Chương 41: Nanh sói và Hai ngọn lửa nhen nhóm giữa thế giới này.
...Arc 2: Hành trình trao trả di vật...
-------------------------------------
Tại ngôi làng mang tên Erast, bên trên con đường mòn của nó, có một chàng trai trẻ sở hữu mái tóc đen tuyền.
Chàng trai ấy hiện đang cố gắng đi chuyển với những bước đi chậm chạp của mình.
Raidou chính là tên của chàng trai ấy.
“Ha...... Ha......” -Raidou dùng một tay sờ vào ngực của mình, cậu đang cố gắng để di chuyển thật nhanh.
Lý do.. Chính là vệ thần Ulanni Meredith, cô ta đã suýt g·iết c·hết cậu.. Nếu không có Patrick thì mọi thứ đã kết thúc rồi.
Raidou hiện giờ phải rời xa quán rượu và tìm chỗ ẩn nấp.
Nhưng mọi thứ thật khó khăn, bởi vì cơ thể cậu hiện đang rất nóng.. Nóng đến mức có thể cho là sốt trên 40 độ.
“Ha...... Ha...... Nóng quá, như lửa đốt vậy, mình sẽ c·hết mất...”
Raidou thở hổn hển vì sức nóng từ cơ thể mình.. Cậu gắng gượng để di chuyển từng chút một, để giữ gìn mạng sống của mình.
“Ha...... Ha...... Tại sao... Tại sao cô ấy lại t·ấn c·ông mình cơ chứ... Tại sao mọi thứ lại thành ra thế này... Cô ta muốn g·iết c·hết mình ư”
“Tại sao chứ.. Mình đã làm sai gì ư, trong cô ta rất tức giận... Mình.”
“...!!BỊCH!!...”. -Sau một lúc suy nghĩ thì cuối cùng Raidou đã gục xuống.
Cậu quỳ gối dưới đất vì mệt mỏi.
Cơn nóng kia như thể là một ngọn lửa đang thiêu cháy bên trong cơ thể Raidou.
“Không được... Mình phải đứng dậy, nếu không thì...
“Bình!!.. Bịch!!..”. -Tiếng bước chân phát ra từ phía sau Raidou, ngay tại trên con đường mòn.
Tiếng bước chân ấy đã dập tắt hy vọng giữ gìn mạng sống của cậu.. Raidou tròn mắt khi nhìn thấy người đấy, vệ thần Ulanni Meredith.
“Ha...... Ha...... Không thể... Cô ta chính là, vệ thần.”
Raidou hiện đang tuyệt vọng với những dòng suy nghĩ của mình.
Cậu không rõ.. Tại sao vệ thần Ulanni Meredith lại muốn g·iết c·hết mình.
Chắc chắn là phải có nguyên nhân nào đó.
“Không.. Không thể nào!.” -Raidou tròn mắt với vẻ kinh ngạc. Cậu đã lờ mờ nhận ra được lý do tại sao cô ta lại t·ấn c·ông mình.
Cánh tay của vệ thần Ulanni Meredith có những v·ết m·áu tươi, rõ ràng đó là của Patrick.
Nhưng đặc biệt hơn tất cả, đó chính là chiếc vòng trên tay của vệ thần.
Chiếc vòng có những ký tự và biểu tượng kỳ lạ giống hệt với cái của Oya, nhưng nó lại lớn hơn.
“Thú nhân với đôi tai sói.. Chiếc vòng tay kia.. Lẽ nào, cô ta có liên quan đến Oya?.”
Raidou đã nhận ra.. Vệ thần Ulanni Meredith nhắm đến cậu, là bởi vì 2 chiếc vòng mà cậu giữ, 1 cái của Oya, cái còn lại thì cậu đã cất vào túi vải đựng đồ của mình.
Vậy có nghĩa là.. Cô ta hiện đang muốn chiếc vòng của Oya, nhưng tại sao chứ.
“Ha...... Ha...... Cô.. Biết đến chiếc vòng này ư?.”
Sau cùng thì.. Raidou đã lấy ra chiếc vòng tay của Oya từ trong thắt lưng.
Cậu muốn kiểm tra xem, liệu rằng suy luận của mình có phải là chính xác hay không.
Tất nhiên nó đã chính xác.
Nhưng thật tồi tệ làm sao, việc cậu lấy ra chiếc vòng của Oya đã khiến cho vệ thần Ulanni Meredith phải tức giận.
