Phương tây Linh sơn, Phật môn Thánh cảnh, kỳ thực, sớm tại Dương Tiêu thả ra Tôn Ngộ Không sau, Như Lai cùng Phật môn cao thủ liền một mực đều đang quan sát Dương Tiêu, cho đến hắn trước sau thả ra Tiểu Bạch Long cùng thu nhận Trư Bát Giới, vừa mới làm bọn họ triệt để chấn động.
Chính đang nhắm mắt tĩnh tọa Thích Già Ma Ni Như Lai, bỗng nhiên giương đôi mắt, đối đồng thời mở hai mắt ra mà Nhiên Đăng Thượng Cổ Phật nói: "Xem ra, Càn Dương lần này cố ý tại nhằm vào chúng ta Phật môn rồi. Lấy hắn lúc này tu vi thần thông, kiên quyết không thể nào không biết, Ngao Liệt cùng Thiên Bồng đều là ta Phật môn lấy kinh nghiệm Đại Nghiệp trên đường trọng yếu ứng cử viên, nhưng là, hắn lại một mực đem bọn hắn tất cả đều thu về Tầm Duyên Tiên đảo, kỳ tâm đã rõ rành rành."
Nghe vậy, Quan Âm Bồ Tát không khỏi vì đó khẽ than thở một tiếng: "Chỉ không nghĩ là nhanh như thế trêu chọc tới Càn Dương, nhưng là bây giờ nhưng lại không thể không như vậy, ra tay là cần thiết, nếu như lại để cho hắn như thế tiếp tục nữa, chúng ta bố cục nhiều năm như vậy lấy kinh nghiệm đại nghiệp, liền muốn dã tràng xe cát rồi."
Nhiên Đăng cũng nói: "Lời ấy có lý, nhưng là lần này nên do ai đi? Theo ta thấy đến, ngoại trừ hai vị Thánh Tôn ở ngoài, Phật môn chỉ sợ cũng chỉ có Phật Tổ tự mình ra tay mới có thể đối phó được rồi Càn Dương người này."
Như Lai thầm nghĩ trong lòng: "Đã sớm biết ngươi Nhiên Đăng đối với ta bất mãn, muốn thay ta rồi, nhưng cũng không cần biểu hiện như thế cấp thiết đi, vừa vặn đem ngươi cùng Cụ Lưu Tôn, Quan Âm cùng với Văn Thù, Phổ Hiền mấy cái chỉ huy không nổi phái đi, Xiển Giáo kẻ phản bội, năm xưa sát hại ta bao nhiêu Tiệt Giáo đồng môn, chết rồi càng tốt hơn, bất tử đối với ta cũng không tổn thất."
Lòng hắn niệm vừa động, trong miệng lúc này liền là lên tiếng nói: "Thân phận ta đặc thù, nếu như tự mình đi lại không bắt được Càn Dương lời nói, chỉ sợ sẽ tổn hại Phật môn danh vọng, người bình thường lại là không đối phó được Càn Dương, theo ta thấy đến. Vẫn là do Nhiên Đăng Cổ Phật cùng Cụ Lưu Tôn Cổ Phật hai vị cùng đi chứ."
Phật môn tuy lớn, dù sao không phải bền chắc như thép. Tổng cộng chia làm là tứ đại thế lực, cầm đầu tự nhiên là Như Lai Phật Tổ. Hắn thực lực mạnh mẽ, lại là Chuẩn Đề, Tiếp Dẫn hai đại Thánh Tôn cộng đồng chỉ định Phật môn chi chủ, phần lớn đệ tử cửa Phật đều nghe hắn, chỗ mang thế lực lại là trong Phật môn cường đại nhất.
