Sử Thượng Tối Cường Chuế Tế

Chương 11: Ép ta vả mặt ngươi ấy à? Được thôi!




Dịch giả: Nham Tặc



Nghe được Thẩm Lãng cùng ông chủ Lâm đối thoại, bên cạnh Điền Thập Tam ngỡ ngàng hơn cũng hoàn toàn ngạc nhiên, cha nuôi Điền Hoành tuy rằng đồng ý với Thẩm Lãng, nhưng trong lòng hoàn toàn không ôm hy vọng, chẳng qua là thử cá cược một lần mà thôi, dù sao cũng ông ta cũng đồng ý nhà họ Từ trong vòng 3 ngày giết Thẩm Lãng.



Nhưng thật không ngờ Thẩm Lãng lại thực sự làm được, cha nuôi lại thực sự được một nghìn lượng vàng, vậy chịu trách nhiệm chuyện này Điền Thập Tam đương nhiên cũng có công lao lớn.



- Lợi hại, phục.



Điền Thập Tam hướng Thẩm Lãng giơ ngón tay cái lên.



Thẩm Lãng đi tới trong nhà bếp sau vườn, đem cửa phòng đóng kín, bắt đầu chế tạo thuốc nhuộm.



- Ông chủ Lâm chờ ta một canh giờ. - Thẩm Lãng nói.



- Được, ta đây đi chuẩn bị vàng ngay. - Lâm Mặc nói.



...



Quá trình chế tạo thuốc nhuộm vàng vô cùng giản lược, năm 2001 quyển《 Tơ Lụa 》 xuất bản trong đó có kể về quá trình nhuộm, bảo tàng tơ lụa Hàng Châu cũng có những tiết học thử nghiệm.



Đem hoa hòe sao khô nếu trong nước, chất lỏng màu vàng sẽ xuất hiện, lọc bỏ cặn và chúng ta có được thuốc nhuộm màu vàng.



Tiếp đó, thêm vào phèn chua tiếp tục nấu, như thế màu vàng ban đầu liền biến thành màu vàng rực rỡ tươi sáng, tỏa ánh vàng cao quý.



Cho nên, chỉ không đến hai canh giờ, Thẩm Lãng liền chế được nửa chén thuốc nhuộm màu vàng kim.



Cuối cùng, Thẩm Lãng đem phèn chua cùng hoa hòe dư thừa đốt cháy sạch sẽ trong lửa, không có để lại bất cứ dấu vết gì.



...



Thẩm Lãng đẩy cửa ra.



Ông chủ Lâm Mặc của Cẩm Tú Các, còn có Điền Thập Tam lập tức vọt tới, nét mặt tràn đầy hồi hộp.



Thẩm Lãng trực tiếp đem đây nửa chén thuốc nhuộm vàng kim đưa tới.



Hai tay Lâm Mặc run nhè nhẹ, dưới ánh mặt trời nhìn kỹ thuốc nhuộm hoàn toàn mới này.



Ông ta cố nén cơn run rẩy, đây không chỉ là thuốc nhuộm mà còn là thứ quý giá để nhà họ Lâm quật khởi.



- Loại thuốc nhuộm vàng kim này không chỉ có màu sắc xuất chúng, hơn nữa độ óng ả của sợi tơ cũng cũng cực kỳ xuất sắc, sau khi nhuộm sẽ ít phai màu. - Thẩm Lãng nói:



- Ông chủ Lâm chuẩn bị hai nghìn lượng vàng xong chưa?



Lâm Mặc chỉ một ngón tay về phía trên bàn phía trên có một cái rương, hơn nữa mở rộng phân nửa, bên trong tràn đầy cũng là lượng vàng.



Từng lượng vàng nặng hơn nửa lượng, một ngàn lượng vàng này là mấy chục cân.



Hai nghìn lượng vàng, hoàn toàn là một khoản tiền kếch xù, trừ cho một nghìn lượng vàng Điền Hoành sau đó còn dư lại một nghìn, cũng đủ để người một nhà được sống cuộc sống tốt.



Ở suốt một đời tại Trái Đất hiện đại, Thẩm Lãng cũng không có kiếm qua nhiều tiền như vậy.



- Công thức đâu? - Lâm Mặc bèn hỏi.



Thẩm Lãng đưa tới công thức đã viết sẵn để trong ngực đưa đến.



Lâm Mặc vừa mở nhìn, phía trên chỉ có ngắn ngủi mấy chục chữ, không khỏi kinh ngạc nói:



- Đơn giản như vậy?



