Dương Bách Xuyên hỏi ra vấn đề này, bốn người bọn họ đều sửng sốt.
Hiển nhiên, bọn họ đều biết thành Tiên Đan và ma trong ma của ma đạo trong hai câu mà Lạc Dương để lại có ý gì, biết đây là nơi như thế nào.
Nhưng nhìn có vẻ là một nơi rất đáng sợ.
Cuối cùng, vẫn là Đinh Hòa Bình lên tiếng: “Truyền thuyết kể rằng thành Tiên Đan hiện tại thực ra chính là một thành Ma tộc thời Thượng Cổ, được đồn là rất cường đại ở thời Thượng Cổ, chiếm một nửa giang sơn Tiên Giới, bởi vậy rất nhiều nơi đều có căn cơ cho sự phát triển của Ma tộc.”
“Thành Tiên Đan hiện tại là một trong số đó, theo các cổ tịch ghi chép lại thì thành Tiên Đan bây giờ được xây dựng trên nền móng là thành Ma tộc, được cho là thành Ma tộc thời Thượng Gổ, đã bị mấy vị đại lão của Tiên Giới liên hợp lật đổ tòa thành rồi phong ấn lại. Cũng có thể nói, thành Tiên Đan và thành Ma tộc dựa lưng vào nhau, bên dưới thành Tiên Đan chính là thành Ma tộc.”
“Sở dĩ các Tiên nhân Thượng Gổ kiến tạo thành Tiên Đan ở đây thật ra chính là để trấn áp thành Ma tộc bị chôn vùi bên dưới, dù sao trong toàn bộ thành Ma tộc cũng có mấy ngàn vạn tộc bị chôn vùi dưới thành Tiên Đan. Dù cho nhục thân cường đại của Ma tộc bị huỷ diệt, Ma hồn cũng chưa chắc sẽ bị hủy diệt, vì thế cần phải dùng Tiên khí để áp chế, tương truyền rằng trong số Ma hồn đó có rất nhiều tồn tại bất tử bất diệt, là một tuyệt địa vô cùng nguy hiểm.”
“Tuy nhiên, từ xa xưa, có rất nhiều kẻ muốn đi đường tắt đã lẻn vào thành Ma tộc để mạo hiểm đi săn tìm bảo vật, nhưng thường đều là có đi mà không có về, dần dà cùng không có kẻ nào dám bén mảng vào. Nhưng chuyện gì cũng sẽ có những trường hợp ngoại lệ, đối với những Tiên nhân cường đại thì có thể đi mạo. hiểm một phen, ví dụ như thực lực từ Tiên Quân trở lên là có thể tiến vào, cũng có thể ra ngoài, tất nhiên, trước hết là phải có thực lực mạnh mẽ.”
“Sức hấp dẫn của thành Ma tộc vẫn rất mạnh, dù sao cũng là cả một tòa thành, một thế giới khổng lồ, còn sót lại những vật từ thời Thượng Cổ, bên trong cũng có không ít thiên tài địa bảo.”
Nghe thấy Đinh Hòa Bình nói đến đây, Dương Bách Xuyên không khỏi ngắt lời ông ta mà hỏi: “Chẳng lẽ thành Ma tộc có lối vào? Như thế chẳng phải sẽ loạn sao? Cũng mất đi ý nghĩa của trấn áp rồi không phải sao?”
Đinh Hòa Bình trầm ngâm một lát rồi trả lời: “Theo ghi chép của sách cổ, vào thời Thượng Gổ, mỗi thành thị hoặc trụ sở của Ma tộc thật ra đều tồn tại ít nhất từ ba đến chín cái thông đạo truyền tống, thuộc về thông đạo giữa thành trì này liên thông với thành trì kia, tức là thành Ma tộc bị chôn vùi dưới thành Tiên Đan có thể coi như là thông suốt bốn phương.”
“Ta không biết tình huống cụ thể như thế nào, nhưng chắc chắn sẽ có, bây giờ xem ra Lạc Dương đại nhân đã tiến vào thành Ma tộc mạo hiểm để tìm kiếm đột phá. Ôi ~ ở cảnh giới kia của nàng ta, chúng ta thấy đã là rất cao rồi, nhưng nếu đặt ở Cửu Trọng Thiên nơi mà cường giả Tiên Vương nhan nhản khắp nơi, Tiên Quân thì nhiều như chó, nếu như tu vi không thăng tiến thì sẽ rơi vào cục diện lúng túng.”
“Cho nên ta nghĩ rằng Lạc Dương đại nhân đã đến thành Ma tộc mạo hiểm là vì để đột phá bình cảnh, thành Ma tộc Thượng Cổ, tương truyền là Tiên Quân Tiên Vương đi vào cũng chưa chắc có thể ra, Lạc Dương đại nhân vì sao phải khổ thế chứ...” Đinh Hòa Bình thở dài nói.
“Không được, chúng ta phải đi tìm Lạc Dương đại nhân, đại nhân có ơn cứu mạng và ơn giác ngộ đối với chúng ta, bất kể như thế nào chúng ta cũng phải đi †ìm ngài ấy...”
Lúc này, Biên Long trực tiếp lên tiếng.