Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên

Chương 4370: Đúng vậy




Một giọng nói trầm thấp, khàn khàn vang lên, truyền vào trong tau mọi người vô cùng rõ ràng.

"Đại Tông sư, không ổn rồi, hình như những đại ma hồn này có ý thức, còn có một thủ lĩnh chỉ huy."

Đinh Hoà Bình nói với vẻ mặt nghiêm trọng.

"Đúng vậy ~" Dương Bách Xuyên cũng dừng lại, ánh mắt nghiêm trọng.

Tất cả mọi người đều hiểu ý nghĩa của của việc ma hồn có ý thức là thế nào. Tiếp theo tất nhiên rất khó chơi rồi.

Hắn không ngờ những đại ma hồn này lại có tổ chức.

Hơn nữa, vào lúc này, sương mù dày đặc lại bắt đầu tan biến.

Trong chớp mắt, tất cả mọi người cuối cùng cũng thấy rõ diện mạo thật sự của những ma hồn này.

Rõ ràng đều là đám ma binh mặc khôi giáp đen kịt. Nhìn xung quanh, bọn họ đang bị tầng tầng lớp lớp trận pháp bao vây.

Chỉ liếc mắt cũng nhìn thấy số lượng những ma binh đại ma hồn này ít nhất cũng phải một hai ngàn.

Trong tay mỗi người bọn chúng đều có ma đạo.

"Sao lại như vậy chứ? Biết có nhiều ma binh như thế..."

Đỉnh Hào Bình tự lẩm bẩm.

"Tưởng tượng cũng không có gì lạ, bản chất nơi đây là một toà Ma Thành, có ma binh thủ thành cũng không có gì lạ, bây giờ có thể suy đoán đây có thể là nơi chủ chốt của Ma Thành, cũng tương tự như Phủ Thành chủ. Chúng ta không có lựa chọn nào khác, chỉ xông lên thì không đủ, chúng ta chỉ có một con đường, đó chính là buông tay chân ra để chém giết, giết hết toàn bộ đám ma binh này."

Dương Bách Xuyên bình tĩnh nói với mọi người.

Vừa nói, Dương Bách Xuyên vừa đưa mắt Càn Khôn cố gắng tìm thủ lĩnh chỉ huy những ma binh này, nhưng lại không phát hiện được gì.

Rõ ràng, đối phương có ý thức tự chủ, sẽ không để cho bọn họ dễ dàng phát hiện.

"Giết chết bọn họ, nuốt chửng máu thịt của bọn họ ~" Đúng lúc này, âm thanh vang vọng khắp không gian lại vang lên lần nữa.

Sắc mặt Dương Bách Xuyên thay đổi.

"Trận chiến tiếp theo là sống chết có số rồi~" Dương Bách Xuyên thản nhiên thốt lên một câu.

Đúng là khi bị nhiều đại ma hồn cao cấp như thế vây công, lại còn là đám ma binh có tổ chức có ý thức thì không ai đoái hoài tới ai nữa.

Nhịp tim Dương Bách Xuyên đang tăng nhanh, điều này chứng tỏ nhân vật kia rất nguy hiểm.

"Gào gào gào..." Một tiếng gầm giận dữ vang vọng lên giống như tiếng kêu tới từ địa ngục.

Khoảnh khắc tiếp theo, phương trận do hơn một ngàn ma binh tạo thành đã bắt đầu đẩy mạnh về phía bọn họ từ mọi hướng giống như máy ủi đất.

Mang theo sát khí cuồn cuộn làm nhiễu loạn tâm trí. "Giết~" Một cuộc chém giết bắt đầu......

Thủ đoạn công kích của mọi người chủ yếu dựa vào sự gia trì của Tiên Hoả cộng với Tiên Hồn.

Nhưng đây chắc chăn không phải là thủ đoạn duy nhất.

Dù gi, tu vi của đám người bọn họ ít nhất cũng là Đại La, cho nên đương nhiên không thể ăn rau như vậy.

Thực lực của những đại ma hồn mà bọn họ phải đối mặt này tương đương với Tiên Nhân chưa đến cấp bậc Chân Tiên.

