Tại chỗ của Đế La, một nơi ở bên trong thế giới Hắc Ám, sau khi hai người Tiêu Hạo Lam và Đế Vũ giết sạch đại doanh của quân đoàn Hắc Ám dưới trướng Đế La ở phương bắc, lập tức đi ra bên ngoài trại chỉ huy.
Bây giờ chính là thời gian của hai vị Nhị kiếp hậu kỳ Tiêu Hạo Lam và Đế Vũ. Hai vị Nhị kiếp hậu kỳ này đang nhìn chằm chằm vào bên trong trại chỉ huy, trong đó là hai vị Đế chủ Hắc Ám Nhất kiếp hậu kỳ. Bọn họ không vội ra tay, đây là thịt trong bát “Khi nào thì ra tay?” Đế Vũ vừa nghiền ngẫm cười vừa nhìn Tiêu Hạo Lam nói. Ông ta nhìn Tiêu Hạo Lam lớn lên từng chút một, tốc độ phát triển của Tiêu Hạo Lam cũng nhanh đến cực hạn.
Tiêu Hạo Lam vô cùng bình tĩnh nói: “Không vội, chờ sau khi đại chiến ở phía tây đại lục bạo phát, chúng ta sẽ ra tay lần nữa. Bây giờ giết chết bọn họ cũng vô dụng, để cho bọn họ sống lâu thêm một lúc.
Đế Vũ cười gật đầu, nói: "Được.”
Mà giờ phút này, ở trong trại chỉ huy, hai vị Đế chủ Hắc Ám dưới trướng Đế La bị dọa đến lạnh run người. Hai người bọn họ điên cuồng liên lạc với bên ngoài, muốn cầu cứu tới Đế La nhưng bọn họ không làm được gì, đừng nói là tin tức, thậm chí cả hơi thở của bọn họ, giờ phút này cũng đều bị truyền ngược lại không thể đi ra ngoài. .
||||| Truyện đề cử: Bảo Bối! Anh Xin Lỗi |||||
Bên tổng bộ Ngũ bộ Đế Triều ở phía tây đại lục, vào lúc này Hill, Dương Hạ, Đạo Nhất, Đường Ngọc Hiền, Khổng Thương, William I đang chờ cường giả hiện thế cao cấp nhất nhưng đều đã bị quân đoàn Hắc Ám bao vây.
Mà kỳ lạ là đúng lúc đấy lại có chín vị để chủ Hắc Ám nhất kiếp đi ra từ phía trước, chính là hai vị đế chủ Hắc Ám kia cũng không ra tay với bọn họ mà chỉ thu nhỏ vòng vây lại, giống như là đang chờ đợi một cái gì đó.
Ở sâu trong thế giới Hắc Ám, giờ phút này mơ hồ có từng luồng hơi thở mạnh mẽ ngập tràn. Để Khung không ngừng tiêu hao sức lực của phong giới thứ hai.
Hiện tại cái vị Đế chủ Hắc Ám Nhị kiếp trung kỳ dưới trưởng Đế La kia cũng chạy lại đây, việc duy nhất mà Đế Khung cần làm là đưa tất cả ba vị Đế chủ Hắc Ám Nhị kiếp kia đi. “Đại nhân Đế Khung, người dưới trướng của tôi cũng đưa đến tám vị cường giả hắc ám nhất kiếp, cùng mấy nghìn quân đoàn cường giả cấp đỉnh. Bây giờ để bọn họ đi ra ngoài hay chờ thêm một chút nữa?” Đại tướng Hắc Ám cúi đầu ôm quyền, xin chỉ thị Đế Khung.
Giờ phút này, Đế Khung vừa tiếp tục tiêu hao sức lực của phong giới thứ hai vừa mở miệng nói: "Để bọn họ đi ra ngoài hết đi, nhưng không cần phải tấn công cường giả hiện thế, chờ sau khi các người rời khỏi đây tôi sẽ trực tiếp đánh một trận! Để tôi trực tiếp tiêu diệt vận mệnh quốc gia của Ngũ bộ Đế Triều!” Trong mắt Để Khung chợt lóe lên những tia lạnh lẽo, trên người tỏa ra hơi thở lạnh như băng “Vâng đại nhân! Nhưng mà đại nhân, dựa theo hiệp nghị của ngài với đại nhân Đế La thì vận mệnh quốc gia của Đế triều Hùng Sư sẽ phải chia thành ba thành! Hơn nữa đại nhân Đại La cũng phải chia ba thành. Vị đại tưởng hắc ám dưới trướng Đế La kia mở miệng nhắc nhở Để Khung
Trong mắt Để khung chợt lóe lên tia lạnh lẽo, đưa lưng về phía người nọ, gật đầu cười nói: “Đương nhiên, từ thời xưa đến này Để Khung tôi vẫn phải có danh dự chứ.”
Vị đại tướng Hắc Ám dưới trướng Đế La kia nghe thấy lời Đế Khung nói, trong lòng cũng thở dài một hơi nhẹ nhõm.
Chỉ là ông ta không biết ngay khi Để Khung vừa mới ổn định thì lập tức sử dụng truyền âm nói với hai cường giả hắc ám nhị kiếp trung kỳ dưới trướng mình: “Sau khi mọi việc thành công, giết ông ta!” “Vâng!” Trong lòng hai vị cường giả hắc ám đều ngầm hiểu được ngay lập tức.
Bộ đội của Đế La mà phải nghe theo Để Khung định đoạt sao? Thật là một ý nghĩ kì lạ. Hơn nữa trong lòng Đế Khung đã có tính toán từ lâu rồi, chờ sau khi diệt dược Ngũ bộ Để triều sẽ nuốt hết bộ đội của Đế La.
Một pho tượng mà ngay cả Để Triều Hắc Ám tam kiếp cũng không có còn muốn làm hàng xóm với ông ta sao? Kỳ thật ra mấy nghìn năm nay, không phải Để Khung không nghĩ đến việc nuốt chửng Đế La, nhưng Để Triều Hắc Ám có chín vị, Đế Khung cũng bị đám người Đế Vũ kiềm chế lại.
Trước kia không có cơ hội, nhưng bây giờ thời cơ đã tới rồi, chín tòa Để triều Hắc Ám cũng sẽ thuộc về tay ông ta.