Thẩm Lãng nói:





- Đúng, chỉ đơn giản như vậy.



Lâm Mặc nói:



- Chi phí cũng không cao nữa.



Thẩm Lãng nói:



- Đúng, rất thấp. Thế giới này rất nhiều chuyện, sau khi bóc ra liền đơn giản vô cùng. Ông chủ Lâm nên sẽ không cảm thấy dùng hai nghìn lượng vàng không đáng mua mấy chục chữ này chứ?



- Không, vô cùng giá trị vô cùng giá trị. - Lâm Mặc cười nói.



Thẩm Lãng nói:



- Ông chủ Lâm hiện tại có thể tự mình đi nghiệm chứng cái công thức này, hơn nửa canh giờ ngài có thể bản thân chế tạo ra thuốc nhuộm vàng kim này, chờ ngài sau khi hoàn thành ta cầm mớ lượng vàng ra đi.



Lâm Mặc không để cho đầy tớ đi làm, bản thân đi chuẩn bị tư liệu, rồi tự về nhà bếp nghiệm chứng phía sau viện công thức Thẩm Lãng cho.



Chỉ một giờ sau đó, Lâm Mặc liền chế thành thuốc nhuộm vàng kim, thậm chí so với Thẩm Lãng càng thêm xuất sắc.




- Việc này thành, nhà họ Lâm của ta phải phát đạt. - Lâm Mặc cười sằng sặc.



Thẩm Lãng nói:



- Vậy chúc mừng ông chủ Lâm sớm ngày đánh bại nhà họ Từ, chiếm lấy tất cả, cáo từ!



Hắn ôm hai nghìn lượng vàng, trực tiếp muốn rời đi.



- Chậm đã! - Nhưng vào lúc này, bên ngoài vang lên chất giọng quen thuộc.



Tiếp đó, hai bóng dáng đi đến.



Một là cựu nhạc phụ gia chủ nhà họ Từ của hắn, người kia vợ cũ Từ Thiên Thiên.



Tức khắc, Thẩm Lãng rợn cả tóc gáy.



Gia chủ nhà họ Từ nhìn Thẩm Lãng, lạnh giọng nói:



- Thẩm Lãng, ta trục xuất ngươi khỏi gia môn, ngươi ghi hận trong lòng ta cũng không trách ngươi. Thế nhưng ngươi không nên trộm đi công thức thuốc nhuộm chúng ta nghiên cứu ra, đây chính là mệnh căn nhà họ Từ, ngươi làm như vậy không chỉ phạm vào tội trộm cướp, còn đắc tội quốc quân, nên bị tội gì đây?



Ông chủ Lâm Mặc của Cẩm Tú Các kinh ngạc nói:



- Gia chủ họ Từ, công thức này hóa ra là Thẩm Lãng trộm được?



Gia chủ họ Từ nói:



- Danh tiếng của tên Thẩm Lãng này trước kia Lâm huynh không phải là không có nghe qua, vụng về như lợn hết ăn lại nằm, hoàn toàn là một phế vật. Chỉ bằng bản lãnh của nó, còn có thể nghiên cứu ra thuốc nhuộm vàng kim sao? Công thức này rõ ràng là nhà họ Từ của ta hao phí vô số tài lực vật lực nghiên cứu ra tới, kết quả bị thằng giặc này ăn cắp. Vì sao ta phải trục xuất hắn ra khỏi nhà họ Từ cũng vì hắn trộm cắp, còn trêu chọc nha hoàn tỳ nữ nhà ta. Nhân phẩm bỉ ổi như thế, trước nay chưa từng thấy. Ấy thế mà nó còn dám sang gạt đến đầu Lâm huynh đây.



Từ Thiên Thiên nói dịu dàng:



- Nếu như kết quả không ngoài dự liệu, chắc là hắn mở ngăn tủ của ta, thấy được cái công thức này cho nên lén nhớ kỹ. Thẩm Lãng, ta biết ngươi hận nhà họ Từ chúng ta, thế nhưng cũng không có hành vi phạm tội đến nước này.



Ông chủ Lâm Mặc Cẩm Tú Các khom người nói:



- Xin lỗi gia chủ họ Từ, do ta quá ngu dốt nên bị thằng giặc này lừa! Ta lúc đó còn trong lòng buồn bực, Thẩm Lãng này ngu xuẩn không thể tả, tại sao lại có công thức tuyệt diệu đến cỡ này, hóa ra là trộm được, vậy được rồi, ta đây liền báo quan, để cho người ta tới đây lùng bắt thằng giặc này!