Nhưng lý do là gì thì vẫn không rõ ràng.
“Tại sao.. Một nhân loại như ngươi, lại có được nó cơ chứ!!.”
Vệ thần Ulanni Meredith hiện đang đứng đối diện với Raidou và rất gần.
Cô ta ngước nhìn cậu với ánh mắt chứa đựng sự căm ghét và giận dữ, giọng điệu thì như thể đang khó chịu.
“Ha.......... Ha.......... Tôi có được nó, từ một người que...
“...!!!BỤP!!!...”. -Không để cho Raidou nói thêm một lời nào nữa, vệ thần đã đá thẳng vào ngực của cậu.
Cú đá mạnh đến nỗi khiến cho Raidou bay ra xa và làm rơi chiếc vòng của Oya xuống mặt đất.
“...!!!BỊCH!!!...”. -Raidou rơi xuống đất với cơ thể vừa nóng rát vừa đau đớn.
“Ugh... Học!!... Học!!... Đau quá.” -Raidou ôm lấy ngực của mình. Cậu đã ho rất nhiều và hơi thở thì đang khó khăn hơn bao giờ hết.
“Ngươi thật sự nghĩ rằng, ta sẽ tin vào những lời đó sao!!...” -Vệ thần Ulanni Meredith lên tiếng nói.
Cô ta bước đến, và nhặt lấy chiếc vòng của Oya.
“Cái mùi này!..” -Giữ chặt chiếc vòng của Oya trên tay, vệ thần đã ngửi thấy mùi máu và xác thịt bên trên nó.
Khuôn mặt dần dần nổi lên những sợi gân đáng sợ, vệ thần đã thật sự nổi điên
Cô ta để lộ ra những chiếc răng nanh sói và mái tóc có một số sợi dựng lên.. Đôi tai thú thì đang sừng sựng những sợi lông, trong cô ta thật đáng sợ.
“Ha!!...... Ha!!...... Mau... Mau trả nó lại đây!!.. Tôi không cho phép cô, lấy đi nó!!.”
Thật bất ngờ.. Dù cho có b·ị t·hương hay là nóng như lửa thiêu, thì Raidou vẫn cố gắng lê lết đến và ngăn cản vệ thần.
Bàn tay bị trầy xước đã giữ chặt bước chân của vị vệ thần mạnh mẽ.. Giọng nói yếu ớt phát ra từ đôi môi bị khô và nứt nẻ, ánh mắt thì lại kiên định đến mức khó tin.
“Ngươi có biết mình đang nói cái gì không”
“Đây là báu vật của chúng ta, chứ không phải của một tên nhân loại như ngươi..”
Vệ thần trừng mắt nhìn xuống chàng trai nhân loại. Cô ta đã lên tiếng như một lời cảnh cáo cuối cùng dành cho Raidou.
“Ha...... Ha...... Tôi... Tôi không biết nó có liên quan gì đến cô!!”
“Nhưng mà!!.. Đó là di vật của người mà tôi quen biết!!”
“Vì thế!!!.. Tôi tuyệt đối không cho phép cô mang nó đi!!!.”
“Ha...... Ha...... Ha......” -Raidou đã mặc kệ mọi thứ, dù cho có cận kề với c·ái c·hết thì cậu vẫn cố gắng giữ lại chiếc vòng.
Bàn tay đã trầy xước nhưng vẫn cố gắng giữ chặt bước chân của con mãnh thú, dù cho có phải c·hết thêm một lần nữa.
Raidou nhất định phải giúp đỡ cho Oya tìm lại gia đình và bộ lạc, bởi vì đó là nguyện vọng của cô bé.
Mặc cho cô bé đã không cong trên cõi đời này.
Raidou nhìn thẳng vào ánh mắt của vệ thần Ulanni Meredith.
Cô ta đã có chút lung lay khi nhìn thấy sự cứng đầu của Raidou.. Cậu đã khiến cho vệ thần nhớ đến, lão đội trưởng Patrick.
“Tên nhân loại cứng đầu.. C·hết đi!!.”
Vệ thần Ulanni Meredith giơ tay lên, luồng năng lượng Aura lại bắt đầu xuất hiện trên cánh tay cô ta.
Lưỡi kiếm bầu trời đang dần được hình thành, nhưng mặc kệ thế cô ta vẫn vung xuống.. Lưỡi kiếm ngắn gọn, cũng đã đủ kết thúc cuộc đời tên nhân loại trước mắt.
