Thậm chí lúc ở Cố Đô, Diệp Khai còn bị Dương Bách Xuyên đánh cho một trận.
Nhà họ Mã lại càng oán hận Dương Bách Xuyên, lúc đầu Dương Bách Xuyên đánh Mã Tiểu Lục, sau đó Mã Hưng Điền, cây trụ nhà họ Mã, một cao thủ Ám Kình tầng sáu đi bàn bạc việc đối phó Dương Bách Xuyên với Trần Bách Vạn của tổ chức sát thủ Xương Hoa, ngược lại bị Dương Bách Xuyên giết chết, làm cho nhà họ Mã mất đi một cây trụ Ám Kình tầng sáu.
Bây giờ nhà họ Mã chỉ còn lại lão gia chủ là Ám Kình tầng tám, Mã Hưng Điền đã chết tương đương chặt đứt một chân của nhà họ Mã. Mặc dù người nhà họ Mã không tận mắt nhìn thấy Dương Bách Xuyên chém giết Mã Hưng Điền, nhưng sau đó Trần Bách Vạn chạy ra thề nói anh ta tận mắt nhìn thấy Dương Bách Xuyên giết chết Mã Hưng Điền. Vì vậy nhà họ Mã cực kỳ hận Dương Bách Xuyên.
Hôm nay người nhà họ Mã phái đến một người trung niên Ám Kình tầng bảy, tên là Mã Long Thành. Nhìn Dương Bách Xuyên bị mọi người chú ý, trong lòng của Mã Long Thành hận ngứa răng.
Đạo trưởng Phương hít một hơi thật sâu, nhìn Dương Bách Xuyên nói: “Bần đạo xin chào Dương đại sư, không biết đại sư có thời gian hay không, mời đại sư đến Bạch Vân Quan làm khách?”
Đối mặt với ánh mắt nóng rát của đạo trưởng Phương, Dương Bách Xuyên không nhịn được run lên, nghĩ thầm: “Lão đạo này muốn làm gì? Có cần kích động như vậy không? Còn không phải chỉ là một viên đan dược thôi sao?”
Trong lòng nghĩ như vậy, nhưng vẫn phải trả lời theo lễ phép, nhưng không nghĩ đến vừa định lên tiếng, Triệu Trường Sinh đứng bên cạnh lại sốt ruột nói: “Đạo trưởng Phương chớ sốt ruột, hôm nay là đại thọ của lão hủ, dù sao cũng phải mời Dương… Dương tiên sinh uống một cốc rượu, mọi người nhanh đi vào đi.”
Triệu Trường Sinh không ngốc, sau khi lấy lại phản ứng, vội vàng ngắt lời đạo trưởng Phương. Khó khăn lắm nhà họ Triệu mới ôm được đùi của một vị luyện đan, còn là luyện đan sư có thể luyện chế đan Bồi Nguyên. Nếu tiếp tục nhìn như vậy khả năng cao sẽ bị người chen vào cướp mất người?
Loại thời điểm này, cho dù quan hệ với đạo trưởng Phương có tốt đến mấy, ông cũng bất chấp, vội vàng ra tiếng cắt đứt câu.
Đạo trưởng Phương nghe Triệu Trường Sinh nói, biết mình sốt ruột, vội vàng xin lỗi Triệu Trường Sinh: “Trường Sinh huynh đừng giận, bần đạo nói lỡ, không nên như vậy.”
Ngay sau đó tất cả mọi người đi vào đại sảnh, tiếp theo là con cái của nhà họ Triệu lên mừng thọ Triệu Trường Sinh.
Toàn bộ nghi thức kéo dài nửa giờ mới kết thúc, sau khi ngồi vào vị trí, mọi người cũng tỏ vẻ chúc mừng Triệu Trường Sinh.
Rượu quá ba phiên, Diệp Tại Thiên mở miệng, nhắc lại chuyện xưa.
“Trường Sinh huynh, nghi lễ đại thọ cũng kết thúc, bây giờ có phải hay không đã đến lúc quyết định hôn ước cho hai đứa nhỏ. Hôm nay cũng coi như hai nhà Diệp Triệu vui mừng gấp bội?” Diệp Tại Thiên đứng dậy, nhìn Triệu Trường Sinh nói.
“Cái này…?” Triệu Trường Sinh rối rắm, nếu lúc trước không biết Dương Bách Xuyên, không biết đan Bồi Nguyên, hôm nay việc hôn nhân này sẽ được quyết định. Nhưng bây giờ ông đã biết Dương Bách Xuyên, vậy không thể đồng ý nhà họ Diệp được.
Cháu gái Triệu Nam đã nhắc đến Dương Bách Xuyên với ông rất nhiều lần, bây giờ Dương Bách Xuyên càng được Vương Huyền Cơ và đạo trưởng Phương ưu ái. Nếu hôm nay đồng ý yêu cầu của Diệp Tại Thiên, không thể nghi ngờ là đắc tội Dương Bách Xuyên.
“Ông nội, cháu không muốn gả cho nhà họ Diệp, bạn trai của cháu là Dương Bách Xuyên.” Triệu Nam trực tiếp ra tiếng.
Không khí trong sân trở nên xấu hổ, không ngờ hôm nay lại được chứng kiến nhà họ Diệp Triệu và Dương Bách Xuyên thần bí tranh đoạt vợ, có trò hay để xem rồi đây.
Sau khi Triệu Nam nói chuyện, Dương Bách Xuyên cảm thấy đã đến lúc anh tỏ rõ thái độ của mình. Người phụ nữ mà Dương Bách Xuyên chấp nhận, hôm nay anh muốn nhìn xem người của nhà họ Diệp có thể làm được gì?