Gia chủ họ Từ nhìn Thẩm Lãng với ánh mắt băng giá rồi nói:



- Ngươi nói thật cho ta biết, công thức thuốc nhuộm vàng kim này có phải là ngươi trộm ở nhà họ Từ hay không? Ngươi chỉ có cơ hội mở miệng một lần mà thôi!




Từ Thiên Thiên nói dịu dàng:



- Thẩm Lãng, nếu như chàng nhận tội này, nể chuyện tình cảm lúc trước, chúng ta sẽ không tính chuyện trộm cắp, nếu như chàng không nhận thì phụ thân sẽ tức giận đấy.



Da gà toàn thân Thẩm Lãng đều dựng lên, ước chừng sau mấy giây sau lỗ chân lông mới xẹp xuống.



Đối mặt cục diện trước mắt này, hắn không phải là không có dự liệu qua, nhưng là chân chính thời điểm phát sinh vẫn còn có chút để cho người ta vô cùng kinh ngạc.



Nhà họ Lâm luôn là đối thủ cạnh tranh lớn nhầt của nhà họ Từ đối thủ, địch nhân của địch nhân liền là bằng hữu, càng chưa nói Thẩm Lãng mang đến công thức mới cho nhà họ Lâm đủ làm họ Từ bị tổn hại nặng nề.



Hiện tại lại biến thành tình trạng này à?



Thẩm Lãng dùng tốc độ nhanh nhất bình tĩnh lại, hướng Lâm Mặc nói:



- Ông chủ Lâm, có thể nói chuyện riêng một chút không?



Lâm Mặc gật đầu nói:



- Không thành vấn đề.



Tiếp đó, Lâm Mặc cùng Thẩm Lãng đi tới hậu viện.



Thẩm Lãng trực tiếp làm bèn hỏi:



- Gia chủ họ Từ cùng Từ Thiên Thiên là ngài gọi tới?



- Đúng! - Lâm Mặc nói.



Thẩm Lãng nói:



- Vì cái gì?



Lâm Mặc nói:



- Ta biết cái công thức này có thể mang đến đả kích khổng lồ cho nhà họ Từ làm ăn, nhưng ta vẫn đi thông tri gia chủ họ Từ qua đây, trả đũa đối với ngươi.



Thẩm Lãng không có hỏi nguyên nhân gì, mà là chờ câu trả lời của ông ta.



Lâm Mặc thản nhiên nói:




- Thẩm Lãng, đối với các ngươi người thường mà nói, có tiền như vậy đủ rồi. Nhưng đối với chúng ta mà nói tiền không phải quan trọng nhất, quyền thế cùng lực lượng mới là trọng yếu nhất. Không có quyền thế cùng lực lượng, còn tiền có nhiều hơn nữa cũng không giữ được, chẳng qua là heo dê chờ bị thịt mà thôi.



Thẩm Lãng nói:



- Nhà họ Lâm của ngài nếu biến thành nhà cung ứng tơ lụa cho quốc quân, hiển nhiên cũng có quyền lực.



- Không, quyền lực này quá lơ lửng.



Rồi Lâm Mặc nói tiếp:



- Con trai của ta ở võ viện Thiên Nam học tập, thành tích tốt vô cùng, lập tức liền phải thi võ thuật. Thành tích võ thuật của nó sẽ mang đến chức quan gì đều quan trọng hơn nhà họ Lâm chúng ta kiếm bao nhiêu tiền. Vị hôn phu mới của Từ Thiên Thiên là Trương Tấn, ngươi có biết hay chăng?



Hôn phu mới? Nhanh như vậy!



Nhà họ Từ vừa đem Thẩm Lãng đuổi ra tới, để Từ Thiên Thiên cùng Trương Tấn đính hôn?



Lâm Mặc nói:



- Chỗ dựa vững chắc của nhà họ Trương là gia tộc họ Chúc, ngươi nên biết vai vế của nhà họ Chúc ở trong nước thế nào.




Gia tộc họ Chúc là quyền quý tột đỉnh của Việt quốc, là mẹ ruột của vợ quốc quân, Chúc Nhung là tổng đốc hành tỉnh Thiên Nam, quyền thế ngang trời.



