Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên

Chương 693




Ông ngoại Đoan Mộc Hành Thiên đối xử với Độc Cô Vô Tính đặc biệt tốt, nhiệt liệt chào hỏi, ánh mắt nhìn cô như cháu dâu, ngược lại khiến Dương Bách Xuyên hơi xấu hổ.

Nhà họ Đoan Mộc là một trong hai gia tộc võ cổ ở Nam Quốc cùng với nhà họ Liên Thành chiếm cứ một nam một bắc.

Bây giờ Liên Thành Hải Bằng, trụ cột của gia tộc Lên Thành đã chết dưới tay Dương Bách Xuyên, toàn bộ Nam Quốc đã hoàn toàn trở thành lãnh địa của nhà họ Đoan Mộc.

Dương Bách Xuyên nhìn quanh căn nhà của Đoan Mộc, trong lòng chỉ có hai chữ - đúng là thổ hào!

Diện tích của căn nhà là gần mười ngàn mét vuông, được trang bị đầy đủ tiện nghi, là một trang viên lâu đài cổ theo kiến trúc Châu u.

Lúc ăn cơm, Dương Bách Xuyên cũng nhìn lai lịch của gia tộc võ cổ giả, ngày hôm qua hơn mười đứa đệ tử Ám Kình tầng năm trở nên ngã xuống, hôm nay đã nghe nói ông ngoại triệu tập toàn bộ con cháu trực hệ tụ tập về đây.

Sảnh lớn có sức chứa một trăm người chật cứng, nói cách khác nhà họ Đoan Mộc có đến hàng trăm đệ tử võ cổ giả, tất nhiên Dương Bách Xuyên nhìn thoáng qua thấy phần đông chỉ là Ám Kình tầng hai tầng ba.

Nhưng dù vậy, đó cũng là một thế lực không thể xem thường.

Trong đại sảnh, có khoảng hai mươi người Ám Kình tầng năm, hơn mười người tầng sáu và bảy, tám người ở tầng tám và năm người bao gồm cả ông ngoại là võ cổ giả từ tầng chín trở lên.

Tất cả đều là con cái của nhà họ Đoan Mộc.

Đây là một lực lượng rất mạnh.

Ngay cả tứ đại gia tộc ở Yên Kinh mà anh biết cũng không có nhiều võ cổ giả như vậy, nhìn thấy những võ cổ giả này đã mang lại kích thích to lớn đến trái tim của Dương Bách Xuyên.

Thế nhưng, anh không ngờ một cú sốc lớn hơn vẫn đang ở phía sau.

Dương Bách Xuyên không biết ông ngoại triệu tập nhiều người trong gia đình về đây để làm gì, cũng không hỏi câu nào, chỉ đợi ở một bên. Đoan Mộc Hành Thiên đang ngồi trên cao đường nhắm mắt lại, dường như đang chờ mọi người đến đông đủ.

Nhưng ở trong mắt Dương Bách Xuyên, đệ tử đã đến nhiều như vậy, anh cho rằng là đủ rồi, sao nhìn ông ấy vẫn như đang chờ một ai đó vậy?

Anh và Độc Cô Vô Tình đứng ở trong góc sảnh lớn cũng không nói nhiều, hai người đã được ông cụ đặc biệt dặn dò tới sảnh lớn, về phần đám người Thanh Tước đương nhiên là được sắp xếp đứng bên ngoài đợi.

Trong một khoảnh khắc, tiếng ồn ào ở lối vào sảnh lớn bỗng ngừng lại, các đệ tử con cháu của nhà họ Đoan Mộc rối rít tránh sang một bên.

Dương Bách Xuyên quay đầu lại nhìn, chỉ thấy ba ông lão râu tóc bạc trắng bước vào, trong lòng vô cùng ngạc nhiên.

Linh thức trong người anh nhận ra ba người họ đều là Ám Kình tầng chín đỉnh phong, khí tức tràn đầy hơn cả Đoan Mộc Hành Thiên của anh một bậc.

Trong lòng Dương Bách Xuyên vô cùng khiếp sợ trước nội tình của nhà họ Đoan Mộc, tu vi của ba ông cụ này chỉ thiếu một đường là bước vào Tiên Thiên rồi. Quả nhiên, thế lực của đại gia tộc đúng là không tầm thường, lúc này anh đột nhiên tự hỏi trong mấy gia tộc đó Trung Quốc có tồn tại những cao thủ chấn tộc như vậy không?