“Bình!!.. Bịch!!..”.
Nhưng khi lưỡi kiếm bầu trời ngắn gọn được vung xuống, một tiếng bước chân đã phát ra.
“...!!Hào quang kiếm khí!!...”
“...!!Lang thần công phá!!...”
Từ phía xa, một con sói khác đã lao đến với răng nanh của nó.
“...!!!KENG!!!...” -Hai chiếc răng nanh v·a c·hạm với nhau, tạo ra một âm thanh đầy sắc nhọn.
Vệ thần Ulanni Meredith đã ngay lập tức bị đẩy lùi bởi con sói kia.. Cô ta đã trượt ra một khoảng cách khá xa, và lưỡi kiếm bầu trời cũng đã bị phá vỡ.
“Nói hay lắm, chàng trai trẻ!!.” -Hình bóng của một con sói dũng mãnh bên trong đoàn hiệp sĩ đã xuất hiện.
Đội trưởng Patrick.. Ông ấy đã cứu được Raidou và đánh bật lưỡi kiếm bầu trời.
Trên tay là răng nanh và cũng chính là thanh kiếm.. Đội trưởng Patrick vẫn còn sống sót sau trận chiến tại quán rượu nhỏ.
Nhưng Patrick đã b·ị t·hương ở phần đầu, máu đang chảy xuống.. Áo thì đã bị rách rưới tả tơi để lộ ra những khối cơ bắp hoàn hảo, ngoài ra chẳng còn v·ết t·hương nào cả.
Điều phi thường nhất, chính là pha t·ấn c·ông vừa rồi.. Patrick quá nhanh, đến mức khi v·a c·hạm thanh kiếm trên tay ông ấy đã bị vỡ nát một nửa lưỡi kiếm.
“Lanni.. Không phải ta đã nói rồi sao, ức h·iếp kẻ yếu chẳng có gì hay ho đâu.”
Luồng năng lượng Aura màu trắng tỏa ra xung quanh cơ thể đội trưởng Patrick, nhưng rồi chúng đều tập trung vào thanh kiếm trên tay ông ấy.
“Với cơ thể tàn tạ đó, thì ngươi có thể làm được gì cơ chứ!!.”
Vệ thần Ulanni Meredith tức giận lên tiếng, sau đó thì lưỡi kiếm bầu trời đã được hình thành thêm một lần nữa.
“Đừng nhiều lời nữa.. Mau đến đây đi Ulanni Meredith”
“À không.. Phải gọi là Lanni mới đúng nhỉ.”
Khi Patrick nói đến cách gọi Lanni thay cho Ulanni Meredith thì mọi thứ đã tồi tệ.
Patrick đang trêu chọc vệ thần, và thật sự đã có tác dụng.. Ulanni Meredith hiện đang cau mày tức giận với ông ấy.
“Ngươi.. Đáng lẽ ra, ta phải g·iết c·hết ngươi ngay từ đầu.. Tên khốn!!.”
“...!!!ẦM!!!...”. -Âm thanh của sự giận dữ, vệ thần Ulanni Meredith đã lao đi một cách hung hãn.. Đất đá phía sau cô ta đã bị phá hủy và văng ra tứ tung khắp nơi.
Vệ thần Ulanni Meredith lao đến như một con mãnh thú hung hãn, khi tiếp cận với đội trưởng Patrick.. Lưỡi kiếm bầu trời đã được vung đến.
Patrick cũng không thua kém gì, dù cho đang b·ị t·hương nhưng tốc độ của ông ấy vẫn còn theo kịp vệ thần.
Thanh kiếm vỡ nát được vung xuống, hai cặp răng nanh đã v·a c·hạm với nhau.
“...!!!KENG!!!...".
Âm thanh v·a c·hạm vang vọng cả ngôi làng Erast.
“Lanni.. Đã đến lúc, kết thúc trận chiến vô nghĩa này rồi.”
Patrick giờ đã nghiêm túc.. Ông ấy đã sẵn sàng kết thúc trận chiến vô nghĩa này lại, và mọi thứ đều nằm trong tầm kiểm soát.
-------------------------------------
Trong khi trận chiến giữa đội trưởng Patrick và vệ thần Ulanni Meredith đang diễn ra.
Thì tại phương nam, đang có một sự kiện định mệnh xảy ra.