Chỉ là mọi người đều chưa từng tiếp xúc với linh hồn của Ma tộc, hơn nữa còn là đang đối mặt với ma hồn thượng cổ, cho nên vẫn chưa tìm ra nhược điểm của bọn chúng

Câu trả lời duy nhất mà Dương Bách Xuyên nhận được từ chim Thần Ma hoặc có thể coi là thủ đoạn để đối phó với ma hồn thượng cổ là Tiên Hoả cộng với Tiên Hồn.

Tuy chỉ có một nhưng biết được một nhược điểm như vậy cũng đủ rồi.

Hơn nữa, làn sóng chiến đấu vừa rồi thật sự có tác dụng, ngoại trừ tổn thất mất hai tên thuộc hạ của Hình Uyên Minh lúc chưa chuẩn bị đối phó ra thì trong đội ngũ lớn của bọn họ cũng chưa tổn thất một ai.

Đây là trận chiến lần nữa đã thi triển đến mức dồn nén.

Vẫn chủ yếu dựa vào Tiên Hoả và Tiên Hôn, đương nhiên vẫn có thể dùng những thủ đoạn có uy lực mạnh mẽ khác.

"Hừ~"

Người xuất thủ đầu tiên chính là Hình Uyên Minh của điện Ma Đan, sau một tiếng hừ lạnh, trong tay ông ta xuất hiện một viên đan dược màu đỏ thẫm có lóe lên quang mang, sau đó ông ta đột nhiên bóp vỡ rồi trầm giọng nói: "Xích Diễm Đan Vực, quy luật hậu thể, tác dụng vì ta......"

Dương Bách Xuyên có thể cảm giác được mặt đất đang run nhè nhẹ khi Hình Uyên Minh đang ngâm câu trên, trong không khí cũng có lực lượng thuộc tính thổ đang hội tụ về phía ông ta.

Hắn biết là Hình Uyên Minh đang thí triển thủ đoạn quy luật.

Quả nhiên, sau đó chỉ nhìn thấy ông ta bóp vỡ đan dược màu đỏ, một trường lửa đường kính khoảng mười mét xuất hiện, lấy ông ta làm trung tâm. Ngay sau đó, ông ta dậm chân một cái, một con rồng lửa gầm rống xuất hiện trên mặt đất

và bay về phía phương trận do đám ma binh tạo thành ở phía trước.

Dương Bách Xuyên cảm nhận được khí tức Tiên Hồn cường đại và lực lượng pháp tắc thuộc tính thổ trên người con rồng lửa của Hình Uyên Minh.

Thoạt nhìn rất cường đại. "Grừ ~"

"Âm ~ "Gầm, gầm, gầm,..."

Những nơi con rồng lửa đi ngang qua đều vang vọng tiếng gầm rú, mặc dù

phương trận ma binh cũng động loạt dùng đao phản kích, nhưng vẫn chưa hề công kích đến hồng hoả của Hình Uyên Minh.

Trong chớp mắt, phương trận ma binh vừa dày vừa nặng bị đốt thủng, xuất hiện một vết nứt có đường kính dài ba mét.

Cảnh tượng này khiến tinh thần mọi người chấn động.

Nhưng trong chớp mắt, ở chỗ hổng lại xuất hiện một cặp ma binh, lấp đầy khe hở giống như hồng thuỷ.

Mà sau khi rồng lửa của Hình Uyên Minh trùng kích thì cũng tiêu tán, dù sao ma khí âm sát cũng xung đột với lực lượng của người tu luyện, hơn nữa ma khí dồi dào đến mức không chịu nổi.


"Ma~"

Chỉ thốt ra một chữ mà những ma binh trước mặt giống như bị một lực lượng khổng lồ tác động vô hình, bọn chúng bay ngược ra ngoài, cũng có mấy chục ma binh biến mất trong nháy mắt, là bị lực lượng nghiền nát.

Mà sau khi Dương Bách Xuyên nghe thấy miệng Phương Tĩnh Thiên thốt ra chữ này, con ngươi của hắn cũng co rụt lại, hắn không nhịn được thốt ra: "Chân ngôn~"

Hắn nhớ rõ trước đây chim Thần Ma dạy hắn đạo thuật ẩn thân, đích thật cũng nói ra một câu rất giống với âm phù mà Phương Tĩnh Thiên thốt ra.