Nhưng mà Trương Tấn lấy một đứa con gái nhà giàu như Từ Thiên Thiên, trừ nhìn trúng diện mạo xinh đẹp của nàng, chẳng qua là vì tiền tài nhà họ Từ mà thôi.



Lâm Mặc lại nói:



- Phụ thân của Trương Tấn vừa nãy đảm nhiệm quận trưởng Nộ Giang, Trương Tấn võ công cao cường, vừa nhậm chức thủ tướng vệ quân thành Huyền Vũ. Nếu ta dựa vào công thức mới cướp đi chuyện làm ăn nhà họ Từ sẽ đắc tội với nhà quyền quý mới gia tộc họ Từ, con trai của ta làm sao bây giờ?



Thẩm Lãng nói:



- Vậy ngài có thể không cần mua công thức của ta, thế cũng chẳng xảy ra chuyện gì, vì sao còn muốn bán đứng ta?



Ông chủ Lâm Mặc của Cẩm Tú Các cười nói:



- Ngươi chẳng qua là một nhân vật nhỏ xíu không quan trọng, nửa giá trị cũng không có. Giá trị duy nhất đối với Lâm Mặc ta đây, chính là hận ý của nhà họ Từ với ngươi, ta bán đứng ngươi đổi lấy một cái nhân tình nhà họ Từ, cớ sao không làm. Hơn nữa hiện tại công thức này đã nắm giữ ở trong tay ta, ta hoàn toàn có thể cùng nhà họ Từ chia sẻ, chuyện làm ăn thì cùng nhau thực hiện thôi.



Thẩm Lãng nói:



- Nhà họ Từ vốn là hoàn toàn không có đem ta để vào mắt, coi như ta là một con kiến hôi, giá trị thù hận chưa đủ. Chính là ta đem công thức mới bán cho ngươi mượn cơ hội phá đổ chuyện làm ăn nhà họ Từ, cho nên giá trị thù hận này đến liền tức thì.



- Đúng rồi. - Lâm Mặc nói:



- Cho nên, nhà họ Từ thiếu nhân tình của ta càng lớn, tiền đồ của con trai ta càng đảm bảo.



- Ông chủ Lâm đủ hiểm ác, ta hiểu được mà.



- Thẩm Lãng nói, sau đó trực tiếp đi ra ngoài.



...



Một lần nữa trở về đến bên trong đại sảnh.



Mấy võ sĩ nhà họ Lâm, mấy võ sĩ nhà họ Từ hoàn toàn bao vây Thẩm Lãng vào giữa.



Mà Điền Thập Tam đứng ở bên cạnh giống như đang ngủ vậy, nhắm hai mắt.



Hơn nữa, mấy vị quan lại chức sắc của thành Huyền Vũ cũng tới.



Từ Thiên Thiên nói dịu dàng:



- Thẩm Lãng, chàng hãy nói cho mấy vị đại nhân, công thức thuốc nhuộm mới có phải là chàng trộm hay không? Bởi vì chàng không cam lòng bị thiếp bỏ mới làm ra việc này, lúc này chàng nhận tội chúng ta có thể không truy cứu, chỉ coi như chàng nhất thời hồ đồ, nếu chàng kể lể linh tinh, thì đừng trách nhà họ Từ của thiếp vô tình!



Nàng cảm thấy đồ đần Thẩm Lãng vô luận như thế nào cũng không có khả năng nghĩ ra công thức thuốc nhuộm màu vàng kim, chẳng biết là trộm ở xó nào hay trộm ở nhà mình, dù sao cũng phải đổ tội là trộm ở nhà họ Từ cái đã.



Vốn chắc chắn cái loại người cỡ như Thẩm Lãng không thể nghiên cứu ra công thức mới lợi hại thế này nên bọn người nhà họ Từ mới phóng tâm mà tìm tới mấy quan viên ở đây.



- Ha ha ha ha... - Thẩm Lãng tức khắc cất tiếng cười to.



Vốn là hắn suy nghĩ trước âm thầm mưu hại nhà họ Từ, thật không ngờ hiện tại sẽ phải trở mặt.



Có chút kế hoạch phải sớm tiến hành rồi.



Mà bây giờ, coi như tha hồ thoải mái làm mất mặt cả đám người này.



...



Chú thích của Bánh: Cảm ơn Đương Nhiên Tha Thứ Cho Nàng (nick qidian) khen thưởng vạn đồng, lạy xin các vị đại lão cho phiếu, tình tiết sẽ không để mọi người thất vọng