Tại một ngôi làng không tên giống hệt Califa, có một d·ịch b·ệnh đang g·iết c·hết người dân ở nơi đây.. Kèm theo là n·ạn đ·ói.
Tại trung tâm ngôi làng không tên đó, người dân đã dàn dựng những cây cột gỗ cao lêu nghêu.. Có một số người hiện đang bị treo trên những cây cột gỗ đó.
Những người bị treo, tất cả đều là những n·ạn n·hân bị đem ra hành quyết.
Những người bị hành quyết đều bị kết tội là phù thủy, và là nguyên nhân gây ra d·ịch b·ệnh kèm theo n·ạn đ·ói.
Nhưng.. Sự kiện định mệnh không phải là những người đang bị hành quyết
Chúng ta sẽ đến với một ngôi nhà gỗ nhỏ bé nằm ở bên trong khu rừng, và nó ở khá gần với ngôi làng không tên kia.
Bên trong ngôi nhà gỗ nhỏ bé đấy, có một gia đình gồm ba người.. Người mẹ và hai cô con gái nhỏ của mình.
Gia đình này hiện đang ẩn nấp bên trong chính ngôi nhà của mình, bọn họ đang rất sợ hãi và run rẩy.
Người mẹ đã ôm lấy hai cô con gái của mình vào lòng, để bảo vệ khỏi điều gì đó.
“...!!ẦM!!...”. -Ở bên ngoài ngôi nhà, những âm thanh đập phá đang bắt đầu xuất hiện.
“...!!MÀY TRỐN ĐI ĐÂU RỒI, Ả KIA!!...”
“...!!MAU RA ĐÂY MAU, Ả PHÙ THỦY KIA!!...”
Không chỉ có những âm thanh đập phá, mà kèm theo là tiếng kêu vang vọng của khá nhiều người.
“M.. Mẹ ơi.” -Hai đứa trẻ sợ hãi co rúm lại trong lòng người mẹ.
“Không sao hết... Đừng sợ, có mẹ đây rồi.”
Người mẹ thì ôm chặt con của mình và an ủi chúng.. Không khí xung quanh thật đáng sợ làm sao.. Hai đứa trẻ thì cứ liên tục run rẩy.
Người mẹ cũng sợ hãi, nhưng cũng không quên trấn an và dặn dò hai đứa con gái của mình: “Im lặng nào... Có mẹ đây rồ...
“...!!!ẦM!!!...”. chánh cửa của ngôi nhà lập tức bị phá hủy, một người đàn ông với thân hình lực lưỡng bước vào.
Người đàn ông đấy nhìn ba mẹ con kia với vẻ khinh bỉ và kh·iếp sợ lộ rõ bên trên khuôn mặt.
“Này mọi người!!.. Tôi tìm thấy ả ta rồi!!.”
Người đàn ông đấy liền quay người lại và hét lên thật to đến hướng lối ra khỏi ngôi nhà.
“Bình!!.. Bịch!!.. Bình!!.. Bịch!!..”.
Sau đó thì đã có rất nhiều người chạy đến, những tiếng bước chân ào ạt đến mức đáng sợ.
“...!!!MAU BẮT LẤY Ả TA LẠI!!!...”
“Không!!... Thả tôi ra!!!...”
“Mẹ ơi!!!.”
“Thả mẹ của chúng tôi ra!!!.”
Người mẹ bị những người khác lôi đi.
Người mẹ đã b·ị b·ắt đi bởi những người săn lùng phù thủy, hai đứa con gái của cô đã níu kéo lại trong tuyệt vọng.
“...!!!Mẹ nó, tụi bây có thôi chưa!!!...”
“BỤP!!... BỤP!!...”.
“BỤP!!!... BỤP!!!...”.
“Không!!... Dừng lại đi, đừng có đánh chúng nữa!!!.”
Một vài người đã t·ấn c·ông hai đứa trẻ không thương tiếc.
Bọn họ chỉ dừng lại khi người mẹ cố gắng vùng vẫy và gào thét trong tuyệt vọng.
Hai đứa trẻ đã không thể phản kháng lại, và những người kia đã mang người mẹ đi.
“Mẹ...”
“Mẹ ơi...”
Người mẹ rời xa dần khỏi ánh nhìn bất lực của hai đứa trẻ.. Hoàn cảnh của chúng chính là định mệnh của ngày hôm nay.
...
“...!!Bõm!!...”.
“...!!!Bõm!!!...”.