Lớn thứ hai thế lực lại là Cụ Lưu Tôn, đừng xem Cụ Lưu Tôn thường ngày không lộ liễu, có thể là thế lực của hắn lại là chỉ ở Như Lai dưới, Xiển Giáo nương nhờ vào Phật môn mấy người trong Phong Thần chi chiến xong Sát Kiếp, lại phải Phật môn pháp môn, Phật Đạo Đồng Tu. Đều đã trở thành Hỗn Nguyên Chân Tiên, mà những người này đều là nghe Cụ Lưu Tôn, Cụ Lưu Tôn các loại Xiển Giáo làm phản tới trong thế lực, có Văn Thù, Phổ Hiền, Quan Âm cùng Cụ Lưu Tôn này bốn cái có thể ở trong Phật môn sắp xếp trước mười cao thủ, cho nên thế lực mạnh mẽ, không có thể khinh thường.
Sau đó chính là Đại Nhật Như Lai, Lục Áp bản thân liền là Yêu tộc Thái tử, bí pháp rất nhiều, lại là Hỗn Nguyên Kim Tiên. Thực lực sâu không lường được, thậm chí có người suy đoán thực lực của hắn không kém Như Lai Phật Tổ, hơn nữa trong Phật môn người của Yêu tộc cũng không ít, những người này cơ bản đều là nghe Lục Áp. Cho nên Lục Áp thế lực lại là cũng rất lớn.
Về phần đệ tứ đại thế lực chính là Nhiên Đăng, hắn nương nhờ vào Phật môn sớm nhất, mặc dù sau đó tới Chuẩn Đề không làm tròn lời hứa khiến hắn trở thành Phật môn chi chủ. Nhưng lại là cũng cho hắn rất cao thân phận, phóng tầm mắt Phật Giáo. Cũng chỉ có thân phận của Như Lai Phật Tổ cao hơn hắn, hơn nữa Tây Phương giáo nguyên bản thành viên nòng cốt đều đầu phục Nhiên Đăng dưới trướng. Nhiên Đăng lại là cũng có thế lực không nhỏ. Trong Phật giáo có mấy người này tại một ngày, Như Lai cũng đừng nghĩ hoàn toàn chưởng khống Phật Giáo, Như Lai thời khắc đều muốn đem mấy người này giết chết, chỉ là hắn không thể xuất thủ, những người còn lại không có bản lãnh tiêu diệt mấy người này, cho nên hắn vẫn luôn tại ẩn nhẫn, mà ba người khác đặc biệt là Nhiên Đăng cũng hi vọng Như Lai ngủm, bọn họ tốt tiến thêm một bước, đáng tiếc, nguyện vọng này đồng dạng khó mà thực hiện.
Nhưng mà, Dương Tiêu xuất hiện, lại là để mấy người cũng không nhịn được vì đó động tâm, bởi vì, từ Dương Tiêu phóng thích Tôn Ngộ Không biểu hiện ra sức mạnh đến xem, hắn rất có thể ủng có lực lượng đủ mức tiêu diệt trong mấy người này bất luận một ai, mấy người này đều không hy vọng chính mình cùng Dương Tiêu đối đầu lại vừa hy vọng mấy người khác cùng Dương Tiêu liều mạng, cho nên Nhiên Đăng mới thứ nhất là đưa ra muốn Như Lai Phật Tổ tự mình ra tay, Như Lai lại đẩy trả lại bọn họ.
Xem Như Lai Phật Tổ đem chuyện này lại đẩy tới, Nhiên Đăng lúc này liền là lên tiếng nói: "Phật Tổ lời ấy sai rồi, ta hai người đều là thân cư Phật môn địa vị cao người, nếu như chúng ta liên thủ đối phó một người lời nói, e sợ sẽ bị người trong thiên hạ chuyện cười, đối Phật môn danh dự ảnh hưởng càng lớn, nhưng là chúng ta nếu không liên thủ, chỉ sợ không một người là Càn Dương đối thủ, bất quá, Phật Tổ ngươi lại bất đồng, nếu như ngươi ra tay mà nói, dù cho không bắt được Càn Dương, nghĩ đến cũng đủ để cùng hắn đánh hoà nhau."
