Sự Ràng Buộc Của Ái Tình Từ Kiếp Trước

Chương 60: Lời nói dối




Chỉ còn 1 ngày nữa là Phổ Trạch đến kinh thành nước Hồ Nam, mọi thứ đều chuẩn bị xong chỉ chờ hắn đến mà thôi. Có điều tại sao hôm nay?

Thều Hoa: chị dâu, chị thích cái gì ạ? chị ơi chúng ta hãy đi uống rượi nhé? hay là mua y phục?

2 huynh đệ này y như nhau suốt ngày bám lấy cô không buông

Điềm Thụy đứng 1 bên siết chặt tay của mình tức tới mức nổ đom đóm mắt. Dạ Phong bên cạnh cũng không thua, hắn cũng tức và ghen tới tóc trên đầu muốn trụi cả rồi. Vì sao đứa muội muội đáng ghét ngày hôm qua còn mỉa mai móc ngóe Mạc Mạc chê cô đủ kiểu mà bây giờ lại lại còn hơn cả con cún, lúc nào cũng chu mỏ làm nũng đòi Mạc Mạc chơi với mình? chuyện này phải kể từ buổi sáng

Lúc nãy

Khi Mạc Mạc tỉnh lại cô liền bị Thều Hoa theo dõi đủ điều cô mặt y phục, ăn sáng mỉm cười đi mua vải, mua bánh, cả lúc đi qua đường Mạc Mạc cũng bị Thều Hoa bám đuôi không chịu rời mắt tới khi.

Áaaa, cái con nhỏ đáng ghét này!!!.

Tên công tử nhà giàu lần trước chọc ghẹo Mạc Mạc lần này bị Thều Hoa đi ngang đụng trúng ngã đạp vào mặt. Hắn la hét ầm ĩ giữa phố nắm lấy tóc của Thều Hoa không buông bắt cô phải về nhà làm thiếp cho mình.

Thều Hoa bị hắn nắm tóc vô cùng khó chịu nhưng cô lại không biết võ công đang định bàn bạc nói chuyện cho rõ ràng thì hắn đã nắm đầu của Thều Hoa lôi đi. Cô còn chưa kịp làm gì thì Mạc Mạc đã chạy đến tát vào mặt tên đó mấy phát liền, tới nỗi hắn bị in hằng dấu lên mặt buột phải buông tay nắm tóc của Thều Hoa ra mà lao tới muốn đánh Mạc Mạc

Chỉ chờ có vậy. Thều Hoa vừa được buông ra lập tức chạy ra xa hắn còn Mạc Mạc và tên nam nhân béo ú lao vào hỗn chiến, Thều Hoa đang định chạy đi tìm 2 người kia là Dạ Phong và Điềm Thụy để cầu cứu vì người xung quanh chỉ dám bu lại coi mà không dám đi lên ngăn cản.



Trong mắt của Thều Hoa Mạc Mạc chỉ là 1 cô nương yếu đuối lại đánh nhau với 1 tên béo ú í cho dù đánh như thế nào người chịu thiệt vẫn là Mạc Mạc.Ai ngờ Thều Hoa còn chưa kịp chạy đi thì đã nghe tiếng thét thất thanh của tên béo

Mạc Mạc đá vào nơi đó của hắn còn sỉ nhục " nhiều thê thiếp như vậy, nho cũ của ngươi có chịu nổi không? "

Hắn vừa bị đánh sưng cả mồm còn bị đá và chỗ đó của mình rồi lại bị sĩ nhục ai mà chịu nổi, hắn liền lấy hết sức bình sinh đứng dậy lao tới bóp cổ Mạc Mạc, ai ngờ vừa mới bóp cổ của cô thì đã bị cô lấy trâm đâm chĩa vào mắt. Lúc hắn đang sợ hãi thì Mạc Mạc đã dùng chân đạp hắn 1 cái sau đó thành công khiến tên béo ú biến thái kia bị đau mà ngã xuống không đứng dậy nổi