Những giọt mưa rơi xuống mặt đất, và đã hơn vài giờ trôi qua kể từ khi người mẹ b·ị b·ắt đi.
Những giọt mưa càng ngày càng nhiều.
Mây đen đã kéo đến vùng đất này, kèm theo đó là một trận mưa nhỏ.
Định mệnh hiện đang xô đẩy hai đứa trẻ ban nãy.. Chúng đang bước đi tiến đến ngôi làng không tên, để tìm kiếm người mẹ trong vô vọng.
Để rồi.. Thứ mà hai đứa trẻ nhìn thấy, chính là những xác c·hết bị t·hiêu s·ống và rải rác khắp nơi.
Ngôi làng không tên đã bị phá hủy và diệt trừ, vì nghi ngờ là liên quan đến phù thủy.
Tất cả đều đã bị t·hiêu r·ụi, nhà cửa, người dân, gia súc.. Giờ đây chỉ còn lại đ·ống đ·ổ n·át.
“...” -Hai đứa trẻ bước đi trong vô vọng và bất lực.. Chúng cố gắng tìm lại người mẹ trong những xác c·hết bị t·hiêu r·ụi.
Nhưng trớ trêu thay, những xác c·hết bị thiêu đã không thể nhận dạng, huống chi là tìm kiếm người mẹ.
Dù cho cơn mưa có thể khiến cho hai đứa trẻ bị bệnh hoặc c·hết.. Nhưng mọi thứ đối với chúng đã kết thúc rồi.
Tuyệt vọng.. Chả còn gì quan trọng cả.. Kể cả mạng sống của chúng.
“Bình... Bịch...”.
“Có phải bất lực lắm đúng không.. Chứng kiến gia đình mình b·ị b·ắt đi và t·hiêu s·ống.”
Giọng nói phát ra từ sau lưng hai đứa trẻ.
Một người phụ nữ đã xuất hiện.. Cô ta có đôi tai nhọn và làn da màu đen nhạt, mái tóc thì trải dài xuống gáy cổ đến tận eo.
Màu tóc thì đen tuyền và bầu không khí u ám bao phủ xung quanh.
Hình xăm gai trên cổ.. Trang phục Gothic đen tuyền và chiếc váy trải dài đến mặt đất.
Người phụ nữ này chính là Zora. Cô ta rất xinh đẹp và là một Dark-Elf.
“Những thứ mà hai ngươi đang được nhìn thấy”
“Tất cả.. Chính là thành quả từ những kẻ đang sợ hãi trước những thứ khác người”
“Và mẹ của hai ngươi, cũng chính là một trong số những thứ khác người đó.”
Zora lên tiếng và bước đến gần hai đứa trẻ đang tuyệt vọng.. Giọng nói của cô ta như thể muốn ăn sâu vào tiềm thức của chúng.
“Các ngươi sẽ không thể tìm thấy mẹ của mình đâu.”
Zora nhìn thẳng vào ánh mắt tuyệt vọng của hai đứa trẻ.. Cô ta đang mỉm cười nhẹ.
Nụ cười đó như thể đang quyến rũ chúng bằng sự cứu rỗi u ám của cô ta.
“Nếu như các ngươi không muốn giống với những thứ khác người kia.. Thì hãy đi theo ta”
“Ta sẽ ban cho các ngươi sức mạnh để tự vệ trước những kẻ săn lùng.. Và ta sẽ cho các ngươi một cuộc sống hoàn toàn mới.”
Giọng nói của Zora đang ăn sâu vào tiềm thức của hai đứa trẻ.. Sau đó cô ta đã giơ đôi bàn tay ra, như thể đang mời gọi chúng.
“Nào ta đi thôi... Hỡi hai đứa trẻ của những ngọn lửa, hãy cùng ta xây dựng lại lục địa này.”
Zora kêu gọi hai đứa trẻ. Trong vô thức, chúng đã nắm lấy đôi tay của cô ta.
Ngay sau đó, mái tóc của hai đứa trẻ đã dần dần chuyển màu.
Màu đen tuyền của sự tâm tối do chính thế giới này ban tặng cho chúng.
Zora đã tìm được định mệnh.
Tiếp theo đó.. Cô ta từ từ đặt tay trái lên đầu của cô bé lớn tuổi có mái tóc ngắn, và nói rằng: “Kể từ giờ.. Tên của ngươi là Maera, đứa trẻ của ngọn lửa đ·ã c·hết.”
