần thân phận của mình cho Cao Ánh Vy biết... Trong lòng Dương Tú Anh và Lương Vân Nguyệt đều đồng thời hiểu ra.

Đương nhiên Cao Ánh Vy sẽ không biết Dương Tú Anh và Lương Vân Nguyệt đang nghĩ gì. Cô cười nói với Lương Vân Nguyệt và Dương Tú Anh: "Tú Anh, chị

Vân Nguyệt, chắc hai người biết Tố Uyên rồi nhỉ?" Lương Vân Nguyệt, Dương Tú Anh nhìn thoáng qua Hoàng Tố Uyên, gật đầu cười nói: "Ừ, bọn tớ biết. Bọn tớ quen Tố Uyên từ hồi nhỏ."

Dương Tú Anh vươn tay ra nói với Hoàng Tố Uyên: "Tố Uyên, đã lâu không gặp, cậu càng ngày càng xinh đẹp..."

Hoàng Tố Uyên cũng cười và nắm lấy tay của Dương Tú Anh nói: "Hello cậu, đã lâu không gặp, cậu xinh hơn tớ rồi..."

"Chào cô Hoàng... tôi là Lương Vân Nguyệt, bạn cùng công ty khoa học kỹ thuật với Tú Anh. Trước đây chúng ta từng gặp nhau rồi." Lương Vân Nguyệt cũng cười và đưa tay ra chào hỏi Hoàng Tố Uyên,

Hoàng Tố Uyên tiếp tục cười, gật đầu nói: "Chào chị Lương, sao trước kia chị không nói cho em biết chị và chị Ánh Vy là bạn thời đại học ạ? Nếu em mà biết, em đã gọi chị là chị từ sớm rồi. Hì hì, đi thôi, bốn người chúng ta mau tìm chỗ ngồi đi, ông em sắp đến rồi..."

Bốn cô gái chào hỏi xong, lập tức tươi cười thân thiết. Tùy tiện chọn một trong bốn người bọn họ cũng đều là mỹ nữ cực phẩm, vậy mà bây giờ bốn người ngồi cùng một chỗ, lập tức hấp dẫn ánh mắt của các quý cô trong hội trường. Vốn dĩ thân phận của Hoàng Tố Uyên và Dương Tú Anh quá mạnh, nhưng sau đó còn có chuyện khiến bọn họ khiếp sợ hơn, bởi vì lúc này Cao Ánh Vy mà bọn họ không quen biết kia lại đứng ở giữa ba người! Dương Tú Anh, Hoàng Tố Uyên đều nhiệt tình đi bên cạnh Cao Ánh Vy.

Có lẽ Cao Ánh Vy không cảm thấy có gì đặc biệt, nhưng những người còn lại trong yến hội thì cực kỳ chấn động. Vừa nãy Hoàng Tố Uyên thân thiết với Cao Ánh Vy như thế, hiện giờ cả cô chủ nhà họ Dương là Dương Tú Anh cũng như vậy. Rốt cuộc Cao Ánh Vy kia là ai? Tại sao trước kia bọn họ chưa từng nghe nói đến cô ta? Hơn nữa, nhìn cử chỉ của Cao Ánh Vy cũng không giống cô chủ của một dòng họ lớn. Tại sao Hoàng Tố Uyên và Dương Tú Anh lại coi trọng Cao Ánh Vy như vậy?

Đúng lúc này, trong hội trường vang lên một giọng nói đầy kích động: "Mong mọi người trật tự! Trật tự! Vị khách quan trọng nhất trong yến hội đêm nay của chúng ta đã đến rồi! Xin mời vị khách tôn quý nhất của yến hội ngày hôm nay, tư lệnh thứ bảy đương nhiệm của Bộ Quốc Phòng Việt Nam, Tiêu Hạo Thiên. Xin mời ngài lên sân khấu!" "Ồ." Các vị khách trong hội trường lập tức sôi trào, không ngờ đêm nay lại có một nhân vật lớn như vậy xuất hiện! Đây chính là tư lệnh thứ bảy của Bộ Quốc Phòng Việt Nam đấy!

Không cần biết bọn họ kích động như thế nào, lúc này ở cửa chính của hội trường, Tiêu Hạo Thiên mặc âu phục đen thẳng, mặt như đao khắc vô cùng điển trai. Trên người anh tự mang khí thế của người nắm quyền, đang từ từ bước đến.

Đi theo sau lưng Tiêu Hạo Thiên là một đám người máu mặt nổi tiếng ở Sài Gòn, bao gồm chiến thần Uông Hải Thành, Cục trưởng Cục tuần tra Lục Thiên Tuần, Cục trưởng Tổng cục Chính Trị Tư Thiên Chính, chiến thần của thành phố Sài Gòn Uông Hải Thành, Dương Vũ Minh trưởng dòng họ Dương, Võ Trí trưởng dòng họ Võ, Vương Khoa trưởng dòng họ Vương cùng với những người máu mặt khác ở Sài Gòn như Giang Minh Chính, Thọ Cửu, Thẩm Nhật Nam...

Tiêu Hạo Thiên được đám người vây quanh như một vị hoàng đế, tiến dần về phía hội trường...

Trong lúc nhất thời, toàn bộ người trong yến hội đều cực kỳ chấn động. Thân phận này quá lớn. Tư lệnh thứ bảy của Bộ Quốc Phòng Việt Nam, đây là nhân vật lớn cực kỳ lớn...