Nhưng mà, nhưng chưa từng nghĩ, nhưng vào lúc này, lại nghe Cụ Lưu Tôn lên tiếng nói: "Nhiên Đăng Cổ Phật không phải đã đã luyện hóa được Triệu Công Minh hai mươi bốn Định Hải Thần Châu, diễn hóa ra hai mươi bốn chư thiên sao? Nghĩ đến lấy thực lực của ngươi, hẳn là đủ mà đối phó Càn Dương đi nha, dù sao, hắn tu hành thời gian không dài, coi như là tu vi tinh tiến, cũng không thể chống đối hai mươi bốn chư thiên sức mạnh to lớn đi!"
Nhiên Đăng nghe vậy, không khỏi hơi nhướng mày, làm mặc dù muốn lên tiếng từ chối, lại nghe Như Lai đột nhiên mở miệng lên tiếng nói: "Được rồi, không cần nói nhiều, Lục Áp dĩ nhiên thua với Càn Dương, liền Đại Nhật Như Lai pháp thân đều bị giết hết, lần này Phật môn rất mất thể diện, lại như thế từ chối đi xuống, chỉ sợ người bên ngoài còn tưởng rằng là ngã Phật môn sợ Càn Dương, ta xem Câu Lưu Tôn cổ Phật nói không sai. Nhiên Đăng Cổ Phật bản thân liền Pháp Lực cao cường. Thực lực thật dầy, lại đã luyện hóa được Định Hải châu thành tựu hai mươi bốn chư thiên. Thực lực hẳn là không kém Càn Dương. Liền do Nhiên Đăng Cổ Phật tự mình ra tay đối phó Càn Dương đi. Là bảo vệ vạn nhất, Câu Lưu Tôn cổ Phật dẫn dắt Quan Âm, Văn Thù, Phổ Hiền ba vị Bồ Tát đi tới trợ trận, nếu như Nhiên Đăng Cổ Phật không địch lại, liền ra tay cứu viện."
Kỳ thực trong Phật môn muốn lấy nhất đời Như Lai Phật Tổ địa vị vẫn là Nhiên Đăng, là nhất, Như Lai Phật Tổ muốn làm mất đi nhất cũng là Nhiên Đăng, cho nên mới phải như vậy đánh nhịp để Nhiên Đăng xuất chiến, hắn mặt ngoài nói để Câu Lưu Tôn dẫn dắt Quan Âm ba người trợ trận. Kỳ thực chính là biết, vạn nhất chiến sự xuất hiện biến cố, mấy người này chưa chắc sẽ cứu viện Nhiên Đăng.
Như Lai Phật Tổ tiếng nói vừa dứt, liền nghe được Cụ Lưu Tôn trong miệng lúc này liền là lên tiếng trả lời: "Phật Tổ anh minh, bọn ta bốn người nguyện trợ Nhiên Đăng Cổ Phật một chút sức lực, đánh bại Càn Dương, dương Phật môn ta uy nghiêm."
Nhiên Đăng mặc dù là lòng tràn đầy bất đắc dĩ vẻ mặt, làm sao, hắn lúc trước một lòng muốn muốn thành tựu Phật môn chi chủ, mang theo Cụ Lưu Tôn bốn người làm phản Xiển Giáo, đưa tới Nguyên Thủy Thiên Tôn tức giận, khiến bốn người không thể không chuyển thế trùng tu, năm người quan hệ liền như vậy cắt đứt, phản thành đối lập hai nhóm thế lực.
Bây giờ, Cụ Lưu Tôn bốn người hiển nhiên đã cùng Như Lai Phật Tổ đã đạt thành thỏa thuận, song phương tề lực thúc đẩy dưới, trận chiến này, mình là không nên, cũng phải đáp lại, lập tức, hắn chỉ được bất đắc dĩ theo tiếng: "Đã như vậy, vậy thì do ta tự mình đi một chuyến đi, về phần được hay không được, lại cũng chỉ có thể xem thiên ý như thế nào."