Tay còn lại, Zora đặt lên đầu của cô bé nhỏ tuổi và có mái tóc dài nhất.
“Còn ngươi.. Thì sẽ là Sian, đứa trẻ mang ngọn lửa của sự sống.”
Sau khi nói xong những lời đó, Zora đã dẫn dắt hai đứa trẻ rời đi.
Cô ta năm tay chúng rồi bước.
Trong sự tuyệt vọng và bất lực.
Định mệnh đã khiến cho hai ngọn lửa nhỏ bé được cưu mang bởi sự đố kỵ của thế giới này..
Một ngày nào đó, hai ngọn lửa nhỏ bé đấy sẽ t·hiêu r·ụi tất cả mọi thứ mà chúng thấy được...
...Kết thúc...
Chuyện ngoài lề: Thông tin và ngoại hình của những nhân vật. (3)
Giống hệt như 'Chương 36' hôm nay chúng ta sẽ tìm hiểu thêm về hai nhân vật gần đây.. Vệ thần Ulanni Meredith và Zora.
Đầu tiên chính là vệ thần Ulanni Meredith.
1. Thông tin:...( Tên gọi: Ulanni Meredith )...( Chủng tộc: Thú nhân, Chủng loại sói )...( Tuổi tác: 68 )...( Giới tính: Nữ giới )...( Ngoại hình: Chiều cao 1m7, Cô ta khá là xinh đẹp khi nhìn ở khoảng cách gần, Mái tóc màu sắc xanh dương bầu trời trải dài xuống vai, đôi tai và đuôi sói )...( Giới thiệu: Theo lời của Patrick và Kyler thì Ulanni Meredith là vệ thần đến từ một bộ lạc có tên phong lang, Từng là đồng đội của Patrick và là con gái của một Cửu tinh đế vương.)
2. Trang bị:...( Trang phục: Vẫn chưa rõ cô ta mặc gì, bởi vì chiếc áo choàng đã che giấu hết. Nhưng khi phần cánh tay lộ ra thì có một số miếng giáp bảo vệ phần 'Tay và eo'.. Có thể cô ta có mặc giáp hoặc chỉ là một ít )...( Vũ khí: Không rõ cô ta có v·ũ k·hí hay không, bởi vì khi chiến đấu cô ta chỉ sử dụng mỗi Aura để tạo thành lưỡi kiếm bầu trời )...( Thông tin về trang bị của cô ta sẽ được cập nhật trong tương lai.).
3. Thông tin bên lề:...( Sức mạnh của Ulanni Meredith được cho là ngang ngửa với Patrick, nhưng có phải là sự thật thì vẫn không rõ )...( Bộ lạc phong lang nằm tại thung lũng gió Selio Wialey. Một thung lũng lớn trải dài từ phương nam đến phía tây.. Thật xa xôi với ngôi làng Erast.)
Tiếp theo chính là Zora.
1. Thông tin:...( Tên gọi: Zora )...( Chủng tộc: Dark-Elf )...( Tuổi tác: ??? )...( Giới tính: Nữ giới )...( Ngoại hình: Xinh đẹp với làn da đen nhạt, Chiều cao tầm khoảng 1m7 trở lên, Mái tóc đen tuyền trải dài qua vai đến tận eo, đôi tai nhọn cùng hình xăm gai ở cổ )...( Giới thiệu: Xuất hiện lần đầu tại 'Chương 37' và Patrick đã từng nhắc đến cô ta nhưng vẫn không rõ ràng.)
2. Trang bị:...( Trang phục: Cô ta mặc một bộ trang phục Gothic đen tuyền và chiếc váy trải dài đến mặt đất )...( Vũ khí: Vẫn không rõ ràng )...( Thông tin về trang bị của Zora sẽ được cập nhật trong tương lai.)
3. Thông tin bên lề:...( Zora cũng là một kẻ được lựa chọn bởi Ấn ký.. 'Chương 37' cô ta đã sử dụng ấn ký của mình để c·ướp lấy tuổi thọ của Fenrir )...( 'Ấn ký' hiện tại đã có hai người được tiết lộ là sở hữu nó, Lankak và Zora.)
Đến đây có lẽ phải kết thúc rồi, hai nhân vật bên trên vẫn còn rất nhiều điều chưa được tiết lộ.. Trong tương lai bọn họ sẽ được rõ ràng hơn hiện tại.
Vì vậy hẹn gặp lại tất cả trong những chương tiếp theo.