 Người người nhìn thấy hắn bị như vậy rất hả hê, hắn là công tử nhà giàu thường hay lôi kéo bắt ép mấy cô nương nhà lành nhưng vì thân phận của hắn quá cao không ai dám đụng vào, hôm nay có người đánh hắn người dân được dịp bịt mắt hắn sau đó ném rau trứng thối, tất cả vào người hắn mà không hề nương tay, dù sao cũng bị bịt mắt hắn cũng chẳng biết ai mà trả thù được hưởng ké thì ngại ngùng gì mà không xả cho bớt tức

Mạc Mạc để mặc các người dân đánh đấm chọi đồ chửi bới hắn mà rời đi, từ giây phút đó Mạc Mạc đã trở thành thần tượng trong lòng của Thều Hoa.

Là vậy đó.

Mạc Mạc tỷ tỷ, tại sao caca của ta lại không lọt vào mắt của tỷ vậy? nếu huynh ấy không được thì ta được không?

Thều Hoa liên tục hỏi mấy câu khiến cho Dạ Phong sợ hãi, hắn không thể để mình bị thất sủng, hắn phải tranh sủng tuyệt đối không nhường nương tử cho ai hết.

Dạ Phong chạy lại đẩy Thều Hoa ra đất nắm lấy tay Mạc Mạc làm nũng: nương tử ~~ đừng nghe lời nó, nó chính là đứa đáng ghét đã cào tay ta đó.

Mạc Mạc thấy tay hắn chảy máu cũng lấy vải quấn quanh cho hắn.

Còn Thều Hoa bị Dạ Phong đẩy ra thì tức giận vô cùng còn đang tính nhảy vào combat với caca thân thương thì đã bị Điềm Thụy xách lên từ dưới hắn còn cay cú hơn vì điều hắn sợ đã xãy ra, Điềm Thụy khóc lóc uất ức: nương tử chỉ biết để tâm tới BIỂU TẨU mà không biết quan tâm ta gì cả, công chúa đúng là xấu xa quá đi!!!



Thều Hoa cũng hoảng khi thấy Điềm Thụy rớt nước mắt liền hôn lên mắt hắn 1 cái, sau đó Điềm Thụy vui như hoa mà xách Thều Hoa đi ra khỏi phòng chừa không gian riêng tư cho đôi bạn trẻ Mạc Mạc, Dạ phong

Mạc Mạc đang quấn băng cho Dạ Phong thì hắn đã ăn vạ nằm lên đùi của Mạc Mạc, cô không cự tuyệt cho hắn nằm như vậy mà nói: huynh che dấu không kĩ gì cả. Tự mình cào rách tay vậy mà đổ thừa cho muội muội caca này xấu quá đi!

Thấy Mạc Mạc đã biết mà không tức giận Dạ Phong liền nằm ở đùi của cô luôn, hắn bĩu môi: rõ ràng là nàng bỏ rơi ta, không chịu để ý ta gì cả.

Mạc Mạc để hắn nằm trên đùi vừa xoa xoa đầu hắn vừa nói: có lẽ ngày mai huynh về được rồi.

Dạ Phong 2 hàng nước mắt đầm đìa: nàng nàng không cần ta thật hay sao? tại sao lại đuổi ta chứ? hức hức

Mạc Mạc mỉm cười: không phải nhưng ngày mai ta cùng huynh đi về nhé?

Dạ Phong 2 mắt long lanh cẩn thận hỏi lại: thật chứ?

- Ừm

Dạ Phong liền hạnh phúc không dấu nổi. Hắn hân hoan tới mức ôm lấy Mạc Mạc không rời vừa cười vừa nói, vô cùng đáng yêu

Mạc Mạc cũng cười nhưng cô lại không vui mà trong lòng chỉ toàn cảm giác khó chịu, phải lừa Dạ Phong cô không thấy vui chút nào...