Ngay sau đó, năm người cùng đi, mặt sau còn đi theo mấy trăm vị truy theo bọn họ Phật Đà, Bồ Tát cùng với mấy vạn Kim Cương, La Hán, Phật môn đại quân, mang theo to lớn uy thế, xuất phát tiến quân.
Lúc giờ khắc này, Ngũ Trang Quan trước đó, chính là xung đột bộc phát thời khắc.
Một lời xuất, tranh đấu lên, Thanh Phong không kịp ngăn cản, nhưng thấy Minh Nguyệt giơ tay trong lúc đó, một cái Thất Tinh Mãng Tiên đã bị hắn cầm lấy nơi tay, nhất thời, đã vượt qua Kim Tiên cực hạn khí tức lưu chuyển, nhất thời, bốn phía nhấc lên một cơn gió mây kịch biến, hung mãnh uy thế, ngẩng cao chiến ý, trong nháy mắt bộc phát.
Trư Bát Giới nguyên bản còn đang suy nghĩ, lấy thực lực của mình vượt xa cái này đồng tử, trước tiên đùa giỡn một chút hắn không cố hết sức, nhiều đánh một hồi lấy thêm dưới cái này đồng tử, tốt ra vẻ mình khổ cực, vạn nhất Dương Tiêu cho là mình bản lĩnh quá thấp, lâu như vậy mới bắt cái này đồng tử thì tốt hơn, nhất định sẽ truyền thụ chính mình một hai tay lợi hại thần thông, nào có biết Minh Nguyệt vừa mở miệng, dĩ nhiên nói lời như vậy, thật là làm cho hắn tức tới cực điểm.
Hắn vốn là Đạo Môn hậu bối, vào Thiên Đình sau, tu vi tinh tiến, đạt được Ngọc Hoàng đại đế thưởng thức, phong làm Thiên Bồng nguyên soái, chấp chưởng Thiên Hà mười vạn thuỷ quân, cũng coi như là quyền cao chức trọng cao đẳng thần tiên, bây giờ một khi chán nản, bị giáng chức hạ giới, còn lầm quăng heo thai, có thể nói là mất hết mặt mũi. Vì vậy, Trư Bát Giới giận nhất ai nói hắn là heo tinh, vào giờ phút này, lửa giận toé bạo, cũng không tiếp tục quản lúc trước chủ ý, trực tiếp giơ tay cầm xuất Cửu Xỉ Đinh ba chạy Minh Nguyệt đánh tới.
Dù sao cũng là đã từng Thiên Bồng nguyên soái, mạnh nhất thời gian đã từng tu luyện tới Đại La Kim Tiên cảnh giới, bây giờ tuy rằng đi nhầm heo thai, công thể không hoàn toàn, thế nhưng, nhưng cũng không phải là Minh Nguyệt một cái nho nhỏ đồng tử có thể so, hai ba lần, Minh Nguyệt liền không là đối thủ, tràn ngập nguy cơ, Thanh Phong thấy thế, vội vã cầm xuất một thanh kiếm báu, tới trợ trận.
Sa Ngộ Tịnh được Dương Tiêu cứu giúp, giải trừ phi kiếm kia mặc thân nỗi khổ, hôm nay lại bị bắt là đệ tử ký danh, đối với Dương Tiêu chân thành có thể nói đã đạt đến trăm phần trăm trình độ, trước đó nghe được Trư Bát Giới mấy lời nói, trong lòng hắn đã cảm thấy xấu hổ, trước mắt nhìn thấy Thanh Phong Minh Nguyệt giáp công Trư Bát Giới, lập tức trong miệng chính là quát to một tiếng: "Đừng vội lấy nhiều lấn ít, xem ta Sa Ngộ Tịnh đến lĩnh giáo ngươi."